Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi Lễ Triệu Hồi (1)

Phiên bản Dịch · 1183 chữ

Ngụy Vệ cúi thấp người xuống, lấy loại hành động lén lút chuyên nghiệp nhanh chóng tiếp cận nông trại.

Diệp Phi Phi cũng cúi thấp theo, học theo cách di chuyển lén lút chuyên nghiệp của Ngụy Vệ để theo phía sau mông hắn.

Hai người đến gần vách tường gạch vôi màu đỏ cao chừng hơn một mét ở rìa nông trại, Diệp Phi Phi nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, sau đó lại ngồi xổm xuống, nói với Ngụy Vệ: “Hình như nơi đây không có người, cũng không có giám sát, ngay cả chó bên trong cũng đều không cảnh giác.”

“Đúng vậy, tên xấu này rõ ràng không chuyên nghiệp lắm.”

Ngụy Vệ gật đầu phụ họa, nói: “Có điều, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút mới được.”

Diệp Phi Phi vô cùng tán đồng: “Đúng đúng đúng, ngàn vạn không thể khinh suất……”

Lời nói còn chưa xong, liền thấy Ngụy Vệ giơ tay đặt ở đầu tường, sau đó thân thủ linh hoạt trèo vào trong nông trại.

Diệp Phi Phi ngơ ngơ ngẩn ngẩn, gấp rút đi theo bước chân Ngụy Vệ.

Hai người hơi cúi người xuống, lúa mạch trong ruộng ở đây chỉ có thể che phủ đến mắt cá chân, động tác cực kỳ nhanh chóng lại lưu loát, trực tiếp hướng vào bên trong nông trại, chạy đến vị trí dựng mấy cái lều lớn, chân đạp lên đồng ruộng lúa mạch, phát ra tiếng cọ xát nho nhỏ, cùng lúc đó tại thung lũng bên cạnh đồng ruộng, nhìn chỗ nào cũng thấy xác chết quạ đen, có con đã phân hủy một nửa, từng con mắt u ám, không một tiếng động nhìn theo hai người bọn họ.

Diệp Phi Phi lần đầu tiên tiếp nhận vụ án trọng yếu, căng thẳng đến mức chóp mũi mồ hôi đều tuôn ra, lồng ngực đập thình thịch.

Nhưng nhìn về phía trước thấy bóng lưng trầm ổn linh hoạt của Ngụy Vệ, cô cũng dần dần lấy lại được dũng khí.

“Bình tĩnh, Diệp Phi Phi!”

Cô tự mình nói trong lòng: “Ngươi đã từng được giáo viên chuyên nghiệp chỉ dạy, mà Tiểu Ngụy người ta chỉ là thực tập viên mới từ trong ngục giam thả ra. Xét về thời gian công tác, hắn còn chậm hơn ngươi cả tháng rưỡi, ngàn vạn không thể mất mặt.”

……

Tốc độ của hai người rất nhanh, không đến một phút, liền tìm được lều lớn gần nhất ở phía trước, ngồi xổm xuống.

Xa xa, một vài con chó đang căn xé miếng thịt gì đó có chút trì chậm chạp trở nên cảnh giác, nhao nhao quay đầu, đáng sợ nhìn về phía bọn họ.

Nước dãi bắn ra tung tóe, trong ánh mắt lộ ra tia hung hãn, trong miệng phát ra tiếng hừ hừ.

Ngụy Vệ nheo mắt lại, rút súng từ ngang lưng ra, chỉa về đám chó dữ phía trước.

Thấp giọng nói: “Đừng kêu bừa, cút.”

Lúc nói ra những từ này, trong đôi mắt mơ hồ chợt lóe lên ánh đỏ.

“Hừ hừ hừ……”

Mấy con chó dữ lập tức cụp đuôi cất đi hết nước dãi, nhanh chóng dựng đuôi lên, miếng thịt còn thừa trên đất cũng không thèm, ảo não chạy trốn phía xa, còn liên tục quay đầu lại nhìn xem Ngụy Vệ có đuổi theo hay không.

