Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một âm thanh uy nghiêm cực lớn

Phiên bản Dịch · 1455 chữ

Trong vũ trụ gió lớn gào thét cuồn cuộn vô tận, băng giá rét lạnh, vốn dĩ là trống vắng không người, nhưng lúc này lại có rất nhiều ánh mắt tập trung tại đây. Không chỉ rất nhiều tu sĩ Địa Cầu, tinh vực lãng quên, mà còn có người mạnh trong biển sao biết pháp lực thần thông tối thượng cũng quan sát nơi đây.

Những Chân Tiên biển sao đó mặc dù khi Diệp Thành tiêu diệt liên quân Vạn Giáo, đều phẫn nộ hoặc tức giận hoặc bừng bừng sát ý, nhưng cuối cùng cũng không một ai ra tay.

Không chỉ bởi vì bị hạn chế của các quy tắc đặc biệt của tinh vực lãng quên, mà bởi vì những Chân Tiên này đều hiểu rõ, Lăng Tiêu Chân Tiêu có thể vẫn chưa chết.

“Lăng Tiêu tự mình giả chết thoát thân, giấu thần hồn trong thể xác đứa con nhỏ, giành giật để sống, ngủ say cùng với ngôi sao trong hệ Tinh Hà, âm thầm làm bàn tay đen tối sau tấm màn điều khiển cả thế giới, nhưng anh ta nào biết, tất cả mọi hành động của mình đều nằm trong tầm quan sát của chúng ta”.

Sâu trong biển sao, trên một Hằng Tinh vô cùng khổng lồ.

Tam Túc Kim Ô dài cả trăm mét vẫy cánh, nhìn về phía Địa Cầu xa xôi, cười lạnh.

“Chèn ép sự phát triển của Địa Cầu, nuôi dưỡng tộc Lệ Quỷ chờ cơ hội đông sơn tái khởi, đã nhiều lần tiêu diệt những tu sĩ nuôi hy vọng trở thành Chân Tiên mới, cũng đã nhiều lần ra tay chặt đứt đường dây của các giáo chúng ta, khiến chúng ta đã thâm nhập nhiều lần trong mười vạn năm nay nhưng từ trước đến giờ vẫn chưa thật sự nắm giữ được tinh vực lãng quên, anh ta làm tất cả chuyện này mà còn cho rằng che được mắt trời, đúng là nực cười”.

Tam Túc Kim Ô vừa nói vừa khẽ vỗ cánh, trên bề mặt Hằng Tinh là một cơn bão lửa bất tận bùng lên. Rất nhiều tinh linh ngọn lửa còn ngưng tụ thành hình người, bay lượn xung quanh nâng đỡ nó lên, giống như thần Hoả Diễm thần kỳ trong truyền thuyết vậy.

Con trai trưởng của vị Kim Ô Chân Tiên này đã thức tỉnh huyết mạch Kim Ô, so với những thần thú Kim Ô chân chính trong sâu thẳm vũ trụ cũng không kém hơn bao nhiêu, pháp lực cả người quả thực lớn mạnh không ngờ được.

Rất nhiều chiến binh Ô Môn bảo vệ bên cạnh ngôi sao cháy rực này, bắt buộc phải lùi lại từng bước, nếu không rất dễ bị ngọn lửa của nó cuốn vào trong.

“Chung quy thì Lăng Tiêu cũng thức tỉnh ở tinh vực lãng quên, bị chúng ta liên thủ phong toả ở vùng đất bỏ hoang này đến mười mấy vạn năm, tầm mắt có chút hạn hẹp cũng là bình thường. Thế nhưng tôi lại không ngờ rằng, tên nhóc đó cuối cùng lại có thể ép được Lăng Tiêu xuất hiện. Bản lĩnh của anh ta có chút ngoài dự liệu của tôi, xem ra tôi đã xem thường tên nhóc Địa Cầu này rồi”.

Một âm thanh uy nghiêm cực lớn từ Hằng Tinh truyền đến.

Trong không trung, một bức tranh dài đến vạn mét xuất hiện, bên trên hiện ra cảnh vật bên ngoài Địa Cầu, chính là cảnh mà Lăng Tiêu Chân Tiên hiện thân.

Không chỉ có Kim Ô Chân Tiên và con trai ông ta.

Lúc này, ở ngoại vực Tinh Hà, sâu trong bảy tám tinh vực vây quanh tinh vực lãng quên đều là những người mạnh Chân Tiên không biết rõ tên đang quan sát chăm chú. Mặc dù bọn họ không thể đích thân bước vào tinh vực lãng quên, nhưng với pháp lực của Chân Tiên thì lấy hình ảnh của một tinh vực kéo đến trước mặt mình thì dễ như trở bàn tay.

“Phụ hoàng, cảm thấy, tên nhóc này còn có hy vọng không?”

