Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến thứ nhất

Tiểu thuyết gốc · 1619 chữ

- Ân,...chồng...chúng ta có nhiệm vụ rồi !

- Hửm , nhiệm vụ gì vậy ?

- Ân, là Chi viện phòng thủ , căn cứ số 12 phòng tuyến bờ biển phía Nam . 3 ngày sau có mặt !

- Ồ, theo em, chúng ta nên xuất phát bao giờ ?

- Ân, vậy hôm nay đi luôn, ừm, phải chuẩn bị cho anh trước đã, nghe nói bờ biển phía Nam có nhiều nơi rất đẹp, chúng ta tới sớm một chút, có thể tới nhìn qua.

- Khà khà...anh thấy em muốn đi du lịch hơn ah !

Long Kinh châm chọc.

Nhược Thủy le lưỡi làm mặt quỷ nhìn hắn.

...

Nhược Thủy dẫn hắn đi mua một chút trang bị, quay đi quay lại mất tới vài tỷ. Đều là trang bị quân dụng , giá chắc chắn sẽ cao, tuy nhiên, phần thưởng trong giới Chiến Sĩ cũng sẽ cao, cốt yếu là những thứ đồ này chỉ lưu truyền trong giới , khó khăn trong việc người thường có thể sở hữu được.

Chuẩn bị xong xuôi, hai người mới tới sân bay quân dụng.

Máy bay đều là những loại chuyên chở phản lực, tốc độ cao, linh hoạt trong nhiều nhiệm vụ.

Long Kinh cùng Nhược Thủy vào vị trí được sắp xếp của mình, chờ đợi những người khác một chút, sau đó liền cất cánh.

Chuyên cơ phản lực này tiện nghi sang trọng có thể kém, tốc độ thì tuyệt đối vượt trội !

Chỉ mất một tiếng đồng hồ vượt 3000km , hai người đã có mặt ở căn cứ 12 bờ biển phía Nam.

- Đi, chúng ta đi trình diện, sau đó sẽ có 1 khoảng thời gian trước khi bắt đầu nhiệm vụ.

Nhược Thủy dẫn hắn đi trình diện sau đó liền kéo hắn ra ngoài.

- Anh xem bên đó !

Nhược Thủy chỉ tay về phía mỏm đá xa xa ,cước bộ tăng tốc, cả người phóng vút đi.

Luồng lôi điện phóng vụt qua nàng, Nhược Thủy hơi bất ngờ ,hắn trong chớp mắt đã bắt kịp nàng rồi.

Long Kinh còn định bế nàng, tức thời đứng ở nơi đó, có điều như vậy thì mất đi một nửa cảnh đẹp rồi.

Mặt trời đỏ rực nằm trên đường chân trời chiếu xuống mặt biển lấp loáng.

- Ồ, thật không ngờ cũng có nhiều người như vậy.

Nơi mỏm đá cao nhô ra biển vậy mà có không ít người đều là Chiến Sĩ Tự Do, cũng có đôi có cặp, hoặc là đồng bạn, hoặc là một mình.

- Các vị, chúng ta hẳn đều là đồng nghiệp, cũng đã đến đây rồi, có muốn tham gia một buổi tiệc nhỏ với chúng tôi không ?

Một người hô lên, bên dưới kia có một đội nhóm đốt củi nướng thịt , hát hò.

Nó dần lôi kéo được tất cả đều tham gia. Dù sao khoảng thời gian yên bình tận hưởng cảnh đẹp này cũng hiếm có, càng là sau đó sợ rằng cũng chẳng được yên bình, chẳng còn mỹ cảnh nữa.

Màn đêm buông xuống, ai nấy đều quay về căn cứ nghỉ ngơi.

- Có chuyện gì sao anh ?

Nhược Thủy nhìn hắn giống như rất cảnh giác.

- Em gọi tất cả mọi người dậy, chúng đến rồi .

Nhược Thủy không chút nghi ngờ , nàng đập còi báo động khiến toàn bộ nơi nghỉ ngơi ai nấy đều thức giấc.

- Có chuyện rồi ?

- Chúng ta bị tập kích !

Nhược Thủy nói, mọi người chuẩn bị tư thế khẩn trương. Thà rằng Nhược Thủy nói sai còn hơn nó là sự thật !

Cả căn cứ sáng bừng, chờ đợi.

Ngọn thương hắc lôi hỏa tích tụ trong tay hắn , Long Kinh ném nó xuống phía ngoài biển xa.

Uỳnh !!!

Như sấm động, cột nước cao mấy chục mét bắn tung tóe, một khoảng nước biến mất để lộ ra đáy biển ' thủng ' một lỗ lớn với 1 cái xúc tua khổng lồ bị đứt rời.

Ai cũng có thể nghe thấy tiếng ngâm trầm thấp vang vọng.

- Tất cả vào vị trí !!!

Hỏa lực tập trung nhắm về phía nơi hắn đánh tới , trên radar vốn bình thường lại đầy ắp dấu đỏ quái thú tấn công !

Cơ giáp của mỗi người được triệu hoán lên, xếp thành vòng bảo vệ đứng trước căn cứ. Những người khác có nhiệm vụ đánh chặn tấn công tiến lên phía trước nhằm làm giảm sức tấn công lên đội hình phòng ngự và căn cứ phía sau.

Một cái xúc tua khổng lồ gạt phăng đội tiên phong.

- Nhược Thủy, em hỗ trợ cho anh.

Hắn dặn dò nàng, triệu lên Cơ Thần , Nhược Thủy khẽ gật đầu triệu hoán cơ giáp của mình, đổi loại hình xạ chiến , sẵn sàng hỗ trợ cho Long Kinh.

