Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 23

Phiên bản Dịch · 948 chữ

Lúc đó thịt đã được xử lý Từ Đóa cũng không có nhìn kỹ thịt gấu cho rằng chắc cũng không khác thịt heo lắm, đem rửa sạch cắt nhỏ, hầm nhừ là được.

Nhưng đối với thịt gấu thì mỡ của chúng phải được cẩn thận loại bỏ, nếu không sẽ rất tanh. Những cái gân cũng rất khó làm chín .

Khi một nồi thịt được dọn lên bàn, mọi người vừa cho vào miệng đã lập tức cau mày lại. Mấy đứa cháu nhỏ tuổi còn trực tiếp nôn ra bàn, "Cái gì mà khó ăn thế?"

Lúc đấy cô ta còn đang đắc ý vui mừng nhưng sau khi nghe vậy thì lại không vui, "Vớ vẩn! Cái này phải ăn rất ngon, mấy đứa trẻ nhà tôi còn ăn no căng cơ mà…”

Kết quả là sau khi nếm thử, nét mặt của cô ta thay đổi hẳn. “Không đúng, tại sao nó lại có mùi như vậy?”

Cuối cùng thêm một cái móng gấu vào cả cái chân gấu, cô ta cắn một miếng cũng không thể nuốt được.

Vẫn là mẹ cô ta sợ cô ta xấu hổ nên cố ăn cùng. Sau đó, một người lên cơn đau tim phải nhập viện, còn người kia nổi mẩn khắp người.

Cô ta nằm viện suốt hai ngày càng nghĩ lại càng tức giận, vừa xuất viện liền vội vàng quay về tìm tên đầu sỏ tính sổ.

Ở thời đại này, sân bãi ở nông thôn đều dùng những tấm gỗ để ngăn cách các nhà,thường được gọi là ván, hoàn toàn không có tác dụng cách âm.

Hơn nữa, bây giờ đang là mùa hè, cửa nhà nào cũng mở, trừ khi họ đang ngủ hoặc không có ai ở nhà thì mới đóng lại còn không thì hầu như không đóng.

Giọng nói cao vút của chị dâu cả Từ không hề bị ngăn lại, truyền ra bên ngoài rõ ràng. Những người phụ nữ đang đứng bên ngoài hóng trộm mặt không khỏi biến sắc, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ăn thịt gấu đen có thể bị bệnh đến nhập viện sao? Sao tôi chưa từng nghe nói qua nhỉ?"

“Tôi chưa từng nghe nói con dâu cả bà Từ biết nói dối?”

“Khó nói lắm, hôm đó sau khi ăn thịt gấu đen về tôi bị tiêu chảy cũng không biết có phải vì bệnh đó không..."

"Cũng tại bà đấy ! Nói uống nước luộc thôi không nghe, tự dưng lại ăn thịt."

"Đừng nói nữa, im lặng nghe xem con bé Đóa nói gì như nào đã."

Mấy người trầm mặc lại vểnh tai lên, vẻ mặt Từ Đóa đã tràn đầy vẻ khó tin.

"Ăn thịt gấu đen của tôi?" Cô chỉ chỉ vào mình, đôi mắt ướt át mở to, thanh âm mềm mại cao hơn một chút, "Tôi không đưa thịt gấu dì Tôn, dì ăn kiểu gì thế?”

Chị dâu cả Từ nghẹn lời.

Những người bên ngoài cũng nháy mắt với nhau.

Con bé Đóa chưa cho, thế thì chỉ có con dâu cả của bà Từ lại trộm đồ của nhà chồng thôi.

Mặc dù lúc ở bên ngoài bà Từ chưa bao giờ nói xấu con dâu, nhưng do trước đó đã làm mất đồ lại còn khóc rất nhiều, "Chị còn chưa đủ sao? Lần trước lấy trộm kẹo mới mua của tôi, lần này lại trộm kẹp tóc của tôi, có chị dâu cả nào như chị sao?"

Ồn ào không nhỏ đã đánh động những người hàng xóm xung quanh, họ đều biết tay chân của chị dâu cả Từ không trong sạch, cũng có ý không bao giờ mời cô ta vào nhà họ.

Có lẽ cũng biết đã có người nghe thấy, chị dâu cả Từ nghẹn ngào nói ngay: “Là mẹ tôi cho tôi."

“Nhưng hai ngày nay tôi mới phát hiện ra đã mất một chân gấu đen nên đã hỏi mẹ tôi, mẹ tôi cũng nói rằng bà không mang cho ai cả.” Từ Đóa nhìn bà Từ đang sắc mặt khó chịu, rồi quay sang chị dâu cả Từ, cau mày nói: "Chị dâu, chắc không phải là chị ngựa quen đường cũ chứ?"

"Ngựa quen đường cũ cái gì? Tôi không biết cô đang nói cái gì cả." Chị dâu cả Từ né tránh ánh mắt của cô.

Đôi mắt của Từ Đóa đỏ lên cô ấy trông vô cùng tức giận.

"Nếu không phải cái tính ngựa quen đường cũ của chị thì tôi không cho chị, mẹ tôi không cho chị, dì Tôn làm sao có thể ăn thịt gấu đen? Chị không nói không rằng đã cầm lấy một chân về nhà mẹ chị tôi còn chưa nói, giờ còn đến trách tôi đã hại mẹ chị và chị phải vào bệnh viện, sao chị lại vô lý như vậy?"

Chị dâu cả Từ không giải thích được nguồn gốc của chiếc chân gấu từ đâu mà có, vì vậy cũng mặc kệ không giải thích gì, "Tôi mặc kệ, cô chính là người khiến tôi phải nhập viện, cô phải trả tiền viện phí cho tôi! Ba trăm đồng, một xu cũng không thể thiếu! Nếu không đưa thì tôi sẽ dẫn đứa nhỏ ở lại đây! Dù sao thì lần đi bệnh viện chữa bệnh này chúng tôi cũng đã nợ một đống tiền, mẹ trở về tay không khéo chúng tôi cũng phải uống gió Tây Bắc mà uống rồi!"

"Hình như lần này cô về nhà chồng là để tống tiền!" Từ Đóa còn chưa kịp nói chuyện, bà Từ đã nói trước.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70 (Dịch) của Yên Mộng Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 219

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.