Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu người, gặp Khánh Chi

Tiểu thuyết gốc · 2157 chữ

Trường THPT Nguyễn Trãi bước qua tuần học mới cũng như những tuần khác, học sinh vẫn đến lớp, thầy cô vẫn bận rộn với công việc giảng dạy của họ. Những người từng trải qua sự cố ở núi Nam Kar cũng đã lấy lại bình tĩnh và trở lại cuộc sống thường nhật. Có một chút bàng hoàng, một chút hoảng sợ, một chút lo lắng, nhưng những thành viên của nhóm cắm trại cũng không có ai bị mất cân bằng. Tuổi trẻ chính là rất tốt, muốn quên là quên, muốn nhớ, ừ thì… cũng chưa chắc nhớ…

Ngồi dựa lưng một mình trên mái nhà dãy A của trường, Châu Đức Bá rít một hơi thuốc lá, im lặng thật lâu. Đã một thời gian rồi mới cảm nhận hương vị khói thuốc đi vào phổi. Châu Đức Bá không phải thật sự thích hút thuốc, anh cũng ủng hộ phổ biến thuốc lá, nhưng cuộc sống đôi khi không phải lúc nào cũng sống một cách lành mạnh được. Anh cũng không phải thánh nhân, đứng trước áp lực, một con người kiên cường nhất cũng phải có những lúc tinh thần bị chìm xuống.

Châu Đức Bá nhìn xuống bên ngực trái, nếu là bình thường anh sẽ nhìn được rõ ràng những chuyển động khỏe mạnh của trái tim. Trái tim là trung tâm của con người, là nơi chứa đựng năng lượng tinh thuần nhất cũng nhưng sẽ là nguồn sức mạnh của những người tu chân. Bóp nát trái tim, dù là thần thánh cấp độ Ngũ Nguyên cũng không thể nào sống sót.

Lúc này xung quanh trái tim của Châu Đức Bá có những quần mây mờ màu đen quấn quanh như ẩn như hiện. Chỉ cần Châu Đức Bá cố gắng vận dụng tinh năng thì những quần đen này sẽ thắt chặt trái tim của anh ta. Một cảm giác đau đớn chưa từng thấy sẽ truyền tới đại não, gây ra cho Châu Đức Bá một cơn sốc nhẹ, choáng váng đến mức thậm chí anh còn không thể đứng vững.

Châu Đức Bá đã tới chùa Giác Ngộ để gặp lão tăng nhưng ông ấy đã không còn ở chùa. Có lẽ, sau khi đối đầu với tên tu ma trên núi, lão tăng cũng đã gặp phải chuyện gì khác nữa. Châu Đức Bá cũng không nóng lòng, dù sao vẫn còn thời gian 7 ngày. Khoảng thời gian này không ngắn nhưng cũng không tính là dài, nguy cơ ở ngay trong người, nếu không phá giải sớm, e là sẽ không thể ăn ngon ngủ yên.

Còn trông chờ vào việc đi lấy đồ vật rồi đổi lấy việc người ta giải bùa chú cho? Châu Đức Bá cười cười lắc đầu. Một tên ma tu đi tu luyện theo con đường tà đạo thì không có cái gì gọi là uy tín cả. Nếu uy tín vậy thì thiên hạ còn gọi bọn hắn ma tu làm gì, tà đạo là không theo quy củ, mà không theo quy củ nghĩa là không đáng tin, chỉ vậy thôi. Dựa vào người không bằng dựa vào chính mình, cái nào có thể tự làm được, Châu Đức Bá quyết sẽ tự mình làm. Anh dự định sẽ đi núi Linh Di xem thử có gì ở đó.

Nghĩ xong những thứ cần làm thì Châu Đức Bá lại rít tiếp một hơi dài rồi ngẩn mặt lên thả khói lên trời.

Đúng lúc này, phía gần đó phát lên một tiếng cãi vã, có giọng nữ hơi ngắt quãng vang lên:

“Bạn không thể nhận món quà của mình ư? Mình đã thức cả đêm để làm cái bánh này đó.”

“Mình xin lỗi, nhưng mình không thể nhận món quà này được, thực ra, thực ra… mình đã thích người khác rồi!”

Im lặng một lúc, cô gái nói tiếp:

“Là ai? Có phải là Khánh Chi không?”

Lại một lúc yên lặng, cả 2 không nói cái gì cả.

“Cũng đúng, Khánh Chi đẹp hơn mình, cũng học giỏi hơn, bạn thích người ta là đúng rồi!”

Lúc này Châu Đức Bá ngồi phía sau bồn nước đã nghe thấy cô gái đã khóc nấc thành tiếng, còn chàng trai thì vẫn đứng lặng yên, tay của anh ta hơi khẽ nâng lên một chút rồi hạ xuống. Cuối cùng anh ta quay đi xuống hướng phía cầu thang, còn cô gái thì vẫn một mình đứng đó.

