Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi Lễ Triệu Hồi (2)

Phiên bản Dịch · 1155 chữ

“Ngoan nha, cười với ta một cái đi……”

“Hi hi……”

“……”

Đột nhiên, trong phòng vang lên một tiếng nói của người đàn ông, làm cho Diệp Phi ở bên ngoài bị họa hết hồn.

Cô chỉ thấy trên ghê sô pha có người đang ngồi, nhưng âm thanh lại truyền đến từ đối diện chiếc ghế sô pha, đối phương có lẽ đang ngồi trên nền nhà, vừa vằn bị sô pha che khuất, người đàn ông này cố ý thả nhẹ làm chậm âm thanh, bên trong không gian yên tĩnh lại càng trở nên quái dị.

“Nào nào nào, để ta hâm nóng sữa dê cho em nha, đã thử qua rồi, vừa thơm vừa ngọt,....

Nào, uóng ngụm lớn đi……

Ngoan thật……”

“……”

Trong giọng nói của hắn ta mang theo cưng chiều: “Bảo bảo ngoan lắm, nhanh ăn no nhé……”

Ăn no rồi……”

Giọng nói của hắn ngày càng cưng chiều hơn, âm thanh nhẹ nhàng:“Ta sẽ tiễn em lên đường……”

……

Ngoài cửa sổ, tim gan Diệp Phi Phi như bị người khác bóp chặt, tóc gáy đều nổ dựng lên.

“Có điều em yên tâm, ta đã luyện tập qua rất nhiều lần rồi, bảo đảm không để em đau đâu……”

Giọng nói của người đàn ông vẫn rất thân thiết:“Ta phải tiễn em đi đến bên cạnh thần rồi, đến nơi đó, em cũng phải ngoan nhé?

Nói với ta, có được không nào?”

“……”

Sau khi người đàn ông hỏi dò, lại nắm chặt cổ họng giả giọng em bé rồi nói: “Vâng, em biết rồi……”

Chúc anh và chị mãi mãi hạnh phúc……”

“Sao a……

Bảo bảo thật sự ngoan quá rồi, ta thích em lắm đó……

Mong rằng sau này ta và chị cũng có thể sinh một em bé đáng yêu như này……”

“……”

Ngoài cửa sổ, Diệp Phi Phi nghe mà tê cả da đầu, sắc mặt tái nhợt nhìn Ngụy Vệ.

Nghe được đến đây, cô đã xác định, mình và Ngụy Vệ không tìm sai chỗ, công nhân giếng mỏ thực sự ở gần đây.

Đứa nhỏ kia, cũng đang nằm gọn trong ngực hắn.

Mà bây giờ, hắn đang chuẩn bị hiến tế đứa nhỏ này, hết lần này đến lần khác trước khi hiến tế, đều biểu hiện thân thiết như vậy……

Cái này giống như con ruồi bay vào trong miệng, khiến người ta có cảm giác dạ dày buồn nôn đến mức muốn lật ra ngoài.

Cô đột nhiên quay đầu, mang theo lo lắng dò hỏi nhìn về phía Ngụy Vệ.

Cô chỉ là thực tập sinh, đồng thời sau khi xem qua nhiều tư liệu như vậy, biết rõ vài việc đáng sợ.

Thế nên khi làm bất cứ việc gì, mặc dù nóng ruột, nhưng cũng nỗ lực khống chế bản thân, để tránh khỏi sơ suất mà gây ra tai họa.

Bây giờ cô rất nóng lòng cứu đứa bé kia, cũng không dám liều lĩnh vọt vào.

Không phải sợ nguy hiểm bên trong, mà sợ rằng mình liều lĩnh thất bại, trái lại còn biến khéo thành vụn.

Cô không phải là người sau khi làm sai việc gì chỉ cần lấy lí do “bản thân vốn dĩ có lòng tốt”để an ủi chính mình.

Mà lúc này Ngụy Vệ đang híp mắt lại, dường như đang nhanh chóng suy ngẫm.

