Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẹn thùng và Lo lắng

Tiểu thuyết gốc · 2520 chữ

Lớp tan, Trần Tâm liền đi đến phòng giáo viên. Nhưng trước đó, hắn đã kịp dặn Tiểu Manh tối nay tiến đến nhà hắn, còn hắn sẽ làm chuyện gì thì........ai cũng biết.

Đi sau lưng Tần Tâm Lan, Trần Tâm mới bắt đầu chú ý đến nàng. Nàng mặc dù đã 25 tuổi, nhưng bề ngoài lại chẳng khác gì học sinh cao trung. Cao 1m65, không quá cao cũng không quá thấp, gương mặt luôn tươi cười đầy sức sống, tính tình diệu dàng lại ôn nhu luôn khiến người bên cạnh chú ý. Mang trên mình thanh xuân khí tức, nàng là mối tình đầu của biết bao học sinh và thầy giáo, Trần Tâm nhớ không chỉ trăm lần có người tỏ tình với nàng nhưng hắn chưa từng thấy nàng đồng ý.

Đi vào phòng trong, hai cô trò ngồi đối diện nhau, Trần Tâm nhìn gương mặt xinh đẹp của Tần Tâm Lan đến nỗi xuất thần. Đôi chân mày lá liễu, đôi mi cong cong, sóng mũi cao thẳng, đôi mắt sâu lắng long lanh như mặt hồ, đôi môi mộng nước cùng đầy đặn. Nàng khẻ nhíu chân mày, khẽ cắn môi như đang suy nghĩ điều khó nói. Nhưng, nàng lại không biết hình ảnh của mình bây giờ tràn ngập phong tình cùng hấp dẫn, khiến Trần Tâm đối diện nỗi tâm tư chiếm hữu. Đặc biệt là sau khi hắn nhìn thấy đôi sơn phong trắng nõn, lấp lóe sao chiếc áo sơ mi trắng, càng gợi người mơ màng.

Đối diện với Trần Tâm, Tần Tâm Lan có chút rầu rĩ, nàng không biết nên mở lời từ đâu, đành thầm mắng mình không thôi. Nàng bây giờ có chút khó sử, rõ ràng đã nói ban cán sự là tự nguyện, nhưng khi không thấy Trần Tâm ứng cử, nàng có chút mất mát, cảm giác như có một thứ gì đó rời khỏi tay nàng. Ma sui quỷ khiến gọi hắn lại phòng nói chuyện.

-"Nhưng mà......ta lấy chuyện gì hỏi hắn đây?".

Suy nghĩ hồi lâu không kết quả, nàng định cho Trần Tâm ra về. Nàng ngước mặt lên nhìn hắn, gương mặt tuấn tú, mũi cao mắt sắt, một chút tà dị cùng một chút phóng khoáng ngông nghêng. Nhưng mà, cặp mắt sắt của cậu học trò bây giờ đang nhìn châm chú vào phía dưới. Nàng hiếu kỳ, cũng cúi đầu nhìn theo.

Chợt,

Mặt Tần Tâm Lan đỏ thẩm một mảng. Lúc nãy do mãi mê suy nghĩ, không biết khi nào nàng đã khoanh tay đỡ đôi sơn phong trước người cao lên . Sức ép từ tay khiến đôi sơn phong làm căn cả áo. Vội vàng lấy tay che lại xuân quan trước người ngăn cản tầm nhìn. Mà Trần Tâm từ đôi sơn phong cũng lấy lại tinh thần, đưa ánh mắt xấu hổ nhìn Tần Tâm Lan, bầu không khí lúc này có chút mập mờ cùng quái din.

Trần Tâm nhìn khuôn mặt của Tần Tâm Lan, có chút ngạy ngùng nhưng không mất phần đáng yêu của nàng, khiến hắn triệt để đấm chìm. Từ khi chấp nhận Tiểu Manh, trong lòng hắn cũng đã thông suốt.

Yêu một người, việc đầu tiên là phải chiếm được người đó. Có việc chiếm hữu người đó cho riêng mình còn làm không được, lấy gì lo cho người ta. Chẳng lẻ để người mình thích rơi vào tay kẻ khác, rồi mới tranh giành?. Trần Tâm hắn không làm thế.

-"Thứ ta muốn ta sẽ giành lấy, ai cũng không ngăn được được!".

