Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Thiếu Hoa

Phiên bản Dịch · 2205 chữ

Phần 1: Lời Nguyền Của Linh Miu

Chương 1: Phong Thiếu Hoa

Ở trên Linh Ấn Đại Lục có chín toà Thiên Sơn, mỗi toà có một gia tộc trấn thủ. Một gia tộc trên Thiên Long Sơn có tên Long gia. 

Ngay khi Phong Thiếu Hoa xuất hiện, trên toà điện cao nhất ở Thiên Long Sơn có một gã trung niên giật mình. Khuôn mặt hắn tái mét đứng dậy quát. 

- Toàn bộ Long gia nghe lệnh ta phong bế sơn môn. Dù là ai cũng không tiếp! Trong một trăm năm, bất kỳ kẻ nào rời sơn môn lập tức trục xuất vĩnh viễn. Tất cả y lệnh ta mà làm!

Giọng nói của y vang vọng khắp Thiên Long Sơn. Mà lúc này ở những toà Thiên Sơn khác cũng xảy ra sự tình như thế. 

Thế nên toàn bộ đại bỗng dưng chứng kiến một chuyện kỳ lạ, ngàn năm không có lấy một. 

Chẳng biết từ khi nào mấy Đại gia tộc khủng bố nhất đại lục bỗng dưng như lâm đại địch. Toàn bộ sơn môn đóng chặt, nội bất xuất ngoại bất nhập. Mà khoa trương nhất chính là Tiêu Gia ở Thiên Linh Sơn. Bọn họ huy động tất cả nhân lực đem tất cả Linh điền khắp nơi non già thu hoạch hết sạch. Sau đó đóng hết tất tần tật cửa hàng khắp đại lục, toàn bộ nhân lực thu về gia tộc. 

Trên tòa tháp cao của một gia tộc hùng mạnh khách cũng đang diễn ra một hội nghị quy mô chưa từng có. Trên tòa cao nhất có ba người đang ngồi. Ở giữa là một vị trung niên cao lớn. Y là gia chủ của Mộc gia. Bên cạnh là hai lão già tóc bạc, thủ hộ giả của Mộc gia.

Bên dưới là hai hàng trưởng lão đến hai trăm người. Người ngồi đầu tiên là Đại trưởng lão. Đại trưởng lão khuôn mặt khó chịu nhìn lên Mộc Gia Chủ nói:

- Gia chủ! Ngài có làm quá hay không? Tộc nhân chúng ta đến ba trăm vạn người! Gia chủ nói rút toàn bộ tộc nhân về là rút sao? Cơ nghiệp vạn năm làm sao lại bỏ được! Trăm năm sau Mộc Gia ta làm sao mà nhìn tổ tiên!

Bất chợt cái rèm sau lưng ba người Gia chủ Mộc gia bị kéo ra, để lộ một dãy ghế cao có mười lão giả đang ngồi. Trừ ba người gia chủ, những trưởng lão còn lại kinh ngạc bật dậy chắp tay đồng thanh nói.

- Tham kiến Thập Hiền Lão!

Thập Hiền Lão chỉ gật đầu không nói, nhưng uy áp vô hình lại để người không rét mà run. Một người trong Thập Hiền Lão nói:

- Các người thắc mắc về quyết định của Gia chủ sao?

Không ai dám nói gì! Lúc này Hiền Lão mới nói:

- Thế gian tồn tại bảy món Tiên Vật các ngươi có nghe nói hay chưa? Bảy món Tiên Vật này có một lời nguyền!

Mọi người nghe vậy đều thắc mắc, không hiểu chuyện này có liên quan gì, lại nghe Hiền Lão nói:

- Lời nguyền ấy có thể là một tai họa, cũng có thể là một phúc tinh. Nhưng dù là gì thì nó sẽ ảnh hưởng đến cả một gia tộc. Nếu không làm tốt thì đợi chờ chúng chỉ có diệt vong.

Giọng lão chậm rãi như hồi tưởng lại gì, sau đó lại lắc đầu chán trường.

- Đừng để cho hắn có lý do để hủy diệt chúng ta! Bằng không… Tiêu Thiên! Để đứa nhỏ Uyển Nhi đi ra ngoài lịch luyện một chuyến.

Hiền lão nói một câu khó hiểu, sau đó xoay người rời đi. Cái rèm kia lại bị kéo lại. Các trưởng lão ở đây đều mịt mờ, mà ba người gia chủ cũng chỉ “vâng” một tiếng.

Dù các trưởng lão Mộc gia mịt mờ nhưng lại không dám nói gì nữa. Hội nghị gia tộc cứ như vậy kết thúc.

Ở Linh Ấn đại lục có một khu sâm lâm cấm địa ngàn năm nay rất ít người đến. Lý do chỉ vì nơi này quá nguy hiểm.

“Đùng!”

Bất chợt từ sâu trong sâm lâm phát ra một tiếng nổ kinh thiên. Kèm theo đó là một hét kinh hoàng:

- Con bà nó! Sao mà bự dữ vậy?

