Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử Miêu Phu Thê Tiểu Kịch Trường - Chương 1: Cảnh 01 ~ 05

Phiên bản Dịch · 1455 chữ

Cảnh một, kí sự cảnh rời giường: Ổ mèo trong phủ Khai Phong

Bạch: Mèo Con, lại phải đi làm sao?

Mèo: Đúng vậy, Bao đại nhân gửi tin nhắn đến di động của ta rồi.

Bạch: Được rồi, đi tuần phải chú ý an toàn, phố hoa thì đi qua một lần là được rồi…

Mèo: Biết rồi… Ta nói… Ngươi còn túm ta không cho ta dậy đi làm, hôm nay ta sẽ đến hoa lâu X tuần tra kĩ càng.

Bạch: Được được được, đại gia buông tay là được chứ gì… Trưa nay muốn ăn gì, ta làm cá hầm cho ngươi được không?

Mèo: Này, ngươi đủ rồi chưa…

Bạch: Ngán rồi sao? Vậy thì vẫn còn cái này, ngươi xem ngươi xem: thực phẩm cho mèo hiệu Hãm Không Đảo, mèo nhà yêu nhất, đủ dinh dưỡng lại có nhiều khẩu vị…

Mèo: …

Ps của Công Tôn: Hôm nay, trong sổ ghi chép thời gian làm việc cực kì tỉ mỉ cẩn thận của ta: Triển hộ vệ: ngày X tháng X đi làm muộn nửa canh giờ, sắc mặt ửng đỏ, hẳn là…

Cảnh hai, kí sự đi làm: Phòng làm việc của phủ Khai Phong = =

Bánh Bao: Triển hộ vệ, hôm nay bản phủ vừa nhận được tin nhắn của thánh thượng, phái ngươi hai ngày sau đi X châu điều tra một vụ án cực kì phức tạp.

Bạch (phẫn nộ lật bàn): Bao đại nhân, có lộn không vậy! Ta và con mèo nhỏ kia vừa mới đại hôn, con mèo ngốc đó không đòi ngài cho nghỉ đi trăng mật còn chưa tính, bây giờ lại muốn bắt hắn đi công tác?

Công Tôn: Bạch hộ vệ sai rồi, hoàng thượng nói vụ án này không phải chuyện đùa, cho nên mới phái Triển hộ vệ ra tay.

Bạch: Xí, con rồng con đó thì có chuyện gì được?

Công Tôn: Theo ta nghe được, nông trại của thánh thượng đã bị trộm nhiều ngày nay, qua điều tra của Bát Hiền Vương, IP của tên trộm xong bỏ chạy ấy ở X châu!

Mèo: Thuộc hạ hiểu rồi, đêm nay thuộc hạ lập tức chuẩn bị hành trang.

Bạch: Này, Mèo Con ngươi sảng khoái đồng ý như vậy sao.

Mèo: Như thế rất tốt, ta có thể ăn mấy thứ bình thường một chút rồi.

Bạch (phẫn nộ lật bàn lần hai): Mèo nhỏ kia, cái gì là thứ không bình thường? Chẳng lẽ ngươi còn giận chuyện thực phẩm cho mèo sao? Ngươi không thích nhãn hiệu ấy thì cứ nói, ta có thể hầm cá cho ngươi ăn mà!

Mèo: Bạch Ngọc Đường, muốn nói thì nói. Đã nói hai tư sáu ta nấu cơm, ba năm bảy ngươi nấu, nhưng mà, trước khi hầm cá, ngươi có thể làm sạch vẩy cá và nội tạng được không vậy? = =

Ps của Công Tôn: Hôm nay, hình như ta đã biết được nguyên nhân khiến Triển hộ vệ ngày càng thon thả rồi. Nhưng mà, cái này có tính là bí quyết giảm béo cho các cô nương không nhỉ?

Cảnh ba, cảnh đi tuần: Trên đường lớn của phủ Khai Phong =.=

Bạch: Mèo Con, Mèo Con, Mèo Con.

Mèo: Bạch Ngọc Đường ngươi gọi cái gì? Hình như ta đã từng nói, khi chấp hành công vụ…

Bạch: Triển hộ vệ, vậy được rồi chứ? Từ chỗ Bao đại nhân đi ra rồi thì ngươi không thèm ngó ngàng đến ta nữa.

Mèo: Hừ…

Bạch (tự lẩm bẩm): Đồ mèo lòng dạ hẹp hòi, vẫn giận chuyện thức ăn cho mèo…

Mèo: Bạch huynh đang định thử nghiệm thính lực của Triển mỗ sao? Hẳn ngươi phải biết, ta thi đỗ mười điểm đó.

Bạch (nổi điên): m* nó, không gọi “Ngọc Đường” còn chưa nói, lý do gì mà xưng hô lại thoái hóa thành “Bạch huynh” rồi? Mười điểm mười điểm… Mi xem thường ta không qua nổi điểm năm sao.

Mèo: Chẳng lẽ không phải sao?

Bạch: Cái đó là do lỗi của Bao đại nhân canh thi quá nghiêm, ngay cả nền trường thi cũng là thép đúc, nhị ca ta không đào được, càng không cần nói đến đáp án!

Mèo: Nếu ngài nghe lời Triển mỗ, chăm chỉ ôn tập thì sẽ có tình trạng không qua được điểm năm sao?

