Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh động

Tiểu thuyết gốc · 2309 chữ

Tại tầng trời thứ chín, nơi đây trôi nổi một tòa thần điện rộng lớn.

Một thân ảnh màu xanh có làn da nhăn nheo đang trầm ngâm xếp bằng, hình dáng của người này giống hệt nhân loại nhưng lại có hai chiếc râu mọc ra trước trán, hai tai nhọn hoắt nhìn kiểu gì cũng không phải nhân loại, trên người vận một bộ bạch ý rộng thùng thình trước ngực có thêu một chữ lớn...

"Thần!"

Hai tay hắn cầm một thanh quải trượng, cả người lơ lửng trong không trung.

Chợt dường như phát hiện ra điều gì đó "Thần" liền nhướng mày, hai mắt nhắm chặt cũng từ từ mở ra thoát khỏi nhập định, đôi mắt của "Thần" thâm thúy vô định sáng ngời nhìn rõ cả thể gian, chỉ một ánh mắt cũng đã nói ra sức mạnh của người này.

Phốc!

Cùng lúc đó, một bóng đen quỷ mị xuất hiện phía sau "Thần", người đến làn da đen như trời đêm, toàn thân vận trang phục ba tư, bộ dáng cung kính khẽ khom người nói:

"Thượng đế, thần vừa phát hiện dưới mặt đất có một cỗ năng lượng dao động vô cùng khủng khiếp, nó hoàn toàn có bản chất khác với Ki của chúng ta nên thần không thể định mức được sức mạnh của nó. Nhưng một điều chắc chắn là nó rất mạnh, nếu chiến đấu thì thần không hề có phần thắng."

Bóng đen nói xong, cả không gian liền lâm vào trầm mặc vốn có, một lúc lâu sau "Thần" lúc này mới lên tiếng:

"Thứ ở dưới kia vô cùng mạnh mẽ, thậm chí là ta xuất hiện cũng không thể đấu lại được. Đi đi, đứng bên ngoài quan sát tình hình, nếu có dị động lập tức trở về!"

"Tuân lệnh!"

Bóng đen nói xong liền biến mất như chưa từng xuất hiện.

"Nếu nó là dạng hung vật gì thì phải tiêu diệt bằng được, nơi này không thể xuất hiện một thứ nằm ngoài sự kiểm soát của ta được. Bản ngã của ta, ngươi sẽ không thể lợi dụng được gì từ việc này đâu."

"Thần" ngửa mặt lên trời trầm ngâm suy nghĩ, một lúc sau mới từ từ nhắm mắt lại, thân hình vốn đã hạ xuống mặt đất lại bồng bềnh lơ lửng, hiển nhiên đã tiến vào trạng thái nhập định.

...

Ở một vùng biển phía Đông cách xa chiến trường của Trần Dương.

Nơi này có một hòn đảo nhỏ chỉ tồn tại duy nhất một cây dừa cùng một căn nhà nhỏ.

Một lão già thân hình gầy đét như que củi râu ria xồm xoàm đang nằm dưới tán cây dừa khẽ phe phẩy cây quạt trên tay hưởng dụng từng đợt gió biến, bên cạnh lão còn có một con rùa to lớn đang ngồi ăn tảo biển.

"Ặc!"

Lão già đột nhiên từ trên ghế ngã xuống.

"Quy lão, người sao vậy?" Con rùa thấy thế liền hỏi.

Chỉ thấy lão già bò dậy, hai tay khẽ run rẩy, nhấc cặp kính râm trước mặt xuống, cặp mắt nhăn nheo lão hóa dường như sắp bị da thịt bịt kín nhìn về phía xa xa nơi chân trời, trầm ngâm một lúc mới nói ra:

"Không ngờ trên đời lại có một sinh vật khủng bố như vậy!"

...

Không chỉ ở hai nơi này, rất nhiều người phân bố rộng khắp thế giới giờ phút này liền nhìn về phía bầu trời. Người không hiểu chuyện thì còn tưởng rằng vừa rồi có thiên tượng, người biết được ít nhiều thì đều âm thầm hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt đều hội tụ về phía chiến trường của Trần Dương lóe lên sự kiêng kị nồng đậm.

Thật mạnh!!!

...o0o...

"Ya!"

Đoản côn trong tay Trần Dương điên cuồng chớp động như hóa thành một con đại xà quấn chặt lấy khỉ đỏ.

Vù vù...

Tiếng gió rít để lại bén nhọn như doa cao tàn phá bừa bãi chiến trường nhưng thủy chung không thể làm tổn thương lớp giáp mỏng trên người hắn.

Binh!

Trần Dương xuất hiện phía sau khỉ đỏ, lục sắc năng lượng trong cơ thể bùng nổ, một côn đập nó ngã sâu xuống lòng đất. Hai tay khẽ vẩy nhẹ, thiết côn rời tay, quang mang ba động kịch liệt không ngừng phóng lớn.

Hiện tại Trần Dương chỉ cảm thấy bên trong người đang tồn tại một cỗ sức mạnh vô hạn vô tận không cạn kiệt, rời non lấp biển chỉ sợ cũng không phải là điều mơ tưởng.

