Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở Đầu

Phiên bản Dịch · 2418 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 0 - Mở Đầu

Team Just T

Tôi coi thường thế giới này.

Ngay từ khi được sinh ra, tôi đã bị bỏ rơi trong một cái túi đựng rác.

Tôi hoàn toàn chẳng có lý do gì để trân trọng thế giới này cả, vì tôi đã bị đối xử như một con thú hoang trong suốt cuộc đời.

Tôi căm ghét thế giới này.

Tôi cảm thấy kinh tởm khi được sinh ra một con người, sống chung với những kẻ giả tạo đeo mặt nạ người, nhưng bị mù quáng bởi lòng tham và tham vọng.

Đó là lý do tại sao tôi đã không tin tưởng con người.

Dù tôi có làm bất cứ điều gì, tôi cũng sẽ làm một mình.

Tư duy này vẫn giữ nguyên ngay cả sau khi thế giới biến đổi hoàn toàn.

Vào ngày 1 tháng 1 năm 2020, thế giới rơi vào tình trạng giống như Game.

Nhiều hầm ngục và quái vật bắt đầu xuất hiện, và chỉ có người chơi mới có đủ sức mạnh ngăn cản chúng.

Một sự thay đổi chưa từng có trong lịch sử loài người bắt đầu.

Tuy nhiên, theo quan điểm của tôi, thế giới này cũng chẳng thay đổi gì nhiều.

Vì kẻ mạnh vẫn lợi dụng kẻ yếu; thực tế là những kẻ đã có mọi thứ lấy từ những kẻ chẳng có gì, không hề thay đổi.

Người chơi sử dụng mối đe dọa từ hầm ngục và quái vật, thứ khiến cả thế giới khiếp sợ, đơn thuần như cơ hội để thực hiện tham vọng của chúng.

Trong thế giới này, bạn không thể tin tưởng bất cứ ai.

Chỉ có một người.

Chỉ có một người dường như khác với phần còn lại.

“Tôi sẽ giết chết con Boss cuối cùng của Game này và chấm dứt nó.”

Lee Se-joon.

Một trong 7 người đầu tiên trở thành người chơi, và một trong số ít người được chọn bởi ánh sáng thiêng liêng. Anh ta cũng là người nắm giữ danh hiệu người chơi có Level cao nhất; kể từ khi anh ta tham gia nghi lễ ánh sáng thiêng liêng.

Chỉ có duy nhất anh ta là khác biệt.

“Vì thế, anh ta sẽ là người cứu lấy thế giới này.”

Trong khi tất cả những người chơi khác xem thế giới giống Game mới này như một sân khấu để chúng thỏa mãn tham vọng và lòng tham; chỉ mình Lee Se-joon là vị tha, quên đi bản thân mình và tận tâm cứu lấy thế giới.

Anh ta săn quái vật ngay cả khi điều đó không mang lại lợi ích cho anh ta, anh ta tiêu diệt những hầm ngục nguy hiểm mà mọi người khác luôn tránh, và anh ta cũng phán xét những người chơi và Guild (Bang Hội) bất tuân theo luật lệ.

Nói cách khác, để cứu lấy thế giới, anh ta một mình chống lại cả thế giới.

Anh ta là người đầu tiên.

Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời của tôi mà tôi gặp một người như vậy, một người mà tôi cảm thấy tôi có thể tin tưởng và hết lòng nghe theo trong thế giới bẩn thỉu này.

Đó là lý do tại sao.

“Chó Săn Kim Woo-jin, tôi cần sức mạnh của cậu.”

Khi Lee Se-joon, anh ta, tìm đến tôi, tôi đã không ngần ngại dù chỉ một giây trước khi chấp nhận.

Tôi sẽ nghe theo anh ta để kết thúc cái Game chết tiệt này, tôi sẵn sàng mạo hiểm tính mạng của mình để thay đổi thế giới này.

Cuộc sống như một người đồng hành với đấng cứu thế, người một ngày nào đó sẽ cứu lấy thế giới là vô cùng khó khăn so với một lối sống vô tư.

