Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỳ thù gặp nhau kết tỷ muội

Tiểu thuyết gốc · 3105 chữ

Sở Nhạc Linh sau khi trở về từ chỗ Bắc Thuần Phong thì sốt cao không hạ, liên tục hôn mê. Tam vương phủ cũng vì bệnh tình của nàng mà trở nên tĩnh lặng, cơ hồ nghe được cả tiếng kim rơi, bầu khí căng thẳng bao trùm khắp cả vương phủ. Bắc Thuần Phong hay tin Sở Nhạc Linh đổ bệnh liền đến tam vương phủ thăm nàng, chỉ tiếc là mỗi lần hắn tới kết quả đều không thay đổi nàng vẫn cứ thế hôn mê bất tỉnh. Liêu thái y nói với hắn thể chất nàng bẩm sinh ốm yếu, lại chưa quen thủy thổ nơi này, lại còn bị một phen kinh sợ dẫn tới hôn mê. Bắc Thuần Phong nghe Liêu thái y nói thế cũng không hỏi thêm gì chỉ nhẹ đến bên giường, vươn tay giúp Sở Nhạc Linh lau mồ hôi trên chán xong lại vén tóc giúp nàng. Hắn cứ thế ngồi bên cạnh giường trầm ngâm nhìn nàng, không ai biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì. Bắc Thuần Phong mỗi ngày như thế đều đến thăm nàng mỗi lần đều ngồi bên cạnh chăm sóc nàng độ một tuần trà, sau đó lặng lẽ chắp tay sau lưng thong thả ra về.

Trái lại với sự nhiệt tình chăm sóc của Bắc Thuần Phong, tam điện hạ Bắc Cảnh Minh cũng chính là vị hôn phu tương lại của Sở Nhạc Linh lại đối với nàng ấy hoàn toàn hờ hững, chẳng những không quan tâm nàng sống chết mà ngay cả đến nhìn nàng một cái hắn cũng chẳng làm. Người ngoài không rõ thực hư mọi chuyện thì đều cho rằng Bắc Thuần Phong mới thật sự là vị hôn phu của Sở Nhạc Linh. Bên ngoài vương phủ cũng vì thế mà gây nên không ít lời đồn đoán không hay liên quan đến Sở Nhạc Linh và Bắc Thuần Phong. Cũng không ít người tỏ ra thương cảm cho tam điện hạ nói "hắn thật ra chỉ là bức bình phong, nói Sở Nhạc Linh và Bắc Thuần Phong mới là một cặp trời sinh, Bắc Cảnh Minh chính là kẻ thứ ba chen vào giữa tình cảm của ca ca mình và công chúa Sở quốc. Lại có kẻ nói Bắc Cảnh Minh và công chúa Sở quốc sớm đã có hôn ước là do Bắc Thuần Phong không phân thứ phận động đến nữ nhân của huynh đệ, thương cho Bắc Cảnh Minh vì giữ lại chút mặt mũi cho hoàng tộc mà im lặng chịu đựng tất cả.."

Hết thảy những đều này đến tai Sở Nhạc Linh liền trở thành một cậu chuyện cười. Nàng vui vẻ ngồi trên nhuyễn tháp, thong thả lấy một miếng mứt hồng đưa lên miệng từ từ thưởng thức, dáng điệu ung dung, khỏe mạnh nào có bộ dạng của kẻ bệnh tật hôn mê lâu ngày. So với bộ dạng hương tiêu ngọc vẫn khi Bắc Thuần Phong tới đây, nàng của hiện tại làm cho người ta có phần nhức mắt, y phục mảnh mai khéo léo khoe trọn đôi gò bông đảo trắng ngần và đôi chân thon thả của nàng. Bắc Cảnh Minh vừa hay đến gặp nàng, vô tình bắt gặp nàng trong bộ dạng yêu nghiệt như vậy liền vộ vã quay lưng miệng còn không ngừng. "Phi lễ, chớ nhìn, Sở Nhạc Linh cô nói cho cùng cũng là một công chúa, ít ra cô cũng nên có dáng vẻ mà một công chúa nên có, cô hãy mau ăn mặc lại cho chỉnh tề, đại hoàng huynh đang đợi ta và cô ở thư phòng." Nói xong liền ba chân bốn cẳng chạy mất hút, Sở Nhạc Linh khó hiểu quay sang nhìn Tiểu Đào miệng còn đang chưa kịp khép nhìn theo hướng tam điện hạ rời đi. Hai người nhìn nhau không hẹn mà cùng cười lớn, cả gian phòng phút chốc đã ngập tràn tiếng cười.

