Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1788 chữ

Tiêu Diệt Anh Hùng - Chương 78

Team Just T

- Isaac Ivanov được tặng thưởng cho những hy sinh của anh.

- Vậy mới đúng là Guild Messiah vĩ đại, sẵn lòng tặng thưởng cho những ai hy sinh vì lợi ích của thế giới.

Lee Jin-ah người đang xem tin tức trên điện thoại của anh ta, không khỏi kêu lên trong sự khâm phục.

“Thật là ấn tượng vô cùng. Sao mà cậu ta có thể nghĩ ra một việc như thế này chứ hả?”

Oh Se-chan, người đang xem các tài liệu, gật đầu đồng ý.

“Thật tuyệt.”

“Đúng không? Anh cũng đâu ngờ đến điều đó đâu, đúng không?”

“Dĩ nhiên. Biếu tặng là hành động mà ngay cả trong mơ anh mày cũng chẳng dám làm. Chỉ nghe đến từ đó thôi đã khiến anh nổi da gà rồi.”

Lee Jin-ah cười trước câu nói đó.

“Thôi kệ, nhưng anh nghĩ Guild Messiah sẽ trao tặng lại thứ gì? Một vật phẩm? Hay tiền? Anh nghĩ chúng sẽ đưa bao nhiêu?”

“Là kỹ năng Triệu Hồi Golem.”

“Hả?”

“Điều đó đã được thảo luận trước khi đến buổi họp báo. Chúng sẽ cảm ơn chúng ta khi cứu giúp chúng và tặng thưởng cho ta kỹ năng Triệu Hồi Golem. Thế cũng được.”

Món quà được thảo luận với Guild Messiah ngay trước khi chúng tuyên bố trên truyền thông, nên chẳng còn gì phải thắc mắc.

Tuy nhiên, Lee Jin-ah vẫn tìm ra một câu hỏi.

“Thế còn em thì sao?”

“Cái gì?”

“Không ý em là em cũng có công trong việc đó với cậu ta mà nhưng em lại chẳng được gì? Đáng nhẽ ít nhất em phải có một thứ gì đó chứ!”

Khi anh ta nghe thấy thế, Oh Se-chan đưa tay vào túi và đưa thứ gì đó cho Lee Jin-ah.

“Đây nè, cầm lấy.”

“Chocolate?”

“Đúng rồi, chocolate. Chú mày không thích chocolate à? Cái này khá đắt tiền đấy nhưng anh chẳng buồn ăn mà cũng chẳng muốn giấu nó khỏi chú mày.”

Lee Jin-ah nhìn Oh Se-chan với biểu cảm chua sót. Dĩ nhiên, anh ta vẫn lấy thanh chocolate. Anh đã biết Oh Se-chan đủ rõ để thật sự không kỳ vọng quá nhiều vào những phần thưởng.

“Mà nãy giờ anh đang nhìn gì thế?”

“Anh mày có một yêu cầu mua một hầm ngục. Nên anh phải tìm kiếm một cái cực kỳ đắt đỏ.”

“Ối giời nếu là việc mua hầm ngục như thế thì anh có thể đưa đứa khác làm là được mà?”

“Lần này thì đó là một khách hàng quan trọng.”

“Ai thế?”

“Park Yong-wan.”

Lee Jin-ah nhìn lên khi anh ta nghe thấy cái tên đó.

“Park Yong-wan?”

Dĩ nhiên, đó không phải vì anh ta không biết Park Yong-wan là ai.

“Người đã nắm được quyền kiểm soát Guild Phượng Hoàng lại đang tìm kiếm một người môi giới hầm ngục à?”

Anh ta chỉ tự hỏi là một người đã trở thành một trong những người chơi mạnh nhất ở Hàn Quốc lại cần giúp đỡ trong việc tìm kiếm một hầm ngục.

“Hắn ta đang mua hầm ngục cho cánh tay phải thân yêu đắc lực của hắn. Tình yêu thương của hắn dành cho thuộc hạ là quá mãnh liệt. Thật đáng yêu.”

“Cánh tay phải của hắn ư? Ai thế?”

“Chú mày cũng biết nó mà.”

“Không thể nào, không lẽ là Kim Woo-jin?”

