Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoá Huyết Đại Pháp

Tiểu thuyết gốc · 1054 chữ

-Nghỉ ngơi đi. Chờ bọn hắn đến.

...

Đúng nửa ngày sau, phía xa xa có một nhóm khoảng hai mươi người cưỡi hắc mã đi tới đi tới. Đến trước mặt Dương Phàm xuống ngựa chắp tay chào:

- Xin hỏi có phải các hạ là Dương công tử ?

- Đúng là tại hạ, sao huynh đài lại biết ta?

- Không dấu gì Dương công tử, tại hạ là Vương Khang, đây là tiểu đệ Vương Thư. Hôm qua được Thiên Cơ nhân chỉ dẫn đi theo hướng này sẽ gặp được Dương công tử. Nên tại hạ dẫn theo huynh đệ đến tham bái.

- Thiên Cơ nhân? Là người phương nào mà lại biết ta.

- Thiên cơ nhân là người Thiên Cơ cốc, môn hạ của phái này thấu thiên triệt địa, đoán vận cải mệnh, tinh thông trận pháp, hiểu thấu quá khứ vị lai. Tại hạ may mắn được gặp Thiên Cơ nhân, bỏ ra đại giới xin một quẻ tượng, nên biết được mệnh cách của tại hạ là phụ thuộc Dương công tử.

Gia tộc Dương phàm chỉ là võ gia, nên không biết đến cái môn phái kì lạ này, hắn liếc sang Huyết Thần như hỏi "ngươi biết không".

- Thiên Cơ cốc, môn phái này rất bí ẩn. Mỗi đời chỉ truyền thừa một sư phụ một đệ tử. Không chính không tà, chú trọng duyên số, đi đâu cũng được người ta cung kính đón chào, chỉ nên làm bạn không nên là địch, nếu không chết lúc nào không biết.

- Ồ, ta mong chờ gặp hắn một lần. Tại hạ lúc này được huynh đệ Vương huynh hỗ trợ, đại nghiệp ta thành rồi.

- Được Dương công tử ưu ái, tại hạ nguyện vào sinh ra tử hậu báo.

-Hừ. Ta gia nhập trước nên các ngươi phải có tôn ti trật tự. Lên đây chào ca cái nào - Huyết Thần thấy hai tên này khách sáo với nhau ngứa mắt lớn giọng.

Vương Khang liếc nhìn đánh giá vị Hung nhân mặc đạo bào này, không nói gì. Nhưng đệ đệ của hắn lại không có tính nhẫn nhịn như vậy, bước ra quát.

- Ngươi cũng chỉ là trúc cơ, lấy bản lĩnh gì để chúng ta chào hỏi.

- Ha ha ha, Lấy nắm đấm của ta, ai to người đó làm lớn.

Vương Khang cản Vương Thư lại, ôn tồn nói.

- Vị huynh đài này, gia đệ tính tình nông nổi, huynh đài lượng thứ.

-Không cần, hai huynh đệ của ngươi cùng lên đi, nếu không lại nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ - Huyết Thần phất tay khinh thường.

Phía sau Vương Khang, hai mươi huynh đệ của hắn giận dữ rút vũ khí muốn xông lên đánh hội đồng, chỉ là chưa có lệnh của đại ca nên còn kiềm chế.

Nhưng cuồng ngôn của Huyết Thần đúng là khinh người quá đáng, Vương Khang cũng không phải kẻ ăn chay, tiến lên ôm quyền gằn giọng.

- Nếu đã nói vậy thì để tại hạ xem phân lượng của huynh đài có đủ cho ta lấy lễ chào hỏi không?

Lời vừa dứt, trên tay Vương Khang xuất hiện thanh trường thương, đạp không phi tới, phong thương rít gào xé gió đâm về phía Huyết Thần.

-Hảo thương pháp, nhưng chưa đủ.

Huyết thần gật đầu khen tặng, cũng không chủ quan, nắm tay bỗng có thêm thủ sáo linh khí bao bọc, đấm ra một quyền trực diện.

- Khai Sơn Bá Nhật.

Quyền kình ào ào mà tới, đụng phải phong thương của Vương Khang. Một tiếng nổ linh lực cuốn bay những vật thể ở gần đó, chấn nát cả gốc đại thụ kề cận.Dương Phàm phải rút kiếm đánh vỡ những dư thạch bay đến.

Sau một chiêu, Huyết Thần vẫn hiên ngang mà đứng, còn Vương Khang lại phải lùi 10 bước. Một chiêu đã phân thắng bại.

- Ca ca. Đệ đến giúp huynh.

- Không cần, vị huynh đài này đã là hậu kì đỉnh phong, linh lực cô đọng thành chương, chạm bước vào Kim Đan đại đạo rồi. Có thêm đệ thì hai ta cũng không thắng được.

- Ừm, ánh mắt tốt đấy, thua rồi thì lại đây bái kiến đại ca đi.

- Có chơi có chịu, Vương Khang bái kiến đại ca. Ngươi và các huynh đệ đến đây chào đại ca đi.

Thời nay tu sĩ đều sùng bái cường giả. Nghe Vương Khang nói đạo sĩ này sắp bước vào Kim đan, nên đều đồng ý đến lễ kiến. Riêng Vương Thư chỉ cúi đầu hừ nhẹ như vẫn còn giận chuyện hồi nãy.

- Tốt, các ngươi thành tâm lấy ta làm đại ca. Ta cũng không keo kiệt, ta tặng mỗi người năm viên linh thạch tu luyện, còn huynh đệ ngươi linh lực hỗn loạn, xem ra tu luyện công pháp không đầy đủ. Sẵn ta có một bộ công pháp ma đạo Hoá Huyết Đại Pháp. Các ngươi dám học không?

Vương Khang nghe nói có công pháp đầy đủ, lòng mừng rỡ vô cùng, cảnh giới của hắn đã là trúc cơ trung kì, tương lai phải độ kiếp kết đan, nếu công pháp thiếu hụt thì tỉ lệ độ kiếp thất bại, tâm ma cắn trả cực cao.

- Đa tạ Đại ca. Công pháp không phân biệt chính tà, chỉ do tâm đạo sai lối mà thôi. Xin đại ca hãy truyền thụ cho bọn đệ.

- Có suy nghĩ như vậy rất tốt, tu sĩ chúng ta sở dục tùy tâm, thích làm gì là làm, đâu cần phân biệt ma đạo hay chính đạo.

Nói đoạn ném cho Vương Khang một chiếc ngọc giản, loại này là thứ ghi nhớ công pháp, chỉ cần đưa linh lực vào thì ngọc giản sẽ truyền thông tin vào linh thức của tu sĩ. Ngọc giản này chỉ có tu sĩ thông thạo trận pháp mới luyện được, gọi là Trận pháp sư, cũng là một nhánh tu luyện của tu chân giới.

Vương Khang rối rít cảm ơn, đây là tương lai của huynh đệ hắn, Vương Thư mặc dù còn tức giận, nhưng hắn cũng biết công pháp này rất quan trọng, nên chỉ lí lí nói tiếng cảm ơn như muỗi kêu,

- Đa tạ đại ca.

Bạn đang đọc Thông Thiên Thần Quốc sáng tác bởi HaoHoaThienVuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaoHoaThienVuong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 15
Lượt đọc 351

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.