Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Phương Chi Chủ

Phiên bản Dịch · 2743 chữ

Thế gian có Tam Cung Cửu Giáo bị xếp vào hàng tà đạo!

Thánh Nguyệt Giáo nổi tiếng về luyện thi. Cũng không phải là không có tà phái khác chuyên luyện thi. Nhưng bọn họ là luyện thi bằng người chết. Còn Thánh Nguyệt Giáo luyện thi chính là luyện người sống thành thi. Cho nên Thi binh của Thánh Nguyệt Giáo vô cùng nhanh nhẹn và lợi hại. Lão tổ của Thánh Nguyệt Giáo từ khi còn sống cũng đã tự luyện chính mình thành Thi vương.

Chính vì vậy mà Thánh Nguyệt Giáo bị người đánh đuổi phải trốn vào Đại Hoang. Trong Đại Hoang là nơi Chí Âm chi địa cho nên rất thích hợp cho bọn hắn dưỡng thi.

Ngay khi Thánh Nguyệt Lão Thi bắn lên không trung, y đứng trên đó rồi quét ánh mắt khắp nơi như đang tìm kiếm thứ gì đó. Qua thật lâu y nổi điên rú lên một tiếng rồi hướng về Đại Hoang mà bay đi.

Trong không gian kia chỉ còn lại một mình Phong Thiếu Hoa. Không thấy Liễu Uyển Nhi đâu nữa. Giới Linh bình thản nhìn hắn.

- Đây là đâu?

Phong Thiếu Hoa thấy mình đang ở một nơi không trời không đất. Quanh hắn là một vùng không gian tối đen, từ trên cao rủ xuống từng màn quang mang đủ màu như màn nước. Sau cùng thì tụ lại bên dưới như tạo thành một cái vụ hải đủ sắc.

Nhìn kỹ lại nơi Phong Thiếu Hoa đứng dường như là trên một hòn đảo nổi giữa vụ hải đó. Hắn nhìn không ra đây là nơi nào, Hắn không đoán chắc được nên chỉ còn cách hỏi Giới Linh. Giới Linh

Giới Linh trả lời:

- Ma Phương Thế Giới!

- Ma Phương?

Phong Thiếu Hoa thật sự nghi hoặc nhưng cũng không biết phải nói thế nào. Giới Linh biết tỏng tên này nghĩ gì nên giải thích:

- Ma Phương Thế Giới là một không gian đặc biệt trong Vô Thiên Giới. Có Khả năng phát triển vô hạn. Nơi nay như một thế giới riêng có thể chứa đựng vật sống. Khác hoàn toàn với các dụng cụ trữ vật thông thường.

- Ồ! Chứa được vật sống!

Mấy từ hoàn toàn đánh đổ nhận thức của Phong Thiếu Hoa. Không gian có khả năng dung nạp sinh mệnh sao? Xưa nay hắn chưa từng nghe được!

Giới Linh Lại nói tiếp:

- Ma Phương thế giới hiện tại chỉ có một phương trung tâm, được gọi là cấp một. Nếu chủ nhân đạt được điều kiện đặc biệt sẽ mở ra phương cấp hai. Ma Phương Thế Giới sẽ rộng gấp chín lần.

- Chín lần?

Phong Thiếu Hoa đưa ngón tay tính toán, nhưng tính mãi hắn vẫn chưa hiểu gấp chín lần là như thế nào. Phải nói là hắn chưa nhận thức được chuyện gấp chín lần là chuyện ghê gớm như thế nào! Nhưng thấy con số cũng khá to, hắn ra một bộ vui vẻ.

- Thế phải làm như thế nào ta mới mở ra được cấp hai?

- Khi chủ nhân hội đủ điều kiện về tu vi!

- Ê! Bộ ngươi không biết ta không thể tu luyện sao?

- Với chủ nhân cắn nuốt lực lượng cũng là tu luyện!

- Là sao?

- Người khác mở ra Tứ Hải để kết nối cùng thiên địa hấp thu lực lượng. Sau đó vận dụng lực lượng tích tụ tại Tứ Hải để đánh ra tu vi. Nhưng với chủ nhân, tất cả lực lượng mà ngài cắn nuốt đều tập trung về Ma Phương Thế Giới! Hoặc là nói Ma Phương Thế Giới này chính là Tứ Hải của chủ nhân!

- Cái gì! Chuyện hoang đường này mà cũng có thể sảy ra sao?

- Tất nhiên thưa chủ nhân!

- Ê! Khoan khoan! Nhân loại ai sinh ra cũng có thể mở ra Tứ Hải, nhưng riêng ta thì không? Có phải…

- Tính ra chủ nhân có chút đầu óc! Nhân loại ai sinh ra cũng có thể mở ra Tứ Hải! Nhưng đời này chỉ có chủ nhân là mở ra Ma Phương Thế Giới!

