Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Thiền H

Tiểu thuyết gốc · 2357 chữ

"Ta lúc nãy tại dược điền bên kia bắt gặp nha đầu Uyển Đình đã bắt đầu làm việc, có lẽ nàng đã không còn bị ảnh hưởng chuyện lúc trước nữa"

Trác Thanh Thanh ôn nhu đưa đến linh quả cho các tỷ tỷ như Bỉ Bỉ Đông, Tiết Thanh Thu, Lưu Uyển Hề, Thanh Liên, Tần Vô Dạ.

Còn về các muội muội khác, không đợi nàng đưa đến đã cười đùa tự mình vươn người bắt lấy.

"Đây, các ngươi cũng thử một chút" Lưu Uyển Hề mỉm cười ôn nhu, lấy một ít linh quả đưa cho Bạch Nhược Tuyết chúng nữ đứng bên cạnh.

Hiện tại các nàng này đã xem như thiếp thân thị nữ cho các kiều thê của Nham Kiều.

Khinh Nhược Trần các nàng hơi kinh ngạc một chút, sau đó khuôn mặt hiện lên kinh hỉ thần sắc tiếp nhận, nhu thuận nói "Đa tạ phu nhân"

Đây chính là thiên địa dưỡng dục linh quả a, chỉ cần ăn một quả, luyện hóa về sau có thể hoàn mỹ mà đề cao tu vi, không có bất kỳ tác dụng phụ nào, vô cùng thần kỳ.

Các nàng dù sao cũng là có thân phận người, cho nên may mắn nhìn thấy trên cổ tịch miêu tả một chút tác dụng của nó.

Quá khứ cũng từng có vài lần xuất hiện trong mắt thiên hạ, mà rất hiển nhiên không một lần nào có thể tránh khỏi một trận gió tanh mưa máu.

Vô số cao thủ Nhập Đạo lão quái đều sẽ không để ý thân phận mà sinh tử chém giết, có thể thấy quý hiếm trình độ của nó như thế nào.

Mà chí bảo như vậy, các nàng lại có thể đơn giản mà nhận được, thật sự rất khó có thể tin đây là sự thật.

Không chỉ vậy, bên trong phiến thiên địa này, linh khí nồng đậm đâu chỉ gấp mười lần tại ngoại giới, chỉ cần bế quan một lát thì đã đủ bù đắp các nàng tại ngoại giới khổ tu cả một ngày.

Thế lực phía sau các nàng khi biết tin các nàng có thể ở bên cạnh Nham Kiều cùng các phu nhân hầu hạ lấy, không ngoài ý muốn tất cả mọi người đều kinh hỉ vô cùng, rất chăm chú mà dặn dò các nàng phải thật cẩn thận, không nên hồ nháo.

Mà các phu nhân đều vô cùng dễ hầu hạ, chưa bao giờ lấy giá đỡ mà nói chuyện với các nàng, đối với các nàng đều rất thân thiện.

Cho nên, dù lúc trước thân là thiên chi kiêu nữ, tại ngoại giới thân phận có phần tôn quý, nhưng các nàng đối với hiện tại thân phận mới lại vô cùng hài lòng, không có một chút nào cảm giác bài xích cả.

Thử hỏi, nơi đâu tỳ nữ chỉ cần làm việc nhẹ nhàng là chăm sóc bảo dược hằng ngày, lại được tu luyện trong hoàn cảnh vô cùng cao, thỉnh thoảng lại được các phu nhân ban thưởng báo vật, thật sự khó có thể tin.

"Ân, nha đầu kia tuy bướm bỉnh một chút, nhưng thiên phú về dưỡng dược lại rất cao, đáng giá dạy dỗ" Thanh Liên nhẹ gật đầu đồng ý.

Bởi vì võ hồn là Huyễn Kim Liên nguyên nhân, Thanh Liên đối với công việc này có thể nói xe nhẹ đường quen, so với đại tỷ Bỉ Bỉ Đông đều quen thuộc.

Thế là chúng nữ tại bên cạnh tươi đẹp đào nguyên, một bên nói cười thưởng thức linh quả, một bên chờ đợi phu quân xuất quan.

