Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Tận Thế

Tiểu thuyết gốc · 1701 chữ

“ Anh, dậy thôi anh, mặt trời mọc đến mông rồi.”

Giọng nói truyền đến tai, Lâm Giang từ từ mở mắt, trước mặt hắn là một cái mười hai mười ba tuổi trắng trẻo mũm mĩn, nhìn như bút bê sống khuôn mắt.

Lúc này Lâm Ngọc đang trống lấy hai tay, trợn mắt phồng má nhìn xem cái này lười đến chảy thây anh trai.

“ Ca, ngươi nói với ta, có phải hôm qua ngươi lại thức khuya đúng không.”

Nghe đến em gái giọng nói tức giận, Lâm Giang lập tức lấy lại tinh thần, vội vàng bật dậy.

“ Không có, hôm qua ta ngủ rất sớm à.”

“ Thật Không?” Lâm Ngọc hồ nghi nhìn cái này không dám nhìn thẳng mắt mình anh trai.

“ Thật, chắc chắn 100%, ca có bao giờ lừa ngươi sao?” Lâm Giang vội vàng đảm bảo nói.

“ Được rồi, tạm tha cho ngươi lần này, nhanh dậy ăn sáng không đồ ăn nguội hết rồi.”

“ Tuân lệnh muội muội.”

Trông thấy vậy Lâm Ngọc mới hài lòng dời đi chỉ còn dể lại Lâm Giang một mình trong phòng.

Lúc này Lâm Giang mới thở phào một hơi, coi như qua được một kiếp này này rồi, Lâm Giang đêm qua gần 3h sáng mới ngủ, không phải hắn không muốn ngủ sớm mà là lại sắp đến hạn lộp bản thảo rồi, hắn cũng không muốn bị trừ tiền lương.

Lâm Giang năm nay 20 tuổi, là một dịch thuật kiêm tác giả truyện online, vốn dĩ ở hắn cái tuổi này vẫn còn đang đi học, bất quá kể từ hai năm trước cha mẹ hắn tai nạn giao thông qua đời thì hắn đã nghỉ học đi làm để lo cho em gái mình.

Ở cái tuổi của hắn không bằng cấp không nghề nghiệp, muốn tìm công việc quả thực rất khó, gần như chỉ có thể đi làm công nhân thôi, cũng may hắn còn biết một ít tiếng, bởi vậy hắn quyết định ở nhà làm một dịch thuật kiêm tác giả online, bất quá kể cả vậy thì thu nhập cũng không khá khẩm bao nhiêu, cũng chỉ đủ sống tạm qua ngày cùng cho em gái đi học mà thôi.

Thở dài một hơi, Lâm Giang rời giường vào phòng tắm, lúc đánh răng nhìn bản thân trong gương thấy cuộc đời tươi đẹp lên, mái tóc cắt bồng bềnh lãng tử này, khuôn mặt khá điển trai này, khi cười có hai má lúm đồng tiền mê chết người, cái này để hắn không tự chủ được yy lên.

Cái gương mặt này, phải công nhận có kém chút nào tiểu thịt tươi đâu cơ chứ, mấy công ty thần tượng đâu hết cả rồi, nhân tài như thế này tại sao còn chưa thấy hả.

Thấy dưới nhà có tiếng động, Lâm Giangkhông rảnh yy nữa, vội vang rửa mặt thay quần áo rồi đi xuống.

Dưới nhà Lâm Ngọc đã sắp xong thức ăn đợi hắn xuống, trông thấy em gái, Lâm Giang không tự chủ cảm thấy ấm áp, cũng may còn muội muội.

…..

Ăn sáng xong, Lâm Giàng tiễn Lâm Ngọc ra cửa đi học, lúc đi, tiểu nha đầu còn không quên căn dặn nói:

“ Ca, ngươi ở nhà phải nghỉ ngơi thật nhiều, không được làm việc quá sức hiểu không? Còn nữa, trong nhà hết đồ ăn rồi, ngươi đi ra chợ mua một ít về, những cái cần mua ta đã ghi vào giấy dán ở tủ lạnh đó, ngươi cũng phải ra ngoài thật nhiều vào, đừng suốt ngày ở trong nhà như thế không tốt cho sức khỏe đâu.”

Lâm Giang không nhịn được nói:

“ Được rồi được rồi, ta biết rồi, ngươi còn không mau đi chễ học bây giờ.”

Nghe Lâm Giang nói, Lâm Ngọc giật mình, trông thấy sắp muộn tiểu cô nương cắp lấy chiếc cặp to bằng nửa người mình, lúc đi còn không quên hô vọng lại.

“ Ca, nhớ phải nghỉ ngơi thật nhiều đó.”

Lâm Giang dở khóc dở cười nhìn cô em gái mình, không nhịn được cảm khái:

“ Trẻ con bây giờ lớn thật nhanh à.”

…...

Chợ Thanh Bình, nơi giao dịch nổi tiếng ở đây, gần như mọi mặt hàng bạn đều có thể tìm thấy ở đây, cũng là chỗ Lâm Giang thường xuyên mua đồ.

“ Tiểu Giang, lại đi chợ à.”

“ Hôm nay Tiểu Ngọc không đi à?”

“ Tiểu Giang, hôm nay có cá tươi mới bắt lè.”

Xung quanh mọi người trông thấy Lâm Giang đều nhiệt tình chào hỏi, hiển nhiên cũng không phải lần đầu hắn đi chợ.

“ Vâng thím Lưu, trong nhà cháu lại hết đồ ăn rồi ạ.”

“ Ngày mới tốt lành bác Đông, hôm nay tiểu Ngọc phải đến trường rồi.”

