Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22

Phiên bản Dịch · 973 chữ

Trong số đó, cậu con trai của chị dâu cả Từ là người đầu tiên từ bỏ, bởi vì Từ Đóa là dì của cậu ta, hơn nữa cậu ta cũng không quan tâm việc học. Chị dâu cả Từ lại đưa cậu ta về hai lần nữa, nhưng mỗi lần mẹ cậu ta đi là cậu ta lại chạy mất, cuối cùng chị ta cũng phải bỏ cuộc.

Lúc quay ra nhìn ba cây cải thìa nho nhỏ đang uống nước sắp cắm rễ ở nhà mình đến nơi, cô lại nghĩ đến việc sau này chúng có thể giúp mình pha trà rót nước. Từ Đóa đang suy nghĩ về tương lai nghe thấy giọng nói, lập tức cô cau mày lại khó chịu, "Chị dâu, em không bị điếc, chị không cần phải nói to như thế đâu."

"Sao tôi lại nói to như thế à? Tôi lớn tiếng thì làm sao?"

Chị dâu cả Từ không hề có ý định nói nhỏ lại mà lại còn cao giọng hơn một chút, "Cô làm ra chuyện như vậy còn sợ tôi lớn tiếng làm mất mặt mũi?"

Tiểu Hổ đang uống nước bị giật mình ngay lập tức ho sặc sụa

Từ Đóa vỗ vài huyệt đạo trên lưng, sau đó nhìn chị dâu, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng: "Chị dâu chị nói gì tôi không hiểu. Hai ngày nay tôi không gặp mặt chị cũng chẳng ngược đãi con trai chị, chị nói như vậy là có ý gì?"

"Tôi có ý tứ gì?" Chị dâu Từ nhướng mày lên lại gạt ống tay áo của mình lên cao cho Từ Đóa xem mấy lỗ kim trên mu bàn tay, "Cô làm tôi đau tim phải nhập viện cho nên tôi đến để tính sổ với cô thôi!"

“Quế Hương, cô đang nói liên thiên cái gì thế?” Vừa nghe xong, bà Từ đang ngồi hút thuốc trước cửa nhà nhíu mày lại, “Mười ngày trước cô mới trở về nhà mẹ đẻ cơ mà, cô có đi viện hay không thì liên quan gì đến con bé Đóa?"

Bà Từ không giống mẹ chồng của người khác nên chị dâu cả đương không sợ bà.

Cô ưỡn ẹo đứng trong sân, hất cằm hét lên: "Tại sao lại không liên quan được? Nếu không phải thịt gấu đen của nó có vấn đề thì con có đến mức phát bệnh đi viện không? Còn có mẹ tôi nữa!"

Cô ta tiến lên hai bước, tức giận trừng mắt nhìn Từ Đóa, "Mẹ tôi khỏe như thế cũng vì ăn thịt kia mà bị cả bệnh sởi. Sao cô lại có thể ra tay với cả nhà chúng tôi thế hả?"

Cô ta hung hăng có chút đáng sợ trừng mắt dọa mọi người.

Cô gái nhỏ phản ứng nhanh nhất, lập tức duỗi hai tay ra chắn trước mặt Từ Đóa, "Cô muốn làm gì?"

Thấy vậy, Cẩu Thặng Tử cũng làm theo chạy tới trước mặt Từ Đóa dáng vẻ muốn bảo vẻ muốn bảo vệ cô giáo mình.

Ngay cả Tiểu Hổ cũng thò đầu ra từ phía sau Từ Đóa, "Cô, nếu cô dám đánh cô giáo, cháu sẽ bảo cha cháu tới đánh cô!"

Chị dâu cả Từ trộm đồ của cô thì thôi lại còn quay lại cắn lại cô, Từ Đóa đúng là có chút không vui vẻ gì, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của ba cái bắp cải nhỏ kia, cô lại dở khóc dở cười.

"Được rồi, cô ấy đánh không lại ta, mấy đứa cũng đừng ở chỗ này làm loạn nữa, đi về đi." Từ Đóa xoa đầu Tiểu Hổ, đuổi bọn nhỏ đi, "Tối nay ăn cơm xong thì đến, đừng đến trễ.”

Cảm thấy mình bị phớt lờ, chị dâu cả Từ càng tức giận: "Từ Đóa! Tôi đang nói chuyện với cô đấy!"

"Tôi biết rồi." Thấy ba đứa nhỏ đi ra ngoài, Từ Đóa rốt cuộc quay sang chị dâu cả Từ, "Chị dâu, chị nói thì phải có chứng cứ chứ, chị cứ thế vu khống tôi hại chị, vừa vào cửa nhà đã kêu tôi hại chị phải nhập viện, thật là biết cách ngậm máu phun người."

"Tôi vu khống cô?" Chị dâu cả Từ cười lạnh một tiếng, lấy từ trong túi ra một xấp giấy tờ, "Đây là đơn thuốc của bệnh viện, trên đó ghi rõ ràng giấy trắng mực đen rằng do ăn thịt gấu của cô mà tôi với mẹ tôi mới mắc bệnh gì mà máu sâu róm."

Nhắc đến chuyện này cô ta lại tức sôi máu.

Sau khi Từ Đóa đi xin mật gấu mà không được, cô nảy ra ý định là cho những chiếc chân gấu đó vào hầm cất đi.

Thành phố Bình thuộc khu vực đồng bằng, không có các loài động vật hoang dã như lợn rừng, hươu nai, gấu… Thịt gấu ở đó chắc chắn là của hiếm.

Nếu không lấy được mật gấu bán lấy tiền thì có thể kiếm một ít thịt gấu, móng gấu mang về biếu gia đình cũng đủ để giữ thể diện.

Vì vậy, trước khi đi, cô lẻn xuống hầm từ sáng sớm, vừa kịp nhét một cái chân gấu vào túi rồi lấy trộm ra ngoài.

Khi cô đến nhà mẹ, khi mọi người nhìn thấy chiếc chân gấu, những người trong gia đình thực sự rất ngạc nhiên, làm cô phải khoe khoang một lúc. Ai mà ngờ được rằng hiếm khi có dịp cô ta chủ động vào bếp để khoe khoang với nhà ngoại, vậy mà lại hại đến người lớn trong nhà.

Khi Từ Đóa dạy mọi người cách làm, chị dâu cả Từ không cho là đúng nên không thèm nghe.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70 (Dịch) của Yên Mộng Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 243

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.