Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần mềm văn phòng (1)

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

Trần Mặc rời khỏi nhà hàng thì lập tức đi tới thư viện, quả nhiên đọc sách mới là chân lý cuộc đời. Hắn đã đọc gần xong 200 đầu sách trong khoảng thời gian này, sau ngày hôm nay là đã có thể hoàn thành mục tiêu, có nghĩa là hắn lại được tự do lựa chọn một loại kỹ thuật trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật. Nghĩ đến điều đó, hắn có chút hưng phấn trong lòng.

Trần Mặc đi tới thư viện, lấy một đống sách về vật lý chuyên ngành ở giá sách trên cùng, đi về phía khu tự học dành cho sinh viên. Tiểu Ngư đã tan học, lúc này cô đang ngồi ở đó, nhìn thấy Trần Mặc đang đi tới liền mỉm cười.

Trần Mặc ngồi ngay cạnh Tiểu Ngư, đem chiếc điện thoại di động hắn đưa cho Triệu Mẫn lúc trước tặng lại cho cô: “Tiểu Ngư, cái này dùng tốt, tặng cho ngươi.”

“Ngươi lại xài tiền bậy bạ à?”

Trần Mặc vừa định nói tiếp thì bị Tiểu Ngư ngăn lại, cô mắng: “Ngươi không phải đang khởi nghiệp sao? Phải nên tiết kiệm tiền chứ? Ngươi lấy đâu ra tiền mua điện thoại mới?”

Trần Mặc chớp mắt mấy cái, có chút khó xử nhìn Tiểu Ngư.

Hắn biết mình giấu không nổi nữa, đành kể lại mọi việc cho cô nghe: “Ta hoàn thành một phần mềm, sau đó bán cho một công ty nên kiếm được một khoản.”

“Ngươi kiếm tiền để mua đồ cho ta sao?”

Tiểu ngư nói: “Ta có điện thoại mà, ngươi lấy về mà dùng đi.”

Nhìn thấy bộ dạng vừa tức giận vừa tiếc tiền của Tiểu Ngư, Trần Mặc không nhịn được mà phì cười.

“Ngươi còn dám cười, ngươi có tiền thì nên tiết kiệm, đừng có tốn tiền vào mấy thứ này.”

Tiểu Ngư nhìn thấy Trần Mặc cười cợt không đứng đắn, sắc mặt dần trở nên buồn bực.

Trần Mặc không cười nữa: “Chiếc điện thoại này rất đặc biệt, là món quà đầu tiên ta tặng bạn gái của mình, ngươi mau nhận lấy dùm cô ấy đi.”

Trần Mặc nắm tay Tiểu Ngư, trịnh trọng đem điện thoại di động đặt vào trong tay cô. Khu tự học không ít người vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn hai người, khiến hai bờ má của Tiểu Ngư hiện lên một lớp màu hồng nhàn nhạt.

“Ta... ta thay bạn gái ngươi nhận đấy. Bạn gái ngươi có nói, sau này không cho phép ngươi phung phí tiền bạc vào mấy thứ thế này nữa.”

Tiểu Ngư cầm tay Trần Mặc nói.

“Tuân lệnh.”

Trần Mặc nở nụ cười.

“Mau ngồi xuống đọc sách đi, nhiều người đang nhìn chúng ta đấy.”

Sau khi buông tay Tiểu Ngư, Trần Mặc bắt đầu tập trung vào cuốn sách vật lý chuyên ngành trước mặt, vì môn này có chút khó hiểu hơn so với môn khác, cho nên hắn càng phải tập trung hơn.

“Ngươi lúc thì xem sách chuyên ngành máy tính, lúc thì toán học, giờ lại chuyển sang vật lý chuyên ngành.”

“IQ của ta cao hơn người bình thường một chút, nên cái gì ta cũng muốn học một chút.”

“Ta chưa thấy ai mặt dày như ngươi!”

Tiểu Ngư cười ngại ngùng.

....

....

Đêm nay.

Sau khi đưa Tiểu Ngư trở về ký túc xá, Trần Mặc không thể chờ đợi thêm nữa, lập tức trở về phòng trọ rồi tiến vào Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật. Sau một ngày miệt mài đọc sách, hắn rốt cuộc cũng hoàn thành mục tiêu đọc 100 quyển sách lần thứ hai. Đây chính là lúc hắn có thể lựa chọn loại kỹ thuật mới.

“Tới rồi à.”

Thư Lão nhìn thấy Trần Mặc, mỉm cười gật gật đầu: “Một tháng đọc hơn 200 quyển sách, không tệ, ngươi chăm chỉ hơn ta tưởng tượng. Hiện tại ngươi có hai cơ hội, một lần lựa chọn tự do một loại kỹ thuật vì ngươi đã đọc sách đạt mốc quy định, ngươi còn có thể chọn thêm một loại kỹ thuật vì đó là quyền lợi cấp thẩm quyền Thực Tập Sinh, tuy nhiên, ngươi chỉ có thể lựa chọn ngẫu nhiên.”

“Một lần được chọn tự do, một lần được chọn ngẫu nhiên sao?”

Trần Mặc trong lòng cũng có chút cảm thán.

“Đúng vậy.”

Thư Lão gật gật đầu: “Ngươi muốn dùng cái nào?”

“Để ta thử lựa chọn ngẫu nhiên rồi tính tiếp.”

Nghĩ đến lần lựa chọn ngẫu nhiên một loại kỹ thuật trước đó, Trần Mặc hứng thú: “Thư Lão, liệu ta sẽ lấy được kỹ thuật giống như lần trước không?”

“Ngươi lại muốn thử sao?”

Thư Lão châm chọc: “Có tác dụng phụ thì sao? Kỹ thuật bơm ngực chẳng hạn.”

“Đừng, tuyệt đối đừng, nếu sau này ta hứng thú với lĩnh vực y học thì tính tiếp.”

Trần Mặc lắc đầu như trống bỏi, nếu lại là cái đó thì hắn sẽ đập đầu chết tại Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật này luôn, cho dù không còn được đọc sách nữa.

“Ngươi có muốn thì ta cũng không cho ngươi được, phải xem vận khí của ngươi thôi.”

Thư Lão nhẹ nhàng phất tay, một quầng sáng từ trên trời rơi xuống thư viện, vô số những quyển sách bắt đầu xếp thành hàng dài tầng tầng lớp lớp, đếm sơ sơ thì cũng phải mười mấy ngàn quyển.

Nhìn những quyển sách chậm rãi xoay tròn, Trần Mặc ở bên dưới đang thành tâm cầu nguyện. Trong lần lựa chọn ngẫu nhiên lúc trước, hắn đã nhận được một kỹ thuật gọi là [Công nghệ sản xuất băng vệ sinh siêu mỏng], khiến hắn suýt chút nữa thổ huyết mà chết. Nếu lần này lại là loại kỹ thuật đó, hắn đúng là thảm thương quá thể.

Ánh sáng trên bầu trời ngưng tụ thành một quyển sách rồi rơi vào tay Thư Lão.

[Phần mềm văn phòng Ngôi Sao]

Bạn đang đọc Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch) của Cô Đảm Mã Nghĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChiêuLạcHi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 1234

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.