Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tái sinh, thế giới nơi mà ta thuộc về

Tiểu thuyết gốc · 1745 chữ

Chìm đắm trong giấc mộng ngàn năm, linh hồn của ta hòa tan vào trong dòng chảy của thời gian, thứ cảm xúc mỏng manh này ngày càng bị mài mòn, cơ thể không còn, linh hồn vô thức, thậm chí ta còn không biết được ta chính là thứ gì.

“Tách, tách” Tiếng giọt nước chảy, cũng có thể là tiếng của sương sớm đọng lại trên những ngọn lá xanh mướt vào buổi sáng sớm, ta cũng đâu có thể nhìn được, dù sao thì ta cũng đâu có mắt đâu mà nhìn.

“Đây là đâu nhỉ ?” Một giọng nói vô thức trong linh hồn, tiếng búa chày gõ vào trung tâm bản thân như cố đập thức chút tàn niệm còn sót lại, linh thể không ổn định, lực hút của các vi diện đang tăng dần, hóa thành chất lỏng, ta như một thứ vô định trôi dạt theo mong muốn của gió, theo ước nguyện của ánh trăng.

“Hầy, mệt thật” Thở dài, mà không biết đây có phải là thở dài không nữa, ta cảm thấy thật mệt mỏi, thật buồn ngủ, aaa, thật thoải mái, tiếp tục ngủ nữa vậy, mặc cho gió to hay sóng lớn phía ngoài đang đe dọa, mọi thứ, dù sao cũng đâu liên quan tới ta.

Một khu vực bao gồm cỏ cây xanh mướt, những đóa hoa kiều diễm màu đỏ khoe sắc, chú bướm sắc tím liên tục bay lượn tỏa ra phấn hoa lấp lánh như những vì sao lấp lánh, những thủy tinh thể hình thái kim loại màu xanh lục, xanh lam đang xoay chuyển trên mặt đất, tất nhiên đây không thể nào là trái đất được rồi, thứ mà ta đang trôi nỗi phía trên hẵn là một vùng đất ảo tưởng, hẳn là vậy.

Ta đã từng là một con người ư ? Vậy nói cách khác ta đã chết, và linh hồn của ta đang trôi dạt qua các thế giới thuộc về người chết ư ? Nói như vậy thì những linh hồn khác đâu, tại sao lại chỉ mỗi mình ta ?

Gắng gượng nhớ lại một chút nhận thức còn sót lại, ta hòa mình vào những lỗ xoáy , những cái hang không đáy được hình thành một cách vô thức, một ngọn gió ấm như vòng tay của mẹ đang ôm lấy ta, linh hồn bị kích thích, cảm giác này cứ như, sự đê mê với đất mẹ vậy.

Tuy không có thể xác nhất định, nhưng sự dịu dàng này đang bó chặt lấy lòng ngực của anh, từng chút cảm giác thân thiết này như xúc cảm da thịt chạm vào nhau.

“Aaaahh” Thoải mái rên lên, nếu như ta có một cơ thể thật sự, chắc lúc này mặt ta hẵn rất đỏ, hơi thở tỏa ra nhiệt nóng, cảm giác của tuyến mồ chảy dài.

Từng thớ linh hồn cuộn chặt, như những múi cơ bắp trên thân thể, nguồn lực lượng vô hình lại tham lam luồng xuống, nó lượn lách mà tinh nghịch đùa giỡn với linh hồn thể của ta, rõ ràng chỉ là sự cảm nhận vô thức, nhưng không tài nào mà ta nhịn được, bây giờ ta đang không phòng bị a, tại sao lại tấn công một cách đột ngột như vậy chứ.

“Ưm, ưu ư” Không tự chủ nâng phần hạ thân lên, mặc cho mọi thứ tiếp tục diễn ra, cảm giác ướt át không tự chủ được, rươn rưới chút nước, cảm giác như linh hồn lực đang được bồi đắp, chút dịch thể màu trắng được tiết ra.

“Không phải chứ” Rõ ràng biết rằng đây chỉ là sự dư thừa năng lượng, thậm chí phía dưới ta cũng không rõ là liệu tiểu bảo bối nó có không, nhưng con mẹ nó chứ sướng quá.

“Ực, ực, à , hơ” Thở không đều, linh hồn run rẫy, thứ lực lượng vô hình này đang bọc lấy cơ thể ta, nó vừa hút ta vào, vừa bao bọc ôm chầm lấy mọi bộ phận của cơ thể ta, như được một cô gái đang liếm láp, đang nếm từng chút gia vị trên linh hồn của ta.

“Không, đừng, ta, ta, ta sắp” Không nhịn nỗi nữa, ta có thể chắc rằng ta là một đứa con trai, phần phía dưới căng cứng không chịu nỗi nữa rồi, dù biết rằng mình không có cơ thể, nhưng đột nhiên thú tính trong người anh lại thức tỉnh, thậm chí anh cũng biết rằng hiện tại anh cũng không có một tiểu bảo bối thật sự, đó chỉ là cây gân thịt được tạo ra từ linh hồn. Nhưng mà, có một điều mà anh biết rõ, cây thịt hư ảo của anh đang được chăm sóc một cách kỹ càng, bao quy đầu được lột ra, thớ thịt màu hồng đỏ tươi như đang mời chào.

Bìu của anh đang được cưng nựng, hai trái bóng nhỏ nhỏ đang được chấm mút thật kỹ, khốn nạn, đã bảo là anh không có cơ thể mà, thế quái nào mà anh lại cảm nhận được rõ rệt như vậy.