Nhiều người chơi vì mục đích cá nhân không hề muốn kết thúc Game này, nên Guild Messiah càng tiến gần đến việc đánh bại Game, thì tiếng nói của thế giới đổ dồn về họ chỉ càng to lớn thêm.

Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ, dù chỉ là một lần.

Chúng tôi sẽ cứu lấy thế giới. Tôi tin rằng mạo hiểm mạng sống của mình vì lợi ích của đồng đội, những người có cùng chí hướng cao quý sáng ngời đó, thì không phải là lãng phí.

Tôi tin rằng miễn là tôi ở bên cạnh họ, tôi sẽ có thể thay đổi thế giới xấu xa này.

“Chủ Guild (Chủ Nhân), việc duy nhất còn lại bây giờ là trận chiến cuối cùng này.”

“Trận chiến cuối cùng không tồn tại.”

“Cái gì?”

“Ta chưa bao giờ nghĩ đến việc kết thúc Game.”

“Ngài vừa nói…?”

Tôi chắc chắn là mình đang nghe nhầm.

“Phải có sói thì cừu mới biết sợ.”

Puk!

Trước thanh Balmung, ngay cả da rồng còn bị xuyên thủng như giấy. Khoảnh khắc thanh Balmung đâm xuyên qua ngực, Kim Woo-jin nghe thấy thông báo.

[Bạn chịu tác dụng của Lời Nguyền của Balmung]

[Tất cả kháng giảm 90%]

[Tất cả chỉ số phòng thu giảm 90%]

[Tất cả hiệu ứng hồi phục giảm 90%]

“Người đã làm việc rất tốt. Kim Woo-jin, không có ngươi, chúng ta sẽ không thể tiến xa được như vầy.”

Những gì tôi nghe được là giọng nói của Lee Se-joon.

Vì, giọng nói của Lee Se-joon, thứ không trùng lặp với thông báo từ hệ thống, thẳng thừng đập vào tai của Kim Woo-jin.

“Ý của mày là sao?”

Tuy nhiên, Kim Woo-jin không thể hiểu từng lời nói phát ra từ miệng của Lee Se-joon.

“Mày có ý gì khi nói mày chưa bao giờ có suy nghĩ kết thúc Game này ngay từ đầu?”

“Ý của ta có nghĩa gì ư?”

Tuy nhiên, câu hỏi của Kim Woo-jin không được trả lời bởi Lee Se-joon mà là một người khác.

Bộ da đỏ thẫm, như thể cắt ra từ ngọn lửa đang bùng cháy, tạo thành chiếc áo choàng cho một người phụ nữ đẹp mê hồn, người đang đứng sau Lee Se-joon, và nhìn xuống phía Kim Woo-jin, người đang quỳ gối trước mặt ả ta. Ả ta lên tiếng.

“Nếu Game kết thúc và hệ thống Game biến mất, sức mạnh và vật phẩm chúng ta nhận được cũng sẽ biến mất, cùng với tất cả hầm ngục và quái vật. Lý do để mọi người phục tùng theo từng lời nói của chúng ta cũng sẽ biến mất theo.”

Park Shin-hye.

Người thừa kế của Tập Đoàn Hansung, tập đoàn chaebol (tài phiệt) lớn nhất tại Hàn Quốc, là nhà đầu tư tài chính lớn nhất của Lee Se-joon ở những ngày đầu thành lập Guild Messiah.

“Nếu chúng ta kết thúc Game, thì làm sao có thể thống trị thế giới này đây?”

Kim Woo-jin nhìn về Lee Se-joon một cách tức giận sau khi nghe những lời nói của ả ta.

Lee Se-joon, tuy nhiên, chẳng nói một lời.

Đó là một lời đáp trả rõ ràng.

Trước lời đáp trả đó, Kim Woo-jin nghiến răng.

‘Mình cần rút thanh kiếm này ra trước. Mình không thể hy vọng làm được gì khi thanh Balmung vẫn đang đâm mình.’

