Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1219 chữ

Chương 7 ...Thịt thỏ ngon lắm

Vương Nhất Bác anh là tên cầm thú , mau thả tôi ra, anh đang làm cái trò gì vậy hả

Anh có làm gì đâu chỉ muốn ngủ với em thôi mà

Anh đừng có mơ, ai thèm ngủ với anh chứ

Vậy sao ...hôm nay tôi cho em  biết mùi vị em van xin tôi thao em  sướng mà rên rỉ cho xem

Anh đừng có mơ mà tôi van xin ,có chết cũng không

Được ...là em nói nha,anh không ép

Vương Nhất Bác  nở nụ cười rồi đứng dậy, đi  lại cái tủ mở trong hộp  ra, lấy ra một lọ thuốc, đổ vào tay rồi  cầm một viên  thuốc đi tới gần cậu mà lên tiếng

Bảo bối em nhìn xem ,viên thuốc  này sẽ giúp cho anh và em  hoan ái càng thêm sung sướng cho xem

Anh đang làm gì vậy, đừng nói là anh  muốn tôi uống viên thuốc đó nha

Ừk đúng rồi... Bảo bối của thiệt là giỏi

Anh dám

Sao không dám chứ.. Một chút xíu nữa em sẽ tự nguyện lên giường với anh àk

Không bao giờ anh đừng tưởng bở nha

Vậy sao..

Vương Nhất Bác nở nụ cười nham hiểm ,mà đi tới gần cậu đem viên thuốc bỏ vào miệng Tiêu Chiến,anh liền  ép cậu nuốt xuống, Tiêu Chiến không chịu liền cắn miệng lại, khiến cho anh tức giận mà nói 

Em ngoan cố vậy sao, để tôi xem em chịu nổi không

Anh ....anh

Giằng co cuối cùng cậu cũng đã nuốt hết viên thuốc mà anh đưa vào miệng

10p sau  Tiêu Chiến bắt đầu uốn éo cơ thể ,viên  thuốc đã vào bên trong cậu  đã   thấm , mồ hôi nhễ nhãi thay phiên nhau xuất hiện, tay cậu bị trói phía trên, không thể tự mình thoả mãn được,viên  thuốc mà anh  cho cậu uống là loại mạnh nhất

Vương Nhất Bác trèo lên giường cởi trói tay cậu ra ,rồi lại sopa ngồi xuống cầm trên tay ly rượu mà lắc lắc  ,ánh mắt cứ hướng về người nằm trên giường mà rên rỉ

Tiêu Chiến cố gắng ngồi dậy anh mắt  nhìn anh, nhìn đến đôi môi mỏng đang khép hờ, có chút ướt át . Cậu nuốt một ngụm nước miếng, cơ thể cậu  không kiềm chế được liền đứng dậy chạy  đến hôn vào môi anh.

Vương Nhất Bác biết  Tiêu Chiến không kìm hãm được dục vọng trong người mà   phối hợp với  cậu , dang 2 tay ra sau eo cậu, kéo cậu lại gần mình hơn mà ngấu nghiến

Vương Nhất Bác ra sức mút môi Tiêu Chiến, khuôn miệng kia bị lưỡi của cậu cuốn lấy. Bàn tay nghịch ngợm mò      đầu núm  nhỏ  của cậu mà se se 

Anh đè cậu  xuống sopa , trực tiếp lấy  thân to lớn ở trên nằm trên người cậu

Hai cơ thể quấn lấy nhau, môi anh  từ từ di chuyến đến tai cậu , anh liền  cắn nhẹ vào tai cậu ,khiến cho  cậu rên rỉ   "ưm...ưm... ưm  lên một tiếng

Anh  tiếp tục liếm quanh vành tai rồi cổ , toàn thân cậu phải co rúm lại,  rên rỉ nỉ non mà mắng chửi : "ưm... ưm.. Vương Nhất Bác anh là tên khốn kiếp   ..ưm.. Tôi không tha cho.. ưm.. ưm anh đâu... ưm..ưm..

Giọng nói nhẹ nhàng của cậu đã   lọt đến tai Vương Nhất Bác lại giống như cậu  đang quyến rũ anh hơn.

