Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu Chiêu Của Tống Thanh Thư

Phiên bản Dịch · 1750 chữ

Trải qua vài lần thảo luận, cuối cùng Tống Thanh Thư quyết định nhân mã của Ti Đồ Bá Lôi, Thủy Giám cùng với Dương Diệu Chân mai phục tại sườn núi Hồ Ly.

Vương Ốc phái của Ti Đồ Bá Lôi tất cả mọi người đa số là quân Thiết kỵ uy chấn thiên hạ ngày trước trốn đi, còn Thủy Giám thân là tổng binh, luyện binh cũng có một tay, do đó nhân mã của hai người là quân tinh nhuệ hiếm hoi còn sót lại trong mười hai đầu lĩnh của Kim Xà Doanh, còn người của Hồng Áo Quân càng không cần phải nói, nhiều năm qua Kim Quốc coi bọn họ là đại họa kề bên, trong khi lần này Dương Diệu Chân mang theo ba trăm quân tinh nhuệ của nàng.

Lần này dạ tập (đột kích ban đêm) can hệ trọng đại, vừa phải ẩn giấu hành tung, vừa phải chiến đấu dũng mãnh, quân thiện chiến của mình không nhiều, bởi vậy Tống Thanh Thư cũng không có thêm vào nhân mã của ai khác nữa.

Tống Thanh Thư đem quyền chỉ huy giao cho Dương Diệu Chân, Ti Đồ Bá Lôi cùng Thủy Giám cũng không có ý kiến, dù sao Hồng Áo Quân Tứ Nương Tử nhiều năm qua đã nổi tiếng bên ngoài, uy vọng không dưới Viên Thừa Chí ngày trước.

Ngược lại thì Dương Diệu Chân vẻ mặt có chút phức tạp, nhìn Tống Thanh Thư hỏi:

-Ngươi đem quân tinh nhuệ nhất của Kim Xà Doanh giao cho ta, không sợ ta cô tình đem bọn họ chôn vùi ở trong cuộc chiến này sao?

Tống Thanh Thư mỉm cười:

-Tại hạ cùng Tứ Nương Tử tuy rằng quen biết không lâu, nhưng đối với phẩm tính của Tứ Nương Tử thì ít nhiều gì cũng hiểu rõ. Tứ Nương Tử chính là nữ trung hào kiệt bất thế, danh tiếng lừng lẫy, há lại làm ra chuyện như vậy ..

-Ngươi có lấy lòng của ta thì cũng vô dụng, lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói lòng dạ nữ nhân thì thường hẹp hòi sao?

Dương Diệu Chân ngoài miệng tuy rằng nói vậy, nhưng đôi lông mày nhướng lên biểu hiện trong lòng nàng đối với lời lấy lòng này khá là vui vẻ.

Tống Thanh Thư chỉ cười không nói, tiếp theo lại bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ còn lại cho mọi người.

Mộc Vương Phủ, Thiên Địa hội, phái Nga Mi, Thanh Trúc bang, nhân mã Hạ Thanh Thanh, thì bố trí ở từng sơn khẩu, mọi người vừa nhìn thấy địa hình trên sa bàn, liền khẽ ồ lên.

-Tống huynh, những chỗ này là khu vực Lão Ưng Câu mà.

Mộc Kiếm Thanh nhớ tới Tống Thanh Thư trước đó đã nói Lão Ưng Câu là con đường của quân Thanh sẽ chạy qua, Trử Hồng Liễu đang suất lĩnh nhân mã mai phục tại nơi đó đây.

-Tiểu vương gia chẳng lẽ thật sự cho rằng Trử Hồng Liễu có bản lĩnh cản được quân binh của Thát tử?

Tống Thanh Thư hỏi ngược lại.

