Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19

Phiên bản Dịch · 980 chữ

Quả đúng là ngựa không cỏ đêm thì không béo, người không phi pháp thì không giàu mà~

Cô mang cất số tiền bốn trăm đồng kia đi, chỉ để lại vài đồng lẻ trên người, lại bái trời mấy lần, rồi mới đi ngủ.

Giữa đêm, cô mơ thấy mình quay trở về Thiên Đỉnh Môn, vừa luyện công vừa uống đủ loại tiên dược, thật là thích ý.

Đến ngày hôm sau, cô mơ mơ hồ hồ lục trên người mình một lượt, bỗng chốc cả người tỉnh táo hẳn ra.

Mẹ kiếp! Tình huống quỷ gì thế này!

Nếu như bạn vừa trải qua một giấc ngủ ngon, sáng hôm sau tỉnh dậy lại thấy sờ thấy chỗ nằm bị ướt, bạn sẽ nghĩ gì?

Thứ nhất, thứ nhất…

Ui chao, đái dầm rồi! Lát nữa mẹ nhìn thấy chắc chắn sẽ bị bà ấy đánh cho một trận!

Đây là mối lo ngại mà chỉ trẻ con mới có, nhưng Từ Đóa đã là người trưởng thành rồi, vậy thì chỉ còn khả năng thứ hai…

Đậu má! Kinh nguyệt chảy thành sông, phải nhanh chóng giặt khăn trải giường!

Nhưng mà làm gì có ai chảy nhiều máu đến mức ướt cả một mảng khăn trải giường? Rong huyết ư?

Chắc không phải đêm hôm qua cô uống nhiều sữa mạch nha quá, rồi thực sự bị đái dầm chứ?

Gương mặt Từ Đóa tràn đầy tuyệt vọng, lộn mình một cái rồi bò dậy từ trên giường đất, sau đó cô nhìn thấy vết ướt hình người in trên đệm.

Có gì đó sai sai, tại sao lại là hình người nhỉ?

Cả trên gối cũng có vết ướt.

Từ Đóa ngồi suy ngẫm nửa ngày, mới chợt nghĩ tới giấc mơ đêm hôm qua.

Đừng nói là…

Trên mặt cô tỏ vẻ nghi hoặc, thử điều động linh lực một chút.

Má ơi, đã dẫn khí nhập thể rồi!

Mấy vết nước đó là do trong cơ thể cô có linh căn hệ Thuỷ, hơi nước trong thiên địa tụ tập lại khi dẫn khí nhập thể mà tạo thành.

Cảm nhận được một tia linh khí len lỏi trong đan điền, phản ứng đầu tiên của Từ Đóa là vô cùng vui mừng, sau đó lại chảy nước mắt chua lòm.

Thật không ngờ thân thể này cũng có linh căn, còn là linh căn song hệ Thuỷ Mộc có độ tinh khiết rất cao. Nếu lúc ở Tu Chân giới có tư chất tốt thế này, hẳn là cô đã sớm Hóa Thần, không đến mức bị lôi kiếp đánh thành than.

Phải biết rằng, lục địa Thiên Huyền đang ở thời kỳ cường thịnh, Kim Đan đi khắp nơi, Nguyên Anh nhiều như cún. Độ nồng của linh khí càng không phải bàn, chỉ một đỉnh núi cũng có thể sánh ngang với toàn bộ địa cầu ở hiện tại.

Nhưng mà lúc đó linh căn của cô có quá nhiều tạp chất, giống như một cái phễu, cha chưởng môn cho cô ăn rất nhiều thiên tài địa bảo mới miễn cưỡng tu đến Luyện khí đại viên mãn. Đang lúc cô chuẩn bị Trúc Cơ, lại bị lôi kiếp vốn không nên xuất hiện khi Trúc Cơ đánh về thời hiện đại.

Quả thật sống ở đời chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, khi ở Tu Chân giới cô không có linh căn tốt, giờ đây có linh căn tốt rồi, ông trời lại ném cô tới cái nơi linh khí loãng đến mức rắm cũng không tu đến này.

Ông trời đang chơi khăm cô à? Phải không, phải không?

Từ Đóa ngẩng đầu nhìn khoảng không xanh thẳm bên ngoài cửa sổ, sau đó lại dẩu môi thu hồi tầm mắt, thành thật xuống giường, tháo khăn trải giường ra mang đi giặt, đệm giường bị ẩm cũng mang ra sân vắt lên dây phơi.

Em trai Từ ra đổ nước khi còn đang lơ mơ ngái ngủ, bắt gặp cô đang giặt khăn trải giường, cậu ta lập tức hô to gọi nhỏ lên. Không bao lâu sau, ngay cả Tiểu Đắc Bảo năm tuổi cũng biết cô nhỏ đái dầm, cô nhỏ sợ người khác biết, vì thế sáng sớm tinh mơ đã thức dậy, lén lút giặt khăn trải giường.

Nhóc còn không đái dầm, cô nhỏ còn như vậy, thật là quá xấu hổ.

Thôi, chuyện này đừng nói ra ngoài thì hơn, nể mặt cô nhỏ nấu thịt ăn rất ngon, nhóc sẽ giữ bí mật cho cô nhỏ.

Từ Đóa: “…”

Mẹ nó, cô muốn đánh vỡ đầu thằng nhóc thúi này, đừng ai cản cô!

Khuôn mặt Từ Đóa sa sầm lại, em trai Từ còn không biết điều mà ôm bụng cười.

“Nói chuyện khoác lác, đái dầm ào ào. Chị Ba, không phải do ngày hôm qua chị nói phét nhiều quá chứ? Em nghe mấy người nói đến cái môn phái gì đó vô cùng lợi hại của chị, nói như thể có thật, thật làm khó cho chị khi nghĩ ra chuyện hoang đường thế này.”

“Nghe mấy lời này của em, em cảm thấy chị nói chị biết võ công chỉ là nói phét lừa người khác?” Từ Đóa cười lạnh.

“Không, không!” Em trai Từ xua tay, nói: “Em cảm thấy chị nói quá phóng đại.”

Phóng đại?

Cô sẽ cho cậu ta thấy cái còn phóng đại hơn.

Không nói hai lời, Từ Đóa tiến lên nắm lấy eo của em trai Từ, nhấc bổng cậu ta lên.

Em trai Từ bị dọa đến sắp đái ra quần, toàn thân cậu ta cứng đờ, không dám cựa quậy dù chỉ một chút: “Chị, chị Ba, chị muốn làm gì?”

Những người khác trong nhà cũng ngạc nhiên đến há hốc miệng.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70 (Dịch) của Yên Mộng Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 251

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.