“Như vậy cũng được à”

Diệp Phi Phi nhìn đến mức hai mắt đăm chiêu, được mở mang tầm mắt rồi.

Ngụy Vệ xem như không có chuyện gì mà thu súng về, ngạc nhiên hỏi: “Cô không sợ súng sao?”

Diệp Phi Phi ngơ ngác nói: “Tất nhiên là sợ rồi.”

Ngụy Vệ cười đáp: “Như vậy có gì kì lạ đâu, đến cô còn sợ, thì làm sao bọn chúng không sợ?”

Diệp Phi Phi nhất tời ngớ ngẩn, hình như logic kiểu này cũng không có vấn đề gì.

……

Còn chờ Diệp Phi Phi phản ứng lại, Ngụy Vệ bỗng nhiên đứng dậy, lại lần nữa mò mẫm vào bên trong.

Diệp Phi Phi gấp rút đuổi theo, hai người bọn họ rất nhanh đã tới trước một cái lều lớn tiếp theo.

Ngụy Vệ đưa tay kéo ra tấm vải nhựa màu trắng che phủ bên ngoài, đi vào bên trong chỉ thấy những trái cả chua đỏ tươi trên cây, bước vào liền đưa tay chụp hai trái, một trái cắn vào miệng, một trái tiện tay đưa cho Diệp Phi Phi, tiếp tục mò mẫm tiến về phía trước.

Hai người chậm rãi xuyên qua các lều lớn, liền tới trung tâm nông trại, nhìn thấy một ngôi nhà bê tông nằm lẻ loi.

Xung quanh ngôi nhà, bao tải chất chồng như núi, từ bên trong tràn ra chất lỏng dính nhớp.

Mùi hôi thối bốc ra càng nặng, cũng không biết bên trong bao tải có chứa thứ gì.

Bọn họ thả nhẹ cước bộ, lặng lẽ vòng ra phía sau căn phòng, nhẹ nhàng thăm dò, hướng mắt quét qua trong phòng.

Bốc cục gian phòng khá lộn xộn, đồ dùng trong nhà nghiêng ngã bừa bộn đều bị đẩy tới bên tường.

Cây xanh khô héo, sơn dương đen bị phanh thây mổ bụng, khắp bốn phía đặt đủ các loại chai chai lọ lọ không rõ thành phần bên trong. Trên sàn nhà là những hình thù uốn cong quái dị được vẽ bằng thứ chất lỏng màu đen không xác định, giống như là những xác đống đang vặn vẹo nhảy múa. Tất cả những hình này đều quây xung quanh chiếc ghế sô pha, hình thành hình tròn vô cùng lớn, gần như bao phủ toàn bộ không gian của ngôi nhà bê tông.

Bên trong vòng tròn lại đan xen lẫn nhau, tạo thành kí hiệu ngôi sao sáu cánh.

Mà trên chiếc ghế sô pha cũ nhát ở chính giữa, dường như có bóng người tóc hoa râm, ngôi hướng mặt về phía cửa.

“Đây có lẽ là biểu tượng thần bí của hệ Tử Vong……”

“Nơi này đang chuẩn bị triệu hồi cái gì sao?”

Ngụy Vệ nhíu mày lại, đang đoán công dụng của biểu tượng thần bí này.

Mười hai hệ ác ma, mỗi một hệ đều có cho mình một biểu tượng thần bí riêng, bởi vì không giống nhau về tín ngưỡng giáo tôn giáo cùng giáo lý, những biểu tượng thần bí này lại có đủ loại chi nhánh, thế nên hắn cũng không thể nhận ra toàn bộ chúng, chỉ có thể đưa ra những phán đoán cơ bản.

Có điều nhìn thấy những biểu tượng thần bí vẽ khắp căn phòng, liền biết mình không đến nhầm nơi.

Nơi đây gần như đều tỏa ra mùi hơi thở của xác chết một cách nồng nặc khiến người ta cảm thấy nghẹt thở, còn có những biểu tượng này, đều có thể chứng minh được nơi này có tín đồ tôn thờ ác ma.

……

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.