Linh hồn được sự bao vây này làm anh trở nên mạnh hơn, mỗi một vị trí được lướt qua cứ như có một cái lưỡi đang lè ra liếm láp cơ thể anh vậy, dịch nước miếng dãi ra bám lên cơ thể anh, cảm giác nhớp nháp lan tỏa toàn thân.

“Không được, sắp ra, sắp, đừng” Hô hấp ngắt đoạn, thậm chí không còn sức để suy nghĩ vấn đề vừa xảy ra là cái gì, chỉ biết là cơn phê đang lên đến tột độ.

“Aaaaaaa” Tiếng gào thét vang lên, một lượng lớn dịch được phóng ra, chất nhầy lơ lửng trong không trung, được cái hang tiếp tục bọc lấy, đem lượng “tinh dịch” của anh hóa thành cái màng, lượng dịch đấy đủ nhiều để hóa thành tấm màn bao trọn cơ thể anh, nói vậy là đủ để biết cái của anh khỏe và to thế nào rồi.

Mất ý thức thật sự, anh nằm trong cái màng “tinh dịch” được chính mình tạo ra, chìm sâu vào giấc ngủ một lần nữa trong kén, để nó trôi qua cái hang, dẫn anh tới một nơi khác, một nơi mà anh không biết được tương lai hay quá khứ của mình sẽ ra sao.

Cái kén một lần nữa xuất hiện tại một khu rừng, một nơi có phần hoang dã hơn, cây cối mọc ra um xùm, nơi đây có không khí của sinh mệnh, có sinh vật đang sống, có thú rừng, có con người.

Tất nhiên đó là ở bên ngoài, nhân vật chính của chúng ta vẫn đang nằm ngủ bên trong cái kén màu trắng “đục”, cơ thể đang được cọ rửa, tai, mắt, ngũ quan, tay chân, mọi thứ đang được tạo ra, một thể xác mới, một cơ thể mới toanh đang chờ đợi anh.

Không biết thời gian lại một lần nữa trôi qua bao lâu, chỉ biết giờ đây, ta đã hoàn toàn sống lại, lý do ta sống là để làm gì ấy nhỉ ? Ta đã được tái sinh hay sao, tại đây là nơi ở mới của ta ? nhưng vì sao ta không được sinh ra từ cha mẹ, được sinh ra như một con người bình thường ? Tại sao ta lại nằm trong một cái kén màu trắng đục thế này ?

“Rắc rắc” Tiếng quả trứng bể ra, một cậu bé có hình dáng nhân loại phá xác mà thoát khỏi vỏ trứng, ánh mắt dường như có chút không quen với ánh sáng, cặp mắt màu tím, mái tóc đen huyền có chút ảo mộng, thân thể cường tráng với sắc da màu đồng khỏe mạnh.

“Aa ? a ? đ ? đây ? đây là .. đâu ?” Tập tành một chút, cậu mới có thể nói ra được giọng nói bình thường, một cậu bé với thể xác ước chừng khoảng 14 15 tuổi đang xuất hiện ở rừng xanh, cơ thể trần truồng để lộ phần cơ bụng rắn chắc, phía hạ thân là một cây súng đại bác to đùng đủ để làm nổ tung mọi cái động ẩm ướt.

“Ưm, ừm ?” Đưa hai tay căng lên trên, đánh một cái ngáp dài, hai mắt còn có chút vệt nước có lẽ là do mới ngủ dậy, tiểu , à không, đại bảo bối của cậu đang cương cứng cực đại hướng về phía mặt trời, nó vĩ đại và hùng vĩ, Moring Wood, ắt hẳn ai cũng biết, chào cờ buổi sáng, một hiện tượng tự nhiên, tất nhiên là không có gì để anh ngại cả.

“Trước tiên hẵn là tìm cái che thân đã nhỉ ?” Đưa tay xuống gãi gãi cho đỡ ngứa, chết thật, cảm giác trước khi xuyên qua đây vẫn còn in đậm ở trong đầu anh, muốn phịch quá, nhưng mà giờ cần tìm cách tồn tại cái nơi quái quỷ này đã.

Đây là một khu rừng giống như rừng nhiệt đới, không khí ẩm ướt lại nóng nhớt, tuy nhiên mặt trời vẫn sáng cao phía trên kia, như vậy chứng tỏ, chí ít anh còn có cơ hội ra sống sót, điều kiện vẫn không quá khắc nghiệt, miễn là còn sống, vậy là vẫn còn cơ hội.

“Thế giới này, ta đến đây, hẵn là có một lý do nào đó, đây có thể là thế giới mà ta thuộc về ?” Tự hỏi với bản thân, ta nhìn về phía ánh sáng chói chang, sau đó lập tức hướng về phía mấy cái cây giống cây chuối, mấy trái chín to khỏe trên đó thậm chí còn không bằng chuối của ta, cũng không ngon bằng chuối của ta, tuy nhiên mấy cái lá trên đó có thể tận dụng được, hè hè.

Bứt vài cái lá, làm như nguyên thủy, đan lại thành bộ đồ sơ sài, nhưng đủ che thân, hái thêm vài quả trái cây, tìm một chỗ mát mẻ ngồi xuống.

“Phù, được rồi, cứ thế cái đã” Lau mồ hôi trên trán, lột võ chuối ra cắn vài cái nhai nhai rồi nuốt, ừm, không ngon bằng chuối của ta, anh khẳng định lần hai !!!

Bạn đang đọc Thế Giới Của Những Thanh Kiếm sáng tác bởi bao0593846371
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bao0593846371
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.