Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ Nhập Thí Luyện

Tiểu thuyết gốc · 1956 chữ

Có một tiểu tử đang đào bới trong đống đổ nát người nó lấm lem đầy bùn đất, hai tay cũng chảy cả máu tươi dính đầy dằm gỗ cả móng tay cũng toét ra không chịu nổi được đá cứng vậy mà nó vẫn cư đào như là không cảm thấy chút đau đớn nào cả. Trên người nó quần áo tả tơi giống như là ăn mày dù là ăn mày cũng có ba phần quần áo lành lặn hơn đây là không khác cái gì giẻ rách quấn tạm lên người thì đúng hơn, vậy mà cơ thể thằng nhóc này lại là trắng nõn nà mi thanh mục tú chỉ cần nhìn sâu trong mắt nó thì sẽ có cảm giác đây là một đứa nhóc hoạt bát. Không giống một đứa trẻ ăn mày ăn qua xương nắng chút nào bất quá người nó lại gầy trơ xương giống như là nhiều ngày chưa được ăn vậy.

Khuôn mặt lấm lem của nó thế mà trầm xuống lộ vẻ buồn khổ, nó đã đào nhiều tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không tìm thấy được di vật của gia gia. Tên nó là Giang Tiểu Xuyên cái đống đổ nát này trước đây là nhà nó vốn dĩ cũng là một gia đình khá giả am hiểu về thư sách, nhưng cha mẹ Tiểu Xuyên lại bị một vị Tu Sĩ giết chết vì vô ý cản đường hắn. Trong thế giới này Tu Sĩ chính là kẻ thống trị phàm nhân chỉ là con kiến hôi không có quyền lực, tùy thời liền có thể tiện tay diệt không ai làm gì được dù là nhân vật quyền quý hay bậc đại trí giả đều phải cuối đầu trước tu sĩ không có ngoại lệ. Chẳng có quan lại nào dám xử một vị Tu Sĩ để lấy lại công bằng cho phàm nhân cả chỉ có thể co đuôi lại mà đuổi Tiểu Xuyên đi không muốn đắc tội, khiến cho nó phải ngậm ngùi mà an táng cho cha mẹ mình. Tiểu Xuyên là con một trong nhà chỉ còn mình nó với gia gia tuy gia gia không phải gia gia ruột mà là nhận nuôi cha Tiểu Xuyên nhưng lại rất yêu thương con cháu mình mặc cho không có quan hệ huyết thống.

Vậy mà tai họa lại tiếp tục ập tới Khôi tộc bỗng dưng phát động chiến tranh với Nhân Tộc đánh phá vô số thành trì, khắp nơi chúng đi qua xương chất thành núi thây dựng thành rừng máu chảy thành sông nhân tộc yếu ớt đều bị đồ sát cơ thể được dùng làm tài liệu luyện đan hoặc trực tiếp biến thành thực phẩm. Thanh Lân thành nơi Tiểu Xuyên sống cũng không ngoại lệ bị Khôi tộc càng quét qua may mắn mà Tiểu Xuyên thoát được, gia gia nó không may mắn như vậy trước đó ở lại đánh lạc hướng khôi tộc hy sinh thân mình cho nó một con đường thoát. Trước khi đi còn luôn nhắc nhở Tiểu Xuyên phải nhớ kỹ vị trí cất dấu đồ vật về phần nó là cái gì cũng chưa nói đến.

Đào được thêm một lúc thì cánh tay Tiểu Xuyên đã mỏi nhừ đau nhức không thể tả lúc này nó cũng chỉ có thể vội mà đào không suy nghĩ, nếu không nhanh lên Khôi tộc quay lại thì chỉ có một đường chết. Cuối cùng trời không phụ lòng người đào thêm một tấc tay nó bắt đầu chạm được một vật cứng cứng, xào xào tiếng đất cát rơi ra nó kéo vật đó ra khỏi hố đất nhìn vào thì vật này là một hòn đá kỳ dị màu đen.

Hòn đá màu đen thui không bắt mắt được khắc ngoằn nghèo những đường vân nhìn như sét đánh mà thành nếu nhìn vào đó lâu sẽ cảm thấy tâm thần rối loạn không thể nhìn nổi kết cấu đường vân, thi thoảng từ đường vân lập lòe tảng ra một cổ thần tính nhàn nhạt đem lại cảm giác bất phàm. Tiểu Xuyên nhìn nó một lúc lâu thì bị cuốn hút sức hấp dẫn quá lớn đây rõ ràng là thần vật kẻ ngu nhìn cũng biết, vậy mà tại sao nó chưa từng thấy qua gia gia nó nói qua đến giờ một mực muốn mình đem nó đào lên phải có ẩn ý.

Không kìm được Tiểu Xuyên nhìn xung quanh để xem có ai không lỡ có người biết được nó mang trong người thần vật thì sẽ chết không nghi ngờ, nhìn một lúc lâu chỉ thấy toàn cây với cỏ thì mới an tâm một chút chạm vào hòn đá. Mới chạm vào bề mặt đường vân thì dị biến xảy ra máu trên tay nó lập tức bị đường vân hút vào bỗng chốc tỏa ra khí tức hồng hoang giống như một cái gì đó mới thức tỉnh.

