Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật Sự May Mắn (1)

Phiên bản Dịch · 1085 chữ

“Thật ra việc này rất là đơn giản.

Những ham muốn vặn vẹo nằm sâu trong tận đáy lòng, luôn sẽ dẫn tới sự chú ý của ác ma.

Mỗi chúng ta ít nhiều đều có những ham muốn và những suy nghĩ đen tối không thể nói cho người khác biết và cũng sẽ không có người thấu hiểu, cất giấu sâu trong lòng, có người có thể dựa vào nhận thức và điều chỉnh của bản thân, mang những suy nghĩ này xóa tan đi, nhưng cũng có người không cách nào buông bỏ được, khiến cho những suy nghĩ đen tối này cứ sôi sục, lớn dần, làm cho méo mó, cuối cùng bị ác quỷ trong góc tối chú ý đến.”

“……”

Ngồi trên lan can của nông trại, Ngụy Vệ kiên nhẫn giải thích với Diệp Phi Phi: "Gã công nhân đó chính là như vậy."

Bản thân hắn cũng biết khi nói ra những suy nghĩ này sẽ bị cười nhạo, nhưng hắn ta không bao giờ có thể xóa bỏ chúng.

Sự ham muốn vặn veoh đã lên đến cực điểm, nó thu hút sự dòm ngó của ác ma.

Hắn ta còn cho rằng mình đã nghe được lời đáp của “Thần”, có được chỉ dẫn của “Thần”.

Nhưng kỳ thực, đó chỉ là lời thì thầm của ác ma….."

“……”

“Vậy……”

Diệp Phi Phi dỗ dành đứa nhỏ đang ngủ trong lòng, không dám nói lớn tiếng, sợ đánh thức đứa nhỏ dậy:

”Thứ được triệu hồi lần này là... một con quỷ?”

“……”

“Con quỷ?”

Ngụy Vệ cười rồi nói: “Có lẽ cũng có thể coi là ác quỷ đi.”

"Trên thế giới này có quá nhiều sự lệch lạc bị sức mạnh ác ma ô nhiễm, một số ở trong từ trường của ác ma, sản sinh ra ý thức, cũng có một số đã chết, nhưng trái lại những người lưu luyến thế giới này vẫn có ý định quay trở về, bọn họ đều xảo quyệt và cường đại.

Đối với người bình thường mà nói, nói bọn họ là ác ma cũng không có vấn đề gì.

Nhưng chỉ là, đó cũng không phải là 12 ác ma mà chúng ta thường nói tới, những ác ma này chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết của chúng ta,

Cho dù thực sự muốn triệu hồi những ác ma trong truyền thuyết này giáng lâm, vậy chắc chắn không phải là chuyện mà nghi lễ đơn giản này có thể làm được.

Coi như chúng ta gặp phải nó, bất luận là con quạ đã thối rữa hay những biểu tượng tinh tế trong phòng, cũng không phải thứ mà một công nhân bị dụ dỗ có thể một mình hoàn thành, cho nên ta nghi ngờ người thực sự chuẩn bị cho buổi nghi lễ triệu hồi này không chỉ có mỗi gã công nhân kia."

Mà gã công nhân này, chỉ được xem như một công cụ để hoàn thành các bước quan trọng nhất, bị sắp xếp đến đây.”

“……”

Diệp Phi Phi nghĩ đến sự cuồng loạn và điên rồ của gã công nhân đó, hắn ta đáng sợ như vậy mà lại chỉ là một con cờ?

“Đừng lo.”

Thấy cô có chút thất thần , Ngụy Vệ cười nói: "Ta cũng sẽ tìm ra những kẻ chủ mưu đằng sau, cùng bọn họ nói chuyện nghiêm túc."

“Nói chuyện gì?”

“Đương nhiên là nói vè những chuyện sâu trong lòng nha……”

Ngụy Vệ cười nói: “Trách nhiệm của chúng ta không phải là khuyên những người tin vào ác ma trở lại con đường đúng đắn sao?”

“……”

Diệp Phi Phi cảm thấy Ngụy Vệ nói cũng có lý, nhưng chịu không nổi nhìn qua hắn ta một cái, luôn cảm thấy mình hình như không hiểu ở đâu đó.

“Được rồi được rồi, không nói cái này nữa.”

Ngụy Vệ cười nói: “Ta thấy sắc mặt của cô không được tốt lắm, có cần ta đi hái mấy trái cà chua cho cô thử không?

Phải nói rằng rau cải ở đây phát triển tốt quá, có lẽ do phân bón tốt……”

“Ọe…..”

“……”

“Ầm ầm……”

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên từ xa, đằng sau một bức tường của nông trại, một chiếc mô tô ba bánh đột ngột lao vào không trung với một tiếng "vèo", đội trưởng Âu Dương mặc một chiếc áo khoác màu xám bạc, tóc được chải gọn gàng, giữ lấy tay lái với vẻ mặt nghiêm nghị, chú Thương ngồi kế bên, trong tay cầm một khẩu súng lục, sợ hãi nhắm chặt hai mắt lại.

“Rầm!”

Chiếc mô tô ba bánh lao thẳng vào cánh đồng lúa mì, trượt đi theo một hướng, lao về phía Ngụy Vệ và Diệp Phi Phi.

Gió lớn gào thét xung quanh, những con chó và con bò hung dữ trong nông trại sợ hãi đến mức cụp đuôi lại.

“Thật ngầu…”

Ngụy Vệ vội vàng đứng dậy, nhìn đội trưởng với chiếc áo khoác màu xám bạc cuộn lại, trong lòng thở dài một tiếng.

“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"

Đội trưởng Âu Dương lao tới trước mắt, nhảy ra khỏi xe, sải bước đến gần.

Chỉ là không biết tại sao, chân có hơi khập khiễng.

“Báo cáo đội trưởng.”

Ngụy Vệ lập tức đứng lên nói: “Chúng ta đã tìm thấy manh mối về gã công nhân này, chúng ta đã lần theo manh mối để tìm ra.

Cuối cùng, quả nhiên tìm thấy gã công nhân đó ở đây, đứa bé đó đúng là đã bị hắn ta bắt cóc. Thậm chí, chúng ta đã tìm thấy thi thể người phụ nữ bị ăn trộm tại đây như báo cáo trước đó, hắn ta định giết chết đứa nhỏ, để hồi sinh thi thể người phụ nữ ...

Hiện tại, cả hai chuyện này đều đã được giải quyết xong.”

“……”

“Giải quyết xong rồi?”

Đội trưởng Âu Dương liếc nhìn ngôi nhà phía sau, sau đó mặt không biểu cảm lúc này dùng ánh mắt đặt lên mặt Ngụy Vệ.

Ngụy Vệ cũng không né tránh nhìn đội trưởng, cơ thể đứng thẳng tắp.

Dường như có những tia lửa lướt qua trong không khí.

Chú Thương quan sát từ phía sau, đã có chút hoảng sợ, do dự duỗi tay ra, muốn kéo đội trưởng lại, nhưng lại rút về.

"Ai nha…"

Bạn đang đọc Tinh Hồng Giáng Lâm (Bản dịch) của Hắc Sơn Lão Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.