...

"Thiền nhi cố lên a"

"Chúng ta đợi bên ngoài tu luyện một lát"

Sau bữa tối, Nhạc Tiểu Thiền tại chúng tỷ muội ánh mắt trêu ghẹo cùng nhẹ giọng trêu đùa mà được sư công ôn nhu ôm lấy tiến vào phòng.

Khi cửa khép lại, Nhạc Tiểu Thiền tay ngọc nhỏ mềm mại nện tại trên ngực Nham Kiều, nũng nịu nói "Xấu sư công, đều tại ngươi hại ta bị các tỷ tỷ trêu ghẹo đấy"

"Ha ha, ngươi những lúc trước luôn ở bên cạnh quan sát, còn thường trêu chọc các nàng, hiện tại biết thẹn thùng rồi?" Nham Kiều đem mê ngươi vưu vật này đặt trên đùi, hôn nàng một ngụm, nhẹ nói.

"Hừ...ai bảo nhân gia là tiểu muội muội đây" Nhạc Tiểu Thiền kiều hừ, không nhận câu nói của Nham Kiều.

Nham Kiều buồn cười, cúi người trên mái tóc dài mềm mại của nàng hít thật sâu, than nhẹ "Thiền nhi, ngươi thật đẹp!"

Mà bất chợt nghe sư công thâm tình như vậy khen tặng, Nhạc Tiểu Thiền khóe miệng hài lòng mà cong lên, mềm mại nói "Thiền nhi dù có xinh đẹp như thế nào đi chăng nữa, thì về sau cũng chỉ là sư công bên người tiểu kiều thê mà thôi"

Nghe nàng ngọt ngào lời nói, Nham Kiều nhịn không được mạnh mẽ hôn lấy đôi môi kiều diễm của nàng thật sâu.

"Hô..." Nhạc Tiểu Thiền vô cùng hạnh phúc híp lại ánh mắt, một bên mở ra miệng nhỏ để sư công có thể thỏa thích mút lấy chiếc lưỡi thơm tho của mình, một bên hai tay thật chặt mà ôm lấy nam nhân này, người đã gắt gao chiếm lấy trái tim của nàng.

Hai người vong tình hôn nhau, qua một lúc lâu bầu không khí bắt đầu dâm mỹ đứng lên.

Nham Kiều một tay chậm rãi cởi bỏ lụa mỏng y phục của nàng, một tay khác trên cơ thể mê người này tìm kiếm lấy, chậm rãi tiến tới nhũ phong mềm mại mà bắt đầu xoa nắn đứng lên.

Nhạc Tiểu Thiền bị Nham Kiều vuốt ve như vậy, ánh mắt nổi lên vô tận xuân ý, tay ngọc cũng bắt đầu trên cơ thể cường tráng của sư công vuốt ve tìm kiếm.

Một lúc di chuyển xuống dưới, nàng bắt lấy cái kia đã thô to dọa người dương căn, chậm rãi vuốt ve nhè nhẹ.

Mặc dù lúc trước, hằng đêm nàng đều sẽ dùng miệng mà chăm sóc lấy cái này của sư công, vốn đã vô cùng quen thuộc.

Nhưng hôm nay chạm vào nó, nàng lại cảm thấy khô nóng lạ thường, có lẽ do nội tâm biết rõ, đêm nay nàng sẽ chính thức giao đi thứ quý giá nhất của mình cho sư công đây.

Qua thật lâu, hai người mới tách ra, lưu lại dấu ẩn của đối phương trên môi của mình.

"Sư công, nhanh yêu ta" Nhạc Tiểu Thiền hai mắt ngập nước nhìn chăm chú Nham Kiều, giọng nói mang theo vô tận mị ý mà than nhẹ.

Nham Kiều yêu thương đem nàng đặt trên giường mềm, chăm chú thưởng thức khối này ngọc thể, dần dần hô hấp hơi chút gấp rút đứng lên.

Nhạc Tiểu Thiền đối với hắn có một loại hấp dẫn vô cùng lớn, cho dù là cùng mang thiên sinh mị cốt Tần Vô Dạ đều không mang lại cảm giác này mạnh như vậy.

