Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tác oai tác quái

Phiên bản Dịch · 1285 chữ

Mấy hôm nay bà Giang phải sống những ngày khổ sở nhất từ lúc bị liệt đến nay, con trai không có nhà, bà ta ngay cả hớp nước cũng không có mà uống, cơm nóng thì càng đừng nghĩ.

Bà ta cũng làm ầm lên, cũng chửi bới. Nhưng con dâu mới hoàn toàn mặc kệ, bà ta cũng không dám làm ầm lên để mọi người biết chuyện như trong thôn. Bởi vì con trai bà ta nói, nếu gia đình không hòa thuận sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh ta.

Lúc vừa khát, vừa đói, bà Giang không ngừng nhớ đến những ngày còn cô con dâu cũ.

Lúc ấy bà ta lúc nào cũng sạch sẽ, mặc dù Giang Mộc Tâm mới chỉ là một cô bé, nhưng chăm sóc người khác rất chu đáo tỉ mỉ.

Bị liệt năm năm, trên người bà Giang chưa từng bốc mùi khó ngửi như bây giờ!

"Đang tìm, có manh mối rồi."

Bà Giang mừng như điên:

"Thật sao? Thật sao? Bảo Quốc, con mau dốc sức tìm nó về. Tìm được nó rồi thì bảo với nó rằng một người phụ nữ từng kết hôn như nó sống ở ngoài rất khó khăn, bảo nó mau chóng theo mẹ về nhà.

Trong nhà có vài mẫu đất, không lo chết đói. Hơn nữa còn có con ở đây, sau này Mộc Tâm hay Thủy Tâm đều có thể tìm mối tốt cho. Chúng nó đi theo một người phụ nữ đã ly hôn như cô ta có thể gặp được nhà tốt lành gì?"

Giang Bảo Quốc ứng phó xong bà mẹ của mình, lại tự đi nhóm lửa nấu cơm, ăn xong quay về, thấy Vương Văn Quân đang nằm trên giường đọc sách.

Từ khi mẹ anh ta đến, tình cảm của hai vợ chồng có sự giảm sút rõ rệt, hiện giờ hai người ở trong cùng một phòng nhưng chẳng ai nói câu nào.

Hai người vệ sinh cá nhân xong, lên giường nằm nhưng đều không ngủ, có lẽ họ đều đang nghĩ cách hòa giải, lúc Giang Bảo Quốc đưa tay ra cởi áo của Vương Văn Quân, cô ta không từ chối.

Hai người đều là nam nữ trẻ tuổi, đúng vào giây phút quan trọng thì bà Giang ở phòng tây bắt đầu ném đồ đập tường, gọi người đến.

Giang Bảo Quốc lập tức rũ xuống, Vương Văn Quân cười khẩy một tiếng, đẩy Giang Bảo Quốc ra, ngồi dậy mặc áo vào.

"Mẹ anh đã làm ầm đến đây rồi, chuyện như vậy không mười lần thì cũng tám lần, không biết ngại à? Sớm không giở trò, muộn không giở trò, mà cứ chọn đúng lúc hai vợ chồng vừa bắt đầu thì giở trò. Vậy anh còn kết hôn cái gì? Anh cứ thế sống cùng mẹ đi."

Vương Văn Quân cũng không phải không muốn chăm sóc cho bà Giang, nhưng những gì mà bà ta làm khiến cho cô ta hoàn toàn từ bỏ ý định này.

Vừa mới vào đêm đã gây sự còn chưa tính, sáng nào cô ta ăn gì, mặc gì, bà ta cũng phải ở bên cạnh nói xen mồm vào mấy câu, soi mói bắt bẻ cô ta, định dùng chiêu lúc trước bắt thóp vợ cũ của Giang Bảo Quốc áp dụng với cô ta.

Vương Văn Quân từ nhỏ đã được chiều chuộng, cô ta chịu nổi chuyện này sao?

Cô ta lập tức phủi tay mặc kệ, để Giang Bảo Quốc làm hết mọi việc.

Hôm qua mẹ Vương Văn Quân gửi thư cho cô ta, trong thư có bảo cô ta mềm mỏng một chút, ngoan ngoãn một chút, nói bà Giang đã lớn tuổi rồi, chưa biết chừng ngày nào đó sẽ xuống đất, vì bà ta mà khiến tình cảm vợ chồng xa cách thì không đáng.

