Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nắng mai vỡ tan trên gò má trắng bệch.

Tiểu thuyết gốc · 2588 chữ

Càng về khuya, màn đêm càng trở nên tĩnh lặng.

Trên cao, bầu trời không mây không sao. Dải mây mỏng vắt ngang mặt trăng tròn vành vạnh, trông như thể vành đai của một tiểu hành tinh nằm lẻ loi giữa mảnh thiên hà rộng lớn. Gió đêm bất chợt nổi lên từng đợt mạnh mẽ, rất nhanh mây đen kéo đến liền che khuất cả một vùng trời.

Sâu trong rừng khẽ vang lên tiếng nước chảy róc rách của một tiểu viện bỏ hoang nào đó, những đoá bạch liên nở rộ lộng lẫy giữa hồ thoang thoảng mùi hương dễ chịu. Cơn gió thổi tới khiến những đóa hoa nhẹ nhàng đung đưa, cánh hoa rời nhụy cuốn theo chiều gió rồi chao nghiêng giữa không trung, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống mái đình có ánh đèn chập chờn bên dưới.

Màn rủ trắng trong đình tung bay phấp phới, bút lông từ trên thư án lăn xuống liền kêu "cách" thành tiếng. Đám giấy tuyên trắng tinh bị thổi bay tán loạn xung quanh, những cuốn thẻ tre được xếp thành từng chồng đặt ngay ngắn bên cạnh cũng chậm chạp lắc lư rồi kéo nhau lần lượt đổ xuống. Ánh đèn trong lồng run rẩy đung đưa, thấp thoáng chiếu tới một bóng người đang nằm bất động ở bên cạnh.

Vạt áo lộng lẫy phủ đè lên đống thẻ tre và giấy trắng nằm ngổn ngang giữa nền nhà. Nữ tử nằm sấp hấp hối, gương mặt nàng nghiêng sang một bên, mái tóc dài lúc này đã xõa tung, vừa vặn che đi nửa dung mạo tinh xảo khẽ thở ra từng hơi yếu ớt. Lồng ngực nàng phập phồng nhấp nhô, vài lọn tóc theo gió lướt qua gò má, để lộ ra một vết chém sắc lẹm trên cổ, đang chậm rãi loang ra thân hoàng y đỏ thẫm...

Tiếng cú kêu bất chợt vang lên, đột ngột đánh động bầu không gian yên tĩnh.

Con mèo cam mập không biết từ đâu ra bỗng nhảy lên lan can rồi nhẹ nhàng đáp xuống ngay bên cạnh nữ tử. Nó đưa mắt nhìn một lượt, sau đó ngồi ở một bên bắt đầu liếm láp lông trên người, chợt đôi mắt xanh lá tròn vo của nó mở to ngơ ngác ngẩng lên. Một lúc sau, hai mắt nó nheo lại, tiếp tục cúi xuống liếm lông của mình.

Con mèo vô cùng thân thiết đi tới cọ đầu vào bàn tay đang cầm cuốn thẻ tre của nữ tử, khiến những ngón tay nàng thoáng buông lỏng. Chỉ thấy nó đột ngột ngẩng phắt lên... nhìn cuốn thẻ rời khỏi bàn tay nàng rồi tiếp tục lăn vài vòng trên nền gạch cho đến khi im bặt.

Mây đen tách ra, ánh trăng thấp thoáng xuyên qua màn rủ trắng lay động. Trong đôi mắt vàng kim đang mất dần tiêu cự của nữ tử, bỗng rơi xuống một giọt lệ nóng hổi lăn dài trên má, sau đó vỡ tan dưới nền đất....

Gió lặng yên, trời đêm đã phủ sương dày đặc.

Con mèo nằm giấu chân an tĩnh bên cạnh vạt áo lạnh lẽo, lim dim nhắm mắt, thi thoảng phát ra tiếng rừ rừ dễ chịu.

Trời gần sáng, nó đột nhiên vểnh tai, hai con mắt mở to tỉnh táo, quay đầu nhìn không chớp sau lưng. Tiếng lá cây xào xạc như bị dẫm lên đang vang đến gấp gáp rồi ngày càng gần, đồng tử đen kịt của con mèo mở càng to, đột nhiên, tiếng bước chân dừng lại. Nó lập tức ngồi dậy, đầu vẫn khom về trước thể hiện sự tập trung trong khi đó cái đuôi dài ngoe nguẩy có vẻ cảnh giác.