Có lẽ đây là thân phận của Nhạc Tiểu Thiền mang lại nha, tiểu yêu nữ này không chỉ là Tiết Thanh Thu đồ nhi, nàng còn là Lưu Uyển Hề nữ nhi, mà khi kết hợp hai thân phận này lại tạo thành chí mạng dụ hoặc đối với hắn.

Nhạc Tiểu Thiền nhìn xem Nham Kiều khát khao ánh mắt, đương nhiên nhìn ra một chút gì, khóe miệng hơi lộ ra nụ cười tinh nghịch, nhẹ nói "Cảm giác đem 'nữ nhi' đặt tại dưới thân mà thao lấy, có phải rất tuyệt đúng không 'phụ thân' đại nhân của ta"

"Nghịch ngợm, xem 'phụ thân" đem ngươi trừng phạt như thế nào" Nham Kiều buồn cười cùng nàng đùa đứng lên.

Nói xong hắn mạnh mẽ hôn lấy nhũ phong mềm mại của nàng, dưới thân thô to dương căn tại mật huyệt ướt đẫm mật dịch chậm rãi di chuyển, làm cho mật huyệt vì hưng phấn mà tiết ra càng nhiều mật dịch.

"Hô...thật tuyệt...phu quân...nhanh cho đi vào..." Nhạc Tiểu Thiền bị cảm giác sảng khoái từ mật huyệt truyền tới, đầu óc một mảnh trống rỗng mà nhẹ rên tỉ lấy.

Nham Kiều buông ra nàng nhũ phong, chậm rãi tách ra vưu vật này một đôi đùi đẹp thẳng tấp mê người.

Lập tức ướt đẫm mật dịch đào nguyên xuất hiện tại trong mắt Nham Kiều, nơi đó lúc này đã bị số lớn mật dịch bao phủ, âm mao cũng bị thấm ướt tạo thành một bộ dâm mỹ phong cảnh, thật sâu hấp dẫn lấy Nham Kiều.

Nhạc Tiểu Thiền cảm nhận được hắn mê mẩn như vậy, nội tâm cao hứng vô cùng, tay ngọc chậm rãi nắm lấy đã trở thành kinh khủng kích thước dương căn, dùng nó long đầu tại khe huyệt của mình nhẹ di chuyển, kéo theo số lớn mật dịch rơi xuống ga giường.

"Phu quân, đã tốt rồi" nàng mị ý tràn đầy hai mắt chăm chú nhìn Nham Kiều, lộ ra mê người nụ cười nhẹ nỉ non.

"Ân" Nham Kiều đem long đầu tại mật huyệt cửa vào chống đỡ lấy, sau đó thật ôn nhu đem cái này nóng hổi gia hỏa chen đi vào mê người nhục phùng kia.

"Hô...thật thô...phu quân...thật tốt chống đỡ của...Thiền nhi" Nhạc Tiểu Thiền cảm nhận được nhục động của mình bị cái kia thô to dương căn của sư công chen đi vào, nhịn không được rên rỉ.

Nham Kiều nhìn xem nơi đó của nàng đã bị chống ra, vô số mật dịch xen lẫn máu tươi chậm rãi bị chen đi ra khỏi mật huyệt, từng giọt rơi trên trắng tinh ga giường.

Hắn có chút đau lòng xem lấy như hoa tươi yếu ớt dưới thân mình vưu vật, ôn nhu cúi người hôn nàng môi đỏ, hai tay trên cơ thể mỹ miều này ôn nhu vuốt ve, muốn để nàng thật tốt thích ứng.

Nhạc Tiểu Thiền đau đớn đi qua, thay vào đó là vô số khoái cảm truyền đến, lại cảm nhận được Nham Kiều yêu thương, nội tâm vô cùng ngọt ngào.

Nàng hiện tại đã chính thức trở thành kiều thê của sư công, thành tiểu lão bà của hắn.

