Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện khí Tầng Một

Tiểu thuyết gốc · 1487 chữ

Bùng!

Vi hạt thứ nhất lập tức phát sáng, kế tiếp, lượng linh khí tinh nhuần không ngừng rót vào vi hạt thứ hai, làm nó bắt đầu rục rịch.

Hỗn Độn Dung Lô không ngừng hối thúc linh khí màu xanh lam tiến vào từng đạo vi hạt, để cho thân thể Trần Vũ như cây khô gặp phải nước, dễ chịu vô cùng.

Lúc này, trước người Trần Vũ không biết từ khi nào đã xuất hiện một cái lốc xoáy thật lớn, nó cuộn tất cả linh khí trong khuôn viên ba dặm xung quanh vào bên trong hộc cây.

Linh khí bị lốc xoáy cuộn lại một chỗ, linh khí càng lúc càng nồng đậm hơn, chưa đầy năm phút, lượng linh khí bên trong hộc cây đậm đặc tới mức ngưng tụ thành dịch thể, sau đó không ngừng bị Dung Lô hấp thu vào bên trong.

Ầm ầm ầm...

Bên trong Dung Lô, một ngọn lửa màu vàng không ngừng tinh luyện từng tia linh khí, làm cho tạp chất bên trong linh khí bị đẩy ra bên ngoài, sau cùng chỉ còn lại một tia linh khí nhỏ bé nhưng lại cực kỳ tinh nhuần.

Một vi hạt, hai vi hạt,...tới vi hạt thứ mười nó bắt đầu có dấu hiệu chửng lại, mặc cho linh khí không ngừng được rót vào bên trong, nhưng vi hạt như một cái động không đáy.

Trần Vũ phát hiện linh khí không đủ để đột phá, lập tức cố gắn vận chuyển Hỗn Độn Dung Lô hấp thu thêm thiên địa linh khí xung quanh.

Bùng!

Sau một khắc cố gắp cuồng quét linh khí ở xung quanh, cuối cùng vi hạt thứ mười cũng đã phát sáng.

Oành!

Một tiếng động vang lên trong thiên địa, lấy Trần Vũ làm trung tâm, một đợt sóng xung kích đánh ra tứ phía, vậy là hắn đã đột phá thành công cảnh giới đầu tiên.

Luyện Khí tầng một!

Trải qua ba ngày tu luyện, Trần Vũ đột nhiên ngừng lại, hai mắt chậm rãi mở ra, một tia tinh quang từ mắt hắn bắn ra bên ngoài.

Trong lòng không khỏi cảm khái một tiếng, thiên kiếp vậy mà đánh hắn trọng thương nặng như vậy, phải hơn một tháng trời mới có thể tụ khí, nếu như lần trước không có pháp bảo đỡ hộ thì e là thời gian không nhanh tới như vầy.

Hiện tại, không phải hắn không muốn tu luyện tiếp, mà vì thiên địa linh khí ở xung quanh đã bị hấp thu sạch sẽ, bây giờ linh khí xung quanh đã trở nên tiêu điều, mỏng manh gấp ngàn lần lúc trước.

- Xem ra thân thể Thiên Tôn này vẫn còn có điểm hữu dụng!

Trần Vũ mỉm cười một cái, tuy pháp lực đã tiêu thất, nhưng thân thể Thiên Tôn này lại thu nạp thiên địa linh khí rất nhanh, giúp hắn nhanh chóng tiến tới cảnh giới nhập môn.

- Nhưng mà thiên địa linh khí trong vị diện này quá loãng, không biết tới năm tháng nào ta mới có thể độ kiếp chính thức thành Tiên?

Đây quả thật là một nan đề, tốc độ tu luyện hiện tại cũng không tính là nhanh, mà có thể nói là chậm gấp trăm lần so với Thiên Giới.

Thiên địa linh khí trên kia nồng đậm gấp ngàn vạn lần, nên làm ít mà hưởng nhiều, không tới một năm liền có thể đột phát tới Trúc Cơ Kỳ, nhưng dưới đây thì khó được như thế.

- Bất quá cũng không sao, ta sẽ đi tìm linh thạch để tu luyện, thiên địa linh khí nơi này cũng không còn tác dụng đối với ta nữa rồi!

Trần Vũ cười nhạt, bàn tay trái khẽ mở ra, bên trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện đốm lửa văng ra tung tóe.

Xẹt xẹt...

Phừng!

Đốm lửa văng ra vài lần, trong lòng bàn tay Trần Vũ lập tức xuất hiện một hỏa cầu to bằng hạt đậu, làm không khí xung quanh trở nên vặn vẹo, ánh sáng đỏ bừng của hỏa cầu chiếu lên khuôn mặt của hắn.

Trong tức khắc, hộc gỗ lập tức truyền ra khói đen, hỏa cầu còn chưa chạm tới mà đã khiến gỗ tươi bị cháy, chứng tỏ nhiệt độ của tiểu hỏa cầu không hề thấp.

Trần Vũ co bàn tay lại, hỏa cầu lập tức biến mất, không khí xung quanh liền trở nên mát lạnh.