- Mọi người chú ý ! Thái Dương Hạ San !!!

Long Kinh nhắc nhở.

Một quả cầu rực lửa lớn , rất lớn ầm ầm lao xuống cực kì nhanh !

Từ dưới mặt nước nhô lên mấy chục cái xúc tua hòng đón đỡ quả cầu lửa.Kình lực xung kích tứ bề, thổi bay đám quái vật ở gần đó. Để lộ ra con bạch tuộc khổng lồ bên dưới.

Những cái xúc tua khác giống như doi quất tới hắn.

Susano!

Bên ngoài Cơ Thần bốc lên giống như ngọn lửa màu lam bọc lấy vỏ giáp .

Uỳnh Uỳnh !!!

Hai cái xúc tua quật lên Cơ Thần, hất bay nó ra xa.

- Khà...chỉ có vậy ?

Long Kinh khẽ cười, Cơ Thần cầm lấy cự kiếm mà phóng thẳng tới con bạch tuộc.

Những cái xúc tua to lớn nhanh nhẹn vặn xoắn, bắt được cự kiếm.

Long Kinh chờ chỉ có thế , Cơ Thần chớp mắt xuất hiện phía sau nó.

Nhược Thủy thấy vậy, súng năng lượng chờ đợi đã lâu, nhắm thẳng vào hai con mắt lớn của con bạch tuộc mà bắn.

- Hay lắm !

Long Kinh thầm kêu, Cơ Thần một tay cầm Hắc Hỏa Lôi Thương từ phía sau đâm vào cái đầu to lớn kia.

Một người khác đâm trường thương to ghim một cái xúc tu xuống dưới , những người khác chia ra, chặn lại đám xúc tua kia.

- Người anh em , cố lên !

Bọn họ gào thét.

- Ô kê bây bê...

Long Kinh cười cười. Có bọn họ chặn những xúc tua kia, những người khác cũng chặn lại bày quái vật nhỏ, Hắc Hỏa Lôi Thương trong tay hắn bừng sáng giống như mặt trời ban mai vậy.

Cái da đầu mềm oặt tưởng chừng dễ đâm kia đến bây giờ mới chịu xé rách , mũi thương đâm xuyên qua cái đầu, bị hắn kéo xuống dưới, chẻ làm hai phần !

Long Kinh cầm một nửa cái đầu giơ lên cao.

- Thắng rồi !

Ai nấy vui mừng hét lên.

Tuy vẫn còn những đám quái thú nhỉ, nhưng xử lí được con đầu lĩnh mới trọng yếu ! Tuy rằng mới chỉ bắt đầu, thế nhưng một khởi đầu sáng lạn vẫn hơn là một khởi đầu tồi tệ.

Long Kinh thực sự có thể một mình xử lý nó, nhưng cũng sẽ hao nhiều Ma Lực hơn, với lại đâu chắc rằng bọn chúng sẽ không đến nữa ?

Giảm thiểu thiệt hại và tối đa lợi ích mới đáng !

Con đầu lĩnh đã chết, quả nhiên cuộc tấn công yếu kém đi hẳn, mọi người giúp đỡ nhau thu dọn tàn cuộc.

- Một hai ba... Lên !

Mỗi người cầm lấy một lon bia, tự thưởng cho chính mình.

- Người anh em, cậu đúng là trâu bò ! Ờm, có lẽ cậu là người tự do đầu tiên đánh diệt 1 con đầu lĩnh đấy !

Một người ca ngợi.

- Hửm, sao lại là đầu tiên ?

Long Kinh hỏi lại anh ta.

- Ầy, chắc cậu không biết, những người tự do chúng ta, thực lực được như cậu,không có bao nhiêu, với trang bị so với Chiến Sĩ Quân Đoàn quả thực kém xa. Có chăng chỉ không bị quản thúc nhiều mà thôi.

Long Kinh gật gù.

- Thật sự không muốn phá hỏng không khí của mọi người, nhưng có lẽ...chúng ta sẽ còn đối diện chừng 2 lượt tấn công nữa...

- Hahaha...chúng tôi biết, cái này ...cũng chỉ có thể cố gắng liều mạng mà thôi...Chỉ mong là...có thể dễ dàng một chút.

...

- Báo cáo, đám quái thú lần này rất kì lạ, con đầu lĩnh đào một hầm thông bên dưới đáy biển ,radar tầm trung của chúng ta không quét qua lớp đất đá đó được.

- Đổi sang loại tầm ngắn đi, chú ý phía địa chấn nữa. Còn nữa, tìm hiểu về người này, lôi kéo cậu ta về phía Quân Đoàn thì càng tốt, còn không thì giao hảo tốt một chút.

- Vâng , thưa ngài.

...

Ai nấy về lại phòng mình.Long Kinh ôm Nhược Thủy ngồi trong lòng ,thì thào vào tai nàng.

- Phu nhân, có phải em cũng nên thưởng cho anh một chút ?

- Hứ, xấu xa !

Nàng quay lại, hôn lên môi hắn.

Long Kinh cười tà, xoa xoa đùi thon của nàng, xé rách quần tất của nàng, để Nhược Thủy cưỡi ngựa xem hoa.

- Hehe..đa tạ phu nhân ban thưởng .

Long Kinh tựa vào cổ nàng ,ôm lấy Nhược Thủy xụi lơ trong lòng .

- Hừ...

Nhược Thủy cắn hắn một cái cho bõ tức , nhẹ mỉm cười , để cho hắn ôm lấy mình nằm xuống nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc Tiêu Dao Thời Không sáng tác bởi doanhoica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi doanhoica
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.