Đáp lại với sự phỏng đoán của anh ta, Oh Se-chan chỉ mỉm cười.

Lee Jin-ah cũng cười theo.

“À thì ra hai người bắt tay nhau để móc túi Park Yong-wan à? Huh? Chẳng phải vậy là lừa đảo sao?”

“Lừa đảo cái gì? Đấy gọi là kinh doanh! Kinh doanh lương thiện! Chú mày có cần anh chỉ dạy vài khóa không?”

“Rồi rồi. Em không muốn dính đến mấy chuyện này đâu.”

Lee Jin-ah cũng đến Oh Se-chan và chọn lấy một trong những tập tài liệu.

“Cái này có vẻ được nè.”

[240 Giờ]

Số Tầng: 2

Độ Khó: Hạng B

Số Lượng Người Tham Gia Tối Đa: 25

Yêu Cầu: Từ cấp độ 40 trở xuống

Điều Kiện: Sống sót trong 10 ngày ở tầng 2 của hầm ngục.

Phần Thưởng: Đá Kỹ Năng (C)

“Nhiệm vụ sinh tồn à?”

“Anh nghĩ sao?”

“Hạng B với số lượng người là 25, thêm nữa là cần phải sống sót trong 25 ngày… đó là một hầm ngục hoàn hảo để mạo hiểm mạng sống và tăng cấp độ. Và vì khó để tìm thấy một hầm ngục như thế này nên giá sẽ khá là cao. Quả đúng là một lựa chọn cực kỳ tốt.”

Sau đó, Lee Jin-ah gật đầu và đưa tài liệu cho Oh Se-chan. Tuy nhiên, anh ta lại rút tay lại ngay trước khi Oh Se-chan kịp nhận lấy nó.

“Huh?”

“Huh?”

Lee Jin-ah nghiêng đầu, rồi Oh Se-chan cũng nghiêng đầu theo.

Họ chỉ nhìn nhau như thể họ chẳng biết nói gì.

“Chú mày làm gì thế? Đưa nó cho anh.”

“Hả?”

“Đừng bảo mày cũng muốn tăng cấp độ đó nha?”

Đáp lại Lee Jin-ah trưng ra biểu cảm như thể anh ta đã lạc mất linh hồn của mình.

Đó là kiến thức thông thường khi những người chơi cần tăng cấp độ nhanh chóng, những người chơi đó cần săn và giết nhiều con quái vật. Và đó cũng là một kiến thức thông thường khi những hầm ngục với các nhiệm vụ sinh tồn có nhiều quái vật hơn so với những loại hầm ngục khác.

Tuy nhiên, khi họ dự tính tăng cấp độ, bất kể có là kiến thức thông thường hay không thì cũng chẳng có người chơi nào hướng đến một hầm ngục có nhiệm vụ sinh tồn.

Vì thế Lee Jin-ah khá lo lắng khi lần đầu tiên họ tiến vào tầng đầu tiên của hầm ngục và gần như ngay lập tức đi đến tầng thứ hai.

“Điều này thật nực cười.”

Nhưng trái với những kỳ vọng của anh ta, ngày đầu tiên khá là thư thái.

Kim Woo-jin sử dụng ngày đầu tiên ở tầng thứ hai để chuẩn bị cho cuộc săn thay vì ngay lập tức bắt đầu việc đi săn.

Khám phá địa hình, đặt bẫy, tạo ra những khu vực để chiến đấu, nắm bắt và nghiên cứu từng loại quái vật.

Và khi cuộc săn bắt đầu ở ngày thứ hai, tốc độ của Kim Woo-jin khác với thường lệ. Lee Jin-ah nói nhiều hơn gấp 3 lần bình thường và cảm thấy thư giãn hơn bình thường.

Tốc độ này kéo dài cho đến ngày thứ bảy. Họ đã có đủ thời gian uống trà sau mỗi bữa ăn cho đến ngày thứ bảy.

“Điều này sao có thể xảy ra được cơ chứ?”

Vì thế Lee Jin-ah vô cùng ngạc nhiên.

“Sao mà anh mày có thể lên cấp nhanh vậy khi chúng ta chỉ săn một cách thong thả?”

Tốc độ lên cấp nhanh hơn thông thường mặc dù họ chỉ đang săn với một tốc độ cực kỳ thư thái.

