Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 25

Phiên bản Dịch · 993 chữ

Tiểu Đóa cũng sống không dễ dàng, Tiểu Trang vừa đi, ai cũng nghĩ anh sẽ không trở lại đây nữa, mấy ngày nay Tiểu Đóa làm sao mà chịu đựng được. Thời gian gần đây Tứ Đóa đều thể hiện sự kiên cường, cô còn dành thời gian dạy dỗ mấy đứa nhỏ.

Ngay cả Trang Chấn Vũ, trong mắt anh cũng xuất hiện tia ngoài ý muốn.

Lúc anh trở về cũng rất trùng hợp, anh rời nhà ga không lâu thì gặp một người cùng thôn cũng đang trên đường trở về, nên thuận tiện cùng anh đi một đoạn đường.

Dọc theo đường trở về, người này đã kể cho anh nghe một số chuyện, nên anh đã nghe thấy mấy chiến công vĩ đại của cô vợ nhỏ trong mấy ngày anh đi vắng.

Cô vậy mà…dùng lưỡi hái đánh chết một con gấu chó, một tay nâng một đứa nhỏ to khỏe lên, còn dạy võ cho mấy đứa nhỏ trong thôn.

Những việc này rất kì diệu, anh nghe mà cứ nghĩ đây là một người khác, chứ nào phải cô vợ của anh.

Điều mà anh không ngờ đến, là khi trở về nhà anh tận mắt nhìn thấy cô cầm trên tay cây chổi lớn rồi múa chổi đầy mạnh mẽ, còn đuổi chị dâu cả Từ ra khỏi nhà, hình ảnh này của cô cùng bóng hình mảnh mai yếu đuối trong trí nhớ anh, hoàn toàn trái ngược.

Không lẽ do trước kia bọn họ ít giao tiếp quá, nên anh không có đủ hiểu biết về cô?

Bà Từ là người đầu tiên sau khi khiếp sợ liền nhanh chóng bình tĩnh lại.

Gương mặt vốn âm trầm giờ đây lại nở một nụ cười rất vui vẻ, bà vui mừng tiến lên nghênh đón anh: “Tiểu Trang đã về rồi đấy à, lần này trở về nhà chắc con đã gặp ông thông gia? Thân thể ông ấy thế nào rồi?”

Khóe môi của Trang Chấn Vũ nhếch lên thành một nụ cười lễ phép, anh cảm ơn người thôn dân đã cùng anh trở về, anh vừa xách trên tay túi lớn túi nhỏ tiến vào nhà vừa trả lời bà: “Ba của con rất tốt, còn nhờ con gửi lời chào cha mẹ dùm ông ấy đấy, đúng rồi mẹ, cha đâu rồi?”

“Ông ấy đi xuống ruộng cắt cỏ rồi, con cũng hiểu tính ông ấy mà, đã về hưu rồi mà ở nhà lại không chịu ngồi yên một chỗ, bản thân ông ấy sợ chán nên tự tìm việc mà làm.”

Đầy mặt bà Từ đều là nụ cười vui vẻ, bà thấy con gái còn cầm chổi đứng ở cửa, liền dùng sức véo tay cô: “Con còn đứng đây khóc cái gì? Tiểu Trang đã trở về rồi, sao con không biết chào hỏi chồng con một câu nào? Con bị câm à?”

“Không phải đâu mẹ, gió mạnh quá, mắt con dính hạt cát.” Khi cô cảm thấy đôi mắt không còn đau đớn gì nữa, Từ Đóa mới chậm rãi mở mắt ra, cô vẫn còn chút không tin tưởng mà quay đầu quan sát một vòng trên người đàn ông này.

Lọt vào trong mắt cô, là một bóng dáng cao gầy.

Vạt áo sơ mi của anh đều để trong quần, trên người anh toát lên khí chất sạch sẽ lại văn nhã lịch sự. Một cái đai lưng bằng da trâu thít chặt vòng eo tinh tế của anh, càng khiến vai anh trông rộng hơn, chân anh thon dài, dáng người của anh đúng tỉ lệ với tiêu chuẩn hoàng kim.

Từ Đóa khẳng định, với dáng người thế này, đại lão có thể ngồi ổn định trên cái ghế nam thần của thôn Dương Thụ này, khó trách anh khiến mấy cô gái chưa chồng quanh đây đều say mê như điếu đổ.

Từ từ!

Ánh sáng màu vàng kim đâu rồi? Khí vận màu vàng kim đâu?

Không lẽ lúc nãy cô nhìn lầm sao, hay nhìn trực tiếp thì thứ ánh sáng đó mới xuất hiện?

Nếu sau này cô thường lặng lẽ thưởng thức bóng dáng của anh từ xa, có phải sẽ khiến người khác nghi ngờ cô bị biến thái, chỉ thích nhìn chằm chằm cái mông của đại lão không?

Từ Đóa âm thầm trào phúng bản thân, cô bị bà Từ đẩy bả vai mắng: “Được rồi, con đừng đứng ngốc ở đó nữa, nhanh vào nhà đi.”

Sau khi chị dâu cả Từ khiếp sợ thì bình tĩnh lại, cô ta nhìn cửa nhà, gào lên: “Tiểu Trang, Từ Đóa còn nợ chị 300 đồng…”

Cô ta chưa nói xong thì Từ Đóa đã cầm chổi đi đến cửa nhà, chắn cánh cửa Từ gia lại.

Chị dâu cả Từ gia tức giận dậm chân nói: “Từ Đóa, em không sợ Tiểu Trang nhìn thấy cái đức hạnh này của em, rồi ly hôn em sao?”

“Chuyện này không cần chị dâu lo lắng đâu.” Từ Đóa hít hít cái mũi, giọng cô hơi khàn do mũi bị nghẹt, nên chất giọng càng mềm mại như đang trêu chọc người khác.

Nhưng hành động của cô lại không trêu chọc người khác chút nào, một tay cô cầm chổi uy hiếp chị dâu cả Từ, một tay đóng cửa nhà Từ gia, còn khóa cửa lại.

Trước khi đóng cửa, Từ Đóa còn không quên cười ngại ngùng nói với vợ của lão nhị Ngô gia: “Cháu cám ơn thím vừa rồi đã nói chuyện giúp cháu.”

Nụ cười của cô khiến cho vợ của lão nhị nhà Ngô gia lâng lâng hơn, bà cười xòa nói: “Chuyện này thì có gì to tát đâu, dù sao mọi người đều là họ hàng với nhau mà, Tiểu Đóa xử lý chuyện của cháu đi, thím về nhà đây.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70 (Dịch) của Yên Mộng Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 268

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.