Sở Nhạc Linh thay đổi y phục xong liền mang theo Tiểu Đào một nước đi đến thư phòng. Bắc Nhạc Nguyên sớm đã đến đây nhàn nhã ngồi uống trà, Bắc Cảnh Minh thấy nàng gương mặt liền thoáng đỏ, thấy nàng nhìn hắn thì hừ nhẹ rồi quay sang chỗ khác không muốn nhìn nàng. Bắc Nhạc Nguyên từ đầu đến giờ vẫn im lặng giờ bắt đầu lên tiếng.

"Công chúa, mời ngồi, người đâu dâng trà."

"Nhạc Linh, tạ điện hạ." Nói rồi nàng nhẹ nhàng ngồi xuống ghế. Nha hoàn cũng nhanh chóng dâng trà.

"Điện hạ, muốn gặp Nhạc Linh là đang có điều gì cần phân phó."

"Công chúa nặng lời, nói là phân phó thì ta không dám, chẳng qua là mấy hôm nay đã vất vả cho công chúa người rồi."

"Chẳng qua Nhạc Linh chỉ bỏ ra một chút công sức cùng nhị điện hạ diễn một vở phượng cầu hoàng, nào đáng công chi."

"Theo Nhạc Linh thấy lần này người có công cao hơn cả chính là tam điện hạ của chúng ta."

"Nhạc Linh nói thế đại điện hạ ngài thấy có đúng hay không?"

"Ha Ha, công chúa nói phải lần này người có công lớn nhất chính là tam đệ, lần này quả là thiệt thòi cho đệ rồi." Bắc Nhạc Nguyên vừa nói vừa vui vẻ vỗ vai Bắc Cảnh Minh.

"Ca ca, công chúa là hai người đã đề cao ta rồi, hiện chúng ta đã biết chính xác mục đích của nhị ca, ca ca, công chúa, hai người nói thử xem bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?"

"Công chúa, không biết công chúa người đã có đối sách gì chưa?" Bắc Nhạc Nguyên nghiêm giọng hỏi.

"Trước mắt, có thể nói bên phía chúng ta đang nắm thế chủ động, những lời đồn bên ngoài kia đối với ta vừa có lợi vừa có hại, hiện địch ở trong tối, ta ngoài sáng, dù cho hiện tại chúng ta biết được mục đích của Bắc Thuần Phong nhưng cũng không có bằng chứng gì để buộc tội hắn."

"Công chúa, người nói rất phải, những năm qua ta và tam đệ không ngừng cho người điều tra hành tung của nhị đệ nhưng hết thảy đều như mò kim đáy bể, nhị đệ túc trí đa mưu suy tính, làm việc đều hết sức kỹ càng, muốn tìm ra chứng cứ chứng minh đệ ấy mưu phản thật không dễ chút nào."

"Theo ta, chúng ta hiện tại không nên đả thảo kinh xà, cho dù thế lực của Bắc Thuần Phong có lớn mạnh thì đã sao, binh phù chẳng phải vẫn trong tay phụ đế các vị sao, hơn nữa hiện tại bách tính đói khổ lầm than, trong lúc này mà phát động chinh biến sẽ làm mất lòng dân, muốn quốc gia lớn mạnh thì phải lấy dân làm gốc, điều này hẳn nhị vị phải rõ hơn ta."

"A, có rồi, đại điện hạ Nhạc Linh có một cách này có thể giúp điện hạ người có được lòng dân, đồng thời giúp người trước mặt Bắc đế có thêm tín nhiệm."

"Ồ là cách gì vậy? Sở Nhạc Linh cô còn không mau nói?" Bắc Cảnh Minh dần mất kiên nhẫn mà lớn tiếng.