"Phu quân, thiếp không sao, chàng có thể tiếp tục" Nhạc Tiểu Thiền mềm mại môi mềm nhẹ cắn lấy bên tai Nham Kiều, tại đó như mang theo vô tận mị ý mà nỉ non.

Nham Kiều thấy nàng đã không sao, nhẹ mỉm cười.

Bên dưới bắt đầu di chuyển đứng lên, thô to dương căn tại múp míp cô bé của nàng mà ra ra vào vào, mỗi lần đều mang theo số lớn mật dịch từ bên trong đi ra.

"Ân...ân...thật tuyệt...thật sâu..."

"Hoa tâm...hoa tâm đều bị phu quân...phu quân chống đỡ thật mạnh...tốt mạnh mẽ...ân...ân" Nhạc Tiểu Thiền bị mãnh liệt khoái cảm bao phủ, chỉ biết gắt gao ôm lấy cổ Nham Kiều, đem đầu hắn ép đến ngực sữa của mình cho hắn mút lấy, trong miệng liên tục vang lên tiếng rên rỉ động lòng người.

Cứ như vậy Nham Kiều hoàn mỹ có thêm một mỹ lệ kiều thê, Nhạc Tiểu Thiền hoàn mỹ đem mình triệt để giao cho sư công.

Một đêm này đẹp như vậy, hoàn mỹ như vậy!

...

Đêm đã khuya, Nham Kiều bên trái ôm lấy bởi vì mệt mỏi mà ngủ thật say Nhạc Tiểu Thiền, bên phải chính ôm lấy đại lão bà Bỉ Bỉ Đông.

Mà xung quanh hắn là các mỹ lệ kiều thê khác, các nàng đều treo lấy hạnh phúc, thỏa mãn nụ cười mà chìm vào mộng đẹp.

Uyển chuyển cơ thể, trắng nõn da thịt ẩn hiện tại bên dưới lụa mỏng, tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ, mà bức tranh này cũng chỉ có Nham Kiều chính mình mới có thể thưởng thức.

"Đấu La thế giới bên kia đã bước vào quỹ đạo từ lâu, bên này lại tạm thời ổn định, ta dự định thông qua thể nội thế giới mà tìm kiếm lấy một thế giới khác" Nham Kiều hơi vuốt lấy Bỉ Bỉ Đông lưng ngọc, ôn nhu nói.

"Có nguy hiểm hay không?" Bỉ Bỉ Đông hơi nhăn lại mài đẹp, nhẹ giọng hỏi.

"Yên tâm, ta có các nàng bên cạnh, tại sao lại nỡ lòng để mình bị thương cơ chứ" Nham Kiều cười nói.

"Hừ, chính chàng nói đấy, nếu để bản thân gặp nguy hiểm, xem chúng ta tỷ muội như thế nào trừng phạt chàng" Thiên Nhận Tuyết nằm cạnh mẫu thân, nhẹ giọng lên tiếng, xem xét cũng là chưa thật sự nghỉ ngơi.

"Đúng vậy, đến lúc đó đừng trách muội lấy đại tỷ thân phận không cho các muội muội đến gần chàng a" Bỉ Bỉ Đông tay ngọc vuốt ve lòng ngực Nham Kiều, mỉm cười nói.

"Thật sự nặng trừng phạt đâu, nhưng Tuyết nhi sẽ không để ta cô đơn mà đúng không?" Nham Kiều hướng về bên cạnh nói.

"Hừ, muội lần này sẽ ủng hộ mẫu thân, chàng xem đó mà làm" Thiên Nhận Tuyết lầm bầm nói.

"Chúng ta sẽ ở cạnh quan sát, chàng đừng nghĩ che giấu" Tiết Thanh Thu cũng nhẹ giọng nỉ non.

"Tốt tốt, ta hứa với các nàng" Nham Kiều ấm áp nhẹ nói.

"Như vậy còn tạm được" Bỉ Bỉ Đông nỉ non than nhẹ, mà theo nàng nói, các tỷ muội cũng đi theo chìm vào giấc mộng.

Nham Kiều chăm chú đem hai vưu vật trong ngực ôm lấy, nhắm mắt nhập thần.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 36
Lượt đọc 962

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.