- Hỏa Đạn Thuật, một loại pháp thuật cấp thấp, hiện tại ta cũng chỉ có thể thi triển vài loại như này mà thôi!

Tuy rằng Hỏa Đạn Thuật là pháp thuật cấp thấp, nhưng không phải phàm vật có thể chịu nổi, chỉ cần một tiểu hỏa cầu vừa rồi cũng dư sức làm kim loại tan chảy.

Rống rống...

Lúc này, bên ngoài hộc cây, một âm lạnh lẽo vang lên, sau đó một đạo thân ảnh màu xanh sẫm từ trong bụi cỏ phóng ra.

Thân ảnh kia hướng tới hộc cây gầm lớn hai tiếng, ánh mắt huyết hồng không ngừng hiện ra hàn mang.

Trần Vũ ngồi xếp bằng trong hộc cây khẽ nhíu mày, hiện tại thần thức vẫn chưa thể thi triển, nên hắn liền đứng dậy tiến tới một bước, quét mắt nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài là một đầu yêu thú có thân hình như báo, toàn thân bị da lông màu xanh sẫm bao trùm, thân hình trơn bóng.

Đầu yêu thú này không đặc biệt lớn, nó chỉ dài hơn hai mét, cao cũng chỉ tầm một mét mà thôi, nhưng hai con mắt huyết hồng không ngừng nhìn chằm chằm vào Trần Vũ.

- Một con Tật Phong Báo muốn tới đây nạp mạng?

Nhìn đầu yêu thú trước mặt, Trần Vũ chỉ cười nhạt một cái.

Tuy chỉ mới là Luyện Khí tầng một, nhưng nếu muốn giết con yêu thú cấp một này cũng không có gì khó khăn, chỉ cần một cái búng tay là đủ.

Nhìn một chút, thấy không cần thiết phải giết đầu yêu thú cấp một này, Trần Vũ quay lưng lui vào bên trong hộc gỗ.

Rống!

Tựa hồ phát hiện đối phương đang lơ là chủ quan, Tật Phong Báo lập tức xoạt một tiếng, hướng Trần Vũ vọt tới, tốc độ bạo phát cực nhanh liền ném ra sau lưng một đạo tàn ảnh màu xanh.

Thật đáng tiếc, móng vuốt Tật Phong Báo không có đánh trúng Trần Vũ, một bên xẹt qua thân cổ thụ, để lại trên đó một dấu vết cự trảo thật lớn.

Rống!

Tật Phong Báo nổi giận gầm lên một tiếng, nó quay đầu lại, lần nữa hướng Trần Vũ vọt tới, móng vuốt sắc bén gào thét mà qua, khóa chặt lồng ngực Trần Vũ vồ tới.

Trần Vũ chỉ đứng im tại chỗ, thân thể chỉ nhẹ nhàng nhích nhẹ một cái, liền dễ dành tránh né được một kích của Tật Phong Báo.

Một kích không trúng, Tật Phong Báo để lại một vết cào dài hẹp trên mặt đất, sau đó lách mình tiếp tục công kích.

Móng vuốt sắc bén lần lượt đánh ra, mỗi lần móng vuốt gần như đánh trúng một kích, nhưng trong nháy mắt lại bị Trần Vũ xảo diệu tránh thoát.

- Hửm!

Trần Vũ chau này nhìn về phía Tật Phong Báo, hắn thấy đầu yêu thú này còn nhỏ nên không muốn giết, nhưng không ngờ nó lại ngu ngốc đến thế.

Rống!!!

Tật Phong Báo uy danh hiển hách, chưa từng gặp loại tình huống này, nó phẫn nộ bạo rống một tiếng, thân ảnh hóa thành một đạo u quang, trong nháy mắt xẹt qua người Trần Vũ.

Cốc!

Ngay khoảnh khắc một trảo gần đụng người Trần Vũ, hắn chỉ nhẹ nhàng đưa tay ra, ký xuống đầu Tật Phong Báo một cái.

Ầm!

Tật Phong Báo như một cái bao cát nặng nhọc đập xuống mặt gỗ, lưu lại trên mặt gỗ một cái hố sâu.

- Nếu ngươi muốn chết như vậy thì ta thanh toàn cho ngươi!

Trần Vũ nhàn nhạt lên tiếng, trên đầu ngón tay dần dần hiện liên một tiểu hỏa cầu, tiểu hỏa cầu vừa xuất hiện liền làm không khí trở bên vặn vẹo.

Vụt!

Trần Vũ búng tay một cái, tiểu hỏa cầu như thiểm điện lập tức đánh vào người Tật Phong Báo.

Rống!

Tật Phong Báo vừa kịp kêu lên một tiếng, sau đó liền bị hỏa cầu đốt thành tro tàn, bên dưới chỉ còn lại một khối thủy tinh thạch màu lam đang phát sáng.

Trần Vũ vun tay, một cổ hấp lực xuất hiện liền hút khối thủy tinh thạch màu lam vào tay hắn.

- Là yêu hạch cấp một!

Bạn đang đọc Thiên Tôn Chi Thiên Kiếp sáng tác bởi ButGayThanCo

Truyện Thiên Tôn Chi Thiên Kiếp tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ButGayThanCo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.