- Con bà nó! Nói vậy là Lão Thiên hố Lão Tử sao? Ta không thể tu luyện là vì nó?

Phong Thiếu Hoa giận tím người, mà Giới Linh có vẻ bất lực trước cái bộ dáng này của hắn. Giới Linh nói:

- Ma Phương Thế Giới không như Tứ Hải bình thường. Tứ Hải sẽ cắn nuốt lẫn nhau nhưng với Ma Phương Thế Giới, nó sẽ làm cho Tứ Hải hỗ trợ lẫn nhau. Ma Phương Thế Giới càng mạnh, tu vi của chủ nhân càng cao!

- À à! Xem như ta đã hiểu! Ta là một tên khác người! Lão Thiên bắt ta thành một đứa dở hơi biết bao nhiêu năm! Giờ thì ta đã hiểu rồi! Hiểu rồi! Ê khoan! Nếu ngươi nói thế thì rõ ràng Ma Phương Thế Giới là trong nội thể của ta! Nào có chuyện trong Vô Thiên Giới Chỉ chứ?

- Chủ nhân! Ta nói là Ma Phương Thế Giới nằm trong Vô Thiên Giới, không phải là Vô Thiên Giới Chỉ!

- Thế khác gì nhau?

- Có chứ! Vô Thiên Giới là một nơi không hề tồn tại cho nên những thứ không hề tồn tại sẽ ở trong Vô Thiên Giới!

Nhìn cái mặt đơ ra như chẳng hiểu gì của Phong Thiếu Hoa, Giới Linh lại nói tiếp:

- Vô Thiên Giới Chỉ vốn không thể tồn tại bởi vì sự tồn tại của nó trái với tự nhiên. Cho nên nó sẽ là một phần của Vô Thiên Giới. Mà Ma Phương Thế Giới lại càng không thể tồn tại cho nên nó cũng ở Vô Thiên Giới…

- Thôi thôi! Đừng nói nữa! Nói nữa ta càng không hiểu! Tóm lại ta là một tên dỡ hơi khác người mang một đống thứ không thể tồn tại trên thân đúng không?

- Đúng!

- Còn thứ nào nữa ngươi nói ta biết đi! Để ta liệu mà giữ cho đàng hoàng!

- Lục Đạo Chân Kinh, Bát Lộ Đồ!

- Thôi! Thứ này không cần nói cũng biết! Ba thứ chung một chỗ thì chả thế! Thế thì tóm lại chừng nào ta mở ra được Ma Phương Thế Giới cấp hai?

- Nếu cứ theo tiến độ như hiện tại cần khoảng hai trăm năm!

- Hai trăm năm! Có cách nào nhanh hơn không?

- Tu luyện!

- Ê! Ta vẫn đang tu luyện mà!

- Chủ nhân cần hấp thụ Bản Nguyên Chi Lực nhiều hơn! Ví như Thuần Âm Chi Lực mà người hấp thụ trong cái hồ kia! Chúng sẽ chuyển thành Bản Nguyên Lực Lượng bổ sung cho nơi này! Khi nào hấp thụ đủ lượng cần thiết! Ma Phương Thế Giới sẽ tự động mở ra!

- Rồi! Rồi! Hiểu! Thế hỏi câu cuối cùng thôi! Ngươi nói xem ta có thể ra vào nơi này được hay không?

- Ở nơi này chủ nhân chính là chúa tể!

Phong Thiếu Hoa hỏi Giới Linh về Liễu Uyển Nhi, Giới Linh đã đưa hắn đến một nơi mà hắn không ngờ đến. Một ngăn trong Vô Thiên Giới chỉ, Liễu Uyển Nhi đang lơ lững trên không, có một đoàn lực lượng kỳ bí đang bao quanh nàng. Giới Linh nói hắn không cần lo, đó là lực lượng truyền thừa của Thiên Vĩ Linh Miu. Phong Thiếu Hoa không hiểu nó truyền thừa cái gì thì nhưng Giới Linh không nói.

