Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tẩy Kinh Phạt Tủy

Tiểu thuyết gốc · 980 chữ

Chương 10: Tẩy Kinh Phạt Tủy

Không biết qua bao lâu xung quanh căn nhà xơ xác đó, nếu như lúc này có ai ở đây thì sẽ phát hiện ra một điều vô cùng kỳ lạ. Ở đây cỏ cây tươi tốt trăm hoa đua nở, xanh ngắt lạ thường, toàn thân chúng đều tỏ ra sinh cơ vô hạn.

Nhưng vì ở đây nằm tách biệt hoàn toàn với trang viên Vũ Gia, tọa lạc ở một nơi cô quạnh tịch lưu, quanh năm không một bóng người lui tới, cho nên cũng sẽ chẳng có ai có thể chứng kiến được kỳ quan này.

Lúc này trong căn nhà nhỏ có ba người đang chìm trong hôn mê hay nói đúng hơn là chìm sâu vào giấc ngủ.

Thiếu phụ duy nhất trong nhà, với dung nhan và mái tóc đã bạc vì nắng mờ vì sương, thì giờ đây đã trở nên đen óng, đôi chút vết nhăn trên trán cũng biến mất hoàn toàn. Thay vào đó toàn thân nàng đều được phủ lên một lớp da trắng sáng mịn màng, ôn nhu, ngọc nhuyễn.

Đâu có còn dáng dấp của một thiếu phụ, vì bươn chải mà phai mờ theo năm tháng. Giờ đây trông nàng như một thiếu nữ hai mươi, băng thanh ngọc khiết không vướng bụi trần.

Nàng vẫn đang say giấc, hơi thở đều đặn, an tường yên vui, không hề hay biết rằng cơ thể mình giờ đây đã xãy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Cách đó không xa một thiếu nữ khoảng chừng 15 16 tuổi, nàng đang gối đầu lên một chiếc ghế dựa mà ngủ, gió nhẹ khẽ lay mái tóc dài bay theo gió, ánh trăng về sáng, len lỏi qua cửa sổ khẽ rơi trên người, khuôn mặt nàng như bảo thạch phản chiếu ra một thứ ánh sáng màu trắng nhạt, vô cùng mờ ảo. Trông nàng lúc này như phù dung trong nước.

Giống như mây nhẹ che trăng, phiêu đãng tựa như gió cuốn tuyết bay.

Thiếu niên còn lại trong phòng lúc này đang khỏa thân ngồi trong bồn tắm, toàn thân phát ra một thứ ánh sáng xanh lục, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt đóng chặt. Nếu nhìn kĩ lại thì hắn chính là một siêu cấp mỹ nam. Cái gì mà bị trục xuất vì quá đẹp trai ở địa cầu, nếu như đem so sánh thì còn kém xa hắn mười vạn tám ngàn dặm.

Làn da trắng như tuyết, mịn màng nhưng lại vô cùng rắn chắc. Trước ngực hắn khẽ nhô lên những cầu cơ bắp, không quá to nhưng lại cân xứng lạ thường. Nếu lắng tai nghe kĩ hơn, thì sẽ thấy bên dưới lớp da đó có những tiếng lách cách rất nhỏ, như đang tổ hợp, như tái tạo lại để có một thân thể hoàn mỹ hơn.

Có một điểm chung trong cả ba người trong căn phòng lúc này đó là, trên thân thể họ thi thoảng sẽ toát ra một làn khói đen, bay lên nhập vào trong không khí. Mà mỗi lần như thế thì cơ thể họ lại biến hóa nhiều hơn một điểm.

Bất tri bất giác, một ngày qua đi... một nơi hoang vắng... Không ai biết được rằng ở nơi đây sắp sửa đản sinh một con quái vật, vì Nhân mà sinh vì khuấy Thiên mà đến.

Ư...ư...u...

Một tiếng rên khẽ vang lên xóa tan đi bầu không khí yên tĩnh trong phòng.

- Đã bao lâu rồi hôm nay mới được ngủ một giấc ngủ ngon như vậy...

Lương Tuyết là mẫu thân của Vũ Thiên, theo thói quen mỗi buổi sáng nàng thường thức dậy từ rất sớm, nhưng hôm nay nàng lại không hề hay biết rằng, mình đã say ngủ hơn một ngày hai đêm.

Nàng thức dậy đánh răng rửa mặt, khi nhìn thấy dung nhan mình trong bóng nước, thì tưởng mình đang mơ ngủ, dụi mắt mấy lần vẫn không hết. Nàng mới hốt hoảng chạy vào soi gương.

- Aaaa...a...

Tiếng la của nàng thất thanh làm cho Tố Linh Nhan cũng đang mơ màng trên ghế mà tỉnh giấc.

- Phu nhân ! Có chuyện gì vậy?.

Aaa...a...a...

Liên tiếp là những tràng la thất thanh, tiếp theo đó là một bầu không khí tĩnh lặng lạ thường. Hai mỹ nữ cứ trố mắt như vậy nhìn nhau, bàn tay run rẩy sờ soạng khuôn mặt của đối phương mà không nói được lời nào.

Qua khoảng mười phút thì một giọng nói như ai oán, như sét giữa trời quang đánh thức hai người trong bần thần tỉnh lại.

- Mới sáng sớm, hai người làm cái gì mà tình cảm dữ vậy.

Hai người nghe thấy vậy thì giật mình quay lại. Trước mắt họ là một thiếu niên vừa xa lạ vừa quen thuộc, vô cùng tuấn lãng, mi thanh mục tú, vận bộ y phục màu trắng tiêu sái lạ thường.

- Tiểu Nhan con nhéo ta một cái xem.

- Phu nhân... Hay là chúng ta cứ tiếp tục mơ giấc mơ này đi, con không muốn tỉnh lại đâu.

Vừa nói nàng vừa dùng đôi mắt như tinh tú của mình ngắm nhìn thiếu niên.

- Thiếu gia... Người nói gì tiếp đi, giọng nói của người trong mơ thật là dễ nghe nha.

- Mẹ...

Một tiếng mẹ như nghẹn ngào như nức nỡ, như bao trùm hết thảy tình cảm của hai kiếp làm người.

Hắn bước tới nhẹ nhàng ôm chặt hai người vào lòng, những giọt nước mắt như lăn dài trong hạnh phúc, ba người như yên lặng như hòa quyện vào nhau, như có tâm liên kết.

Ánh ban mai chiếu lên gian nhà nhỏ... Một ngày mới... Một cuộc sống mới bắt đầu !.

Bạn đang đọc Thất Tinh Đại Thế Giới sáng tác bởi Vũ.Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vũ.Thiên
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.