Châu Đức Bá ở phía khá xa nhưng thị lực hơn người, anh vẫn thấy rõ khuôn mặt từng người. Chàng nam sinh khá cao, dáng người vừa vặn, khuôn mặt sáng sủa đôi mắt toát lên sự thông minh, còn cô gái thì mọi chỉ số đều trung bình. Nói không quá đây là một sự chênh lệch về đẳng cấp.

Trong xã hội xưa cho tới nay, phái yếu hay phái mạnh đều yêu thích cái đẹp cả. Bạn đứng trước một chàng trai hay cô gái có bề ngoài thật tốt thì trong thâm tâm của bạn đã có sự rộn rực nhất định rồi. Chỉ khi bạn đủ trưởng thành, nhìn thấy được mặt tối phía sau, cũng nhìn được nhiều cái đẹp cái xấu rồi thì tâm bạn mới đủ vững trước những tình huống như vậy. Nói thì nói, cô gái nọ yêu thích một anh chàng đẹp trai thì không có gì sai, chỉ là xem cô ta chấp nhận trả giá thế nào, có đáng hay không mà thôi. Cuộc sống là một chuỗi các sự lựa chọn, nhưng nên nhớ quy luật chung của vũ trụ anh mạnh cái này thì yếu cái kia, chọn cái này thì mất cái còn lại, sự vẹn toàn nếu có chỉ là nhất thời.

Châu Đức Bá lại rít thêm một hơi cuối, thuốc lá ấy mà, không nên hút nhiều, nhưng đôi khi thật là tốt.

Châu Đức Bá đứng lên lắc lưu đi bộ xuống sân trường, tay đút túi quần tay hút cho hết điếu. Chưa kịp đi tới cầu thang thì Châu Đức Bá chửi thầm trong miệng:

“Móa!”

Vừa chửi nhưng anh cũng phóng nhanh như Naruto tới lan can gần đó bay người nắm tay cô gái kéo lại.

“Nè, đừng có làm vậy chưa chị gì ơi!”

Cô gái thì vẫn ngoan cố vùng thoát ra khỏi tay của Châu Đức Bá để cố ý lao người xuống dưới sân trường. Nhưng đương nhiên làm sao mà thoát khỏi tay cứng như kìm của Châu Đức Bá, cô gái chỉ đành vừa khóc vừa giãy dụa trong vô vọng.

Châu Đức Bá lắc đầu thở dài nhưng vẫn để cô gái ôm mình khóc thật to một lúc lâu. Lúc này cũng may là giờ trưa, lớp buổi chiều vẫn chưa đến chứ không thì cũng có nhiều chuyện để nói đây.

Một lát sau, Châu Đức Bá để cô gái đẩy ra, nhưng tay vẫn hơi canh chừng một chút:

“Sao, bà chị thấy thế nào rồi?”

“Thơm!”

“???”

Câu trả lời làm Châu Đức Bá choáng váng. Thơm? Cái gì thơm?

Chợt nhận ra mình hơi thất thố, cô gái hơi ngượng ngùng nói:

“Người của bạn thơm á, mình xin lỗi…”

“Em mới học lớp 11 thôi chị, đi ngang qua thấy bà chị làm chuyện dại dột, tiện tay ngăn cản. Làm ơn đừng có ngu dại như vậy, nghĩ cho cha cho mẹ đi bà chị ạ…”

Châu Đức Bá được thể khuyên răn một chút, hy vọng người ta nghĩ thông. Cái tình huống máu chó này, đáng ra không nên xảy ra mới phải. Dù sao Châu Đức Bá cũng không nghĩ ai cũng đủ can đảm để nhảy lầu tự vẫn, thất tình thì thất tình, phá sản thì phá sản, cũng không cần thiết chấm dứt cuộc đời mình. Rồi cái tên mà bạn vì hắn mà chết cũng có hối hận không? Hên xui, cứ cho là hắn hối hận, thì hắn cũng sẽ sống thoải mái với người khác thôi. Chết đi là quá oan uổng!

Cô gái gật gật đầu sau khi nghe Châu Đức Bá thuyết giảng một hồi, cả 2 đi xuống dưới sân thì gặp anh chàng đẹp trai khi nãy đang đứng cùng một nữ sinh vô cùng xinh đẹp. Cô gái này chạy nhanh tới nắm tay cô gái đang đứng cạnh Châu Đức Bá.

“Mai, có ổn không, đã nói đừng có đi tỏ tình mà.”

“Mình ổn, xin lỗi mình biết rồi!”

Nữ sinh xinh đẹp quay lại nói với nam sinh đẹp trai:

“Sao ông đối xử với Mai như vậy?”