Nếu không phải lão tổ tông từng triệu hồi tên Giới Linh này cho hắn mở mang tầm mắt thì lúc vừa gặp Giới Linh hắn tưởng mình đã về chầu tổ tiên rồi. Con hàng này nhìn từ trên xuống có vẻ giống con người tí, nhưng từ chân xuống đầu gối thì mờ mờ ảo ảo. Mà từ đầu gối trở xuống thì không thấy cái gì cả. Lúc nào cũng có một đoàn bạch vụ bao lấy dưới chân nó khiến cho nó trông như con ma vậy. Mà thêm bộ y phục như từ chục cái thời đại trước khiến cho Giới Linh trông như cái xác ướp mới đội mồ đứng dậy. Lại thêm khuôn mặt trông đơ như bức tượng khiến Phong Thiếu Hoa chẳng buồn hỏi gì nữa. Sau khi được Giới Linh chỉ điểm cách vận dụng Vô Thiên Giới Chỉ, Phong Thiếu Hoa xem như tạm thời như đã hiểu. Thì ra Vô Thiên Giới Chỉ chính là mượn nhờ Ma Phương Thế Giới trong hắn để tạo ra không gian. Nếu không có Ma Phương Thế Giới thì nó chỉ có thể đúc kết thứ bên trong đó lại đến một mức nào đó giống như nó đã làm với Lục Hoang Thần Chủng. Biến chúng thành những bức tượng. Bởi vì lực lượng của Lục Hoang Thần Chủng quá lớn nên khi vô tình bị mở ra, bọn chúng dễ dàng bộc phát lực lượng mà chạy thoát. Giờ đây đã có ma Phương Thế Giới của Phong Thiếu Hoa, một khi bị thu phục trở lại, chúng trốn đằng trời. Chợt Phong Thiếu Hoa tò mò hỏi Giới Linh về chủ nhân đời trước của nó, Giới linh chỉ bảo đó là một vị chiến thần anh tuấn và đẹp trai.

Hắn chịu!

Con người từ khi sinh ra đã phải tuân theo quy luật của tự nhiên. Cho nên những thành phần như Phong Thiếu Hoa cơ bản là không thể tồn tại. Thế nhưng bằng một cách nào đó, tạo hóa vẫn có thể lách luật để sinh ra một kẻ như hắn.

Thế giới này được gọi là Tứ Đại Giới bởi vì nó do bốn giới gia điệp mà thành. Bao gồm Linh Giới, U Minh Giới, Pháp Giới và Nguyên Giới. Con người chính là một bản sao thu nhỏ của thế giới. Tứ Hải của nhân loại giống như Tứ Đại giới, chúng tạo thành một sự liên kết hỗ trợ lẫn nhau. Nhưng khi nhân loại tìm ra phương pháp tu luyện bằng cái khai mở bản Nguyên chi hải để hấp thụ lực lượng bên ngoài. Sự liên kết này hoàn toàn bị phá vỡ.

Nói như vậy cũng có nghĩa là nhân loại từ ban đầu ai cũng có thể mở ra Ma Phương Thế Giới. Nhưng bọn họ đã bỏ lỡ điều kỳ diệu này.

Ma Phương Thế Giới có thể tưởng tượng như một căn phòng nhỏ. Khi đạt đủ lực lượng nó sẽ phát triển, và đúng với cái tên Ma Phương, nó sẽ lớn gấp chín lần. Khi phát triển đến cấp ba sẽ là con số như thế nào chứ?

Mà tính ra thế giới này không phải ai cũng có cái số “Chó ngáp phải ruồi giống như hắn”. Lơ tơ mơ thế nào lại nhặt được Vô Thiên Giới Chỉ. Nếu như ví Ma Phương Thế Giới như một căn phòng thì chúng cần có một cánh cửa. Vô Thiên Giới Chỉ chính là cánh cửa đó. Muốn thu một vật hay một ai đó vào chỉ cần hắn dùng lực lượng thông qua Vô Thiên Giới Chỉ để kéo vật đó vào trong.

Kỳ diệu hơn là dù Ma Phương Thế Giới ở trong nội thể của hắn nhưng hắn lại có thể thông qua Vô Thiên Giới Chỉ để bản thể mình có thể vào được nơi này. Đúng là ăn gian mà! Chỉ là khi hắn tiến vào rồi Vô Thiên Giới Chỉ sẽ hóa thành một hạt bụi nhỏ phiêu tán trong không khí. Thứ này có thể biến từ một cái hộp trở thành một cái giới chỉ thì việc biến hóa thành một hạt bụi chẳng là gì.

Sau khi Phong Thiếu Hoa trở lại, hắn đã ở một nơi xa lạ.

À! Không! Quen lắm!

- Con mẹ nó! Đây là…

“Oành”

Hắn vừa ló mặt ra đã thấy một tia sáng bắn đến. Mặt đất nổ tung! Thế là trong nơi Đại Hoang sơn mạch, người ta lại thấy một tên thiếu niên lõa thể vừa chạy vừa hét toáng lên.

- Con bà nó! Tiểu Hỏa Long làm gì có ở đây! Tại sao tụi bây cứ nhắm vào ta vậy?

Đáp lại hắn chỉ còn tiếng nổ long trời. Con hàng này cũng xui xẻo quá đi!