"Ha ha, tam điện hạ người đừng quá nóng vội, kế này của ta nói ra thực chất vô cùng đơn giản."

"Chính là mở kho phát lương."

"Mở kho phát lương, cô bị điên à."

"Không, ta không điên, hai vị nghe ta nói này, hiện dân chúng đói khổ lầm than, lúc này chính là lúc tốt nhất để thu phục lòng dân, điện hạ trước hết người nên làm thế này.. sau đó ta sẽ làm thế này.."

Theo lời Sở Nhạc Linh đại hoàng tử, tự mình mở kho đem lương thực phân phát cho nạn dân. Bắc Nhạc Nguyên và Bắc Cảnh Minh thân mặc thường phục ở trước cổng thành phát lương thực, phát cháo cho nạn dân, dân chúng đều một lòng cảm kích hết lời ngơi khen. Điều này là cho Bắc đế vô cùng hài lòng, Sở Nhạc Linh dựa vào thân phận thiên nữ của mình đứng ra kêu gọi các phi tần trong hoàng cung Bắc quốc, các mệnh phụ phu nhân, các thế gia tiểu thư cùng nhau quyên góp tự bản thân nàng cũng đem hết phân nửa số vật phẩm hồi môn của mình quyên góp để làm gương. Đám nữ nhân kia thấy vậy nhất quyết không chịu thua kém mà ra sức ủng hộ. Sở Nhạc Linh cũng chẳng để bọn họ thiệt thòi, nàng đến xin với Bắc đế ban tặng kim bài và phong hiệu cho những người đã đóng góp nhiều tiền của, bọn họ góp vào bao nhiêu ngày giờ nhận tiền đều được Sở Nhạc Linh ghi lại rõ ràng.

Bắc đế thấy những việc nàng đã làm cho Bắc quốc thì lấy làm vui vẻ, chẳng những ban thưởng nàng mà còn lệnh cho bá quan văn võ phải ra sức đóng góp giúp đỡ nàng. Bắc Cảnh Minh sau sự việc lần này đối với nàng liền sinh ra lòng mến mộ, một nữ tử bé nhỏ như nàng lại có thể làm được những việc cho dù là nam nhân cũng khó lòng mà thực hiện. Lại nói, những việc này rơi vào mắt Bắc Thuần Phong liền trở thành sự uy hiếp, Bắc Nhạc Nguyên lần này đã lập đại công chẳng những ổn định được lòng dân mà còn lấy được không ít sự tín nhiệm từ phụ hoàng. Sở Nhạc Linh ngươi rốt cục đang đứng về phe nào. Trong lòng tức giận không thôi, hắn vung tay hất đổ bàn trà, chén ngọc trong tay hắn cũng vì thế mà hóa thành cát mịn. Hắn nghiếm răng, hét gọi Vu Da sai hắn đến bắt Sở Nhạc Linh.

Qua lần quyên góp này danh tiếng của Sở Nhạc Linh càng được lan xa hơn, chẳng những được muôn dân ca ngơi hiện tại còn có kẻ muốn xây miếu để cung phụng nàng. Sở Nhạc Linh bất lực ôm đầu, nàng vốn muốn cùng Tiểu Đào xuất cung về tam vương phủ dọc đường lại gặp Ngụy Thừa Lạc, vô tình gặp lại cố nhân những ký ức đau khổ của trước kia một lần nữa như sóng cuộn trong trái tim nàng. Nàng cố gắng lấy lại bình tĩnh cùng Ngụy Thừa Lạc trao đổi đôi câu, thấy sắc mặt Sở Nhạc Linh không được tốt Ngụy Thừa Lạc liền ngỏ ý để nàng ấy đưa Nhạc Linh về tam vương phủ. Sở Nhạc Linh thoáng do dự nhưng cũng không từ chối nàng ta. Ngồi trên xe ngựa trong đầu Nhạc Linh bất ngờ lóe lên một ý nghĩ táo bạo nàng hướng Ngụy Thừa Lạc mở lời muốn cùng nàng ta kết nghĩa kim lang, sau này có phúc cùng hưởng có nạn cùng chia, còn lấy lý do tất cả do duyên phận sặt đặt nàng chỉ thuận theo ý trời mà làm. Câu chuyện của Sở Nhạc Linh hết sức hoang đường nhưng vẫn khiến Ngụy Thừa Lạc nhất mực tin tưởng, nhìn Ngụy Thừa Lạc nhìn mình cười một cách ngây ngô, thâm tâm Sở Nhạc Linh cũng lạnh đi vài phần. Người trước mắt nàng so với kiếp trước hoàn toàn không có chút nào sai biệt, nàng ban đầu cũng bị vẻ ngây thơ lương thiện này của nàng ta che mắt, hết lòng đối đãi nàng ta, xem nàng ta như là tỷ muội. Kết quả thì sao, Sở Nhạc Linh khó hiểu trong lòng, khi nàng trùng sinh trở lại thế giới này có rất nhiều chuyện dường như đã thay đổi, đến cái chết của bản thân nàng cũng còn vô vàng uẩn khúc, đây rốt cục là muốn nàng phải làm sao.