Phòng bên kia vẫn còn đang ho khan, đập tường rầm rầm, nếu là trước kia, Giang Bảo Quốc sẽ lập tức bật dậy đi đến phòng tây, nhưng đêm nay anh ta không muốn động đậy.

Động tĩnh bên phòng tây dần ngừng lại, hơi thở của Vương Văn Quân cũng trở nên đều đặn hơn.

Giang Bảo Quốc nhắm mắt lại, nghĩ thầm vẫn phải mau chóng tìm được mẹ con Ngu Thanh Nhàn, nếu không tìm được họ, anh ta quả thực không thể sống tiếp cuộc sống như thế này.

Chỉ chớp mắt đã đến tháng sáu, Ngu Thanh Nhàn bán giấm ngày càng đắt hàng, những tiệm cơm cô tặng hàng dùng thử sau khi ăn thử đều tới nhà cô lấy hàng, phần giấm còn lại sau khi họ lấy được cô mang ra chợ thức ăn bán lẻ.

Chi phí làm giấm không đắt, ví tiền của cô càng ngày càng dày.

Hôm nay Ngu Thanh Nhàn đang ở chái phòng cất giấm, Lục Mộc Tâm ở dưới bếp nấu cơm, Lục Thủy Tâm thì làm bài tập trong nhà, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ.

Ngu Thanh Nhàn dừng tay, kéo ống tay áo xuống, đi ra ngoài.

"Ai đấy?" Cô cất giọng hỏi.

Không ai trả lời, Ngu Thanh Nhàn ra mở cửa, không ngờ người đứng ngoài cửa chính là Giang Bảo Quốc.

Ngu Thanh Nhàn chỉ nhướng mày một cái, sau đó giơ tay định đóng cửa lại.

Giang Bảo Quốc nhận ra ý đồ của cô, cũng đưa tay ra giữ chặt cửa lại.

Sức của Ngu Thanh Nhàn khỏe hơn Giang Bảo Quốc, chỉ chốc lát anh ta đã rơi vào thế yếu, cô đóng cửa lại, sau đó đi vào trong phòng.

Giang Bảo Quốc đen mặt, đứng bên ngoài tiếp tục gõ cửa, Lục Mộc Tâm nghe thấy động tĩnh, ra khỏi nhà bếp:

"Mẹ ơi, ai tới vậy?"

Lục Thủy Tâm cũng ló đầu ra khỏi cửa sổ của căn phòng phía đông.

Sắc mặt Ngu Thanh Nhàn không thay đổi, cô đáp:

"Cha con đấy."

Lục Mộc Tâm ngây người, Lục Thủy Tâm thì nhớ đến tên Trần Thế Mỹ kia, bĩu môi một cái, đóng cửa sổ lại với vẻ không hứng thú.

Ngu Thanh Nhàn mặc kệ Lục Mộc Tâm, đi vào chái phòng.

Đứa trẻ Lục Mộc Tâm này nhẹ dạ, rất nhiều chuyện phải để tự cô bé nghĩ cho rõ ràng.

Lục Mộc Tâm đứng ngây người một lúc, đến khi củi trong bếp lò rơi xuống, cô bé mới vội vàng đi vào nhà bếp.

Tiếng đập cửa vẫn còn vang lên ở bên ngoài, Lục Thủy Tâm từ trong nhà cũng chạy xuống nhà bếp.

"Chị ơi, chị nói xem Giang Bảo Quốc đến đây làm gì?" Từ nhỏ Lục Thủy Tâm đã không gặp Giang Bảo Quốc, chuyến này đi tìm cha càng khiến cô bé ghét bỏ anh ta, cô bé từ chối gọi anh ta là cha.

Lục Mộc Tâm nhếch miệng:

"Không lễ phép, đó là cha đấy."

Lúc Giang Bảo Quốc đi, Lục Mộc Tâm còn chưa được hai tuổi, cũng không có ký ức gì về anh ta, nhưng sau khi Lục Thủy Tâm được sinh ra, năm đó bà Giang là người thường xuyên trông cô bé.

Bà Giang luôn nói với Lục Mộc Tâm rằng Giang Bảo Quốc là một người rất tốt, từ lúc ấy cô bé đã mang theo lòng tôn sùng đối với anh ta.

Khi Lục Mộc Tâm lớn lên, lòng tôn sùng ấy đã mai một đi rất nhiều, hành trình đến nông trường khiến cho cô bé hoàn toàn mất hết hy vọng vào Giang Bảo Quốc.

Bạn đang đọc Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi (Dịch) của Vũ Lạc Song Liêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rachelna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.