Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua Thảo Dược

Tiểu thuyết gốc · 1371 chữ

Chương 8: Mua Thảo Dược

- Không biết Diệp sư muội lần này tới đây gặp ta là có chuyện gì, chẳng nhẽ cũng là vì cái kia mà tới sao?.

- Không dối gạt Mạc sư tỷ thứ đó rất quan trọng với ta, trong đời có thể gặp một lần đã là vô cùng may mắn, bây giờ ta lại có cơ hội được nhìn thấy nó... mong Sư Tỷ giúp đỡ, ân tình này Diệp Trúc Liên sẽ ghi nhớ.

Trong căn phòng xa hoa của Hạc Tuý Lâu, bỗng chốc lại vang lên âm thanh của hai người. Giọng nói kia như tiếng của trời dịu dàng mà êm tai, giống như nước suối róc rách, lại giống như là gió nhẹ khẽ vuốt, lại như cỏ nhỏ nảy mầm...

Nếu như có người ở đây mà nghe thấy sẽ như có cảm giác hòa mình vào giao hưởng âm điệu của đất trời, nhưng họ sẽ còn càng cảm thấy kinh ngạc hơn, vì chủ nhân của hai giọng nói này, chính là tồn tại khủng bố nhất của Đế Lâm Vương Quốc, được mệnh danh là Hắc Bạch song kiêu.

Chờ Diệp Trúc Liên đi rồi nàng mới nhớ lại lời thiếu niên kia, mặc dù với tu vi và cảnh giới bây giờ của nàng nhưng trong lòng vẫn không khỏi sửng sốt. Tại sao một kẻ được gọi là phế vật lại có tâm cảnh như vậy. Chẳng lẽ cuộc sống mà hắn đã trải qua, khiến cho hắn thấm nhuần nhân sinh đến thế.

“ thuở mới sinh ngươi cũng chỉ là phàm nhân...”

Tu tiên là gì, phàm nhân là gì, Chẳng lẽ tiên phàm không phải cách biệt sao. Vừa nghĩ, tâm cảnh của nàng như xảy ra biến hóa, như có điều ngộ ra.

Vũ Thiên và Tố Linh Nhan sau khi rời khỏi quảng trường thì cũng không vội vã về nhà luôn, mang theo Tố Linh Nhan đi trên ngã tư đường một lúc, cuối cùng tiến vào một trung hình khu buôn bán ở phía nam thành, loại trung hình khu buôn bán này, trong Vũ Gia thành cũng chỉ có vài cái.

Ở trong này bán đủ các loại mặt hàng cho tu luyện giả cần, như binh khí, linh thảo, dược thuốc, thậm chí còn có cả vật như không gian giới chỉ.

Hai người vừa vào cửa thì một thiếu nữ khoảng chừng 17 18 tuổi, có dáng dấp như hoa như ngọc vô cùng xinh đẹp chạy ra tiếp đón.

- Công tử không biết người muốn mua gì sao, tiểu nữ có thể giúp được không ?.

Nàng nhìn thấy một thiếu niên ngồi trên xe lăn, ăn vận quần áo bình thường quê mùa, bên cạnh một tiểu cô nương ăn mặc có chút sạch sẽ, nhưng quần áo cũng đã cũ kỷ bạc đi, chắc do giặt nhiều lần. Nhưng cũng không vì thế mà nàng khinh thường hắn, ngược lại nàng tỏ ra vô cùng thân thiện, trên miệng lúc nào cũng treo một nụ cười mến khách, trông rất chuyên nghiệp.

Vũ Thiên nhìn thấy vậy thì cũng thầm gật đầu, không hổ là người làm ăn. Hắn cũng nở một nụ cười tươi rói nhìn nàng.

- Tỷ tỷ... Ở đây có bán linh thảo nào bồi bổ tăng cường sinh mệnh lực không.

Nàng nghe thấy hắn gọi là tỷ tỷ thì trong lòng cũng có cảm giác thân thương, thế cho nên cũng không câu nệ nữa.

- Hì hì... tiểu đệ tìm đúng nơi rồi, ở đây Linh Thảo có rất nhiều và đa dạng, vì Vũ Gia thành chúng ta gần Thiên Hỏa sơn mạch hơn nữa còn không có linh đan sư nên giá cả của Linh Thảo cũng rất tiện nghi.

- Tiểu đệ mời đi theo ta, ta gọi là Cơ Mi.

Vừa nói nàng vừa cười dẫn Vũ Thiên đến một quầy hàng, rồi đưa một cuốn sổ bên trong có ghi chép rất nhiều các linh thảo cho hắn.