"Nhạc Linh tỷ tỷ, muội trông sắc mặt tỷ rất kém tỷ là không khỏe chỗ nào, muội đưa tỷ đến khám đại phu có được không?"

Giọng nói non mềm của Ngụy Thừa Lạc bỗng đến bên tai đưa Nhạc Linh đang chìm trong hồi tưởng lại một lần nữa trở về với hiện tại, nàng nhẹ cười với Thừa Lạc nói.

"Ta không sao, muội không cần lo lắng, chẳng qua là mới khỏi bệnh không lâu, mấy ngay nay có chút lao lực nên hiện tại bản thân có chút mệt mỏi, ta về phủ nghỉ ngơi một lát liền không sao nữa rồi."

"Tỷ tỷ, trông tỷ mệt mỏi lắm, Thừa Lạc không yên tâm, chúng ta vẫn nên đến chỗ đại phu thì hơn."

"Được rồi, nghe muội cả."

Có được sự đồng thuận của Sở Nhạc Linh, Ngụy Thừa Lạc vui vẻ ra mặt, đưa nàng đến gặp Tô đại phụ nổi tiếng nhất kinh thành, sau khi bốc thuốc xong liền đưa nàng về vương phủ, bản thân cũng tự mình xuống bếp sắc thuốc cho Sở Nhạc Linh, Sở Nhạc Linh trông bộ dạng lấm lem của nàng ta nhất thời không biết nên khóc hay nên cười, thuận tay lấy ra từ trong người một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau đi vết lọ trên mặt nàng ta, tiện thể ném cho nàng ta một miếng mứt đào. Ngụy Thừa Lạc nhận lấy miếng mứt nàng cho trân trọng đến mức chẳng nỡ ăn mà cẩn thận gói vào khăn tay cất đi như báu vật. "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có phải ta nhìn nhầm rồi không?" Sở Nhạc Linh tự hỏi chính mình, xong nàng vẫn lờ đi nói đôi câu cảm tạ Ngụy Thừa Lạc, dặn dò nàng ấy có thời gian thì đến nói chuyện cùng mình rồi nhờ Tiểu Đào tiến nàng ta về. Tiểu Đào vừa đi không lâu, Nhạc Linh liền hướng ra sau tấm bình phong nhàn nhạt nói.

"Vu Da ta biết là ngươi, mau ra đi."

"Cô thật sự có thể nhận ra ta?" Hắn nghi hoặc hỏi.

"Ta không nhận ra ngươi, chỉ là mùi đàn hương trên mình ngươi nói cho ta biết."

"Thật vậy sao?" Hắn nghi ngờ đem y phục bản thân ngửi hết một lượi lại nhìn nàng ánh mắt có phần kinh ngạc.

"Chủ tử ngươi muốn tìm ta là có chuyện gì?"

"Nếu cô đã biết vậy thì mời theo ta."

"Vu Da ta nói ngươi nghe này, ta dù thế nào cũng là một công chúa, ngươi có thể đừng cứ mỗi lần đưa ta đến gặp chủ tử ngươi, lại đem ta cho vào bao vải rồi vác thế này có được không?"

"Ta.. ư.. ta có chút buồn nôn rồi."

"Công chúa, cô gắng chịu đựng một chút, rất nhanh sẽ tới thôi."

