Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn đồ ngon

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

"Tôi cần cô ta tiễn à? Có thời gian thì quản lý tốt bản thân còn tốt hơn. Bà Tiểu Minh sao có thể sống đến một trăm tuổi? Là vì bà ấy chưa bao giờ xía vào chuyện của người khác."

Vành mắt Vương Văn Quân lập tức đỏ ửng, cô ta ấm ức nhìn Giang Bảo Quốc:

"Bảo Quốc, em có lòng tốt đến tiễn chị Thanh Nhàn, sao chị Thanh Nhàn lại nói em như thế?"

Giang Bảo Quốc thực sự thích Vương Văn Quân, Vương Văn Quân vừa khóc là anh ta xót không thôi, vội vàng đến dỗ.

Hai chị em Giang Mộc Tâm nhìn anh ta, anh ta cũng không phát hiện ra.

Ngu Thanh Nhàn không buồn nhìn họ, kéo hai đứa con ra khỏi cổng chính doanh trại.

Đi thêm năm trăm mét về phía trước có một đường cái, từ xa Ngu Thanh Nhàn đã nghe thấy tiếng động cơ ô tô từ đầu đường truyền đến.

Giang Mộc Tâm kéo Giang Thủy Tâm chạy về phía trước:

"Mẹ đi chậm đằng sau nhé, con dẫn theo em gái đi bắt xe."

"Chạy chậm thôi, đừng để ngã." Đường này nhiều đá vụn, nếu ngã sẽ khó lường.

Giang Mộc Tâm đưa lưng về phía Ngu Thanh Nhàn, phất tay với cô.

Ngu Thanh Nhàn vui vẻ cười một tiếng, bước chân cũng nhanh hơn.

Lúc cô đến đầu đường, Giang Mộc Tâm đã đón được xe buýt, ba mẹ con lên xe, chiếc xe từ từ lăn bánh. Ngu Thanh Nhàn nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc thấy Giang Bảo Quốc đuổi theo.

Hai người vừa chạm mắt nhau, Ngu Thanh Nhàn đã quay mặt đi, để mặc Giang Bảo Quốc đứng ở tại chỗ, chiếc xe chạy vút qua anh ta.

Ngu Thanh Nhàn đưa hai chị em đi vòng quanh huyện, lúc vào thành phố đã là ba giờ chiều.

Buổi trưa ba mẹ con không ăn gì, lúc này đã đói đến mức bụng kêu ro ro. Lúc lên xe Ngu Thanh Nhàn đã hỏi phụ xe vị trí tiệm cơm và khách sạn, vừa xuống cô dẫn theo hai đứa con gái chạy như bay đến tiệm cơm.

Ngu Thanh Nhàn gọi món ăn đặc biệt của tiệm cơm, có thịt chiên giòn, cá kho, dưa chua hầm đậu hũ, đều là những món ăn kinh điển của phương bắc. Từ trước đến nay Giang Mộc Tâm và Giang Thủy Tâm chưa từng được ăn món ngon như thế, hai chị em cắm cúi ăn không ngẩng đầu lên được.

Ngu Thanh Nhàn cũng vậy, cô thích đồ ăn ngon, nhưng người của Tu Chân Giới không ai có ham muốn ăn uống, hơn nữa bước lên đường tu chân, đại đa số đều tịch cốc, theo họ thấy, ăn uống là chuyện vô cùng lãng phí thời gian, có thời gian ăn cơm chẳng thà luyện kiếm thêm một vài.

Dĩ nhiên ngoại trừ linh mễ và linh thực.

Trong Tu Chân Giới chỉ có một tửu lâu Thiên Hương Lâu, nhưng việc buôn bán rất ảm đạm, món ngon nhất chính là thỏ hầm và thỏ nướng.

Lúc còn nhỏ Ngu Thanh Nhàn đã cảm thấy món đó vô cùng ngon miệng.

Sau khi cô tới Trúc Cơ, xuống nhân gian ăn đồ ăn ở đây, mới biết được hồi nhỏ tri thức của mình nông cạn đến mức nào.

Lúc này Ngu Thanh Nhàn lại một lần nữa cảm thán như vậy. Món thịt chiên kia vàng óng, ngoài giòn trong mềm, không biết đầu bếp làm kiểu gì, ngay cả lớp nước sốt bọc bên ngoài cũng thơm không tả xiết, ngọt ngọt chua chua, cực kỳ vừa miệng.

Cá kho là dùng cá chép, da cá mềm, thịt cá thơm, nước sốt hơi cay, ngay cả rau được nấu trong đó cũng hết sức ngon miệng, ngoại trừ lúc ăn phải cẩn thận xương ra thì rất hoàn mỹ.

Cuối cùng là món dưa chua hầm đậu hũ, bên trong còn bỏ ít thịt ba chỉ thái nhỏ, nhiều mỡ ít nạc, dưa chua làm giảm độ ngấy của thịt mỡ, ăn vào miệng là tan ra, thịt nạc cũng rất mềm. Đậu hũ hầm vừa đủ lửa, tạo thành hình tổ ong, vừa đụng vào là chảy nước ra, trong vị chua lại mang theo vị thanh mát khó tả, ăn với cơm thì tuyệt.

Tâm trạng Ngu Thanh Nhàn rất tốt, nếu như có đồ ăn ngon thế này để ăn, cô quá yêu thời đại này.

Bởi vì đồ ăn ngon, Ngu Thanh Nhàn vô cùng chờ mong về việc xuyên không.

Lượng cơm của ba người có hạn, ông chủ tiệm cơm lại là người thành thật, đồ ăn còn thừa nhiều, đổ đi thì tiếc, Ngu Thanh Nhàn vung tay lên, đến tiệm tạp hóa bên cạnh mua hộp cơm đóng gói mang về.

Ăn uống no nên, ba mẹ con thuê một phòng ở khách sạn, trong phòng có hai chiếc giường, ở thời đại này cũng không thể xa hoa được đến đâu, phòng ốc cũ kỹ, được cái sạch sẽ.

Hai chị em lớn như vậy còn chưa từng được ở khách sạn, lúc trên đường tới trong người nguyên thân không có nhiều tiền lắm, cô ấy lại là người tiêu một xu cũng phải tính toán, dọc đường ba mẹ con toàn màn trời chiếu đất, nơi trông có vẻ cao cấp thượng hạng như khách sạn này, nguyên thân nhìn thấy sẽ đi vòng qua.

Bỏ hành lý xuống, ba mẹ con nằm dài trên giường, nói được mấy câu đã buồn ngủ díp mắt. Khi tỉnh lại đã là buổi tối, ngoài trời đen kịt một màu, Ngu Thanh Nhàn bật đèn, hai chị em Giang Mộc Tâm cũng lần lượt tỉnh dậy.

Giang Thủy Tâm còn nhớ tới đồ ăn mang về từ trưa, cô bé sờ bụng nói:

"Mẹ ơi, con đói."

Bạn đang đọc Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi (Dịch) của Vũ Lạc Song Liêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rachelna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.