Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Em trai Từ lập tức gào khan cổ họng: “Chị ba! Chị ba! Là chị ba phải không?”

“Là chị.”

“Trời ạ, cuối cùng cũng tìm được chị rồi. Sao chị lại chạy sâu vào rừng thế?”

Em trai Từ chạy nhanh về hướng này, nhưng chạy được hai bước thì đã bị anh rể Từ bắt kịp ở phía sau.

“Từ Đóa, đừng nhúc nhích, cố giữ bình tình, bọn anh sẽ qua đó cứu cô ngay.”

Anh rể từ nghiêm nghị nhìn xác con gấu ở bên trái cách cô không xa, sau đó cầm liềm giơ lên ngang ngực.

Từ Đóa hờ hững liếc qua, nói: “Anh rể, anh không cần căng thẳng, nó chết rồi.”

Em trai Từ cũng thấy xác con gấu nằm trên mặt đất, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Ai ngờ giây tiếp theo cậu lại nghe chị mình dùng chất giọng ngọt ngào và nhẹ nhàng nói một câu kinh người như vậy.

Cái gì cơ, nó chết rồi á?

Đó là gấu đấy, gặp phải thì cho dù bất tử cũng đi tong nửa cái mạng, không phải con kiến đen hay bò ven đường đâu chị của tôi ơi!

Ba người bước tới với vẻ hoài nghi, không ngờ lại gần liền phát hiện con gấu đen nằm bất động.

Em trai của anh rể Từ là Vương Bổn Nghĩa nhìn lưỡi liềm còn dính máu trong tay Từ Đóa thì sửng sốt hỏi: “Con gấu này do cô giết ư?”

Nói xong liền lắc đầu: “Không thể nào, chuyện này thật hư cấu!”

Từ Đóa nhìn hắn không đáp, nhưng em trai Từ lại phản bác: “Không phải chị của tôi giết thì chả lẽ lại là anh? Tôi nói này Vương Bổn Nghĩa, dọc đường đi anh cứ lải nhải suốt còn chưa đủ hả?”

“Tôi nói sai chỗ nào? Bình thường cô ấy còn không xách nổi một xô nước, đâu phải cậu không biết.”

Em trai Từ vẫn cứng cổ đáp trả: “Ai bảo, ai bảo chị tôi không thể xách nổi? Chẳng qua là do chị ấy lười nên mới không muốn đụng tới thôi.”

“Dù sao tôi cũng không tin!” Vương Bổn Nghĩa bĩu môi nói: “Nếu cô ấy thật sự có khả năng đó thì tên của tôi sẽ viết ngược lại!”

Anh rể Từ cũng không tin.

Nhưng khi hắn cùng em trai mình lật xác con gấu gần 300 kí lên thì biểu cảm của hai anh em lập tức thay đổi, ánh mắt khi nhìn về phía Từ Đóa cũng khác hẳn ban nãy.

Vương Bổn Nghĩa đỏ mặt, ánh mắt né tránh.

E hèm, cũng may họ của hắn ta là Vương, viết ngược lại cũng vẫn vậy.

Thấy mặt trời sắp lặn xuống, anh rể Từ để em trai ở lại cùng Từ Đóa canh chừng xác gấu, còn mình thì dẫn theo em trai Từ đi về làng.

Hắn kêu gọi hai người quen biết ở trong làng mang theo cây sào và dây gai dùng để khiêng vác, em trai Từ đi theo được nửa đường lại lấy cớ đau bụng lén chạy về nhà.

Còn chưa tới cửa cậu đã hét lên: “Cha mẹ! Chị ba giết được gấu đen, nhà chúng ta có thịt ăn rồi!”

“Vợ lão Từ, Đại Long mới nói gì? Ai giết được gấu đen cơ?”

“Nó nói là chị ba của nó, tôi cũng không biết, chắc là nghe nhầm thôi.”

“Chắc là nghe nhầm thật, con bé Từ Đóa kia lười muốn chết, bình thường còn chả thèm làm việc nhà, nó mà giết được gấu đen mới là lạ!? Có mà nó bị gấu đen làm thịt thì đúng hơn!”

Em trai Từ chạy đến cửa nhà, lúc này cậu mới phát hiện một người phụ nữ trung niên có dáng người hơi béo đang ngồi cắn hạt dưa ở trước cửa nhà mình.

Người phụ nữ ném vỏ hạt dưa xuống đất, nhưng miệng cũng không nhàn rỗi chút nào, bà ta quay sang nói với mấy người phụ nữ xung quanh: “Theo tôi thấy thì chị Từ vẫn nên quản tốt con bé Từ Đóa đi. Nó như vậy sao mà sống yên ổn được, hết ngày gây chuyện thị phi, kết hôn rồi thì cũng chỉ có nước chờ bị người ta đuổi về.”

Em trai Từ lập tực cúi gằm mặt xuống, nói: “Thím hai Trương, chị ba của cháu rất tốt, không cần thím phải lo lắng dùm.”

Người phụ nữ kia nghe vậy liền không vui: “Sao cháu có thể nói chuyện như vậy với thím?”

“Cháu nói sai gì à? Chị ba của cháu vừa giết được một con gấu đen, nhà của chúng cháu sẽ ngày một tốt hơn, không cần người ngoài lo lắng phí công.”

“Nhóc cũng biết chém gió ghê nhỉ, lại còn giết gấu đen, bộ cháu tưởng chị ba của cháu là lão Trương nhà thím chắc?”

Người phụ nữ béo nói xong liền vỗ vỗ khung cửa cười nói: “Mấy năm nay trong thôn đã từng có vài người đụng phải gấu đen, cuối cùng phải nhờ lão Trương nhà tôi cứu về, còn bị nó cắn mất một bên mũi, chỉ dựa vào chị ba ốm yếu của cháu....Không phải thím coi thường con bé, nhưng mà nó không ngất đi vì sợ hãi thì đã khá lắm rồi!”

Những người xung quanh nghe vậy cũng cười theo.

“Tôi cũng biết chuyện đó, lúc ấy làng trên xóm dưới còn xôn xao một phen.”

”Đại Long, ai bảo nhóc bịa ra chuyện này vậy? Là chị ba của cháu hả?”

“Cháu không có bịa!” Em trai Từ tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng: “Chị gái của cháu thật sự đã giết chết một con gấu đen!”

Thím hai Trương lập tức chỉ xuống đất, nói: “Nếu con bé giết được gấu đen thật thì thím đây sẽ nhặt hết số vỏ hạt dưa này và ăn chúng.”

“Đúng vậy, nếu là thật thì tôi sẽ ăn cái khung cửa này.”

“Còn tôi sẽ ăn cây chổi.”

Mọi người nói xong liền phá lên cười, không một ai tin lời em trai Từ nói.

Bạn đang đọc Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70 (Dịch) của Yên Mộng Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 307

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.