Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh

Tiểu thuyết gốc · 1485 chữ

Lạc Phàm trấn, Dương gia, canh ba.

- Lão gia, lão gia.... Công tử bị Phạm Bạch Vân tiểu tặc đánh chết rồi.....

Một tiếng hét lớn , kèm theo tiếng chân dồn dập ,tiếng thở nặng nề của 4 tên nô bộc làm chấn động cả Dương gia lúc trời mờ sáng.

Sau 1 hồi gà bay chó chạy, lão nhân lục tuần có khuôn mặt hồng hào, dáng người mập mạp, nhưng thái dương nhô cao chứng tỏ là người luyện công thường xuyên, bước ra khỏi của phòng quát:

- Loạn cái gì? Nó lại bị đánh hả? Ko chịu tu tâm , ngày nào cũng bị đánh mà vẫn ko chừa thói trêu hoa ghẹo nguyệt ! Mang nó đến Trương đại phu.....

Mắng xong Dương lão đóng cửa cái Rầm. Tính vào ôm tiểu thiếp tiếp. Lão cũng quen rồi, nhi tử của lão cứ vài ngày lại bị đánh 1 lần, mấy lần đầu lão cũng ra mặt ,nhưng về sau nói mãi nhi tử ko nghe lời nên lão mặc kệ, chỉ mong sao hắn sớm lấy vợ để có con nối dõi là đc rồi.

Ai ngờ lần này 4 đứa nô bộc ko đi. Lại chạy đến đập cửa phòng thổn thức:

--Lần này là thật ,công tử bị Phạm tiểu nhi đánh tắt thở rồi - tên nô bộc lớn nhất vừa nói vừa khóc.

Rầm..... Cánh cửa nát bấy hất văng 4 đứa nô bộc hộc máu bay xa hơn 3 trượng. Dương lão lao đến túm cổ đứa lớn gằn giọng.

- Nói. Thật hay giả?

- Là thật , công tử tranh dành Liễu Mỹ Mỹ với Phạm tiểu tử nên bị hắn đánh chết ở Lệ Xuân Viện rồi ạ.

- Hỗn trướng, Phạm con hoang ăn tim hùng gan báo hay sao dám đánh con ta?

Dương lão hất văng tên nô bộc vào góc tường , chân đạp một cái khiến mặt đá nứt vỡ ,nhảy lên đỉnh tường , lao vút về hướng xuân viện, nhìn xa giống như cánh én đang bay. Đó là thân pháp thành danh của Lão - Yến Phi Thiên .

Lúc này, tại Lệ xuân viện , Tú Bà run tựa cửa phòng nói không nên lời. Sàn nhà còn nằm im một người ngũ quan rỉ máu, trước ngực lõm xuống hình quyền đầu chắc gãy rất nhiều xương sườn. Bên cạnh hắn ta đứng ba người đàn ông -một thanh niên tầm đôi mươi và hai người khoảng ngoài ngũ tuần, tựa huynh đệ ruột thịt,mắt tựa hổ nhãn , thân thể to lớn, hơi thở mạnh mẽ , chứng tỏ luyện ngoại công đến cảnh giới trung thượng.

Thanh niên đang đứng là Phạm Bạch Vân ,công tử Phạm gia, nhi tử thứ ba của gia chủ Phạm gia Phạm Bá Lôi, một trong tam gia tộc đứng đầu của Lạc Phàm trấn: Phạm gia- Dương gia- Mục gia. Hắn ta ngũ quan âm trầm đích thị người tàn nhẫn, lên tiếng:

-Hừ, không chịu được một quyền của ta. Tấn thúc ném hắn xuống lầu, để cho trấn biết không ai có thể đụng vào người Phạm gia ta.

- Công tử đi thôi , không nên đứng ở đây, nơi đây gần Dương gia , sợ lão già họ Dương đến nhanh đấy.- Tấn thúc trả lời.

- Chẳng phải sợ, phụ thân đã nói sau này Lạc Phàm trấn chỉ còn nhị gia tộc nữa thôi.

Nghe công tử nói , ánh mắt 2 người sáng ngời , chả lẽ gia chủ định liên hợp với mục gia xoá sổ Dương gia sao? Thế nhưng vẫn ko quên nhắc nhở :

- Hồi nãy ko để ý mấy đứa nô bộc Dương gia. Chắc giờ này bọn chúng đã về báo với Dương Thiên rồi. Đi thôi công tử. Nếu lão già đó đến , hai ta cũng không ngăn cản được .

Phạm Bạch Vân nghe cũng có lí ,bèn dẫn theo nhị thúc đi xuống lầu, bước ra khỏi Lệ Xuân Viện.

Hiện tại trong lầu chỉ còn mình tú bà với cái xác chết. Tất cả mọi người đã chạy hết rồi, công tử duy nhất Dương gia tử vong, ko chạy mà ở lại chịu sự giận dữ của Dương gia chủ sao ? Tú bà vừa run rẩy bước ra khỏi phòng thì một tia sáng xuyên qua đỉnh lầu như không có gì ngăn cản được, chiếu thẳng vào ấn đường khiến cái xác run rẩy . Chỉ trong chớp mắt liền biến mất tựa chưa có chuyện gì xảy ra. Một tiếng thở hắt rồi ho khan... Như muốn hít thêm chút không khí .