Nam sinh lúng túng:

“Tui… tui… không có hợp với Mai đâu!”

Cô gái tên Mai cuối đầu, cô cũng tự hiểu, không có muốn nói gì thêm. Với những gì đã trải qua, khóc thì cũng khóc đã đời rồi, giờ thâm tâm của cô cũng đã cân nhắc thêm nhiều điều. Nó không còn là cái gì đó như đuổi theo một giấc mơ không có thật cái mà mình không thể với tới.

“Không sao đâu Chi, mọi chuyện qua rồi, bà vẫn là bạn tốt của tui!”

“Nói gì kỳ vậy?”

“À, lúc này có bạn học lớp 11 đã lôi mình lại… ủa đâu rồi?!”

Hai cô gái nhìn quanh một lúc, cuối cùng nhìn thấy một bóng lưng đã đi ra khỏi cổng trường. Đúng lúc này, Mạc Khánh Chi rùng mình 1 cái, vội đuổi theo ra cổng:

“Này, bạn gì ơi!!!”

Nhưng Châu Đức Bá có tốc độ đi bộ cực nhanh, anh chẳng mất quá nhiều sức để mất hút trong tầm mắt Mạc Khánh Chi.

---

Về đến nhà, Châu Đức Bá vội tìm những thứ liên quan tới bùa chú trong quyển sách Kim Quang Thuật, tuy nhiên, phần vì chưa hoàn toàn nắm giữ được tiếng Nôm cổ, phần vì quyển sách này ghi chép rất không có quy luật, Châu Đức Bá gần như mất cả buổi chiều mà không có thu hoạch gì đáng kể.

Anh mở email thì thấy khách hàng đầu tiên báo rằng họ đã chuyển trước toàn bộ số tiền dự án thông qua Western Union cho Châu Đức Bá. Một dự án nhỏ với giá trị là 2000 USD, có thể không phải là số tiền lớn với người ở Mỹ hay Châu Âu, nhưng ở Việt Nam thời điểm 2002, và cụ thể là thị trấn Lạc Dương, đó cũng là một số vốn đáng kể.

Nói về nông sản một chút, những năm này ở tây nguyên cây trồng chủ lực là cây cà phê và cây cao su. Trong khi giá cà phê lại xuống thấp chưa từng có, một phần là đầu 1990s, được giá nên bà con đua nhau trồng, tăng diện tính nhanh chóng trong vòng 10 năm, đến đầu thế kỷ 21, cung vượt qua cầu. Thêm nữa là các nước như Indonesia hay Brazil cũng mở rộng sản xuất cà phê, họ mà được mùa thì ta sẽ mất giá. 2000 USD của Châu Đức Bá tính tại thời điểm cuối năm 2002 sẽ đổi được tầm gần 4 tấn cà phê. Cả năm với 10 mẫu đất, ông Ba Lợi ba của Châu Đức Bá thu được hơn 15 tấn, cũng tính là kha khá trong vùng.

Châu Đức Bá đi đến bưu điện của thị trấn để nhận tiền, tuy nhiên bưu điện lại không có đủ 2000 USD tiền mặt, Châu Đức Bá đành phải đi đến ngân hàng Đông Á ở gần nhà của Nguyễn Thị Tú Linh.

Đi ngang qua cổng, Châu Đức Bá thấy cô bé đang chơi cầu lông cùng với mẹ. Vừa thấy anh, Tú Linh nở một nụ cười rạng rỡ mời anh vào nhà.

“Dạ, con chào bác!”

“Con là bạn của Linh hả?”

“Dạ, bạn cùng lớp.”

Nói xong, mẹ của Nguyễn Thị Tú Linh nhìn con gái cười tủm tỉm đầy láu cá. Từ khi nào con gái của mình có bạn là con trai, mà lại nhiệt tình chào đón như vậy? Cậu bé này nhìn quen quen, hình như có gặp rồi thì phải.

Nguyễn Thị Tú Linh mặc kệ mẹ mình chọc đi vào nhà rót nước mát mời mẹ và Châu Đức Bá uống.

“Thôi không cần đâu Linh, tui đi rút tiền, bên Đông Á Bank nên đi ngang qua thôi.”

“Ngồi chơi chút, tui đánh cầu lông với mẹ rồi đi với ông!”

Mẹ của Tú Linh, mỉm cười nói với con gái:

“Thôi đi đi, chậm lát nữa ngân hàng đóng cửa bây giờ, mẹ đánh mệt rồi.”

“Vậy con đi ạ!”

“…”

Định nói khách sáo thêm mấy câu mà nói nó đi là nó đi. Thật là!

Bạn đang đọc Thẻ Bài Hoàng Kim: Trở Về 2002 sáng tác bởi ta789

Truyện Thẻ Bài Hoàng Kim: Trở Về 2002 tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ta789
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.