Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bánh kem Lật Tử *

Phiên bản Dịch · 1457 chữ

Chương 1: Bánh kem Lật Tử*

(*Lật Tử= hạt dẻ)

“Lật Tử, Lật Tử! Tan học cậu muốn đi đâu?” Bạn cùng phòng Lộ Tưởng hỏi. “Chắc chắn là sẽ đến tiệm bánh ngọt rồi!”Một bạn cùng phòng khác Cố Gia Giai nói. Ôn Lật là học sinh năm 2 đại học A, chuyên ngành thiết kế thời trang. Phòng ký túc xá của cô tổng cộng có 3 người.

Lộ Tưởng đề nghị “Ôn đại mỹ nữ của chúng ta đúng là yêu ngọt như mạng. Sao cậu không tự học làm bánh có phải sẽ tiện hơn không?” Ôn Lật nhụt chí đáp: “ Cậu cho rằng tớ không nghĩ đến ư? Tiếc rằng tay chân vụng về, học thế nào cũng không nổi!”.

“Được rồi, không nói với các cậu nữa, hôm qua trên đường Đông Phương mình có thấy một tiệm bánh ngọt mới khai trương, tớ muốn đi nếm thử hương vị, bái bai” Nói xong liền hướng đến cổng trường bước đi.

Ôn Lật ngồi xe buýt đến đường Đông Phương. Tiệm bánh mới khai trương nằm trong một con hẻm nhỏ trên đường. Hẻm nhỏ khá yên tĩnh,dọc đường trải một lớp đá sỏi xanh mát tạo cho người đi qua một cảm giác nhẹ nhàng. Mặc dù cửa tiệm có rất ít khách ngồi, nhưng người đến mua lại không ít. Tên tiệm bánh là Song Tử. Ôn Lật nghĩ có phải hay không do chủ tiệm cung Song Tử nên mới đặt cho tiệm cái tên này đi.

Tiệm bánh mới mở nên vẫn còn nhiều đồ cần vận chuyển. Cửa mở ra mang theo chút khí lạnh tiến vào. Sau khi tiến vào trong, Ôn Lật mới cảm thấy ấm áp hơn một chút. Cô nhận thẻ số từ quầy thu ngân sau đó ngoan ngoãn xếp hàng chờ đợi. Mười hai người nữa là đến cô! Trong lúc chờ đợi, cô yên lặng quan sát cách bài trí của tiệm. Cô phát hiện rằng cửa tiệm trang hoàng thật ấm áp. Những con búp bê được đặt ngẫu nhiên, những chậu cây tràn đầy sức sống đặt trên các bàn và một bức tường trắng để mọi người thỏa sức sáng tạo. Tuy rằng có rất nhiều người xếp hàng, nhưng lại rất yên tĩnh. Ôn Lật lập tức sinh ra nhiều hảo cảm đối với cửa tiệm này.

Lơ đãng nhìn thoáng qua sau quầy bar liền phát hiện ra một người đang làm bánh. Lại còn là nam, nhìn một bên sườn mặt Ôn Lật có thể đoán được dáng dấp người này không tệ. Tay của anh nhìn rất đẹp, thon dài tinh tế. Rất phù hợp để làm bánh. Quả thực là nhìn mãi không chán mà! Ôn Lật nhìn thoáng qua đã thích đôi bàn tay này, không có nguyên nhân nào khác, đơn giản cô chính là tay khống.

Mặc dù có không ít người xếp hàng, nhưng bánh được phục vụ khá nhanh. Chả mấy chốc đã đến lượt cô. Cô cầm trong tay thẻ số đưa cho anh làm bánh đẹp trai sau đó liền cúi đầu nhìn menu.

“Xin hỏi cô muốn loại bánh nào?” Anh hỏi. Ôn Lật ngẩng đầu lên liền thấy một khuôn mặt chỉ lộ ra đôi mắt. Biết nói thế nào đây nhỉ? Đôi mắt trông cũng bình thường chỉ là cảm giác ánh mắt anh sáng hơn so với những người khác một chút. “Dáng dấp chắc cũng không phải rất đẹp, chỉ là ánh mắt có sáng hơn so với mọi người mà thôi.” Ôn Lật thầm nghĩ.

“Xin hỏi cô muốn loại bánh nào?” Anh không thấy cô nói gì nên chỉ có thể cất cao giọng

“ Thật xin lỗi, vừa nãy tôi không chú ý, lấy giúp tôi một phần bánh kem Lật Tử!” Ôn Lật ngượng ngùng

“Được, xin chờ một chút!” Anh nói xong liền quay đầu vào trong làm bánh. Vào thời điểm lúc anh hỏi cô muốn loại bánh nào, cô đã nhìn thấy trên thẻ công tác của anh ghi Hạ Kỳ- bếp bánh.

Hóa ra anh tên Hạ Kỳ!

Ôn Lật yên lặng quan sát, phát hiện lúc anh làm bánh đặc biệt chăm chú, giống như đây không phải một miếng bánh ngọt, mà là một tác phẩm nghệ thuật. Ôn Lật mải mê chăm chú dõi theo anh.

“Xong rồi!” Giọng nói của Hạ Kỳ phá vỡ suy nghĩ của Ôn Lật

“Cảm ơn! Nếu ngon lần sau tôi sẽ quay lại!”