Lục sắc năng lượng trong người hắn ồ ạt tuôn ra dung nhập vào bên trong thiết côn, quang mang càng thịnh, thiết côn đã hoàn toàn chuyển sang một màu thuần lục sắc.

Nói thì chậm nhưng mọi việc chỉ sảy ra trong chớp mắt, từ khi con khỉ đỏ rơi xuống đến khi thiết con hóa thành một cây gậy năng lượng vắt ngang che kín bầu trời chỉ chưa quá một hô hấp, chỉ thấy Trần Dương lật tay, thiết côn khổng lồ liền phá không đè xuống, nơi nó tiếp đất chính là chỗ con khỉ kia đang đứng.

Vùuuuuu!

Côn chưa tiếp đất nhưng bề mặt đã bị kình phong éo đến sụp lún, áp lực mạnh mẽ khiến cho khói bụi mù mit, vô số thân cây bị thổi bay lên không trung.

HỐNG! Vút!

Từ bên trong hố sâu dưới mặt đất truyền đến một tiếng giống giận, một bống đỏ từ bên trong bay vút ra, tốc độ nhanh như lưu tinh.

Nhưng đoản côn khổng lồ đã ép sát mặt đất, khỉ đỏ hai tay bắt chéo, hỏa diệm hắc sắc nhanh chóng bao phủ lấy toàn thân rồi ngưng tụ thành một chiến giáp mới đầy cứng rắn, cặp cánh mở rộng tối ta, hai tay nó giương lên trời ý đồ muốn chống đỡ một côn này đập tới.

Uỳnh! Uỳnh!...

Mặt đất nứt toác, nơi khỉ đỏ đứng bị nghiền thành bụi phấn, mất đi chỗ đứng, nó liền bị một côn ấn sâu xuống trong lòng đất.

Xuyên qua lớp đất đá, thân hình của khỉ đỏ căng cứng, hai tay cơ bắp bạo tạc phình to hơn cả cơ thể, vậy mà nó có thể dùng sức ngăn cản được thế của chiêu này, Trần Dương bên trên phải dùng toàn lực thôi động năng lượng trong cơ thể mới có thể đè được nó xuống bên dưới.

Hư ảnh thiết côn không lồ tan biến giữa thiên địa, khói bụi cùng tan đi, mặt đất nơi hai người giao chiến đã bị san thành bình địa, dưới chân Trần Dương thậm chí còn tạo thành một cái hố sâu không thấy đáy, riêng đường kính đã rộng lớn cả ngàn mét, một côn này chỉ sợ cũng phải khiến cho khỉ đỏ phải trọng thương.

Vụt!

Quả nhiên ngay cả chiêu thức kia cũng không thể tiêu diệt được nó, khỉ đỏ trong nháy mắt liền xuất hiện trên bầu trời, chỉ có điều bộ dạng hiện tại của nó thảm khốc vô cùng, hai cánh sau lưng đã biến mất, thân thể nứt toác, trên người chỗ nào cũng là vết thương, ngay cả hắc giáp được hỏa diễm ngưng tụ tạo thành cũng không thể chống đõ được mà bay mất một mảng.

Từ trên vết thương của nó không hề tràn ra huyết dịch mà xuất hiện hắc vụ bay ra ngoài.

Quả nhiên, cho dù nó đã vô tận tiếp cận sinh mệnh thể bậc 2 nhưng không thể chân chính đánh lại được kẻ đã tiến vào cấp độ này như Trần Dương, cấp bậc phân chia là sâm nghiêm không thể bị phá vỡ, cho dù Trần Dương mới chỉ đạt 0% cũng không phải thứ một con khôi lỗi có thể chống lại được.

- Tinh, năng lượng của vật thể trước mắt đang nhanh chóng tiêu hao, tiến độ khai phá sinh mệnh thể đang tụt xuống, 97%... 92%...

Tinh! Tinh! Tinh!...

Nương theo cỗ hắc vụ kia xuất hiện, hệ thống liền thông báo.

"Xem ra trạng thái đỉnh phong của con khỉ kia cũng không thể duy trì lâu."

Đã nắm được phương thức tiêu diệt con khỉ đỏ, hệ thống điều khiển cơ thể Trần Dương lao đến ý đồ muốn mạt sát đối phương.

Khỉ đỏ dường như cùng nhận ra bản thân không thể địch lại được Trần Dương liền xoay người bỏ chạy, nhưng chỉ mới vừa quay người Trần Dương đã xuất hiện trươc mặt nó, một gậy liền đem nó đánh trở về.

Hắn không hề truy kích, hai tay ném mạnh thanh đoản côn về phía khỉ đỏ, trên tay năng lượng cuộn trào ngưng tụ ra một lưỡi hái lục sắc khổng lồ, bên trên khí tức tử vong tràn ngập, cho dù là Trần Dương cũng có thể cảm nhận được sự khủng bố của lưỡi hái này.