Bản năng lớn nhất của cậu ta là sinh tồn. Cậu ta khao khát sống đến mức tuyệt vọng và lắng nghe lời giải thích của Lee Se-joon.

‘Mình cần nghe một lời giải thích chi tiết hơn…’

Cậu không muốn nghe nó từ bất kỳ người nào khác, mà phải qua chính miệng của Lee Se-joon.

[Chất Độc của Hàng Ngàn Con Rắn đang lan tỏa khắp người bạn]

Đúng lúc đó, một thông báo mới từ hệ thống vang lên trong tai Kim Woo-jin.

“Phht…”

Đồng thời, Kim Woo-jin phun máu ra từ miệng.

Chiii!

Máu mà Kim Woo-jin phun ra làm tan chảy cả sàn đất.

‘Chất Độc của Hàng Ngàn Con Rắn ư?’

“Quả đúng như mong đợi, thật đáng kinh ngạc.”

Người lên tiếng nói chuyện với Kim Woo-jin đang khốn khổ một lần nữa lại là Park Shin-hye.

“Nghĩ rằng tác dụng của chất độc chỉ phát hủy sau khi bị đâm bởi Balmung; những người khác đều dễ dàng ngã gục trước Chất Độc của Hàng Ngàn Con Rắn cực mạnh này.”

“Những người khác?”

Ngay lập tức, nhiều gương mặt xuất hiện thoáng qua trong tâm trí Kim Woo-jin.

“Đừng nói với tao là…”

Những người đồng đội sẽ từ bỏ mọi thứ, ngay cả mạng sống của họ, cho nhân loại; và cả những người sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình vì những người đồng đội đó.

Khoảnh khắc cậu nhớ đến khuôn mặt của những người bạn thân thương đó, nét mặt và ánh mắt của cậu thay đổi.

Ánh mắt bắt đầu phát ra hào quang đầy sát khí và phẫn nộ cực kỳ mạnh mẽ.

Đây là bằng chứng của việc chấp nhận.

Đó là bằng chứng cho thấy Kim Woo-jin cuối cùng cũng hiểu sự thật về tình huống này, và chấp nhận nó.

“Lee Se-joon, ngay từ đầu, mày chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành anh hùng hay cứu lấy thế giới này.”

Thêm vào đó, sự im lặng của Lee Se-joon cũng là bằng chứng không thể chối cãi. Rồi Park Shin-hye lên tiếng.

“Phải, cậu nói đúng rồi. Đó là kế hoạch từ đầu của chúng tôi. Nếu không vì lý do đó, liệu cậu nghĩ tập đoàn Hansung của chúng tôi có mạo hiểm mọi thứ để hỗ trợ Guild Messiah không?”

Thay cho sự im lặng của Lee Se-joon, lời giải thích từ Park Shin-hye chứng tỏ mọi thứ là sự thật.

Lee Se-joon, đứng trước cậu, không phải là anh hùng.

“Ngay từ đầu, kế hoạch của chúng tôi là tạo ra một đế chế có khả năng thống trị và chi phối thế giới. Để đạt được điều này, chúng tôi cần loại bỏ các đối thủ, và đóng vai làm anh hùng để tách biệt bản thân khỏi các đối thủ này.”

Kẻ ác trong lớp mặt nạ anh hùng.

Hắn ta là kẻ giả tạo mà thậm chí còn không dám nói ra sự thật bằng chính miệng của mình.

“Cuối cùng, tất cả sự chuẩn bị đã hoàn tất.”

Park Shin-hye nói tất cả mọi thứ, thay vì Lee Se-joon.

“Thợ Săn Rồng, Grouse, Vua Độc Chết Người và ngay cả Vua Undead. Thật ra, chúng tôi lúc đầu định giao dịch với Vua Undead, vì tôi sẽ phải mạo hiểm tính mạng nếu tôi muốn diệt trừ hắn. Nhưng nhờ có Chó Săn mà hắn đã bị diệt trừ. Thật không thể tin được.”