Manh mối mà mình hỏi ở chỗ tên Viên què kia cũng không quá rõ ràng, chỉ là ôm suy nghĩ thử vận may để tới đây.

Lại không nghĩ tới, vừa đến đây, vậy mà liền gặp được công nhân giêng mỏ tôn thờ Tử Vong….

Mối liên hệ ở giữa còn chưa được rõ ràng lắm, nhưng thời gian đã không phép suy nghĩ tiếp.

Hắn liền nhếch khóe miệng, nhìn Diệp Phi Phi gật đầu một cái, ra hiệu cô có thể to gan làm chuyện đó.

Diệp Phi Phi nhất thời vừa mừng vừa sợ, đột nhiên trở nên phấn khởi, mạnh mẽ nắm súng đứng dậy.

“Không được nhúc nhích, cảnh sát đây!”

“……”

Ở trong mắt Ngụy Vệ, Diệp Phi Phi là thiên kim tiểu thư, tố chất chuyên nghiệp cũng không tồi.

Thời điểm nắm súng hét lớn, cũng với hất cùi chỏ đập vỡ kính cửa sổ.

Đập nát cánh cửa sổ vốn cũng không quá chắc chắn này, sau đó phi người tiến vào.

Đồng thời trong miệng hét lỡn, chĩa súng về phía người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha.

Động tác quyết liệt, bước đi cũng không hề có vấn đề.

Trọng trách của quan viên trị an siêu phàm chính là trị an, nhưng trong mắt dân thường lại không có danh tiếng gì cả, vậy nên, khi đối mặt với vài sự kiện đặc thù, vì để trấn áp đối thủ và lập tức ổn định cục diện, bọn họ cũng ngầm thừa nhận danh xưng“cảnh sát”, mà đó cũng không phải thân phận thật sự.

Trình độ thân thủ của cô thì không cần nói, thực hành linh hoạt như vậy, có thể thấy đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Chỉ là, Diệp Phi Phi trong thời gian cực ngắn xông vào phòng, chỉa súng vào người đàn ông kia, đột nhiên mặt liền biến sắc.

Da đầu hơi tê, lại lùi về sau hai bước.

Thời điểm trèo cửa sổ tiến vào trong, cô nhìn thấy thanh niên kia đang ngồi quỳ chân trước ghế sô pha.

Trên người hắn còn mặc bộ đồ lao động bẩn thỉu, trong lồng ngực ôm một đứa trẻ gầy nhỏ, tay phải nắm bình sữa.

Thế nhưng thời điểm ở ngoài cửa sổ, Diệp Phi chú ý đến trên ghế sô pha cũng có người, bởi vậy trong nháy mắt cô tiến vào, liền kéo dài khoảng cách với một bên, đồng thời nắm súng chỉa về hướng công nhân giếng mỏ kia, nhanh chóng liếc nhìn về vị trí ghế sô pha, loại trừ nguy hiểm.

Chỉ là, vừa nhìn vào, tóc gáy cô cũng dựng thẳng lên.

Ngồi trên ghế sô pha, khác với trong dự liệu của cô, đó không phải người.

Mà là một xác chết.

Sắc mặt tái xanh, bôi một lớp trang điểm đậm dày cộm nặng nề dành cho người chết, cơ mặt đông cứng, tựa như mang theo nụ cười âm lãnh.

Cô ta mặc trên người chiếc áo cưới màu trắng còn chưa bị bùn đất vấy bẩn, dù đã hoàn toàn bao phủ bởi hơi thở của cái chết, những vẫn có thể tưởng tượng được, khi còn sống cô ấy nhất định là một người phụ nữ mắt phượng mày ngài, tất nhiên, bây giờ những gì mà Diệp Phi Phi nhìn thấy, chỉ có sự quỷ dị cùng cực.

Xác chết người phụ nữ bị đánh cắp, vậy mà cũng ở đây?

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.