Vũ Thiên nhìn thấy cũng hoa hết mắt, bởi vì hắn cũng từng đọc qua dược thảo dược lý cho nên cũng hiểu biết một số loại Linh thảo dược, thủy nguyệt hoa, liên sinh hoa, sinh mệnh quả... Nhìn thấy những cái tên này tim hắn không nhịn được kinh hỉ muốn đập nhanh hơn vài cái. Mặc dù chỉ là một số loại linh thảo dưới cấp 3, nhưng với một người chưa từng tu luyện như hắn, thì đây đã là thiên tài địa bảo, hơn nữa giá cả còn rất tiện nghi, cao nhất cũng chỉ khoảng một trăm lượng bạc một cân.

Vũ Thiên thầm nhủ tính trong lòng, ban nãy mình trả lời hơn bốn mươi người cũng được hơn hai vạn lượng. Trước mắt cứ mua tạm một trăm cân linh thảo thử xem thế nào, nhưng hắn cũng không vội trả lời ngay, bởi vì hắn nhìn thấy trong quầy còn có trưng bầy các túi trữ vật, thậm chí cả không gian giới chỉ, nhưng giá cả cũng không hề rẻ. Một túi trữ vật nhỏ nhất chỉ có không gian khoảng chừng một mét vuông, đã có giá hơn hai mươi vạn.

Vũ Thiên chợt nghĩ tới, nếu như hôm nay không phải các công tử thế gia ở Vũ Gia thành, hầu hết đều dùng chi phiếu thì hắn và Tố Linh Nhan cũng chỉ có nước thuê xe mà chở bạc về.

- Thiếu Gia, ta nghe nói những thứ này chỉ có tu sĩ mới có thể dùng, chúng ta là phàm nhân dù có cũng không dùng được.

Tố Linh Nhan thấy Vũ Thiên nhìn về phía túi trữ vật và không gian giới chỉ, nàng không nhịn được nhắc nhở hắn một câu, mặc dù nói là không dùng được nhưng trong đôi mắt của thiếu nữ mới lớn như nàng cũng tràn ngập ước ao.

- Uhm... Không dùng được, bất quá sau này có tiền ta sẽ mua tặng muội một cái.

- Thiếu gia người nói thật chứ! Nhưng miễn là đồ của thiếu gia tặng mặc dù không dùng được, nhưng ta sẽ đeo cho đẹp còn không được sao hì hì...

- Uhm... Thật, hơn nữa còn sẽ dùng được.

Cơ Mi nhìn thấy hai người nói chuyện vui vẻ như vậy trong lòng cũng thổn thức không nhịn được ước ao một phen, nàng có cảm giác hai người phía trước như nhàn vân dã hạc, sống cuộc sống bình thường tự tại, không màng tranh đấu.

- Cơ Mi tỷ tỷ người có thể lấy cho ta mỗi loại này mười cân tổng một trăm cân, vận chuyển về ngoại viên Vũ Gia cho ta có được không?.

Cơ Mi nghe thấy thiếu niên bảo cần một trăm cân, đôi mắt như bảo thạch của nàng không nhịn được cũng tỏ sáng lên, bởi vì nàng là ăn phần trăm, nên nếu như bán được nhiều nàng cũng được hưởng hoa hồng nhiều hơn. Nàng mới vào đây làm được nửa tháng nay không có khách quen bằng những cô gái khác, nên doanh thu cũng thấp đi.

- Không thành vấn đề, tiểu đệ có muốn vận chuyển ngay bây giờ không.

- Uhm, ngay bây giờ. Hơn nữa ta còn muốn mua thêm một thanh kiếm, một cây sáo và một ít quần áo.

Sau khi mua xong thanh toán hết hơn mười bốn vạn, thì Cơ Mi cũng cho người đưa hàng đến cho hắn, lúc trước nói là vận chuyển chứ thực ra chỉ có một người cầm chiếc nhẫn trữ vật, đi theo hắn đến tận nơi ở rồi xả hàng ra mà thôi. Không giống như mấy truyện tiên hiệp trước kia mà Vũ Thiên đã từng đọc, khi đã có không gian giới chỉ rồi mà tác giả vẫn tả các tiêu cục hàng ngàn người đi áp tải, vận chuyển hàng một đoàn dài, gióng trống khua chiêng để rồi bị cướp.

Dọc đường trở về hắn và Tố Linh Nhan còn mua rất nhiều thức ăn, hôm nay cả nhà sẽ có một bữa thịnh soạn quây quần bên nhau.

Bạn đang đọc Thất Tinh Đại Thế Giới sáng tác bởi Vũ.Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vũ.Thiên
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.