Bạch (hoàn toàn điên, nhìn trời rống): Aaaaa!!! Con mèo hoa kia, con mèo họ Triển kia!!!

Ps của Vương Triều: Hôm nay Triển đại nhân và Bạch đại nhân lại gây nhau, ta phán đoán đêm nay Triển đại nhân nhất định sẽ đến chỗ Bao đại nhân ăn ké, nhưng lúc tan ca lại thấy Triển đại nhân đi thẳng đến chợ thức ăn… Hắn mua món cà ta thích ăn nhất về a a a, nghĩ đến tài nghệ nấu ăn của Triển đại nhân, ta rất là muốn đến ăn ké, nhưng mà… Có lẽ sẽ bị Bạch đại nhân giết người diệt khẩu…

Ai, từ khi Triển đại nhân kết hôn thì không được ăn thức ăn hắn nấu nữa, khóc ròng T T

Cảnh bốn, kí sự dạo phố (thượng): Vẫn là trên đường lớn của phủ Khai Phong =.=

Bạch: Mèo Con, tan ca rồi, chúng ta đi dạo đi.

Mèo: Được.

Bạch: Ngươi sắp phải đến nơi khỉ ho cò gáy kia công tác, buổi tối không có ta nhất định sẽ rất là buồn, hay là chúng ta đến hiệu sách đi, Bạch đại gia mua cho ngươi vài quyển sách đọc giải buồn?

Mèo: Vậy cũng được.

Bạch (vào tiệm sách, tiện tay cầm một quyển lên xem): Ô, Mèo Con Mèo Con, quyển này hay thật, oa.

Mèo: Quyển nào?

Bạch: Ngươi xem ngươi xem, nhân vật Naruto trong này, cho dù tướng công hắn phản bội làng Lá lại vứt bỏ hắn, nhưng Naruto vẫn thâm tình không ngừng tìm kiếm hắn, tình cảm thật khiến người ta xúc động!

Mèo: À, là “Naruto” sao, Trương Long có đủ bộ, trước đây có đợt ta đến chỗ hắn ăn ké, nhân tiện đọc hết rồi.

Bạch: Vậy sao? Ngày mai ta cũng phải đến chỗ hắn ăn ké, nhân tiện đọc truyện, vừa may mới tiêu hết bổng lộc tháng này, phải mua quà mừng khai trương cho cửa hàng mới mở của đại ca đại tẩu…

Mèo: Ô, cửa hàng gì? Sao ngươi không nói cho ta biết.

Bạch: Cửa hàng thức ăn cho mèo, chính là loại sáng sớm nay ta cho ngươi ăn, hiệu Hãm Không Đảo.

Mèo: =.=

Ps của Trương Long: Hôm nay, ta vạn phần bi thương đau đớn nhìn túi tiền rỗng tuếch của mình, những thứ Triển đại nhân ăn thật sự khiến người khác phải thèm khát. Xem ra nửa tháng sau ta phải đến chỗ Vương Triều ăn ké rồi… Hắt xì! Thật là, sao bỗng dưng lại hắt xì, có tên nào nói xấu sau lưng đại ca sao…

Cảnh năm, kí sự dạo phố (hạ): vẫn đang trên đường lớn của phủ Khai Phong =.=

Mèo: Ngọc Đường, ngươi vừa nói đã xài hết bổng lộc rồi, vậy làm sao mua sách tặng Triển mỗ?

Bạch (phẩy tay với chủ tiệm): Không có gì, ông chủ, ghi nợ cho phủ Khai Phong!

(Trong phủ Khai Phong lúc đó)

Bánh Bao: Hắt xì~~!!

Công Tôn: Hắt xì~~!!

Mèo (-.-): Thôi đi, ta đến tìm Trương Long mượn vài quyển mang đi được rồi.

Bạch: Đúng, mượn rồi cũng đừng trả, vừa hay giá sách mới mua trong nhà chúng ta đang trống.

(Trước cửa phủ Khai Phong lúc đó)

Trương Long: Hắt xì~~~!!

Triệu Hổ: Trương huynh làm sao vậy?

Trương Long: Không biết nữa, hôm nay cũng đâu có gió to, mà cứ hắt xì liên tục =.=

(Lúc ấy, hai con vẫn đang đọc sách trong hiệu sách)

Bạch: Mèo Con, cuốn này cũng rất là hay đó, xem nè xem nè, là câu chuyện về một con chó nhỏ tương thân tương ái với ca ca nó.

Mèo: Ố? Tên là gì.

Bạch: “Inuyasha ver hủ nữ”.

Ps của Công Tôn: Hôm nay, phủ Khai Phong lại nhận được một đống giấy báo nợ: Bạch Ngọc Đường của phủ Khai Phong mua mười con Hoàng Hoa Ngư ở hàng cá Trương Tiểu Ngư, ghi nợ; Bạch Ngọc Đường của phủ Khai Phong mượn Vương đại nương sát vách hai mươi cây rau cải, ghi nợ; Bạch Ngọc Đường của phủ Khai Phong mua mười lăm bình Nữ Nhi Hồng ủ ba năm, ghi nợ; Bạch Ngọc Đường của phủ Khai Phong…

Bạn đang đọc Thử Miêu Phu Thê Tiểu Kịch Trường của Vi Tiếu Nguyệt Quang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.