Trong sảnh mọi người đều rùng mình, cứ coi như là cuộc dạ tập thành công, nhưng đối phương dù sao có đến ba vạn người, bọn họ đột kích ban đêm gây náo loạn nói qua thì thanh thế hùng vĩ, nhưng dù sao nhân thủ có hạn, đối với quân Thanh gây nên thương tổn thì cũng có hạn, như vậy nếu như quân Thanh có chạy tán loạn đi nữa, thì vẫn còn có mấy vạn người, Trử Hồng Liễu tuy rằng an nhàn trấn thủ chờ giăng lưới, nhưng tuyệt đối sẽ không đủ sức ngăn được.

Liên tưởng nhớ lại Tống Thanh Thư bắt Trử Hồng Liễu lập xuống quân lệnh trạng, không ít người đã mặc niệm cho Trử Hồng Liễu, bây giờ vấn đề mấu chốt ở nơi đó xem như Tống Thanh Thư giải quyết xong, vấn đề còn lại là xem hắn có thể thành công hay không việc đánh cho quân của Đồ Hải chạy tán loạn.

-Thanh Thư, vậy còn chúng ta thì sẽ làm cái gì đây?

Thấy những người khác đều phân xong nhiệm vụ, Ân Lê Đình không nhịn được hỏi.

Tống Thanh Thư sắc mặt nghiêm nghị:

-Tối quan trọng nhất trong việc dạ tập nếu muốn thành công, nhất định phải có cao thủ ở bên trong đại doanh quân Thanh gây ra hỗn loạn. . .

Trong đại sảnh cao thủ võ lâm rất nhiều, có thể dễ dàng lợi dụng võ công của mình, không cùng kẻ địch chính diện giao phong, mà chỉ ở chung quanh bên trong gây ra hỗn loạn, để cho nhân mã bên ngoài dạ tập thừa cơ dễ dàng lợi dụng tình thế hơn.

Bởi vì ẩn chứa nguy hiểm lớn hơn, cuối cùng lựa chọn những người như sau:

Tống Thanh Thư, Hoàng Dung, Chu Cửu, Trương Tùng Khê, Ân Lê Đình, Tiêu Phong, Da Luật Nam Tiên, Da Luật Tề…nhân số tuy rằng không nhiều, nhưng đều là những cao thủ hạng nhất trên giang hồ, việc bọn họ làm, chủ yếu là quạt gió thổi lửa, gây ra hỗn loạn, chỉ cần không rơi vào trùng vây, chuyện thoát thân hẳn là cũng không khó khăn lắm. …

Kế tiếp Dương Diệu Chân cùng Ti Đồ Bá Lôi, Thủy Giám mang quân sớm đến sườn núi Hồ Ly đi mai phục. Mộc Vương Phủ, Thiên Địa hội cùng với đệ tử các phái cũng khởi hành đi đến từng địa điểm cácg mấy chục dặm ở bên ngoài chôn phục.

Trước khi đi Hạ Thanh Thanh nhìn Tống Thanh Thư một chút, dù sao mối quan hệ của hai người cũng chỉ là âm thầm lén lút trước mắt mọi người, nàng cũng không tiện nói gì nhiều cùng với Tống Thanh Thư, chỉ có thể dùng ánh mắt căn dặn hắn bảo trọng.

Chu Chỉ Nhược thì khác, dù sao nàng là thê tử chính thức của Tống Thanh Thư, trước khi mang theo đệ tử phái Nga Mi đi, đem Tống Thanh Thư kéo qua một bên:

-Thanh Thư, ngươi nhất định phải đáp ứng ta, nếu là sự việc không thể làm, thì nhớ tới phải bảo vệ tính mạng mình. Tranh bá thiên hạ cái gì cũng chỉ là mây khói phù vân, ta chỉ cần ngươi bằng xương bằng thịt là được rồi, nếu thời điểm không qua được thì chúng ta cùng về Nga Mi sống nửa đời sau an nhàn hưởng thụ khoái lạc cũng xong.

Tống Thanh Thư thầm cười khổ, nếu như quả thật phải đi đến bước kia, chẳng lẽ mình đem theo những nữ nhân khác cũng mang tới phái Nga Mi? Ngươi còn không đến xù lông với ta sao?. . .

