Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kem dưỡng da

Phiên bản Dịch · 1257 chữ

Người bán hàng đằng sau quầy hàng xoay người lại lấy mấy lọ thuỷ tinh có mẫu mã khác nhau từ trên kệ xuống, nhiệt tình giới thiệu:

"Hai đồng chí, đây là loại kem dưỡng da thịnh hành nhất bây giờ, đây là hãng Hữu Nghị, đây là hãng Nhã Sương, Nhã Sương tốt hơn Hữu Nghị một chút, giá cũng đắt hơn một chút."

"Lấy bốn lọ Nhã Sương." Văn Thanh Yến không hỏi bao nhiêu tiền, đã trực tiếp nói.

Người bán hàng vui vẻ ra mặt, lập tức đi lấy hàng.

Ngu Thanh Nhàn nhỏ giọng hỏi: "Mua nhiều như vậy làm gì?"

"Mẹ một lọ, em một lọ, hai chị em Mộc Tâm mỗi đứa một lọ, vừa đủ." Từ lúc cầm tay đến giờ, nụ cười trên mặt Văn Thanh Yến chưa từng biến mất.

Ngu Thanh Nhàn không ngăn cản Văn Thanh Yến. Theo cô thấy đàn ông theo đuổi phụ nữ, tặng ít đồ là chuyện hết sức bình thường, giống như năm đó cha cô theo đuổi mẹ cô, đã tặng không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo.

Từ nhỏ mẹ cô đã dạy cô, một người đàn ông tặng đồ cho mình, nếu anh ta không có ý gì thì không được nhận, nếu anh ta có ý gì, nhận quà rồi thì phải đáp lễ, có qua có lại tình cảm sẽ bền hơn.

Nếu chỉ có một phương nỗ lực bỏ ra, như vậy bất kể tình cảm sâu nặng đến mức nào, sớm muộn gì cũng có ngày bất mãn.

Ngu Thanh Nhàn vẫn luôn nhớ rất rõ những lời này.

Có điều từ trước đến nay cô chưa từng tặng quà cho người đàn ông có ý với mình, không khỏi lúng túng.

Muốn tặng quà đáp lễ cũng không thể nhất thời nóng lòng, cô còn phải từ từ xem thêm đã.

Văn Thanh Yến trả tiền, hai người tiếp tục đi dạo, rốt cuộc Ngu Thanh Nhàn cũng tìm được thứ mình muốn tặng cho Văn Thanh Yến:

Một chiếc ví tiền.

Chiếc ví bằng da bò, màu vải kaki, rất mềm mại. Tuy giá không rẻ, nhưng Ngu Thanh Nhàn trả tiền rất sảng khoái.

Sau khi nhận được ví tiền, Văn Thanh Yến lập tức đổi ví tiền cũ của mình.

Rảnh rỗi đi dạo thêm một vòng đã đến trưa, Văn Thanh Yến và Ngu Thanh Nhàn đi đón hai chị em Lục Mộc Tâm sau đó ăn cơm ở bên ngoài, để hai đứa trẻ nghỉ ngơi một hồi, đến giờ lại đưa chúng đến trường thi.

Sau đó Văn Thanh Yến và Ngu Thanh Nhàn tiếp tục dạo phố.

Mục đích chủ yếu của Ngu Thanh Nhàn là đi xem xe đạp.

"Hai chị em Mộc Tâm sắp lên cấp hai rồi, trường cấp hai ở xa nhà, có xe đạp sẽ tiện hơn nhiều." Ngu Thanh Nhàn nói.

Văn Thanh Yến gật đầu:

"Tôi có một đồng đội xuất ngũ về bán xe đạp, để tôi dẫn em đi xem."

Văn Thanh Yến dẫn Ngu Thanh Nhàn đến nhà đồng đội cũ, hôm nay vừa vặn đồng đội của anh cũng đang ở trong cửa hàng, vừa nhìn thấy ở Văn Thanh Yến, anh ấy vô cùng vui mừng, lập tức đi ra đón:

"Trại trưởng, sao hôm nay anh lại rảnh rỗi tới đây?"

"Đến đây mua xe đạp cho hai đứa trẻ trong nhà, hai đứa con gái." Anh nắm tay lại đưa lên môi hắng giọng một tiếng: "Đây là chị dâu của cậu."