Lee Se-joon. Tao dành cả mạng sống để giúp mày, và nghĩ rằng tao không thể nghe lý do đằng sau sự phản bội của mày từ chính miệng mày, mà thông qua ả Park Shin-hye này ư.

“Chà, tôi còn định kết liễu cậu sau khi tôi bắt tay với Vua Undead. Mỉa mai làm sao? Ý của tôi là biệt danh của cậu đấy ‘Chó Săn’.”

Cực kỳ khó khăn để kìm nén cảm giác hỗn loạn này, thứ không thể diễn tả thành lời.

“Sao, cậu cảm thấy thế nào?”

Rõ ràng là đéo thể nào tao vui hay hạnh phúc được.

‘Nó thậm chí không thể phun ra một lời sao?’

Chỉ từ hành động của Lee Se-joon, từ đầu đến cuối, cậu cảm thấy bị phản bội.

Thực tế việc hắn ta chẳng nói một lời nào, từ cái miệng thối tha của hắn, trong tình huống như vậy, khiến hắn trông chẳng khác gì một tên hèn nhát.

Đối mặt với thực tế này, cậu tràn ngập trong cơn thịnh nộ.

‘Mày thậm chí còn giết cả những người tin tưởng mày bằng cả mạng sống của họ sao?’

Vô số người hy sinh mạng sống của họ để Lee Se-joon có được vị thế ngày hôm nay.

Bất chấp tất cả mọi thứ họ có, quyết tâm vô biên của họ và lòng can đảm không thể lay chuyển để cứu lấy thế giới này là thứ duy nhất thúc đẩy họ tiến về phía trước.

Nhưng mày diệt trừ họ vì giờ họ trở thành chướng ngại vật của mày à?

Và mày sẽ không nói bất cứ lời giải thích nào từ chính cái miệng chó của mày à?

Ppadhht!!

Đấy là điều không ai có thể phân tích hay hiểu được.

“Lee Se-joon, nếu mày có gì để nói thì nói bằng chính miệng của mày đi.”

Điều cuối cùng cậu mong muốn là câu hỏi đó.

“Sao cậu lại bận tâm như thế khi cậu cũng sắp chết rồi còn gì.”

“Câm mồm, tao đang nói với Lee Se-joon.”

Tuy nhiên, Lee Se-joon không trả lời, mặc cho những lời cầu khẩn từ Kim Woo-jin.

Thay vào đó, Lee Se-joon quay lưng lại.

Cuối cùng, mọi thứ đã rõ với cậu.

“Rốt cuộc, chẳng có ai ở thế giới này mà có thể thực sự tin tưởng được.”

Cậu đã cống hiến mạng sống của mình cho vị anh hùng người mà cậu nghĩ mang định mệnh giải cứu thế giới. Tuy nhiên, nhưng đó chẳng là gì ngoài sự lừa dối. Cuối cùng, cậu đã bị phản bội bởi vị anh hùng đó.

Hơn nữa, như cậu luôn tin tưởng, chẳng có ai trong thế giới này mà cậu có thể tin tưởng được. Người như vậy không tồn tại.

Anh ta là hy vọng duy nhất của chúng ta.

Tình trạng của Kim Woo-jin là rõ ràng.

Quá rõ việc Kim Woo-jin phải làm.

“Tao sẽ giết tất cả mọi người và tất cả mọi thứ cản trở giấc mơ kết thúc Game này. Nên, nếu mày muốn giết tao, thì tốt hơn là giết tao ngay bây giờ. Nếu để tao sống sót, tao sẽ làm mọi thứ tao có thể để ngăn cản thằng chó như mày.”

Là khiến cho kẻ phản bội trả giá cho hành động của hắn.

Đấy là kết thúc câu chuyện của Kim Woo-jin.

Vào ngày 7 tháng 3 năm 2023, đây là câu chuyện về tương lai của cậu. Câu chuyện mà cậu nhớ ra sau khi thức dậy từ giấc ngủ của mình.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 716

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.