Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi ức khó quên

Tiểu thuyết gốc · 1060 chữ

Vũ trụ bao la , luôn luôn theo một định luật nào đó . Có kẻ xấu thì tất nhiên sẽ có anh hùng , vì vậy cuộc chiến giữa những thần tiên và ác ma sãy ra liên tục , liên tục . Cho đến một ngày một vì thần tiên tối thượng ra tay ngăn cản , cuộc chiến mới đi đến hồi kết .

1000 năm sau đại chiến tiên , ma kết thúc .

Ở ngoài không gian vũ trụ , trong một lâu đài nguy nga tráng lệ , xung quanh toàn là những thứ đồ vô giá . Ở giữa lâu đài có một cung điện đầy uy nghiêm . Ngồi trên bảo tọa là một người đàn ông khuôn mặt phúc hậu , tầm khoản 30 tuổi , ánh mắt toát ra vẻ đầy chính khí , đôi lông mày kéo dài gần chạm tới đuôi mai tóc .

Bỗng nhiên người đàn ông lên tiếng .

- TRIỆU TẬP CÁC VỊ THIÊN VƯƠNG , NGÀY XUẤT ĐỊNH CỦA SƯ PHỤ ĐÃ TỚI , MAU MAU VỀ THỈNH AN NGƯỜI .

Tiếng nói vang vọng ra khắp vũ trụ . 1 phút đồng hồ trôi qua .

Tiếng cười nói khắp nơi , đưa mắt nhìn qua thì có vô số thiên chúng đang đánh đàn ca hát , rãi hoa mạn thù . Mùi thơm tỏa ngát cả tòa thiên cung .

HAHA cuối cùng sư phụ đã xuất định , ko biết người có nhập vào thánh tọa chưa nhĩ !

Người đàn ông từ trong không gian xuất hiện đưa mắt nhìn ra cười nói.

- Trần tế , đệ về rồi đó à các sư đệ , sư muội khác đâu . Ngồi trên bảo tọa người đàn ông từ từ nói ra.

-Aizz Trần thiên sư huynh đó à , mấy bữa nay cái lũ khốn khiếp kia cứ liên tục quấy phá làm cho chúng đệ phải liên tục tạo ra kết giới nối lại tránh chúng lại thả mấy con ma thú vào phá phách khắp nơi. Chắc có lẽ về trễ hơn đệ một chút .

Vừa dứt lời thì có 2 luồng ánh sáng lớn bay qua , rồi đáp xuống ngay cửa đại điện .

Ta đã nói các đệ rồi, khi ra ngoài thiên giới đừng có phóng ra hào quang như thế , lỡ có thiên ma nhìn thấy rồi đánh lén thì sao .

- Ai da bọn đệ biết rồi huynh cứ nói mãi . Huynh cả ngày cứ ở trong thiên cung làm việc dần dà gan cũng bé theo luôn . Một giọng nói phụ nữ nói lên

- MUỘI còn dám nói , có tin hay không bây giờ ta thực hành môn quy .

Vừa nhắc đến môn quy cả đám xám đen mặt lại ko một ai dám nói j .

Thôi đai sư huynh bớt giận, nay là ngày vui chúng ta mau vào thỉnh an phụ sư đi . Trần tế lên tiếng giải vây nói ra .

Thấy thế trần thiên phất tay nói .

ừm , mau vào thôi.

.....

Trung tâm thiên cung. lúc này trong một ngôi nhà trúc , một người thanh niên với khuôn mặt vô cùng đẹp đẽ , đang ngồi trong tư thế thiền định , nếu để ý kĩ thì có những luồn ánh sáng vàng kim cứ theo chu kì nào đó quấn quanh thân thể .

Bỗng nhiên vùng ko gian ba động 10 thân ảnh hiện ra đứng trước căn nhà trúc đồng thanh lên tiếng nói .

- ĐỆ TỬ TRẦN THIÊN . ĐỆ TỬ TRẦN TẾ . ĐỆ TỬ MINH QUANG . ĐỆ TỬ MINH HỒNG . THAM KIẾN SƯ PHỤ .

Người thanh niên trong nhà gỗ từ từ mở mắt ra , nhìn quanh một lược rồi thì thầm nói .

' Ta đã nhập định 1000 năm rồi sao . Haizz cứ như một giấc mộng ngắn vậy '

- Các con ai đã đến thiên đế cảnh rồi . Người thanh niên nhìn bốn đệ tử nói ra .

- Dạ thưa người, trần thiên con đã đến thiên đế cảnh từ 100 năm trước rồi ạ!

- Tốt lắm , các con ra ngoài trước đi , Ta sẽ ra sau . nói xong cũng nhắm mắt lại rồi im lặng .

- Dạ chúng con xin lui .

Nói xog 4 người hóa thành 4 luồng sáng rồi tan biến mất .

Bên trong nhà trúc lúc này lại về không gian tĩnh mịch . - Haizz lại 1000 năm nữa rồi, sư tôn ngài đang ở đâu . Nói xog lại nhắm mắt rồi chìm vào kí ức xưa cũ ....

.... trong một ngôi nhà trúc nằm trong một thôn quê .lúc này một tiếng nói trẻ nhỏ từ trong căn nhà vang ra .

- Sư tôn ngài mới về sao , có câu được con cá nào ko ?

- Tiểu minh đó à , mau ra giúp ta cầm xọt cá vào nhà . Giọng nói có phần già nua vang lên ở đầu ngõ

- Vâng! con ra ngay đây ạ

Chạy một mạch từ trong nhà ra ngoài ngõ rồi xách lấy xọt cá nhìn qua nhìn lại rồi cay mày nói .

- Sao chỉ có 2 con thế sư phụ .

ầy cái thằng nhóc này, chúng ta có 2 người thì ta chỉ câu có 2 con thôi . Thôi mau mang vào đi nhanh còn làm bữa trưa nữa

Đứa nhõ trề môi một cái rồi chạy vô nhà . Nhìn theo ông lão chỉ cười cười rồi bước vô.

Buổi trưa trên bàn ăn

- sư phụ à, tại sao chúng ta lại ở đây vậy . Chúng ta là tiên mà sao lại phải trà trộn vào nhân giới mà sống thế hã người .

Câu hỏi vang lên khiến cho ông cụ cũng sững người một chút rồi cười nói ra.

- Con còn nhỏ không biết được , chờ khi con lớn lêb rồi sẽ biết . Thế gian này biết bao người cầu được thành tiên , nhưng họ đâu biết ý nghĩa sau cùng của tiên là dì.

- Vậy ý nghĩa là j vậy sư phụ ?

- Chính là vượt thoát khỏi những ràng buộc trần thế, tự do tự tại làm những việc mình thích ngao du những vùng vũ trụ chưa biết đến . Đó chính là tự tại . NHƯNG PHẢI VƯỢT QUA ĐƯỢC TRẦN THẾ NÀY CÁI ĐÃ

Lời nói bỗng nhiên nhấn mạnh làm cho đứa nhỏ trố mắt nhìn . Rồi hỏi lại

- Làm sao để vược qua thưa sư phụ

Bạn đang đọc Tiếu ngọa hồng trần sáng tác bởi Tan4
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tan4
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.