Trương Phong sửng sốt, lúc anh ấy tham gia quân ngũ, là quân dưới trướng Văn Thanh Yến, Văn Thanh Yến có kết hôn hay không anh ấy còn không biết sao.

Có điều Trương Phong rất tinh tế, vừa nhìn thấy dáng vẻ kia của trại trưởng nhà mình, lập tức quay sang mỉm cười chào hỏi Ngu Thanh Nhàn:

"Chị dâu, chào chị."

Anh ấy vội vàng giới thiệu xe đạp trong tiệm:

"Gần đây trong tiệm mới về hai chiếc xe đạp nữ, còn chưa bán ở Cáp Thị đâu. Xe này em định để lại cho em gái và vợ, nếu trại trưởng đã đến thì để lại cho anh hai chiếc xe này."

"Đây là xe cậu để dành cho người nhà, nhường cho tôi là thế nào chứ? Chúng tôi sẽ mua hai chiếc khác."

"Đợt sau hai tháng nữa sẽ về, hơn nữa nhà chúng em bán cái này, vợ và em gái em không thiếu xe đạp để đi, trại trưởng, anh đừng từ chối. Năm đó anh mạo hiểm tính mạng cứu em từ trận địa trở về, nếu không có anh, lão Trương em đã sớm chết rồi, hai chiếc xe này tính là gì? Em gái và vợ em cũng không phải người không hiểu chuyện, họ đợi đợt sau cũng được."

Nói đến nước này, không nhận cũng kỳ cục. Văn Thanh Yến trả tiền, Trương Phong sống chết không nhận, hai người đùn đẩy một lúc lâu, cuối cùng Trương Phong đành lấy giá gốc.

Trả tiền xong, hai người đạp xe trở về.

Lúc quay về, Văn Thanh Yến và Ngu Thanh Nhàn đi ngang qua cổng khu nhà ở thuộc xưởng dệt, Vương Văn Quân và Giang Bảo Quốc trùng hợp một trước một sau đi ra.

Sắc mặt Vương Văn Quân sầm xuống, vẻ mặt Giang Bảo Quốc cũng không tốt hơn là bao.

Hai người vừa ngẩng đầu liền thấy Ngu Thanh Nhàn và Văn Thanh Yến đang vừa đạp xe vừa cười nói đi ngang qua đối diện.

Giang Bảo Quốc chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, anh ta vội vàng đuổi theo hai người:

"Lục Thanh Nhàn, anh ta là ai?"

Giang Bảo Quốc đột nhiên xông ra khiến Ngu Thanh Nhàn giật bắn người. Đợi khi nghe rõ những gì anh ta nói, cùng với thấy được sự phẫn nộ trong mắt anh ta, Ngu Thanh Nhàn giận dữ đến nỗi phải bật cười.

“Thì liên quan gì đến anh?”

Giang Bảo Quốc trừng mắt nhìn chằm chằm vào Văn Thanh Yến, gằn giọng: “Sao lại không liên quan đến tôi? Cô định kiếm một gã bố dượng cho con gái tôi mà tôi còn không được xen vào chắc?”

Giang Bảo Quốc càng nghĩ càng tức tối.

Anh ta và Lục Thanh Nhàn đã ly hôn, điều này anh ta vẫn nhớ, đồng thời nhận thức rõ ràng sự thực này hơn ai hết.

Nhưng trong lòng anh ta, người phụ nữ Lục Thanh Nhàn này, bất luận lúc nào và ra sao, đều thuộc về anh ta, anh ta có thể lấy vợ sinh con, nhưng Lục Thanh Nhàn thì không được phép, cô ta sống là người của Giang Bảo Quốc này, chết cũng phải là ma của anh ta.

Trước đây anh ta vốn chẳng có cảm giác gì với chuyện này, đối với anh ta, Lục Thanh Nhàn đã già rồi, vừa không có tuổi trẻ lại không có nhan sắc, còn đèo bòng hai đứa con gái, một người đàn bà mang nhiều gánh nặng như thế, có gã đàn ông có điều kiện tốt nào thèm để mắt?

Để ý đến cô may ra chỉ có mấy thằng ế vợ lêu lổng vô công rỗi nghề và trắng tay, đã từng làm vợ một người như anh ta, Lục Thanh Nhàn sao có thể để ý hạng người đó?

Bạn đang đọc Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi (Dịch) của Vũ Lạc Song Liêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rachelna
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.