Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạo cơ hội ở chung

Phiên bản Dịch · 1261 chữ

Mí mắt ông Văn díp lại, ông đưa tay xoa mặt:

"Nửa đêm bà không ngủ đi còn làm gì đấy?"

Bà Lục bật đèn ngồi dậy:

"Ông Văn này, tôi nghĩ, con trai mình có chút tâm tư khác lạ đối với Thanh Nhàn."

Ông Văn buồn ngủ gật đầu:

"Tâm từ khác lạ gì?"

Vừa dứt lời, ông mới phản ứng lại:

"Có tâm tư khác lạ không tốt à? Không phải bà cứ luôn bảo tôi nó thanh tâm quả dục như sắp xuất gia rồi sao?"

Sắc mặt bà Lục rất băn khoăn, bà nói:

"Tốt thì rất tốt, tôi chỉ sợ Thanh Nhàn người ta không nhìn vừa mắt con trai ông."

Bà đã nhìn thấy cảnh tượng lúc xẩm tối, con trai bà hồi hộp như một thằng nhóc, mà Thanh Nhàn người ta lại chẳng để lộ vẻ gì, vô cùng cởi mở.

Bà Lục đợi hồi lâu không thấy ông Văn đáp lại, quay đầu lại nhìn, thấy ông đã quay người đi ngủ tiếp, bà bực mình nghiến răng.

"Kiếp trước tôi đúng là nợ nần hai cha con nhà ông, không ai làm cho tôi bớt lo được cả." Bà Lục tắt đèn.

Sáng sớm hôm sau, bà Lục thức dậy đi làm mì và bánh quẩy, Văn Thanh Yến vừa rửa bát xong đã bị bà đẩy một cái rổ vào lòng, mùi thơm của quẩy phả thẳng vào mặt.

"Mau lên, đưa mấy thứ này sang nhà cho Thanh Nhàn, đưa muộn là họ ăn sáng xong đấy."

Văn Thanh Yến mơ màng đi sang nhà hàng xóm, bà Lục nhìn theo bóng lưng anh, thở dài.

Bà không phải là không muốn để con trai nhà mình với Ngu Thanh Nhàn thành một đôi, nhưng lúc trước Ngu Thanh Nhàn không có ý định tái hôn, con trai nhà mình thì chất phác, bà suy nghĩ một chút bèn buông tay, nào biết con trai mình lại nhớ thương người ta chứ?

Dù có lòng tác hợp, nhưng bà Lục cũng không dám tùy tiện lên tiếng, chỉ sợ vừa lên tiếng, hai nhà ngay cả hàng xóm cũng không làm được nữa, bà khó khăn lắm mới trông mong được một người hàng xóm đến ở, không muốn mất đi nhanh như vậy .

Hiện giờ biết được con trai ngốc nghếch nhà mình có ý với Thanh Nhàn, bà làm mẹ, không giúp được gì, chỉ đành tạo cơ hội cho hai đứa được ở chung nhiều hơn,.

Lỡ đâu hai đứa ở chung lại bắn ra tia lửa thì sao?

Sau khi kết thúc một ngày học tập, buổi trưa hai chị em Lục Mộc Tâm đã giảng hòa rồi, hai đứa trẻ đã nhất trí về chuyện của Giang Bảo Quốc, họ sẽ tuyệt đối không nhận cha.

Sau khi vẫy tay chào tạm biệt bạn học ở cổng trường, hai chị em dắt tay nhau đi nhanh về nhà.

Đột nhiên hai chị em ngẩng đầu lên, thấy Giang Bảo Quốc đứng ở đối diện cổng trường, trong tay còn xách một túi hoa quả.

Nụ cười chợt cứng lại trên gương mặt của hai chị em Lục Mộc Tâm.

Giang Bảo Quốc cũng đã nhìn thấy hai cô bé, vội vàng đi nhanh sang.

"Mộc Tâm, Thủy Tâm." Giang Bảo Quốc gọi hai chị em.

Lục Mộc Tâm mím môi, gọi một tiếng "cha", Lục Thủy Tâm không nói gì, cũng không thèm nhìn anh ta.

Giang Bảo Quốc không để ý đến Lục Thủy Tâm, ánh mắt chỉ rơi vào người Lục Mộc Tâm.