Tam Túc Kim Ô cúi đầu, nói

Người khổng lồ cao lớn ngủ say nơi sâu thẳm trong Hằng Tinh khẽ mở mắt ra, liếc nhìn bức tranh: “Tuy Lăng Tiêu là Hợp Đạo nhưng anh ta đã tuyên bố tinh vực đó thuộc về con trai trưởng ở tinh vực đó, mặc dù anh ta bị giới hạn bởi thiên đạo không hoàn chỉnh của tinh vực lãng quên, nhưng chỉ cần hai chân anh ta vẫn còn trong tinh vực lãng quên thì vẫn sẽ có được sức lực của Hợp Đạo thật sự, ngay cả chúng ta cũng khó giải quyết được anh ta. Trên lý thuyết thì tên nhóc đó không có chút sức lực nào để trở mình”.

“Ngũ đệ nói anh ta, có thể là Chân Tiên chuyển thế”, Tam Túc Kim Ô cười nói.

“Hừ, Chân Tiên chuyển thế thì thế nào? Kiếp trước là kiếp trước, cho dù sau khi chuyển thế vẫn mang theo chút sức lực thì e là cũng không bằng một phần mười hay thậm chí là một phần trăm của thời kỳ đỉnh cao. Một vị Chân Tiên chỉ mạnh được một phần trăm sao có thể là đối thủ của một vị Hợp Đạo được? Trừ phi kiếp trước anh ta là Phi Thăng Tiên Tôn, nếu không thì không có khả năng”.

Kim Ô Chân Tiên lạnh nhạt nói.

Chân Tiên bình thường vẫn còn chưa bước đến được cấp độ này nhưng Kim Ô CHân Tiên đã tiến sâu vào Hợp Đạo, đương nhiên hiểu rõ, cái gọi là Chân Tiên chuyển thế thoả nhìn thì lớn mạnh cao cao tại thượng, nhưng chung quy cũng là phượng hoàng rơi xuống đất còn không bằng gà.

Chẳng qua bọn họ chỉ là có thiên phú, trí tuệ mạnh hơn so với tu sĩ bình thường, sức lực nói thật thì cũng chỉ như vậy. Ít nhất một vị Chân Tiên chuyển thế chưa hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh cao thì Kim Ô Chân Tiên không chút lo sợ, thậm chỉ cả hứng thú ra tay cũng không có.

“Đợi mọi chuyện ở Địa Cầu giải quyết xong hết thì cho người đưa lão cửu về, bất kể thế nào thì nó cũng là con trai của ta”, Kim Ô Chân Tiên thờ ờ nói, lại nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ trong Xích Diễm Hằng Tinh.

Tam Túc Kim Ô cũng gận đầu, sau khi Lăng Tiêu Chân Tiên thắng thì mạng nhỏ của Kháo Sơn Vương Vân Cực xem như giữ được rồi.

Lăng Tiêu Chân Tiên chẳng phải là tiểu bối không biết điều như Diệp Thành, mặc dù ở tinh vực lãng quên anh ta tự xưng là vô địch, nhưng tựu chung cũng là một vị Hợp Đạo biết rõ uy lực của Kim Ô Chân Tiên và Kim Ô Môn.

Nếu như dồn ép Kim Ô Môn, thì Kim Ô Chân Tiên hay kể cả bất kỳ đại giáo Chân Tiên nào cũng sẽ hết sức chiến đấu chống nguy cơ sụp đổ, hoàn toàn có thể xoá sạch Lăng Tiêu Chân Tiêu hay ngay cả Lăng Tiêu thánh địa của anh ta.

“Đợi sao khi tên nhóc kia chết, con sẽ đích thân hoá thân vào Địa Cầu, Lăng Tiêu có lẽ sẽ cho con chút mặt mũi này…”

Tam Túc Kim Ô nhìn vào tấm màn nhìn thấy Diệp Thành đã gần kề cái chết vẫn cười vẫn nói, liền quay đầu không muốn quan tâm chuyện này nữa.

Không chỉ có anh ta, rất nhiều Chân Tiên ở sâu trong biển sao cũng khẽ lắc đầu, nhìn thấy Lăng Tiêu Chân Tiên ra tay, biết được chuyện lần này của tinh vực lãng quên đã chính thức hạ màn rồi. Kế tiếp chính là dự định của các vị Chân Tiên sau tấm màn, nhìn thủ đoạn của mọi người xem thử ai có thể lấy được miếng thịt béo bở nhất trong tay Lăng Tiêu.

“A?”

“Cái gì?”

“Phù!”

Đột nhiên, tất cả Chân Tiên đều la lớn, đồng thời quay đầu, có người vừa nãy mới uống một chén rượu lập tức phun ra, ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn sang.

Thì nhìn thấy trong bức tranh lớn treo trên không trước mặt các vị Chân Tiên, đột nhiên bị xé rách, sương mù hỗn độn bao phủ, không còn nhìn thấy bất cứ chuyện gì xảy ra trên Địa Cầu nữa.

Bạn đang đọc Tiên Đế Trùng Sinh (Dịch) của Lam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeoMeo9194
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.