Giây tiếp theo, đồng tử đen kịt của nó vừa hiện lên một bàn tay rẽ lá bước tới. Ngay lập tức, con mèo bật dậy chạy đi.

Khu rừng xanh mướt truyền tới tiếng lao xao nhẹ nhàng, những cánh chim chao liệng trên không trung rồi thong thả đáp xuống một cành cây ríu rít. Xuyên qua những tán lá rậm rạp, tia nắng ấm áp rọi xuống mặt suối lấp lánh như dát vàng, đồng thời phản chiếu hoa quang rực rỡ từ một chiếc vòng vàng mảnh khảnh trên cổ tay trắng trẻo của nữ tử ở bên bờ.

Gió hây hây đẩy lọn tóc mai lướt qua gò má, nữ tử ngồi cúi đầu ngơ ngẩn trên một tảng đá phủ đầy rêu xanh, lúc này đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh không rõ ràng dưới mặt suối. Mặt nước yên tĩnh chợt bị khuấy động đi, chiếc vòng trên cổ tay theo di động liền kêu leng keng vài tiếng.

Nữ tử nghe tiếng vang, không khỏi ngạc nhiên quay sang nhìn "vật thể lạ" đang lấp lánh trên cổ tay mình. Đôi mắt màu vàng của nàng chớp chớp, biểu cảm ngơ ngác xa lạ như thể chiếc vòng tay không hề liên quan gì tới mình vậy. Từ khóe mắt bỗng đảo qua, nàng liền nhạy cảm phát hiện gương mặt phản chiếu dưới làn nước kia, dường như vừa nhìn nàng...

Thiên Di giật mình lập tức lùi lại, chợt nhớ tới điều gì, biểu cảm liền thay đổi: Không đúng, nàng đã chết rồi mà? Bàn tay run run chạm lên cổ nhớ đến một kiếm đoạt mạng đêm qua, cảm giác đau đớn vẫn còn lưu lại rất chân thực... Không lẽ nàng đang mơ sao?

Thiên Di thoáng liếc xuống hình ảnh hơi rung động dưới mặt nước, đó là dáng vẻ của một thiếu nữ cao gầy mặc y phục bằng vải thô màu trắng ngà đã nhem nhuốc. Vạt áo dài rách tơi, tay áo lất phất thành từng mảng, da thịt lộ ra bên trong chằn chịt vết thương còn đang rỉ máu.

Nàng ngước mắt nhìn lên, trên đầu thiếu nữ cài trâm vàng, búi tóc song hoàn như hầu nữ của nhà giàu có nhưng đã tuột mất một bên, lúc này đang buông rủ lòa xòa trước ngực. Cổ tay đeo vòng vàng lấp lánh dưới ánh mặt trời, giữa chân mày điểm một nốt chu sa. Nếu như thần sắc gương mặt không quá nhợt nhạt như tượng sáp, thì ắt hẳn dung mạo kia cũng được xem là đoan trang xinh đẹp.

Mặt nước tĩnh lặng trở lại, chợt thấy phía dưới mâu quang màu vàng kim là hai bọng mắt thâm quầng sưng húp. Thiên Di hơi nhíu mày, bất giác đưa tay chùi qua gò má lem luốc đất cát và lớp da bị bong tróc ở trên hàng mày. Nàng nhẹ nhàng chạm tay vào lòng môi khô nứt hiện ra đường vân hằn sâu, thầm nghĩ, có vẻ như cơ thể đang thiếu nước trầm trọng. Thiên Di còn để ý thấy bên khoé môi mình còn có tụ máu lớn bị đông cứng, không rõ chuyện gì đã xảy ra...

Thiên Di đưa mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt xa lạ đối diện trên mặt suối. Suy nghĩ trong đầu nàng càng trở nên bấn loạn, tiếng tim đập liên hồi vang lên nơi lồng ngực, nhất thời khiến Thiên Di choáng váng, vẻ mặt nhợt nhạt vội lùi lại.

Ánh mắt nàng hoang mang thầm nghĩ, cứ thế là xuyên qua?

Sao có thể!!!

Thiên Di nhắm mắt lại, nàng rối rít hít vào mấy hơi sâu, cố gắng kiềm chế trái tim còn đang đập loạn và lý trí đầy phẫn nộ của mình bình tĩnh lại. Được một lúc, nàng chậm rãi mở mắt ra, bỗng cảm thấy ánh nắng chói chang trên cao kia thật không thoải mái.