“Đùng! Đùng! Đùng!”

Hàng chục tiếng nổ kinh thiên lại liên tiếp vang vọng. Cứ như vậy tiếng hét càng lúc càng thất thanh. Cuối cùng “ầm” một tiếng, bụi đất bay mịt mù, một bóng người từ nơi đó văng ra rơi “tủm” xuống sông.

Thời gian trôi qua cho đến hoàng hôn, bóng người đó trôi lềnh bềnh từ đầu nguồn xuôi theo con sông. Tưởng chừng như hắn đã chết, nhưng nhìn kỹ vẫn thấy một nhịp thở đều đều, mà trên ngực hắn còn có một con thằn lằn đang nằm đó. Con thằn lằn này toàn thân đỏ rực, lớp vảy bóng loáng ánh lên hỏa sắc. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy cái đầu của nó không như thằn lằn bình thường mà loáng thoáng như một cái đầu rồng. Còn có hai sợi Long tu với hai cái sừng lú nhú.

Bóng người kia là một tên thiếu niên chừng mười sáu. Trông hắn mảnh thanh tú, mắt phượng mày ngài, chuẩn tiêu chí của một tên nhị thế tổ.

Hắn không hề bất tỉnh, hai mắt bất lực nhìn trời, cứ thế trôi đến tận hạ nguồn. Lúc bản thân dạt vào một bãi đá mới chán nản bò lên bờ. Hắn bốc con thằn thằn kia ném qua một bên, miệng quát một câu:

- Ngươi chọc ai không chọc lại đi chọc con hung thú đó! Tức chết ta!

Con thằn lằn đó mặt mày ủ rũ. Nó như đứa hài tử ngồi co ro sát tảng đá, hai mắt nó lén lén nhìn hắn rồi cụp mặt xuống. Lúc trước bản thân nó bị ném ra khỏi Không gian chi môn không may bộc phát hỏa diễm đã đốt cho tên thiếu niên cháy đen thui. Nhân lúc hắn đi tắm rửa thì lén đi kiếm đồ ăn để chuộc tội, không ngờ chọc phải con hung thú. Cả chủ lẫn tớ xém tí bị nó húc chết!

Nhìn nó như vậy, tên thiếu niên bực mình mắng tiếp:

- Nhìn cái tướng của ngươi kìa! Nào có giống Thần Long cao cao tại thượng chứ! Ta thật không hiểu tại sao lại ký khế ước phải ngươi chứ? Đúng là vô dụng mà!

Không biết là hắn đang chửi ai nữa?

Thiếu niên này họ Phong, tên Thiếu Hoa. Thuộc một gia tộc tại Long Sơn ở Vạn thú sơn trang. Nói là sơn trang, chẳng bằng gọi đó là sơn mạch. Nơi đó có đến ba ngàn gia tộc cư ngụ. Phong gia chính là một trong bảy đại gia tộc chiếm cứ một trong những ngọn núi hùng mạnh nhất.

Chỉ là Phong Thiếu Hoa từ nhỏ ăn chơi, chẳng để ý mấy đến chuyện tu luyện. Năm mười ba tuổi thì được đưa đến Thần Long Vực tiến hành thu phục Chân Mệnh Thần Thú.

Nhưng mà nhìn lại con Chân Mệnh Thần Thú của mình thì thấy nó làm sao vẫn giống thằn lằn hơn. Chuyện này làm cho hắn thành trò cười của mấy gia tộc.

Phong Thiếu Hoa đi kiếm chút củi khô chất thành đống rồi tóm lấy con “thằn lằn” kê miệng nó vào đống củi. Sau đó bóp một cái, miệng nó xịt ra đám khói xám, mãi sau đó mới bắn ra tia lửa đốt cháy đống củi. Hắn ném con “thằn lằn” qua một bên, miệng lầm bầm nói:

- Ngươi là con cháu Hỏa Long Thần mà chút lửa cũng không khạc ra được! không biết có phải là sinh nhầm loài hay không?

Con thằn lằn nghe vậy thì lại tủi thân rúc một góc. Phong Thiếu Hoa bực mình nạt nó:

- Ngươi còn không biết đi bắt dã thú về làm bữa tối hay sao? Hay muốn ta đi bắt về phục vụ ngươi?

Con thằn lằn nghe thế lại lủi thủi bò vào trong cánh rừng gần đó.

Phong Thiếu Hoa ngán ngẩm móc một quyển trục rồi mở ra. Bên trên là một đồ án phức tạp. Hắn niệm chú điểm một cái, đồ án xoay một hồi rồi dần biến đổi thành một tấm bản đồ. Phong Thiếu Hoa nhìn kỹ lại, trên bản đồ nổi lên một chấm xanh. Hắn đưa hai ngón tay vuốt nhẹ chỗ chấm xanh đó. Tấm bản đồ biến hoá phóng to chỗ chấm xanh để cho hắn nhìn thật rõ rồi chán nản nói.