Trải qua một ngày dài đằng đẵng, Phong Thiếu Hoa giờ này đang thả mình trên dòng nước êm dịu, mặc kệ đời muốn đẩy hắn đi đâu thì đẩy.

Hắn nghĩ mãi không ra tại sao mình lại ở đây. Tên này sẽ không xui xẻo đến mức trốn vào Ma Phương Thế Giới để Vô Thiên Giới Chỉ hoá thành hạt bụi rồi. Mà hạt bụi này còn dính vào Thánh Nguyệt Lão Thi đấy chứ? Chẳng lẽ lức cái bộ thây ma đó bay vào Đại Hoang đã mang theo hắn?

Hắn chỉ có duy nhất một bộ y phục, lúc ra ngoài đã ăn vận cẩn thận, chải chuốt đàng hoàng. Bây giờ thì sao? Vừa ra đã ăn một đòn, y phục nát bét! Không lẽ ta lại trốn vào Ma Phương Thế Giới nữa?

Giới Linh có nói truyền thừa của Liễu Uyển Nhi sẽ mất thời gian khá dài. Phong Thiếu Hoa tự dưng thấy có chút lạc lõng. Ngoài mục tiêu đi thu phục lại đám cóc ghẻ thì hắn dường như không có phương hướng gì cho tương lai. Tu luyện thì không biết cách, bắt đám cóc ghẻ thì tu vi không đủ.

Nhìn bầu trời đã đầy sao, hắn thực sự bất lực.

Chợt có tiếng cười khúc khích từ đằng trước vọng lại, Phong Thiếu Hoa giật mình ngoái đầu lại nhìn. Trong ánh sáng mờ ảo mà hắn nghĩ là mắt người có thể nhìn rõ được thì vật mà hắn thấy là…

- Hai quả bưởi tròn…

Phong Thiếu Hoa giật mình hụp người lặn xuống nước. Hắn cố gắng nhẹ nhàng nhất để không tạo ra tiếng động. Dù là làn nước đen ngòm vì màn đêm nhưng với Phong Thiếu Hoa không có tí khó khăn gì. Thậm chí màn đêm chính là đồng minh tuyệt vời với hắn.

Chỉ chốc lát hắn đã nép mình vào được một tảng đá, đầu ngóc lên ngóng tình hình.

Hắn không biết rằng ở tít một nơi rất xa có bảy lão già đang đứng. Mà Lão tổ tông của hắn cũng ở đây. Cả bảy lão đều mặc chiến bào đen, tay mang theo một cây quyền trượng phát ra ánh sáng mờ ảo. Ở giữa bọn họ có một cái bệ phát ra quang mang tạo thành một quang cầu. Bên trong đó vậy mà hiện ra bóng dáng hèn mọn của Phong Thiếu Hoa đang rình nữ nhi tắm tiên. Một lão già trong đó nói:

- Phong huynh! Ngươi chắc mình không nhầm chứ! Ma Phương Giới Chủ sao lại nhìn khó coi như thế?

- Ha ha ha! Nó giống ta ngày xưa! Kệ nó đi!

- Đã tìm được Ma Phương Giới Chủ! Thất Thiên Bảo Tòa đã có một. Còn sáu cái khác mọi người tính sao đây?

- Thất Thiên Bảo Tòa không thể không tồn tại! Bằng không nơi này sụp đổ thì chính chúng ta sẽ thành tội nhân thiên cổ!

- Biết làm sao bây giờ! Nếu không phải Phong huynh đem tên tiểu tử này từ Thiên Giới về đây ta còn đinh ninh rằng Thất Thiên Bảo Tòa sẽ xuất hiện ở Mê Thần Giới này cơ đấy!

- Thôi được rồi! Nhiệm vụ của chúng ta là bảo hộ nơi này! Chỉ còn một trăm năm nữa thôi thì nhiệm kỳ này của chúng ta cũng kết thúc. Có thể về lại Thượng Giới an tâm tu luyện rồi!

- Đúng vậy! Trước mắt cứ để tên tiểu tử này bắt đầu hành trình tôi luyện của mình trước. Về phần của các Thiên Bảo Tòa khác chúng ta từ từ sắp đặt sau! Ta cũng tò mò một chút không biết Ma Phương Chi Chủ sẽ biến cái thế giới này thành bộ dạng gì?

Mọi người cùng gật đầu đồng tình với ý kiến vừa rồi! Lập tức cả bảy người cùng phất tay. Nơi này liền biến mất, chỉ còn lại bảy bức tượng cao lớn sừng sững trong trời đất.

Bạn đang đọc Tiên Kiếm Độc Hành của Thủ Mộ Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thumogia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.