Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Liên

Tiểu thuyết gốc · 1276 chữ

Chương 26: 

 

"Sột Xoạc"

 

Cửa trại được mở ra một người phụ nữ bí ẩn bước vào, nàng sở hữu một thân hình có thể làm cho tất cả nữ nhân trong thiên hạ vì đó mà ganh tị. 

 

Nàng có một làng da trắng như tuyết ngày đông, dù đã tre mặt nhưng thông qua đôi mắt long lanh với đôi mày lá liễu có thể phán đoán được nàng sở hữu một khuôn mặt, có thể làm cho tất cả nam nhân trong thiên hạ vì nó mà đổ máu. 

 

Nàng từng bước lại gần Lạc Trần, khi đến bên giường không có bất kỳ hành động nào chỉ đứng yên nơi đó, quan sát Lạc Trần. 

 

Lạc Trần như cảm nhận được điều gì hắn từ từ mở mắt ra, ánh mắt ấy không có vẻ ngây thơ mà một thiếu niên nên có, thay vào đó là sự lạnh lùng và tuyệt tình. 

 

Ánh mắt ấy dường như muốn tiêu diệt hết thải chúng sinh trong thiên hạ, nhưng chỉ hiện trong giây lát rồi nhanh tróng thối lui, ánh mắt bình tỉnh thường ngày lại xuất hiện. 

 

Mọi thứ dù diễn ra trong giây lát, nhưng vẫn bị nữ tử thần bí thấy được. 

 

Lạc Trần khi nhìn thấy nữ tử trước mắt, hắn nhanh tróng làm ra phản ứng, dù bị thương rất nặng khôi thể tự thân làm được bất cứ điều gì, nhưng, hắn vẫn đề phòng để có xảy ra truyền gì còn thét lên được. 

 

Lạc Trần nhìn thẳng nữ tử trước mắt hắn không cảm thấy kinh diễm mà thay vào đó là ngờ vực và cảnh giác hắn nói với giọng âm trầm:

 

"Ngươi là ai"

 

Nữ tử dường như không phản ứng với câu nói của hắn mà thản nhiên nói:

 

"Ngươi lạc lối"

 

Giọng nói của nàng thực nhẹ nhàng, dường như có thể làm dịu đi sự bất an trong tâm hồn mọi người. 

 

Lạc Trần nói với giọng càng ngày càng gấp:

 

"Ta lạc lối hay không không quan trọng, trả lời ta ngươi là ai"

 

Nói tới đây ánh mắt của hắn của tràn ngập sát khí, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể liều mạng. 

 

Nữa đêm đi thăm kẻ bị thương nặng không còn chút sức lực nào, nói không có việc gì chắc chắn không ai tin. 

 

Nữ tử thấy Lạc Trần càng lúc càng gấp bất đắc dỉ chỉ có thể nói ra tên của bản thân cùng với mục đích đến:

 

"Ngươi không cần gấp ta sẽ không làm hại ngươi, lần đầu gặp mà không giới thiệu gì thì thật thất lễ, Ta tên Hồng Liên"

 

"Lần này ta đến đây chỉ hỏi ngươi một việc"

 

Lạc Trần biết người đến không có địch ý mặt ngoài thả lỏng nhưng trong lòng cảnh giác tới mức cực điểm. 

 

Hắn nhìn về phía Hồng Liên sao hồi lâu mới mở miệng:

 

"Ngươi muốn hỏi việc gì"

 

Hông Liên nhìn về phía hắn chậm rãi nói:

 

"Ngươi truy cầu điều gì hay ngươi truy cầu cái gì, quyền lực, nữ nhân, của cải, hay những thứ khác"

 

Lạc Trần nhìn về phía Hồng Liên như nhìn một kẻ ngốc, hỏi như vậy khác nào hỏi hắn mong muốn điều gì. 

 

Hắn chậm rãi nói:

 

"Ta truy cầu việc gì thì liên quan gì tới ngươi"

 

Hồng Liên dường như có thể đoán được đối phương sẽ nói như vậy nên không có bất kỳ phản ứng nào chỉ là chậm rãi lập lại câu hỏi:

 

"Nói cho ta biết ngươi mong muốn điều gì"

 

Lạc Trần dường như có thể nhìn ra nếu không biết đáp án thì đối phương sẽ không buông tha bất đắc dỉ nói:

 

"Haizzz, nói cho ngươi cũng không sao, thứ ta mong muốn là vĩnh sinh và tự do"

 

Hồng Liên khi nghe được đáp án đôi mi thanh tú hơi co lại rồi nhanh tróng dản ra, Như đạt được đáp án cô xoay người rời đi. 