“Bộ chú mày dùng vũ khí hạt nhân à?”

Lee Jin-ah có đủ lý do để thấy ngạc nhiên.

Đây là phong cách của Kim Woo-jin như là một Chó Săn. Phong cách săn của cậu chẳng có gì đặc biệt, hay thậm chí là cũng chẳng có gì đáng nhớ, khi nó chỉ đơn giản tận dụng những điều kiện tối ưu nhất để đạt được một chuyến săn đơn giản.

Thời gian thì cố định, cũng chẳng có ai khác để phải cẩn trọng và cả hai người họ đều tài năng. Vì thế họ đạt đến cấp độ 40 cực kỳ dễ dàng.

Cấp độ 40. Từ góc nhìn của Kim Woo-jin, đó là một cột mốc tuyệt vời để mở phần quà cậu đã nhận được, nên vì cột mốc đó, cậu đã tiến bộ một cách đều đặn.

[Cấp độ của bạn đã tăng lên.]

[Đạt được Cấp Độ 40. Rương vật phẩm đã được tăng thêm 8 ô.]

[Sứ Giả của Địa Ngục ngưỡng mộ với tốc độ phát triển của bạn. Rương vật phẩm đã được tăng thêm 8 ô.]

[Sứ Giả của Địa Ngục đã gửi một danh mục như là một phần thưởng cho tốc độ phát triển của bạn.]

Cuối cùng, cậu cũng đạt đến cột mốc đó.

‘Cuối cùng mình cũng có thể mở được mấy món quà này rồi.’

Ngay khi đạt đến cấp độ 40, Kim Woo-jin bắt đầu mở những phần thưởng của cậu từng cái một.

[Kim Woo-jin]

Cấp Độ: 40

Halo: Sứ Giả của Địa Ngục

Chỉ Số:

Thể Chất/Máu: (122+202)

Sức Bền: (2+85)

Sức Mạnh Ma Thuật: (3+188)

Thành Tựu: 26

Điểm Dư: 3

Sau đó cậu xé hai tờ giấy kỹ năng mà cậu có được từ chuyến đi săn trước đó.

[Bạn học được kỹ năng Triệu Hồi Golem.]

[Bạn học được kỹ năng Sương Máu.]

‘Còn một thứ nữa…’

Tất cả những gì còn sót lại ngay bây giờ là mở danh mục vừa được gửi đến bởi Halo như một món quà.

“Chuyện gì thế? Chú mày lên cấp à?”

Vào lúc đó, Lee Jin-ah đi đến chỗ cậu.

“Thế thì chú mày phải nói cho anh biết chứ. Ta là một đội mà! Giờ thì ta nên ăn mừng vì chú mày đã lên cấp. Này mấy nhóc xương! Chủ của bọn mày lên cấp rồi kìa lại đây chúc mừng đi chứ! Chú mày có muốn bánh sinh nhật không? Huh? Hãy tận dụng cơ hội này để làm tất cả những việc mà ta đã bỏ lỡ.”

Kim Woo-jin nhìn Lee Jin-ah với biểu cảm lạnh lùng.

“Ah, chú mày chuẩn bị thổi nến nè! Mà ta đâu có bánh, nhưng ta có thể có nến. Đợi chút, anh sẽ đi lấy vài cái cây rồi đốt chúng lên. Hahaha!”

Như thể anh ta chẳng thèm nhìn đến biểu cảm của Kim Woo-jin, Lee Jin-ah bắt đầu nhìn xung quanh, càng củng cố thêm mức độ nhàn nhã của chuyến săn này.

Kim Woo-jin mặc kệ Lee Jin-ah và tập trung vào việc của mình một lần nữa.

“Danh mục.”

Món quà cuối cùng cậu nhận được cuối cùng cũng đã được mở. Rồi danh mục đó xuất hiện trên tay Kim Woo-jin.

Vào lúc đó, Lee Jin-ah đang giật một cành cây, dừng việc giờ vờ lại và hét lên trong ngạc nhiên.

“Huh? Cái gì? Chú mày lại có thứ gì đó ngon lành nữa à?”

---

Team Just T

Bạn đang đọc Tiêu Diệt Anh Hùng - Kill The Hero của D-Dart
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 249

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.