Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1031 chữ

Chương 18 Sự giận dữ của Tiêu Chiến

Tiêu Chiến bỏ mặc Vương Hạo mà trở về Biệt thự Trần Thị    Cậu muốn biết tại sao ông ấy lại muốn giết chết người mà cậu yêu 

Cậu vừa bước vào thì gặp được Dì Hoa

Cậu chủ.... Lâu lắm rồi không gặp  cậu vẫn khỏe chứ

Con khỏe .. .. Dì Hoa cho con hỏi   Ba con  đâu rồi ạ

Dạ ông  chủ đang ở trong phòng làm việc  thưa cậu chủ.

Tiêu Chiến  gật đầu nhẹ  rồi quay bước về phòng ngủ của Ông Trần mà  tiến vào gõ cửa

Cốc... cốc...

Ba oi con là Tiêu Chiến nè ..Ba có ở trong phòng không vậy ? Con có chuyện muốn nói với ba

ào đi

Cậu vừa bước vào trong phòng, thì  trông thấy Ông Trần  đang nói chuyện điện thoại với ai đó... khuôn mặt nở nụ cười đắc ý mà nhìn cậu ... Ông Trần chỉ chỗ sopa  cậu không nói gì mà   tiến tới chiếc ghế sopa rồi ngồi xuống nhìn Ông Trần trong phẫn nộ .

Mày lo làm tốt vào đừng để bọn cảnh sát điều tra được ..là tao  cho mày chết  một cách đau đớn nhất

Vâng ông chủ

Ông Trần liền tắt điện thoại nhanh chóng rồi bước đến chiếc ghế đối diện ngồi xuống nhìn cậu mà nở nụ cười nữa miệng nói

Về rồi sao ..tao tưởng mày không cần ông già này thì phải

Tiêu Chiến không trả lời Ông Trần mà  vô thẳng chủ đề mình cần hỏi 

Tại sao  ba sai Vương Hạo gϊếŧ Vương Nhất Bác chứ

Ai nói mày biết chứ

Ba  không cần ai nói với con .. Mà con biết được ba chính là người chủ mưu giết chết người con yêu 

Tại sao ba làm như vậy chứ. .ba muốn gì cứ nhắm vào con lại giết anh ấy chứ

Sao   Ba lại đối xử tàn nhẫn với con như vậy

Tao đã nói rồi... Mày dám bỏ rơi những thứ tao cho mày mà mày lại vì nó thì phải cho biến mất vĩnh viễn

Được ...nếu ông nói thế thì tôi sẽ nhớ những gì mà ông nói.... Mối thù này tôi không để yên cho ông đâu

Tiêu Chiến lau nước mắt mà chạy lên xe mà về biệt thự Vương Thị ,vừa về tới thì không thấy ông bà Vương và Tỏa Nhi cậu lật đật chạy xuống nhà bếp thì nhìn thấy ông bà Vương bị trói cùng dì hiền ...con bé Tỏa Nhi thì không thấy đâu nữa.. Cậu khóc trong vô  vọng  mà chạy ra bên ngoài  thì cậu nhìn thấy ,Một chiếc xe hơi sang trọng chạy ngang đến...một người vừa  bước xuống xe với gương mặt nham hiểm  mà nở nụ cười ...không ai khác chính là Vương Hạo .

Tiêu Chiến.... Hắn lên tiếng gọi cậu .

Tiêu Chiến xoay người lại, cậu Tức giận nhanh chân chạy đến nắm mạnh lấy cổ áo hắn mà lay lắc...

NÓI! ANH ĐÃ LÀM GÌ CON TÔI, MAU CHO  TÔI BIẾT, THẰNG BÉ ĐÂU RỒI ,ANH MAU TRẢ LẠI CON CHO TÔI,  ANH KHÔNG PHẢI LÀ CON NGƯỜI ,LÀ TÊN CẦM THÚ .. SUỐT ĐỜI NÀY TÔI KHÔNG THA THỨ CHO ANH ... Cậu  hét trong niềm căm phẫn tột độ, người chẳng thấy đâu...mọi thứ như một giấc mơ chỉ trong một ngày...một ngày mà Cậu mất đi anh và đứa con thì làm sao cậu sống nổi  .

Tiêu Chiến àk... Anh cho em biết một chuyện là thằng nhóc nhỏ ấy

Tay cậu  vẫn nắm chặt lấy cổ áo hắn, khoảng cách gần mặt này hắn chứng kiến đôi mắt Tiêu Chiến giờ đây đã chuyển sang những vệt tơ máu đỏ ngầu y chang Vương Nhất Bác

ANH MAU NÓI"

"Thằng bé chết rồi!"

Cậu nghe như người mất hồn thả nhẹ áo hắn ra...cậu tức giận mà  vung tay tát thẳng vào mặt hắn, giờ đây Tiêu Chiến như kẻ điên  mà la hét

Vương Hạo mày nói láo! Mày  nói láo đúng không? Con của tao  đâu, con tao  đâu... Tao phải tìm con tao và Vương Nhất Bác .cậu định xoay người chạy đi thì bị hắn kéo lại...

Vương Nhất Bác và con của em đã  chết rồi! Từ nay em sẽ  không còn vướng víu gì với Vương Thị nữa ,thì lúc đó em kết hôn với tôi ...em nghe rõ chưa Tiêu Chiến .."

Vương Hạo mau Buông ra, buông tao  ra...mày là tên khốn kiếp ,là lũ xúc sinh không phải con người ... Tao có chết vẫn không bao kết hôn loại cầm thú không có trái tim như mày , mày bỏ bàn tay giơ bẩn thỉu của mày ra khỏi người tao

Hắn  không trừng trừ mà kéo cậu  lên xe, cậu lập tức lùi lại vài bước ...cậu nhất quyết  phải đi tìm anh  và con của cậu ...cậu không còn tin lời hắn,những  lời  hắn nói điều là giả dối của một kẻ quỷ quyệt xảo trá như hắn làm sao cậu tin được ...

Hắn   không lên tiếng mà  ra hiệu cho một đám  vệ sĩ kéo bắt cậu  lên xe và khoá lại, cậu ngồi bên trong điên cuồng đập cửa...

Vương Hạo nhìn Tiêu Chiến mà đứng bên ngoài ,rồi hỏi tên đàn em của hắn chính là Tứ Kỳ

"Mày giải quyết nó và nghiệt chủng kia chưa?"

Tứ Kỳ nhanh chóng trả lời hắn ..

"Dạ thưa anh! Đã xong rồi..chắc bây giờ xác hai cha con nó đã trôi dạt nơi xa và mất xác thật rồi

Một ngày trước  trên chiếc tàu lớn hiệu XY

Các người là ai thả tao  ra...

"Thả tao  ra..".

Giọng nói Vương Nhất Bác vang lên, cậu bị trói lại, giờ đây cậu cũng không biết  Tiêu Chiến và Toả nhi đang ở phương   nào...

Vương Nhất Bác  bị một tên đánh vào sau ót rồi bi chúng bắt đi ....đàn em của hắn đưa anh  lên chiếc tàu

Mày có nghe tiếng khóc của ai không

Oe oe oe ..

Tỏa Nhi.. Mày định làm gì con tao ..

Mau thả con tao ra ...lũ khốn nạn...

Aaaaaaaaaa

Bạn đang đọc Tiêu Mỹ Nhân xin đứng lại sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.