“ Ồ, hôm nay cá trông thật ngon, bán thế nào vậy ạ.”

Lâm Giang cười nói, với ai hắn cũng nhiệt tình trả lời, dù sao hắn là net chứa không phải tự kỉ, hơn nữa những người này ở 2 năm trước khi cha mẹ hắn vừa mất cũng giúp đỡ anh em hắn rất nhiều, Lâm Giang rất biết ơn bọn họ.

Dạo một vòng quanh chợ, bất chợt Lâm Giang bước chân dừng lại ở một sạp hàng đồ cổ, một chiếc ấm trà thu hút sự chú ý của hắn, đó à một chiếc ấm không biết làm bằng chất liệu gì, nhìn qua có vẻ cực kì cổ kính nếu không muốn nói là cũ kĩ, vỏ ngoài đã sờn bạc đi trông không thể nào bắt mắt, bất quá nói lại thu hút Lâm Giang một cách lạ kì.

“ Ông chủ, chiếc ấm này bao nhiêu?”

Chủ sạp là một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, trông có vẻ khôn khéo, thấy Lâm Giang chỉ vào chiêc ấm, ánh mắt biến ảo một vòng nói:

“ Anh bạn trẻ, cậu thật là tinh mắt, cái này chiếc ấm là tôi bảo vật gia truyền, truyền từ đời cụ cố của tôi đến nay, trải qua bao ….”

“ Được rồi, nói thẳng giá bao nhiêu đi.”

Lâm Giang không kiên nhân phất tay, mấy lời này mà cũng nói được, có mà tin ngươi cái quỷ ấy.

“ Được, sảng khoái chàng trai, tôi thích những người như cậu, 1 triệu giá cuối cùng không mặc cả.”

“ 100”

“ Đây là bảo vật gia…”

“ 90 không bán thì thôi”

“ Được rồi, được rồi, coi như tôi sợ cậu, coi như mở hàng bán lỗ vốn vậy.”

Thây Lâm Giang định đi, ông chủ vội vàng gọi trở lại, vẻ mặt đau khổ như vừa mất cái gì đưa chiếc ấm cho hắn.

…...

Trên đương về nhà, Lâm Giang đang mân mê chiếc ấm trà, xem có cái gì hấp dẫn mình thì đột nhiên

"Oanh!"

Nhưng mà, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một đạo kỳ quái tiếng vang, sau đó một đạo bóng mờ bao phủ xuống, đem mặt trời cho cản trở.

"Thế nào?"

"Trời làm sao lập tức tối ?"

Trên đường chính cơ hồ tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, sau đó ở trong mắt bọn họ xuất hiện một chút vẻ kinh hãi.

Ở trên trời, từng đạo màu đen trụ khổng lồ vô cùng kinh người, chỉ như vậy từ trên bầu trời hạ xuống, giống như phim thần thoại ở giữa cảnh tượng, vô cùng là chấn hám!

Mà theo hắn hạ xuống, sắc trời lập tức tối xuống, hơn nữa nhanh chóng biến thành đen.

"Màu đen cột, trời ạ, đó là vật gì?"

"Trời làm sao biến thành đen?"

Mọi người gần như tê liệt nhìn cảnh tượng này,có người ngã trõng choài trên mặt đất, có người điên cuồng chạy chốn, có người vội quỳ xuống cầu nguyện, cũng cũng người thừa cơ loạn lạc hôi của…

Cảnh tượng giống như tận thế.

Lâm Giang thì đẫn đờ nhìn về phương hướng cột trụ mày đen tiếp đất.

Bởi vì hắn nhận ra hướng đó chính là hướng trường học của Lâm Ngọc.

Ngay sau dó hắn vội vàng hoảng hốt ngược theo dong người chạy đến chỗ cột trụ, nội tâm không ngừng cầu nguyên.

‘ không có chuyện gì, nhất định không có chuyện gì, nhất định không có chuyện gì.’

Bất quá sự thật phũ phàng, khi hắn còn chưa kịp đến gần thì một cơn xung chấn cực mạnh thổi bay tất cả mọi thứ bán kính cả km xung quanh cột trụ, để lại một mảnh hoang tàn chưa từ thấy.

Lâm Giang quỳ xụp xuống đất, gương mặt dại ra nhìn lấy xung quang bãi đất trống, thời gian của hắn như ngừng lại, từng mảng kí ức từ từ chạy qua trong đầu hắn.

Từ năm hắn tám tuổi, cha mẹ ôm theo một sinh linh nhỏ bé đến trước mặt hắn, đến lúc lớn hơn một chút, một bé gái như cái đuôi suốt ngày lẽo đẽo theo hắn, thi thoảng lại bập bẹ vài tiếng ‘anh Giang, anh Giang’.

Rồi lại hai năm trước đây, khi cha mẹ qua đời, hắn gần như sụp đổ, cũng may còn có muội muội là động lực sống duy nhất của hắn, để hắn kiên trì đến bây giờ, hai huynh muộn dựa vào nhau mà sống.

Nhưng bây giờ…

"Ông. . ."

Bỗng nhiên, toàn bộ màu đen trụ khổng lồ lên xuất hiện một cổ chập chờn, màu đen trụ khổng lồ lên môn hộ trước từng đạo chớp sáng nhanh chóng xuất hiện.

Ở chớp sáng xuất hiện trong nháy mắt, liền hướng bốn phía không ngừng bay đi.

Trong đó một luồng ánh sáng bay đến Lâm Giang trước mặt, còn chưa đợi hắn kịp phản ứng đã ngay lập tức tiến vào tâm mi hắn.

Lâm Giang chỉ thấy hai mắt mờ đi, ngay sau đó hắn mất đi ý thức tê liệt ngã xuống đất.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.