Anh hôn xuống cổ,rồi  nghịch ngợm một vòng rồi di chuyển đến xương quai xanh của cậu . Tiếp đó là liếm mút không ngừng nụ hoa của cậu , tay còn lại mân mê nụ hoa bên kia mà dày vò đủ kiểu

Cái hành động của anh khiến cho cậu  bị kích thích đến mê mẩn , cậu không chừng trừ  lấy   một tay vòng qua eo anh , tay kia chống xuống giường, đem người anh đặt dưới hậu huyệt

Đầu lưỡi cậu ướt át tiến vào trong miệng anh mà quấn quýt không ngừng. Hơi thở của anh trở nên dồn dập, ánh mắt đỏ ngầu mà trầm xuống.

Anh và cậu cứ hôn nhau đến nỗi mà  không chịu dứt, đến khi cậu  cảm nhận được vật dưới bụng cậu nhô lên mới dừng lại.

Tiếng thở dốc của anh khiến cho cậu phải ngại ngùng mà   mò xuống người anh em của anh  đang cương cứng dưới bụng, cậu  chậm rãi nghịch ngợm "người anh em của anh " khiến cơ thể anh  càng lúc càng nóng mà ham muốn dâng cao

Vương Nhất Bác nhìn cậu mà  chìm đắm, hai tay chạm vào môi hồng của  Tiêu Chiến mà lướt qua nhẹ nhàng

Tiêu yêu nghiệt em lại bại trong tay anh rồi

Anh không chơi xấu tôi thì sao tôi không như thế chứ

Àk vậy là anh làm càng phải không. Vậy chúng ta dừng lại được rồi

Vương Nhất Bác anh dám dừng thử xem

Tại sao anh không dám chứ

Anh ..là đồ khốn   hức ..hức..

Ngoan anh thương anh không ghẹo em nữa chúng ta tiếp tục nhé

Ùm

Vương Nhất Bác  không kiềm chế được nữa , quyết định  kéo cậu  dậy, quay lưng cậu  về phía mìk, hai chân  cậu rồi ra , rồi đưa người anh em của mìk vào trong hậu huyệt .

Anh chỉ dùng sức động người anh em  một cái vào trong khiến cho cơ thể cậu  khiến cho  cậu vừa  kêu một tiếng to

Vương Nhất Bác anh không dùng cái kia hả ,sao không nói trước biết tôi đau lắm không

Cho anh xin lỗi anh hứa sẽ làm nhẹ

Ưm .. Ưm .."

Anh tiếp tục ra vô,   bàn tay còn  lại không an phận, nghịch luôn "thằng bé  của cậu mà vuốt . Mấy điểm mẫn cảm trên người bị anh  làm cho tê dại,

Sự đau đớn của cậu đã tthay vào đó là sự sung sướng mà  anh ban tặng, cậu thấy cơ thể của cậu đang  cảm nhận được dục vọng của mìk mà đắm chìm trong đó.

Anh ôm chặt cậu  dần dần đẩy nhanh tốc độ. Khoái cảm này càng ngày càng đậm, bao phủ lấy toàn bộ thân thể cậu mà rên rỉ vì sướng

Anh và cậu nhanh chóng đạt đến cao trào, anh cũng bắn vào trong cơ thể cậu  một chất dịch ấm nóng hổi

Đêm đó cả anh và cậu đều điên cuồng tới cực độ mà quấn quýt không rời

Tay chân của cả 2 luôn  quấn lấy nhau, đôi môi ướt át mà  hôn ,cơ thể cậu bị anh chiếm lấy   , sự ấm áp của anh luôn ở bên  trong cậu mà liên tục  ra ngoài. Những cú thúc mạnh mẽ của anh  khiến cho cậu  sung sướng cho tới tận trời sáng

Sáng hôm sau Vương Nhất Bác dậy sớm đến cty làm việc thì trong phòng san trọng , có một người con trai nằm trên giường bị anh hành hạ suốt đêm,, muốn  cử động cũng không được mà liên tục chửi rủa

VƯƠNG NHẤT BÁC ANH TÊN KHỐN KIẾP, ĐỒ CẦM THÚ ,HÁO SẮC ,LÀ TÊN MẶT LIỆT TÔI GHÉT ANH

AAAAAAAAAA

Bạn đang đọc Tiêu Mỹ Nhân xin đứng lại sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.