Nội tâm thầm nhủ tiếp cho Trần Tâm thêm sức mạnh. Chợt, hắn đứng phắt dậy, Tần Tâm Lan cũng khẽ giật mình. Trần Tâm không nói không rành, đưa tay bắt lấy ngọc thủ của nàng.

-"Rất mềm!".

Trần Tâm trong lòng thàm than, tiếp tục dùng sức kéo người cô giáo về phía hắn.

Tần Tâm Lan ngọc thủ bị kéo có chút bất an, nhưng sức lực của Trần Tâm quá lớn, thân hình kiều diễm không thể không lao về phía hắn.

Rất nhanh, hai thân thể liền tiếp xúc, tay hắn đưa lên cao khiến người nàng phải ép sát vào hắn. Đôi sơn phong khủng đè ép lên ngực hắn, đôi tay vô thức ôm eo hắn.

Cảm nhận được sự đè ép từ thâm thể của mỹ nhân, Trần Tâm khóe miệng bất giác giương lên một nụ cười tà. Trần Tâm nhìn người ngọc trong lòng, đôi má ửng hồng vì hành động của hắn. Hắn ngưởi mùi hương dịu nhẹ từ cơ thể nàng, tham lam hít sâu một hơi. Nhân lúc nàng chưa hồi thần, dùng đôi môi tập kích nàng.

Môi cùng môi chạm nhau, cảm giác mềm mại cùng ước át khiến hắn thích thú. Liên tục trêu đùa đô môi của Tần Tâm Lan, chiếc lưỡi cũng không rãnh rỗi, đang tìm đường cạy mở hàm răng của nàng.

Tần Tâm Lan lúc này có chút ngây dạy,

-" Hắn!..Hắn!....Hắn!....Hắn!.....Sao hắn dám!".

Bị học sinh mình cưỡng hôn là có tư vị gì? Có chút bối rối, chút lo lắng, chút xấu hổ cùng bất an ngoài ra cũng có chút kích thích, đó là cảm giác mà Tần Tâm Lan cảm nhận được. Những cảm giác khiến nàng muốn thoát khỏi tay hắn, nàng có dùng sức thoát ra nhưng vô dụng, tay bị hắn nắm, eo thon không biết khi nào bị cái tay còn lại của hắn ghì sát vào người hắn.

Ở trong lòng Trần Tâm, Tần Tâm Lan bị hơi ấm từ cơ thể hắn bao lấy, mùi hương nam tính cứ xong vào mũi, hai cánh môi thì bị hắn liên tục mút lấy, khiến thân thể nàng ngày một nóng hơn. Nàng sợ, sợ mình bị khoái cảm này nhấn chìm, liền định lên tiếng ngăn cản hắn.

Nhưng mà, nàng vừa mở miệng, chiếc lưỡi xấu xa của hắn liền tranh thủ thời cơ,tiến vào bên trong khoang miệng. Chiếc lưỡi hắn quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng, tham lam hút lấy quỳnh tương ngọc dịch trong miệng nàng.

Lưỡi của hắn quấn, xoáy, ma sát, trêu trọc từng ngóc ngách trong khoang miệng. Tuy Tần Tâm Lan cố gắn lùi xâu chiếc lưỡi của mình vào trong, nhưng vẫn bị hắn tìm tới để khiêu khích trêu đùa. Những khoái cảm cấm kỵ cứ đánh sâu vào tâm trí khiến nàng dần dần mất đi sức lực, bất tri bất giác quấn quít cùng với hắn.

Hơn 5 phút sau, khi Tần Tâm Lan sắp không chịu nỗi vì thiếu dưỡng khí, Trần Tâm mới chịu buông tha cho đôi môi của nàng. Hắn mỹ nhân trong tay, nàng bây giờ vẫn còn mơ mơ màng màng vì những khoái cảm chưa tan. Đôi môi có chút sưng đỏ, đôi mắt ngập nước mê lê. Từng tiếng thở dốc mang theo mùi hương thổi vào mặt Trần Tâm, đôi sơn phong cũng chập chùng không ngừng theo nhịp thở. Nàng nhìn hắn, hắn cũng nhìn nàng. Trần Tâm khẽ cúi đầu, lần này hắn không hôn nàng nữa, mà ghé sát tai nàng ,nhẹ giọng thủ thỉ.

-" Cô giáo à!.....Anh ...Yêu ...Em!"

Nhẹ cắn vào tai của nàng, rồi nhanh chóng mở cửa phắn ra ngoài ngay lập tức. Bỏ lại Tần Tâm Lan vẫn còn ngơ ngác trước câu nói của hắn.