- Sao lại bị ném tới một chỗ mà cả chim cũng không thèm ỉa thế này?

Nhìn trên bản đồ thấy nơi này có tên là Đại Hoang Sơn Mạch liền biết chẳng phải chỗ văn minh gì. Hắn thẩn thờ ngửa đầu nhìn trời than thở:

- Việc đầu tiên là phải truy tìm tung tích của con cóc ghẻ trước! Cái đồ biến thái này không cẩn thận mà để nó trốn thì ta khóc không xong!

Hắn lôi một cái hộp ra, bên trong có khảm những vết lõm hình dạng của một con cóc, một con rắn, một con mèo, một con gà trống, một con chuột và một con rùa. Những vết lõm ấy trước đây dùng để chứa sáu món Thần Binh vô cùng lợi hại. Hôm bữa hắn đi đứng bất cẩn thế nào lại vấp trúng Tiểu Hỏa Long để rồi té sấp mặt. Đám Thần Binh này rơi ra ngoài lập tức hóa thành ánh sáng bay đi mất. Giờ thì hay rồi! Bọn chúng giờ này chắc đã hoá thành yêu hoành hành một phương.

- Bọn chúng rất mẫn cảm với khí tức của ta! Một khi để chúng đánh hơi được rồi núp đi mất thì phiền toái!

Bất chợt lại có một tiếng hét thất thanh làm Phong Thiếu Hoa giật mình. Hắn vừa quay lại đã thấy cái bóng đỏ kè của Tiểu Hoả Long bắn tới. Đằng sau khuôn mặt hoảng sợ của nó là một đoàn ánh sáng lao đến vun vút.

“BÙM”

Thiên địa tối tăm mù mịt!

Đại Hoang Sơn Mạch nằm ở rìa ngoài của một trong Lục Hoang.

Lục Hoang bao gồm Đại Hoang, Man Hoang, U Hoang, Cổ Hoang, Độc Hoang và Băng Hoang. Trong đó Đại Hoang là nơi ít nguy hiểm nhất. Cho nên ở nơi này vẫn có thể dễ dàng gặp được người sinh sống. Đại Hoang Sơn Mạch là một trong tám lối vào của Đại Hoang. Thật sự thì nơi này hung thú nhiều không kẻ siết, nhưng chỉ cần có bản lĩnh săn giết chúng thì chuyện vượt qua sơn mạch này vẫn có thể làm được.

Ấy vậy nên bên ngoài Đại Hoang Sơn Mạch tồn tại một tòa thành cao lớn do các binh đoàn đánh thuê kết hợp tạo thành. Tòa thành này có tên là Lục Thiên Thành. Mỗi ngày cửa thành tiếp đón đến hơn ngàn lượt võ giả tham gia mạo hiểm đoàn.

Hôm nay người vào thành đều đặc biệt chú ý đến một tờ giấy thông cáo. Có người xem xì xầm bàn tán:

- Ngươi nghe được gì không?

- Cũng không có gì lớn! Chỉ là tiểu công chúa của Đại Thành Chủ lâm trọng bệnh, các y sư trong thành đã khám qua nhưng không rõ nguyên nhân. Cho nên Đại Thành Chủ dán thông cáo là ai chữa được cho nàng sẽ thưởng mười ngàn Kim Tệ.

- Thưởng nhiều như vậy ư? Sao ngươi không đi thử thời vận xem sao?

- Ngươi điên à! Chữa được thì không sao! Y sư trong thành còn bó tay, lang băm như ta lỡ có chuyện không may thì đầu cũng chẳng giữ được!

- Nói cũng lạ! Bệnh của Tiểu công chúa bình thường không thể nhìn thấy dấu vết gì! Chỉ mệt mỏi chán, không thiết ăn uống. Nhưng mà đã kéo dài một tháng này, nghe nói Tiểu công chúa bây giờ xanh sao lắm!

- Thật vậy ư?

- Đúng rồi! Nghe nói là lần trước Tiểu công chúa cùng Phu nhân Đại thành chủ đến Thánh Điện cầu an. Lúc về gặp phải công kích, sau mới thành như vậy!

- Ghê vậy! Ai lại có bản lĩnh công kích người của Đại Thành Chủ như vậy chứ?

- Hình như là Yêu tộc!

- Ồ! Chẳng trách!

Chợt lúc này có một lão giả tiên phong đạo cốt đến trước tờ thông cáo. Ánh mắt lão lấp lánh tinh quang nhìn nội dung thông cáo rồi đưa tay xé nó xuống. Thủ vệ bên cạnh lập tức cúi đầu nói:

- Kính mời tiên sinh theo ta đến Phủ thành chủ!

Lão giả vẫy tay với đạo đồng ở phía xa rồi bước đi theo Thủ vệ thành. Một đạo đồng từ xa cũng chạy đến sau lão. Ba người biến mất trong đoàn người đi vào thành

Bạn đang đọc Tiên Kiếm Độc Hành của Thủ Mộ Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thumogia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.