Dưới mặt nước phản chiếu gương mặt của nữ tử sáng ngời, đôi mắt vàng kim của nàng ánh lên vẻ tinh khiết và lấp lánh. Thiên Di trầm tư đặt tay vào trong làn nước mát, nhìn không chớp vào gương mặt xa lạ đang phản chiếu ngay đối diện, đột nhiên thở dài hỏi: "Cô... rốt cuộc là ai vậy?"

Nàng vừa dứt lời, một cơn gió thổi đến từ sau lưng khiến khu rừng xung quanh trở nên rộn rã. Thiên Di ngập ngừng rút tay về, ánh mắt nghi ngờ chậm rạ đảo về sau. Theo cảm giác nàng chợt ngước mắt lên, những phiến lá rung rinh trên đầu đang vang lên xôn xao và va vào nhau theo nhiều hướng bất thường.

Chợt Thiên Di rùng mình quay đầu lại, một dự cảm không lành giống như có thứ gì đó đang phá gió lao đến. Một thứ gì đó cũng bất thường không kém...

Gió ngày càng lạnh, Thiên Di ngồi lại run rẩy vòng tay ôm lấy mình, không kiềm được cảm giác lạnh đến nổi da gà chạy khắp sống lưng. Nàng toan đứng dậy, từ khóe mắt vừa liếc xuống, chợt ngơ ngẩn thốt lên: "Nước suối... màu xanh?"

Vừa dứt lời, đã lập tức sửa lại: "Không phải, đây là màu rêu."

Thiên Di nhíu mày, bởi mới vừa rồi nước suối vẫn rất trong, từ khi nào lại... Suy nghĩ vừa tuôn ra, chợt nàng ngước lên, biểu cảm lập tức trở nên khó tin nhìn dòng suối trong veo đã biến thành một hồ nước lớn phủ đầy rong rêu ở trước mắt.

Tiếng gió thổi từ sau lưng liền im bặt, Thiên Di nhạy cảm bỗng quay phắt lại. Nghĩ đến điều gì, nàng vội vàng đứng dậy, nhưng không ngờ dưới bụng bất ngờ nhói lên đau đớn khiến cả người liền chao đảo khuỵu xuống.

Thiên Di mở to mắt kinh ngạc, không rõ vì sao cơ thể nàng đang run lên bần bật, một cảm giác đau đớn cũng vô cùng chân thật. Thiên Di liền bấu chặt lấy bụng chịu dựng trong giây lát... Sau đó, chợt nàng chớp mắt, đôi mắt vàng giăng đầy tơ máu khó tin nhìn dòng suối trong veo bên dưới đã trở lại.

Thiên Di không khỏi ngơ ngác quay đầu ngó nghiêng xung quanh. Nàng hơi nhăn mày, ôm bụng chịu đau đứng dậy.

Máu đỏ thấm qua xiêm y, chậm rãi nhễu xuống theo bước chân loạng choạng đi về trước.

"Xoẹt!"

Thiên Di mạnh tay xé ra một góc váy sạch sẽ, nàng thầm hít lấy một hơi sâu rồi quấn vải quanh bụng mình ngăn máu chảy thêm. Bỗng cảm giác được điều gì, nàng lập tức quay đầu lại.

Một bóng trắng lướt qua nhanh chóng nấp mình phía sau thân cây lớn gần đó, thời gian vừa vặn tránh được đôi mâu quang ánh vàng sắc bén đang quan sát ở phía trước.

"Mình nhạy cảm quá rồi à?" Thiên Di nhíu mi thầm nghĩ. Trong lòng vẫn có cảm giác không an tâm, cảm giác như thể bản thân đang bị vô số ánh mắt chằm chằm theo dõi, thật khiến nàng ngứa ngáy khó chịu.

"Nơi này không thể nán lại lâu." Nghĩ rồi nàng sờ loạn trên đầu giây lát, sau đó tháo cây trâm bên búi tóc xuống, nắm chắc trong lòng bàn tay rồi quay người, bước chân nghiêng ngả rời khỏi.

Dưới chân núi, sơn thần ngồi vắt vẻo trên cành cây cao chống cằm nhìn xuống cái miếu nhỏ hiếm khi hương hỏa tràn trề của mình. Ánh mắt hiếu kỳ nhìn sang thiếu niên áo trắng phía dưới vén tà áo, quỳ một chân xuống trước miếu. Bàn tay thon dài của y cầm gói giấy dầu lớn mở ra, bên trong là một con gà quay bóng mỡ, màu sắc rất hấp dẫn đặt lên chiếc mâm bồng nhỏ.