Mà Tần Tâm Lan lúc này triệt để ngây người, câu nói "Anh yêu em!" cứ vang mãi trong đầu. Từ nhỏ đến giờ chưa ai dám nắm tay nàng, nhưng hôm nay, Trần Tâm dám nắm tay nàng ngay cả nụ hôn đầu cũng bị hắn cướp lấy. Nàng định mắng hắn một câu, nhưng lời ra tới cửa lại nuốc trở vào. Nghĩ đến chuyện vừa rồi hai má không tự chủ lại đỏ. Hai tay bưng kín mặt, miệng vẫn lấp bấp tự hỏi.

-" Ta ....Ta....Ta ....Yêu hắn thật rồi sao?".

-"Nhưng mà....Cái tên xấu xa này!".

Rất lâu sao, khoảng 5 giờ chiều nàng mới bình phụ tâm tình, nhang chống thu dọn đồ đạt chạy về ký túc xá. Hôm nay là ngày có biến động lớn nhất trong đời nàng, nàng muốn về suy nghỉ thật kỹ chuyện giữa nàng và hắn. Đối với Trần Tâm, nàng chỉ đơn thuần là tình cô trò. Nhưng hôm nay, hắn không những dám nắm tay nàng còn dám ăn cháo lưỡi với nàng, thái quá hơn là nói những lời ngại ngùng đó. Nàng không biết sau này phải đối diện với hắn như thế nào.

Lủi thủi đi về, nhưng trong đầu vẫn không quên những khoái cảm đó cùng lời tâm tình đó, nào biết đâu rằng, cách đó không xa Trần Tâm vẫn đang nhìn nàng từ sáng đến giờ.

Ban sáng hạnh động của hắn có chút quá đáng, nhưng hắn thích nàng, tự tin mình có thể cho nàng cuộc sống tốt hơn nên hắn càng muốn chiếm màng cho riêng mình. Hắn biết nàng là loại người truyền thống, nên hắn mới dám tấng công để để lại ấn tượng cho nàng, để khi nàng nhớ đến hôm nay phải nhớ đến hắn.

Hắn cũng lo nàngkhông chịu được hành động của hắn, mà nghĩ quẩn, phí hoài bản thân. Nên hắn mới ở đây canh giữ nhiều giờ, chỉ khi nào nàng rời đi văn phòng, Trần Tâm mới an lòng.

Lẳng lặng nhìn nàng đi từng bước về khu trọ của giáo viên, Trần Tâm không biết hắn trong mắt Tần Tâm Lan, hắn sẽ được đánh giá ra sao nhưng hắn biết mình đã làm điều khiến bản thân không bao giờ hối hận.

Đêm xuống, thành phố bắt đầu khoác lên mình một chiếc áo sặc sỡ. Nếu buổi sáng thành phố là cô thôn dân chăm chỉ, đến đêm thành phố là cô gái trẻ nhiều cám dỗ. Bao nghành công nghiệp về đêm khiến sự nhộn nhịp được đẩy lên tầm cao mới.

Tại một khu nhà cao tầng, trên sân thượng, một cơn gió thổi qua liền xuất hiện 5 thân ảnh.

Dáng người cào ráo, chính khí Tần Phong.

Dáng người hỏa bạo, Trương Nghệ Lương.

Một thân âu phục giày da, La Hầu.

Một bộ cà lơ phất phơ thiếu gia Long Khiếu.

Một mãnh nam to con Trương Triệt .

Bọn họ thân hình đứng thằng, nhìn xuống đường phố náo nhiệt.

Lúc này, Trương Nghệ Lương mới quay sang nhìn Trương Triệt, âm thanh mang theo một chút bất mãn cùng không kiên nhẫn vấn đạo.

-" Ngươi thông báo tập hợp là có sự tình gì? Không cho một câu trả lời hoàn chỉnh, hôm nay ta sẽ ngươi phải bò về nhà đó!".

-" Chuyện này rất quan trọng là đằng khác!".

Trương Triệt trầm giọng trả lời.

-"Ồ! Chuyện gì?".

Trương Nghệ Lương có chút hiếu kỳ hỏi tiếp.

Nhưng không đợi Trương Triệt trả lời, lớp Tần Phong liền hỏi.

-"Ngươi nói có phải chuyện của Trần Tâm không?".

-"Đúng vậy!".

Trương Triệt nghiêm túc đáp.

-" Hôm nay hắn rất khác!".