Ôn Lật cầm bánh ngọt ra tới cửa mới hiện bên ngoài đang mưa, cô đành quay lại ngồi trong tiệm. Chuông gió treo ở trên cửa vang lên tiếng “Đinh linh linh ~”. Cửa bị đẩy ra, tiếp đến một nam sinh tiến vào. Ôn Lật ngẩng đầu lên nhìn, tầm mắt vừa vặn đối diện đôi mắt nam sinh kia. Cô thấp giọng mắng một tiếng yêu nghiệt sau đó lại cúi xuống.

Nam sinh đi thẳng đến quầy bar trò chuyện cùng với anh trai làm bánh. “ Hạ Kỳ, nữ sinh ngồi cạnh bên cửa sổ kia, xinh đẹp không?”. Hạ Kỳ cau mày “Ngụy Tử Lương, cậu đủ rồi đó, cô bé kia trông có vẻ còn chưa tốt nghiệp đại học, đừng có trêu chọc con gái nhà người ta!”

Ngụy Tử Lương bĩu môi “Không đi thì không đi, sao mà tức giận thế. Đưa cốc trà sữa có thể đúng không?” Sau đó, phân phó một nhân viên trong tiệm “Cậu mang cho nữ sinh kia một ly trà sữa!”

“ Chào cô, đây là trà sữa cửa hàng trưởng của chúng tôi mời cô.”

“ Gửi lời cảm ơn tới cửa hàng trưởng giúp tôi nhé.”

Ôn Lật nghiêng đầu trùng hợp thấy Hạ Kỳ tháo khẩu trang xuống. Cô hướng anh nở một nụ cười, anh mỉm cười đáp lại.Nhìn ly trà sữa đột nhiên hiểu rõ, cảm thấy anh thật ấm áp.

Ngụy Tử Lương phàn nàn “Rõ là tớ tặng cô ấy trà sữa, vì cái gì cô ấy cười với cậu”. Hạ Kỳ quay người bước vào quầy làm bánh “Bởi vì cậu lớn lên xấu xí!”...

Ngụy Tử Lương nhấc chân đuổi theo “Cậu mới lớn lên xấu xí ! ! ! Ơ kìa, cậu đi đâu .... tớ còn chưa nói xong đâu.”

Một ly trà, một phần bánh ngọt, Ôn Lật ngẩn ngơ cho đến 5 giờ chiều, mưa bắt đầu tạnh. Cô trở lại trường học. Cô lầm bầm “ May mà buổi chiều không có lớp, nếu không nhất định chết chắc rồi!”

“Lật Tử cậu đã về, làm chúng tớ lo chết rồi, đi ăn bánh ngọt còn đem cả người cũng ăn mất rồi!” A Giai hét lớn

Ôn Lật vội tiến lên che miệng của cô nàng, nhưng vẫn là quá muộn. Cô giả bộ tức giận” Mặc dù tớ thích ăn, nhưng vẫn là một người ham ăn có đạo đức! Cậu nói nhỏ chút! Không phải bởi vì tớ kêu Lật Tử (=hạt dẻ) liền sẽ ăn chính mình.”

“ Lật Tử trở về là tốt rồi, A Giai cũng là do quá sốt ruột thôi” Lộ Tưởng đứng một bên giảng hòa

“Đúng rồi, Lật Tử, chủ nhiệm có nhắc bao giờ cậu trở lại thì đến gặp cô ấy.”

“Chủ nhiệm tìm tớ? Cô ấy tìm tớ để làm gì nhỉ?”

Phải biết bị chủ nhiệm chủ động tìm, tuyệt đối không phải là chuyện tốt. Dù cho không nguyện ý nhưng Ôn Lật vẫn phải đi. Cô bước chân nặng nề đi tới, tìm được văn phòng chủ nhiệm.

“Báo cáo”

“Vào đi”

Chủ nhiệm tên Bao Tử Ninh, đừng xem tên cô ấy đầy nữ tính thế nhưng sự thật lại ngược lại! Cô ấy gần 40 tuổi còn chưa kết hôn, nổi tiếng danh hiệu “mặt than” với học sinh toàn trường.

“Em là Ôn Lật?”

“Vâng chủ nhiệm, em là Ôn Lật”

“Đến đây, ngồi xuống”

Chủ nhiệm quay người đưa cho Ôn Lật một tờ đăng kí “ Tới đây, điền vào những chỗ còn trống này”

“ Chủ nhiệm đây là cái gì?” Ôn Lật mặt mộng bức

“ Đây là phiếu đăng ký cho cuộc thi thiết kế sắp tới. Bởi vì em có thành tích học tập xuất sắc nên khoa cử em đi thi, cố gắng mang giải thưởng trở về!” Bao Tư Ninh mỉm cười giải thích

“ Em điền xong rồi thưa cô. Em nhất...Nhất định sẽ cố gắng!” Ôn Lật nhìn vẻ mặt mỉm cười của chủ nhiệm mà dựng đứng lông tơ

“Được rồi, điền xong liền trở về đi!”

Bạn đang đọc Tiên Sinh Bánh Ngọt Của Tôi của Cấp Ngã Nhất Khối Ngưu Yết Đường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi shancha6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.