"Ngươi tốt nhất là lẹ làng cho ta, nếu không ta sẽ nói lại với chủ tử ngươi để hắn phạt ngươi."

"Ư.. ư.."

Nhạc Linh vừa uống thuốc không lâu liền bị Vu Da cho vào bao vải vác trên lưng dùng khinh công đưa nàng băng qua hết tường cao ngõ nhỏ thật là muốn mạng của nàng mà Nhạc Linh thầm oán. Nàng thật sự sắp không nhịn được mà nôn ra mất, đang lúc nàng còn choáng váng thì Vu Da cũng đã đến nơi hắn vừa đặt nàng xuống đất, nàng liền tốc mình chạy ra một góc liên tục nôn vào tường. Bắc Thuần Phong từ trong Đông Oanh các đi ra vừa đúng lúc bắt chọn cảnh này, khóe miệng hắn không tự chủ mà khẽ nhếch lên, từng bước đi về phía nàng. Nhạc Linh đầu tóc rối bời y phục hỗn loạn mặt mày tái xanh từ trong bờ tường quay ra nhìn hắn cười một cách đáng sợ hai mắt nàng tức thời trắng dã, toàn thân vô lực ngã trên mặt đất.

Bắc Thuần Phong có phần hoảng loạn, thuận tay bẻ một nhành cây đi đến bên cạnh nàng lấy cành cây hướng nàng chọc chọc vài cái. Mà Vu Da nãy giờ đứng một bên quan sát sớm đã không nhịn được mà cười lớn, Bắc Thuần Phong xác nhận nàng ngất xỉu liền muốn ôm nàng về phòng. Đúng lúc hắn sắp chạm tới thân nàng thì nàng đột nhiên bật dậy trợn mắt nhìn hắn, hắn theo phản xạ mà lùi về sau. Vu Da lần này thật sự hắn đã nhịn không nổi nữa rồi trong cuộc đời của hắn, hắn chưa từng gặp chuyện gây cười đến như vậy. Hắn cười đến mức bản thân nằm lăn dưới đất, lăn mất vài vòng. Bắc Thuần Phong, lúc nàymới ý thức được tình huống vui vẻ cười lớn. Mặc kệ Sở Nhạc Linh đang sùi bọt mép nằm giẫy chết trên mặt đất.

Chủ tớ hai tên này đúng là không có lương tâm, Nhạc Linh tuy toàn thân vô lực nhưng tâm trí nàng vẫn còn tỉnh táo, nàng biết đám nam nhân này đang cười nhạo nàng, nhất là Bắc Thuần Phong nàng không muốn để hắn thấy bộ dạng đáng sợ của nàng lúc này. Tất cả những thứ đang xảy ra này đều là di chứng sau cuộc đại phẫu hoán thân đó. Là do bản thân nàng khinh xuất, khi xuất môn đã nóng vội mà quên uống thuốc, thần trí nàng dẫn mơ hồ. Trước mắt nàng giờ chỉ là một màu đen tối. Bắc Thuần Phong sau khi bình tĩnh lại phát hiện nàng đã nằm bất động dưới đất liền tức tốc ôm nàng vào bên trong các, mặt khác lệnh cho Vu Da nhanh chóng tìm Dược vương đến xem bệnh cho nàng. Dược vương sau khi bắt mạch cho nàng, ánh mắt lão như sáng lên, trầm ngâm chốc lát, lại châm cho nàng vài kim, tiện thể lấy ra trong rương nhỏ một viên thuốc màu đỏ nghiền nát nó ra pha với một ít nước rồi bón cho nàng. Lão đến bên cạnh Bắc Thuần Phong nói với hắn nàng là do trước đó uống nhầm dược liệu nên cơ thể mới sinh ra kháng vệ, co giật may là lão tới kịp không thì mạng nàng khó giữ. Bắc Thuần Phong nghe Dược vương nói vậy mày kiếm khẽ nhăn, phất tay cho Dược vương lui ra, còn bản thân hắn ở lại chăm sóc nàng.

Bạn đang đọc Tiêu Ký Tranh Hoàng sáng tác bởi hoatuyettu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoatuyettu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.