Hệ thống điều khiến thân thể của hắn lao vút xuống, lưỡi hái trên tay bổ vào người khỉ đỏ. Mũi liềm cắm ngập xuyên qua ngực của nó vang lên những tiếng "Xì xì", khỉ đỏ dường như cũng vì vậy mà cảm thấy đau đớn cuồn rống, hai tay bám chặt vào lưỡi hái bất chấp năng lượng bên trên thiêu đốt muốn rút nó ra khỏi người mình.

Ầm! Cả hai rơi xuống phế tích hang động lúc trước.

- Tinh, thời gian sở hữu năng lực còn một phút, vật thể sức mạnh hiện đang ở sinh mệnh thể bậc một tiến độ 52%. Tiến độ phân tích đã hoàn thành, tiến hành phong ấn vật thể.

Hệ thống dường như có thể hiểu được trong thời gian ngắn khó mà giết được con khỉ kia, đến khi thông báo hiện lên liền ấp sát lấy khỉ đỏ.

Hệ thống điều khiển cơ thể Trần Dương nắm lấy chân cảu khỉ đỏ kéo đi, mục đích chính là nơi quan tài làm bằng đồng thau đang trôi nổi cách mặt đất không xa.

Điều đáng nói là chiếc quan tài này ở gần phạm vị chiến đầu của cả hai như vậy nhưng thủy chung không hề có lấy một vệt xây xát, thậm chí cả một hạt bụi cũng không hề bám vào bên trong.

Trần Dương dọc đường vừa chạy vừa tung những nắm đấm thuần túy nhất vào mặt con khỉ đá khiến khuôn mặt dữ tợn của nó biến dạng, hắn thậm chí còn coi nó như một bịch rác mà quăng quật vào những tảng đã xung quanh, mỗi khi va chạm đều đem chúng đạp thành từng mảnh nhỏ.

Khi chỉ còn cách cỗ quan tài kia vài trăm mét, Trần Dương bất mình nhảy lên, chân đạp không khí như trên đất bằng chạy đến nơi cỗ quan tài đang còn lơ lửng, chỉ mất hai giây là đã đến nơi.

Trần Dương từ bên ngoài nhìn về bên trong quan tài liền kinh ngạc, không ngờ bên trong lại chạm trổ cực kì nhiều phù văn lạ lẫm, so ra với hai đạo phù văn bên ngoài còn huyền ảo hơn nhiều lần, bên dưới còn có một quyển trục nhỏ nằm trong góc, hệ thống liền cúi người xuống nhặt nó lên.

Không để hắn nhìn lâu, hệ thống đã vứt con khỉ đỏ trở về nơi mà nó vốn thuộc về.

Con khỉ đỏ phát giác được điều này liền muốn tẩu thoát, nhưng khi nó tiến lại gần cỗ quan tài kia thì phù văn bên trong vốn ẩm đạm thất sắc liền bắn ra hào quang chiếu sáng cả một vùng trời, từ bên trong từng tiếng kim loại va chạm vang ra, vô cùng vô tận xiếng xích bắn ra từ bên trong khóa chặt cử động của khỉ đỏ.

Trần Dương cùng không hề dừng lại quá lâu, hắn nhảy xuống mật đât, năng lượng trong người phun ra biến thành một thanh gậy dài đến trăm mét, một quạt tung ra liền đánh bay hết đất đá tồn đọng xung quanh.

Ánh mắt tìm kiếm xung quanh, từ phía xa hắn liền thấy được chiếc nắp quan tài bị khỉ đỏ đánh bay lúc trước, Trần Dương liền nhấc chân chạy đến.

Phốc!

Trần Dương dùng một tay nhấc bổng lấy nắp quan, hai chân khẽ đạp liền biến mất. Cái nắp quan tài nặng đến nõi hắn không thể lay động chút gì hiện tại Trần Dương chỉ cần dùng một tay cũng có thể cầm nó lên dễ dàng như bỡn.

Đến khi xuất hiện hắn đã ở trên đứng ở trên miệng quan tài, khỉ đỏ đang điên cuồng vùng vẫy, tuy sức mạnh đã giảm đi cực nhiều nhưng vẫn đem vô số xiềng xích cuốn lấy nó dựt cho đứt gãy.

Trần Dương năng lượng tụ về mũi chân quét mạnh lên người nó, cơ thể nó liên tiếp xuất hiện những vết chém chằng chịt, hắc vụ cũng từ bên trong đó điên cuồng thoát ra, sức mạnh của nó cùng giảm xuống nhanh chóng.

- Tinh, thời gian còn lại 10... 9... 8...

Trần Dương nhấc bổng nắp quan tài sau lưng, "Rầm" một tiếng liền bịt kín cỗ quan tài trước mặt, khỉ đỏ cũng vì thế mà bị nhốt ở bên trong.

Kế đến hệ thống liền tự động đổi một viên Capsule rồi nhét cỗ quan tài vào trong.

- Tinh, thời gian thử nhiệm kết thúc! Tự động giải khai lực lượng!

Hệ thống trong não cât tiếng nói, cùng lúc đó Trần Dương liền rơi xuống mặt đất.

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.