Trương Triệt tiếp tục nói.

-"Tự tin hơn trước, phóng khoáng hơn trước, làm việc lại càng dứt khoát hơn trước".

Tần Phong lấy tay đỡ mắt kính, nhìn Trương Triệt đạo.

Sau đó lại nói tiếp.

-" Ta lúc trước từng làm việc với hắn, hắn có nhiều ý kiến nhưng ta chẳng bao giờ thấy hắn chủ động lên tiếng, nhưng hôm nay lại khác!".

-" Không! Đó không phải là điểm quan trọng, bao nhiêu đó chưa đủ để tên này gọi chúng ta đến".

-"Ta nói có đúng không? Trương Triệt?".

Long Khiếu cũng thu lại ngã ngớn, nhìn vào Trương Triệt đạo.

Liếc mât nhìn Long Khiếu một cái, Trương Triệt trầm giọng trả lời.

-" Ngươi nói đúng! Thứ làm ta chú ý đến hắn là sát khí, sát khí của hắn rất đậm, rất nồng, ta không biết hắn đã giết bao người sát khí mới ngưng tụ nhiền đến như vậy!"".

Nghe được lời của Trương Triệt, sắc mặt mọi người liền thay đổi. Tất cả chú mục đến Trương Triệt trên người.

Trương Triệt cũng không quan tâm, tiếp tục chậm rãi nói:

-" Người, chúng ta giết qua không ít, từ khi có sức mạnh này chúng ta trên tay dính không thiếu máu tanh của kẻ địch, có người giết mấy chục, có người đã giết cả trăm, hay thậm chí Long Khiếu hắn đã giết cả ngàn".

-" Nhưng mà, ta quan sát sát khí trên người chúng ta lại rất ít, không bằng 1 phần vạn của hắn."

Nghe đến đây, 4 người còn lại không khỏi trầm xuống.

Cuộc sống này không như mơ, không thể nào toàn là màu hồng. Lam Tinh hình thành Hội Đồng chia dân số vào trong các thành nhỏ, tuy có chiến tranh khó xảy ra nhưng lại đem về bất ổn cùng mối họa ngầm. Rất nhiều tổ chức tội phạm sinh sôi giữa các thành phố, chúng hoạt động ngoài vùng ngoại ô, áp bức, bóc lột, bắt cóc, tống tiền, giết người, cướp của không chuyện xấu nào không dám làm.

Riêng thành phố Z, dân số đã hơn 30 triệu người, diện tích hơn 100000km². Quân nhân, cảnh vệ nhiều nhất cũng chỉ được 200000 người, họ không thể nào đảo bảo an toàn cho toàn bộ. Chính vì thế họ chỉ tập trung bảo vệ một số vùng, vùng còn lại chính là thiên đường của tội ác. Tuy có nhân viên quản lý nhưng quan thương cấu kết là chuyện thường tình.

Bọn hắn 5 người từ khi có được sức mạnh siêu phàm, liền được Hội Đồng chiêu mộ, thành thành viên của tổ chức, thường truy lùng, đổi giết không thiếu kẻ ác, nhưng hôm nay đồng bạn lại nói bọn hắn sát khí không bằng một kẻ khác. Làm sao có thể?

Lúc này, La Hầu cũng thu lại tâm tư vui đùa, nghiêm túc hỏi.

-" Ngươi chắc chắn?".

-" 100%!".

Trương Triệt gật mạnh đầu đáp.

Bầu không khí bỗng im lặng đến lạ. Lúc này, Long Khiếu cũng có chút nghi ngờ đạo.

-" Hay hắn cũng thức tỉnh rồi?".

Không ai trả lời, bọn hoh không biết nguồn sức mạnh của Trần Tâm từ đâu có nên không dám ra kết luận.

Từ trong suy tư tỉnh lại, Tần Phong nhìn 4 người chung quanh căn dặn.

-" Tạm thời chúng ta tập trung quan sát, thuận tiện báo cao lên cho cấp trên để họ theo dõi Trần Tâm, chúng ta không nên vọng động, tránh đã thảo kinh xà."

-" Được!".

Mội người đồng thanh đáp.

Chuyện hôm nay nói gấp không gấp, nhưng đáng phải để tâm.

Trong lúc 5 người định rời đi, đột nhiên, biến cố phát sinh

Bạn đang đọc Tinh Không Dã Vọng Truyền sáng tác bởi conbotulaunam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi conbotulaunam
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.