Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời đi

Tiểu thuyết gốc · 1191 chữ

Phạm gia, sở hữu một phần đất đai vô cùng lớn trong Tây Lương Thành , tiền tài như nước ,gia tài vạn kim đó đủ để cho bất kỳ thế lực siêu cấp nào của Băng Quốc phải kiêng dè và chánh va chạm nghe nói gia tộc này được truyền thừa rất cổ xưa từ thời viễn cổ , thời huy hoàng cũng từng có một vị siêu cấp cường giả oai chấn lẫy lừng,đặt trong toàn bộ linh giới cũng thừa sức có thể xưng hùng, xưng bá . Chỉ tiếc là sau thời kỳ huy hoàng của vị cường giả đó thì con cháu đời sau của Phạm gia không ngừng đi xuống và hiện giờ mới phải ở cái Băng quốc bé nhỏ , không mấy tiếng tăm này ,nếu đem so sánh với nhưng con quái vật viễn cổ ngoài linh giới kia thì nào khác chi hạt cát trong xa mạc đâu chứ , cũng vạn phần phúc đức đó là gia tộc Họ Phạm còn chưa có biến mất dẫu cho bao nhiêu sự loạn thế tranh hùng của thời đại trải qua . Dù là như vậy nhưng dẫu sao đây cũng là Băng quốc , Phạm gia vẫn là một con quái vật trong cái đám con sâu cái kiến này , bởi vì nhân lực phạm gia vô cùng lớn , hơn vạn tộc nhân , số lượng cường giả linh soái, linh giả cũng nhiều vô cùng, linh vương cũng có hơn 30 người , đặc biệt trong gia tộc còn có một cường giả linh hoàng cao trọng tọa trấn, tộc trưởng Phạm Tẫn nghe nói cũng đã là linh đế đỉnh phong , cách bước đột phá cũng không còn xa nữa như vậy sau này Phạm gia sẽ có hai vị siêu cường giả linh hoàng. Khắp Băng quốc cũng là nhất đại gia tộc , dù là hoàng thất cũng e sợ ba phần.

Trong đại điện Phạm gia ngày hôm nay đang diễn ra một cuộc thảo luận gay gắt giữa các trưởng lão của gia tộc để chọn ra những tộc nhân trẻ tuổi có thiên phú tốt làm tâm điểm bồi dưỡng có thể đủ khả năng cạnh tranh tham gia Vạn Đảo Nhai diễn ra vào một năm lẽ chín ngày sau.

-Ta thấy Phạm Thiên Thanh là tâm điểm cần bồi dưỡng trong gia tộc,hắn có thể sẽ đem về vinh dự, một cái danh ngạch cho chúng ta ,15 tuổi bát cấp linh khí cũng vô cùng nổi trội rồi.

Đại Trưởng lão Phạm Ngũ Lão chú mục về phía nam thiếu niên vạm vỡ, vững trãi như tường đồng vách sắt, lão nhìn hắn cũng ra chiều tán thưởng . Tộc nhân Phạm gia tá cũng nào thiếu những thiên kiêu

-Nhị đệ hắn Phạm Thiên Hóa cũng không kém ca ca là bao , hay là chúng ta tài bồi cả hai , xác suất đoạt danh ngạch cũng cao hơn.

Ánh mắt các tộc nhân trong điện cũng như các trưởng lão lúc này đều đổ dồn vào vị trung niên ngồi trước đại điện kia . Nhưng lúc này hắn lại đang mang một lỗi ưu phiền khó tả, danh ngạch năm nay chỉ có năm cái ,những nhân tài trước mắt này khó có thể tranh đoạt nổi với mấy tên quái nhân của gia tộc , tông phái lớn kia , so với họ cái gọi là nhân tài trước mắt này cũng quá đỗi bình thường. Tiếc là con trai hắn nay không bằng xưa nếu không cái danh ngạch kia cũng có tám phần nắm chắc trong tay, Phạm gia ta nhất định phải có một cái, nghĩ đến đây hắn lại thở dài thầm trách bản thân mình vô dụng , danh dự gia tộc hắn không thể bảo toàn , càng không thể bảo vệ thân nhân bên cạnh .

Khi hắn đang thầm than thì một thân ảnh từ ngoài bước vào, vẻ mặt mang theo sự lo lắng , người tới không ai khác chính là nhị trưởng lão Từ Bân , hắn cầm một bức thư đưa cho tộc trưởng và nói :

-Tộc Trưởng , sáng nay thiếu gia nói ra ngoài thưởng ngoạn nhưng lại không cho phép thuộc hạ đi cùng , còn mang theo một chiếc mặt nạ , là thuộc hạ tắc trách vốn định âm thầm bảo hộ nhưng lại sợ thiếu gia thấy ngại nên cũng để ngài ấy đi một mình. Nhưng đến giờ đã quá ngọ vẫn chưa thấy về , gia nhân lại phát hiện một bức thư trong phòng, nên ta liền vội chạy lại đây. Ngài xem:

Nói rồi lão đưa bức thư cho Phạm Tẫn , nhưng thấy trong thư là bút tích Phạm Lãng nét mặt hắn thay đổi liên tục. Thư viết “ Phụ thân , hài nhi bất hiếu gây ra bao gánh nặng cho người , nhưng người yên tâm con đã tìm ra cách hồi phục trạng thái khi xưa , lần này con đi một năm, con hứa với người một năm sau sẽ khiến cho danh xưng đệ nhất thiên tài Băng quốc trở lại , lấy lại danh dự gia tộc , cũng như bao sự tủi nhuc mà chúng ta đã chịu , tạm biệt Phụ thân , bảo trọng “

-Tiểu tử ngốc , tại sao ngươi lại phải như vậy, nhưng phụ thân tin ngươi , ta sẽ chờ ngươi về đè bẹp đám thiên kiêu đó , một năm sau Phạm gia ta nhất định lấy được danh ngạch mà còn là danh ngạch đệ nhất lần này , mọi thứ cần thiết cho việc tu luyện mau gom lại, tập trung tài bồi cho Thiên Hóa , Thiên Thanh , nhất định lần này chúng ta phải dành được quán quân , khiến những kẻ khác nhìn tộc nhân ta mà hổ thẹn bớt thói hung hăng càn quấy lại. Ba năm rồi tộc ta chưa có một danh ngạch nào, nhưng năm nay nhất định sẽ tạo nên kì tích!

Những câu sau hắn nói với các tộc nhân và các vị trưởng lão đang có mặt ở đây

- Tộc Trưởng anh minh.

Tất cả mọi người đều đồng lòng hô to

Hai người Thiên Hóa , Thiên Thanh ,một chân quỳ xuống đồng thanh nói :

-Nguyện dốc sức vì gia tộc , theo thiếu gia lấy lại vinh quang cho tộc ta

Tộc nhân vốn vì thiếu gia của họ ra đi mà buồn lòng, lo lắng , dù sao Phạm Lãng cũng đối xử bình đẳng với mọi người , coi họ như người thân , trong lòng họ từ lâu vị thiếu gia này đã ngang hàng với tộc trưởng dù hắn linh khí mất đi nhưng vẫn kiên định, kiên cường, là tấm gương sáng trong mắt họ , nên họ tin rằng vị thiên tài đệ nhất kia nhất định sẽ trở về , lấy lại vinh quang vốn có cho gia tộc trong suốt ba năm qua .

Bạn đang đọc Thiên Tôn sáng tác bởi dinhhoc101120
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dinhhoc101120
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.