Lục Mộc Tâm năm nay mười bốn tuổi, vẻ bề ngoài giống hệt mẹ, gương mặt trái xoan, lông mày lá liễu, đôi mắt hạnh như hồ nước mùa xuân.

Trong thời gian này, cô bé được Ngu Thanh Nhàn chăm sóc chu đáo, làn da cô bé trở nên trắng nõn, sắc mặt cũng hồng hào, mái tóc vẫn còn vết cháy nắng được bện thành hai bím tóc thả xuống trước ngực.

Thời tiết nóng lên, gần đây trong thành phố đang thịnh hành mặc váy.

Ngu Thanh Nhàn cũng may mấy chiếc cho hai chị em.

Hôm nay Lục Mộc Tâm mặc áo trắng, kết hợp với váy xanh nhạt.

Cô bé xinh xắn đáng yêu đứng ở đó, Giang Bảo Quốc không biết thế nào lại nghĩ tới đóa hoa nhài còn đọng sương sáng sớm.

Trong lòng Giang Bảo Quốc vô cùng kích động. Đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất, anh ta biết rõ dung mạo và khí chất của Lục Mộc Tâm rất thu hút đàn ông.

Trong lúc quan sát cô bé, trong lòng anh ta đã tuyển chọn một loạt con rể, cuối cùng có ba người xuất sắc nhất.

Trần Phong không được, mặc dù mới hai mươi ba tuổi, cũng rất có năng lực, tướng mạo cũng đứng đắn, nhưng không giúp đỡ gì cho tiền đồ của anh ta, đợi cậu ta thăng quan tiến chức cũng chẳng biết đến ngày tháng năm nào.

Lão Cao cũng có thể, vợ ông ta mất sớm, con cái đều đã lập gia đình, năm nay ông ta vừa thả ra ít tin tức muốn tìm thêm người vợ nữa, có khá nhiều người động lòng, chỉ có điều những cô gái đó bất kể là tuổi tác hay là gia cảnh đều thích hợp hơn Lục Mộc Tâm, đáng tiếc.

Chỉ còn lại lão Phùng, lớn hơn Giang Bảo Quốc hai mươi tuổi, vợ mắc bệnh qua đời vào năm kia, để lại hai đứa con trai, tình cảm của lão Phùng và vợ trước rất sâu nặng, bao nhiêu nhiêu năm qua chỉ chăm lo cho hai đứa con trai, bao nhiêu người giới thiệu đối tượng cho ông ta, ông ta đều từ chối.

Giang Bảo Quốc từng gặp vợ lão Phùng, khí chất của Lục Mộc Tâm có ba phần giống người đó, nếu lớn thêm ba bốn năm nữa, con gái của anh ta chắc chắn sẽ đẹp hơn vợ cũ của lão Phùng.

Vẫn là câu nói đó, đàn ông hiểu đàn ông nhất. Lão Phùng có thể vì vợ mình mà giữ thân vài ba năm, nhưng chắc chắn không thể giữ được cả đời, tái hôn là chuyện sớm muộn thôi.

Nếu đã muốn tái hôn, thì đối tượng tái hôn vì sao không thể là con gái anh ta?

Về phần tuổi tác chênh lệch quá lớn, thế đã là gì?

Ở thời đại này, chồng già vợ trẻ còn ít sao? Người ta cũng chẳng làm sao cả.

Năng lực lão Phùng còn cao hơn anh ta rất nhiều, năm nay anh ta vừa lên làm phó đoàn trưởng, mà lão Phùng đã ở vị trí đoàn trưởng mấy năm rồi.

Nghe đâu trong thành phố còn cho bộ đội dẫn đầu xây một xưởng quân nhu, em trai lão Phùng vẫn luôn làm hậu cần là sự lựa chọn hàng đầu cho chức xưởng trưởng.

Nếu nhà mình có quan hệ với nhà ông ta, đợi xưởng xây xong, mình giới thiệu em trai của Vương Văn Quân vào trong xưởng, đến lúc đó sợ gì không trở thành khách quý của nhà họ Vương?

Đến lúc đó nhà họ Vương còn chướng mắt anh ta vì anh ta là người nông thôn, trong nhà có bà mẹ già bị liệt nữa không? Vương Văn Quân còn hở ra là nhăn nhó với anh ta nữa không?

Bạn đang đọc Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi (Dịch) của Vũ Lạc Song Liêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rachelna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.