Tia nắng lấp lánh xuyên qua kẽ lá rồi chiếu xuống gương mặt anh tuấn trắng trẻo của thiếu niên. Mái tóc đen dài tới ngang vai được y vuốt gọn về sau, búi tóc cụt ngũn ở giữa đầu, chỉ dùng một cây trâm gỗ đơn sơ cố định. Tóc mai bên tai lòa xòa rủ xuống, lướt qua đôi mắt sáng trong nhưng lặng, mi mắt cong dài như cánh quạt. Trên người mặc kính trang bằng vải thô màu trắng, hai tay đeo hộ giáp chỉn chu, mũ trúc mang sau lưng, toát lên phong thái ung dung mà tiêu sái của hiệp khách.

Thiếu niên không thắp hương mà chỉ đặt một con gà quay trước miếu rồi nhắm mắt lại yên tĩnh cầu nguyện. Được một lúc, sau lưng liền có tiếng vó ngựa đạp trên mặt đất mù mịt phóng đến. Y lập tức mở mắt ra quay lại, cùng lúc đó Thiên Di ở hướng ngược lại, cũng đột nhiên giật mình quay người.

Chiếc trâm vàng trong tay nàng thoáng buông lỏng, liền rơi xuống đất, kêu "cách" một tiếng...

Là cái gì vậy?

Vừa rồi nàng cảm thấy có một cái gì đó đã kéo chân mình lại, một cái gì đó vừa lạnh vừa ươn ướt...

Thiên Di không dám vọng động, chỉ im lặng tròn mắt liếc xuống, liền thấy một bàn tay tím tái vươn ra từ mặt suối gần đó đang giữ chặt lấy chân nàng. Nương theo cánh tay có lớp da nhão nhẹt như thịt rữa trong nước, nàng càng xui xẻo hơn khi chứng kiến một cái đầu tóc dài chầm chậm nổi lên trong tư thế úp mặt quay lưng về phía mình...

Ma... ma da??? Không, không phải, nó, nó là cái quái gì vậy?

Da mặt nàng lập tức co rúm lại, tứ chi cứng ngắt đứng tại chỗ. Đột nhiên nàng nghe thấy tiếng nước bị xáo động, đồng tử vàng kim vừa đảo qua, "thứ nọ" hơi hé mắt ra nhìn nàng. Chỉ thấy những đôi ngươi đen đặc đang chen chúc lẫn nhau bên trong hai con mắt quá cỡ rất kinh dị, hóa ra nó không có mặt mà chỉ có hai con mắt to như bọc trứng, cả đầu nó bao quanh đều là tóc, dính chặt xuống cả thân. Nó thình lình há miệng, cái miệng đầy răng nanh lại nằm ngay giữa đỉnh đầu thình lình mở ra khiến Thiên Di giật mình suýt hét lên thành tiếng, bất giác hơi lùi lại thì cùng lúc đó một bàn tay đang lén lút từ sau lưng, lập tức tóm lấy chân nàng kéo xuống nước.

Thiên Di hoảng hốt vội vàng vươn tay ra, nhưng con vật kéo nàng đi rất nhanh, đồng thời khiến cho cái vung tay này lại "vô tình" chọc phải một bên mắt kinh khủng của nó. Nàng chỉ nghe thấy nó ré lên một tiếng thảm, sau đó vội buông chân nàng ra.

Thấy vậy, Thiên Di liền thuận thế giơ chân kia, đạp thêm một phát vào con mắt còn lại của nó.

Con vật dưới nước nổi giận gầm lên, lập tức lùi lại. Nàng vội vàng quay người, nhanh chóng bò lên bờ. Trong giây lát nàng còn nghe thấy tiếng thứ gì đó rơi "tõm" xuống nước ở sau lưng, một tiếng gầm giận dữ liền vang lên rúng động cả khu rừng.

Dĩ nhiên Thiên Di không dám quay đầu lại, nàng chỉ biết cắm đầu chạy về trước cùng tiếng lòng gào thét vang vẳng...

Mẹ kiếp, là quỷ... vừa xuyên qua thế mà lại gặp quỷ!!!

*

Bạn đang đọc Thuyết Yêu Người sáng tác bởi reyansselm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi reyansselm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.