Nhưng Tống Thanh Thư cũng rất cảm động, dù sao Chu Chỉ Nhược tuy rằng bề ngoài nhìn thì mỏng manh, nhưng tiềm ẩn bên trong lại là một loại nữ cường nhân hết lòng theo đuổi mục tiêu của mình, nàng có thể nói ra như vậy, chứng minh nàng cũng đã yêu thương mình đến tận xương tủy. . .

-Được, ta đáp ứng muội…

Tống Thanh Thư nghiêm nghị nói,

-Lần này muội đi cũng phải cẩn thận…

Chu Chỉ Nhược gật đầu:

-Ừh…. ta đi đây..

Sau khi các đội nhân mã dồn dập rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại Tống Thanh Thư cùng với đám cao thủ lẻn vào đại doanh Thanh quân, Tiêu Phong vẫn trầm mặc đột nhiên mở miệng nói:

-Tống huynh đệ, xin thứ cho Tiêu mỗ nói thẳng, cho là chúng ta có thể thành công gây rối loạn đại doanh Thanh quân, nhưng sau một loạt kế hoạch tựa hồ rất khó để mà gây thiệt hại lớn cho quân Thanh, lúc đó Trử Hồng Liễu sẽ không ngăn lại được, cho dù mặt sau đã có thêm vào Thiên Địa hội, Mộc Vương Phủ cùng các phái cũng không ngăn được …

Hoàng Dung cũng phụ họa gật gù:

-Ta xem công tử sắp xếp, Thiên Địa hội, Mộc Vương Phủ cùng các phái mục đích chủ yếu tựa hồ cũng không phải nhân cơ hội tiêu diệt hết quân Thát tử, chủ yếu chính là lấy nghi binh làm chủ, chẳng lẽ công tử tiếp theo còn có hậu chiêu gì nữa sao?

Tống Thanh Thư vẫn chưa trả lời, Hoàng Dung lại lắc đầu:

-Với thực lực nhân mã của chúng bây giờ, cho dù là có hậu chiêu, cũng không đủ quân binh để quét sạch một mẻ lưới..

Ân Lê Đình nghe được ngẩn ra:

-Trước đã nói qua là nhân cơ hội đem Thanh binh một lưới bắt hết, nhưng bây giờ nghe ý tứ của hai vị giống như là sau khi đạt được một trận thắng lợi, thì lúc ấy chúng ta sẽ rút vào núi rừng, bảo tồn thực lực phải không?

Hoàng Dung ôn nhu đáp:

-Ân Lục Hiệp có chỗ không biết, Tống công tử lần này kế hoạch tuy rằng nghe qua có chút kỳ lạ, nhưng cẩn thận ngẫm lại không phải là không có khả năng thành công, mà một khi thành công, thì đó chính là một trận đại thắng làm cho khắp thiên hạ khϊếp sợ, nhưng chỉ tiếc là chúng ta không đủ thực lực đem toàn bộ quân binh của Đồ Hải tiêu diệt hết, đúng là một chuyện tiếc nuối…

Tiêu Phong tán thành gật gù, lúc trước thì thấy nếu có thể đạt được một trận thắng nhỏ cũng có thể đã hài lòng rồi, sau khi trải qua Tống Thanh Thư phân tích, với kinh nghiệm chinh chiến sa trường lâu năm, Tiêu Phong bén nhạy ý thức được có thể diệt sạch quân binh của Đồ Hải, nhưng bất đắc dĩ bây giờ trong tay Kim Xà Doanh không có đủ nhân mả quân binh, đúng là không có đủ dư lực một hơi quét sạch quân lính Mãn Thanh.

-Hai vị quả nhiên kiến thức siêu phàm, có thể nhìn ra trước vấn đề nhược điểm của kế hoạch, trong tay chúng ta xác thực không có đú quân, chỉ có điều. . . Tống Thanh Thư hạ giọng nói,

-Nhưng chúng ta có thể điều thiên binh, thiên tướng đến giúp đỡ…..

Bạn đang đọc Thâu Hương Cao Thủ ( Bản Full, Sắc) của Lục Như Hoà Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trungvu123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.