Cái xác mở mắt định cựa quậy , lại cảm thấy đau buốt ở ngực , nhắn mặt lẩm bẩm:

- Đây là đâu? Ta nhớ ta rơi từ đỉnh Côn Lôn xuống mà. Sao còn sống? Á a a a a a a

Đang suy nghĩ thì một trận đau buốt tựa có ngàn vạn độc nghĩ cấu xé não bộ. Rồi từng mảnh từng mảnh trí nhớ lắp ghép lại ,dần dần hình thành một bộ phận không thuộc về hắn. Thì ra đây không phải là trái đất . Hắn chết thật. Là sát thủ số một trên hắc bảng, bị đồng bạn bán đứng, dưới sự bủa vây của ngũ đại môn phái đành phải nhảy xuống từ đỉnh Côn Lôn mong tìm sự sống trong cái chết.

Đây là một nơi hẻo lánh của Đông Hoang đại lục, Thành Thuận Phong, Trấn Lạc Phàm ,Lệ xuân viện - kỹ viện to nhất trấn . Hắn- thân xác này- là đứa con duy nhất của gia chủ Dương gia Dương Thiên , Dương Phàm. Một tên công tử thế gia ăn ở tại sòng bạc kỹ viện nhiều hơn ở nhà, hôm nay vì tranh dành Liễu Mỹ Mỹ với Phạm Bạch Vân nên bị ăn một quyền Mãnh Ngưu Trùng Chàng ngay ngực, ngũ tạng vỡ nát mà tử vong. Bất ngờ bị hồn phách xuyên việt của sát thủ lừng danh Trái đất trùng tên Dương Phàm nhập vào sống lại.

Đang suy nghĩ không biết làm sao thì đột nhiên bức tường vỡ nát , một thân ảnh mập mạp lao đến bên người hắn , cầm lấy mạch môn rồi thở phù một cái:

- Còn sống là tốt .tưởng ngươi làm tuyệt hậu Dương gia rồi...

Vừa nói xong lão liền ôm nhi tử,thi triển thân pháp tận cùng, chạy về Dương gia, đồng thời kêu người báo lại cho Trương đại phu đến phủ chữa trị Dương Phàm.

....

Một canh giờ sau, tại phòng khách Dương gia, Trương đại phu vừa uống hớp trà sau nửa giờ nối xương và chữa trị cho Dương Phàm, mệt mỏi nói:

-Dương lão, Mãnh Ngưu Trùng Chàng của Phạm gia nổi tiếng bá đạo mạnh mẽ. Công tử lại trúng quyền trực diện. hữu quyền ngay ngực nhìn thì nặng nhưng chỉ cần thời gian là ổn định được ngũ tạng , nhưng tả quyền đánh ngay đan điền của công tử. Đan điền là cửa nguyên khí , cửa vỡ rồi làm sao giữ được nguyên khí nữa.

Dương gia chủ vừa nghe nhi tử bị phế đan điền ,lửa giận hơn một canh giờ không kiềm chế được , một chưởng đập nát bàn trà bằng gỗ đàn hương , mắng lớn :

-Được , Phạm gia các ngươi độc ác lắm. Phế bỏ nhi tử của ta. Tính chặt đứt mạch Dương gia ta sao! Chuyện này chưa xong đâu...

Không phải Dương lão không muốn báo thù, nhưng cách đây hai khắc vừa nghe mật báo Phạm Mục hai nhà cho người mai phục, chờ Dương Thiên đến Phạm gia để sát hạ.

Bây giờ, tại phòng của Dương Phàm. Trước ngực được quấn 1 lớp vải trắng.thở ra hít vào đều đau nhức. Hắn cảm giác đan điền trống rỗng. Như kiểu nhà có bao nhiêu cửa đều mở hết ra để gió lùa vào rồi lại ra từ ngõ khác. Hắn dù gì cũng là sát thủ huyền môn, biết đan điền đã bị phế, than thân trách phận bạc, vừa trọng sinh thì bị phế . Thế này làm sao tu luyện được nữa.

Đang lúc mặt mày nhăn nhó thì 1 con muỗi bay đi bay lại trước mặt. Như chê cười phế vật. Tức mình hắn dơ tay chụp 1 cái bóp chết , lầm bầm.

- đến con muỗi cũng dám cười ta à!!!

....Tinh . Kí chủ sát hại muỗi đen , hệ thống huyết sát được kích hoạt. Tặng một hồng bao tân thủ.

Thông tin kí chủ:

Đẳng cấp: Phàm nhân

Điểm huyết khí: 0.

Kinh nghiệm : 0

Vật phẩm: Hồng bao tân thủ.

Tình trang: Vỡ đan điền , trọng thương, giảm tuổi thọ,

Đánh giá thân thể : Phế vật trong phế vật.

Bạn đang đọc Thông Thiên Thần Quốc sáng tác bởi HaoHoaThienVuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaoHoaThienVuong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 52
Lượt đọc 851

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.