 

Trước khi đi có để lại cho Lạc Trần một câu nói:

 

"Ngươi đang từ từ lạc lối, nếu không kịp thời quay lại thì sớm hay muộn gì ngươi cũng bị nó nuốt chửng"

 

Nghe câu nói như vậy Lạc Trần không có bất kỳ phản ứng nào mà chỉ tiếp tục nằm xuống dưỡng thương. 

 

Sáng hôm sau khi mặt trời lên thiên đỉnh, của trại được vén lên, hôm nay lều trại lại đón tiếp ba khuôn mặt lạ lẫm, trong đó một nam hai nữ. 

 

Nam thì anh tuấn tiêu sái khuôn mặt như ngọc mọi cử chỉ hành động đều lộ vẻ trí thức. 

 

Nữ thì siêu phàm thoát tục, trong đó một người ánh mắt tà mị, thân hình gợi cảm dường như muốn câu đi nam nhân hồn phách người còn lại thì như trích tiên giáng trần mọi hành động cử chỉ đều mang theo tiên vận dù đeo khăn che mặt nhưng có thể gợi lên sự tò mò của nam nhân, làm cho họ tìm mọi cách để có thể vén nó lên. 

 

Ba người theo Thủy Thiên Hàng vào lều, ban đầu họ còn quan sát xung quanh nhưng rất nhanh ánh mắt của họ đều tập trung về phía Lạc Trần. 

 

Tuy toàn thân đều là vết thương nhưng vẫn lộ ra thân hình cường tráng của hắn, cùng với khuôn mặt anh tuấn có thể dễ dàng hấp dẫn chú ý của phái nữ. 

 

Hắn chỉ nằm nơi đó nhưng bá khí trên thân hắn phát ra đủ để làm cho ba người vừa mới tới đều vì đó mà nghiêm nghị. 

 

Lạc Trần lạnh lùng quét qua ba người, cuối cùng hắn nhìn về phía Thủy Thiên Hàng như muốn hỏi bọn họ là ai. 

 

Thủy Thiên Hàng hắn giọng nói:

 

"Ngươi rốt cuộc tỉnh, nay ta dẫn ba người này tới đây là để nói với ngươi, họ sẽ thay thế ngươi trong khoảng thời gian ngươi trị thương"

 

Lạc Trần nghe vậy có điều lo lắng, hắn không biết những trước mắt này thực lực thế nào tính cách ra sao hắn không có đủ can đảm giao tỉnh mạng những thuộc cấp đó cho họ, nhưng lệnh cấp trên thì không thể cải. 

 

Thủy Thiên Hàng như nhìn ra điều Lạc Trần lo lắng hắn quyết định an ủi bằng cách giới thiệu từng người, để giảm nhẹ áp lực cho Lạc Trần. 

 

"Để ta giới thiệu một chút, vì này là Lâm Thi Hữu là con trai cả của Lâm tướng quân"

 

Thủy Thiên Hàng tiếp tục chỉ về nữ tử tà mị kia giới thiệu:

 

"Vị này là Tô Ngọc Vân là thanh mai trúc mã của Lâm công tử"

 

Thủy Thiên Hàng nhìn về người cuối cùng hắn chưa kịp mở miệng thì đối phương đả nói trước:

 

"Tiểu nữ là Cơ Tuyết Dao, lần đầu gặp công tử"

 

Thủy Thiên Hàng tiếp tục nói:

 

"Và tất cả bọn họ đều xuất thân từ tiên môn"

 

Nói đến đây Lạc Trần mới hơi an tâm, hắn quyết định cho bọn họ thử xem dù gì con trai của Lâm tướng quân trắc không đến nỗi nào. 

 

"Được, cứ để bọn họ làm trong mấy ngày ta dưỡng thương"

 

Mọi người nhanh tróng tản đi chỉ có Cơ Tuyết Dao trước khi đi nhìn Lạc Trần thật sâu, âm thầm đưa tên hắn vào trong danh sách những người dự tuyển. 

 

Lạc Trần thì đang nhấm mắt dưỡng thần, hắn không biết có người đả âm thầm chú ý hắn.

Bạn đang đọc Thiên biến sáng tác bởi cửuđươnggia

Truyện Thiên biến tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.