Ông ông, phù vân trên viên đá xoay vòng vòng như linh xà phát ra từng tần ma quang hiển hiện trùng điệp lên nhau lên hóa thành thực chất biến thành tia sét màu đen kỳ dị, từng đạo tia sét màu đen bắn ra mang theo sát khí bá đạo chảy ra vô cùng tận như muốn hủy diệt hết thảy, sát khí cô đọng lại tạo ra ảo giác cho người ta thấy máu tanh ngập trời huyết dịch nhấn chìm cả chư thiên có vô tận sinh linh đang tế máu bái lạy vô thượng sát thần. Hình ảnh vô thượng sát thần như có linh liếc mắt nhìn Tiểu Xuyên một cái, ánh mắt sâu thăm thẳm tỏa ra vô tận sát khí không khác gì lỗ đen muốn nuốt sạch linh hồn của kẻ nó nhìn vào. Một cái nhìn khủng khiếp đến chừng nào mà khiến cho Tiểu Xuyên rung sợ cứng người, tuy nói nó còn nhỏ nhưng đã thấy qua cảnh Khôi tộc chiến tranh chém giết máu chảy thành sông sát khí bừng bừng cảnh tượng như vậy so sánh với ánh mắt đó vẫn còn chưa đủ khủng khiếp. Ngay lập tức bản năng trong người nó gào thét muốn dùng hết khí lực trời sinh mà chạy đó là cách duy nhất để sống sót, tay chân nó rung lẩy bẩy chạy đi chối chết cho dù vấp ngã mấy lần thì vẫn cố lết đi. Sợ hãi không còn đủ để mô tả cảm giác này đây là tuyệt vọng, chân chính tuyệt vọng dù tâm ngươi có kiên định cỡ nào cũng sẽ vỡ vụn trước ánh mắt này lúc đó ngươi chỉ có thể chạy tuyệt vọng mà chạy.

Không để Tiểu Xuyên chạy thoát cục đá bỗng tỏa ra một lực hút giống như cánh tay vô hình bắt lấy thân hình gầy yếu của nó, cố gắng lôi kéo Tiểu Xuyện trỡ lại. Mặc cho tiểu xuyên có la hét giãy dụa thảm thiết bao nhiêu cũng không chống lại nổi bị hút vào bên trong không gian hòn đá, trong khoảnh khắc đó hòn đá như tồn tại ý thức sau khi hút Tiểu Xuyên vào trong nó nhìn trời xanh lần cuối rồi biến mất.

Không biết thời gian bao lâu trôi qua cuộc chiến Khôi tộc lúc trước đã thành dĩ vãng Khôi tộc bây giờ đã hoàn toàn diệt vong, trong trận chiến năm đó đã vô tình đánh thức một tồn tại cổ xưa của Nhân tộc tồn tại cổ xưa đó tức giận Khôi tộc hoành hành nên đã giết sạch dòng máu Khôi tộc chỉ cần trong huyết thống có một phần của Khôi tộc đều bị giết không tha. Do vậy nhân tộc toàn thắng mở ra một thời đại thịnh vượng cho nhân tộc, được tồn tại cổ xưa chỉ điểm khai tông lập phái khắp nơi.

Trường Sinh tông, Bá Vũ Quốc, Huyền Vũ thành. Huyền Vũ thành từng là Thanh Lân thành sau khi bị hủy diệt thì Trường Sinh tông chiếm cứ đổi tên thành Huyền Vũ thành nơi cư ngụ của Huyền Vũ thần thú.

Lúc này tại đây đang xảy ra sự kiện rất náo nhiệt người người đều tụ tập trước Huyền Vũ điện nếu để ý một chút người tụ tập tại đây có không ít con cháu tu luyện thế gia hoặc đều là tán tu nhân tộc lẫn trong đó cũng có một ít yêu tộc nửa người nửa thú hiếm khi xuất thế cũng tới đây. Hiện tại. Tuy không có hiển lộ gì nhiều thực lực nhưng vẫn mơ hồ có thể thấy được hô hấp linh động trong cơ thể những người này đều ở trên Tấn thể kỳ bắt đầu dẫn động được thiên địa linh khí, dẫn động linh khí tụ tập nơi đây theo bản năng vô tình cải thiện không khí bên ngoài điện, phàm nhân nếu đi qua sẽ có ích lợi không nhỏ nhưng phàm nhân nào mà dám lởn vởn trước mặt tu sĩ.

Sở dĩ tụ tập tại nơi đây đông người như vậy là vì đã tới lúc khảo thí trăm năm một lần của trường sinh tông, cứ tới lúc này thần thú sẽ ra mặt khảo nghiệm để thu đệ tử có tư chất điều kiện phải dưới 18 tuổi và đạo hạnh dưới linh thể kỳ nếu như vượt quá cho thấy ngươi không đủ tư chất không có tư cách tham gia. Năm nay khảo nghiệm sẽ là hái Long quả trước khi hoàn hôn 10 người hái được nhiều long quả nhất sẽ có tư cách gia nhập làm ngoại môn đệ tử, tất nhiên khảo nghiệm sẽ không đơn giản như vậy nhiều con cháu thế gia rất tự tin vào tư chất của mình đều được trưởng bối chỉ điểm tin tưởng top 10 lần này sẽ có tên mình ở trong. Tán tu ở đây không ít cũng đều là người có tư chất cao mới dám lảng vảng ở đây, từ trong đám người cũng có tụ tập lại thành nhóm chủ yếu là các con cháu thế gia trung tâm nhóm này đều là những thiên kiêu có tư chất cao nhất được người bao xung quanh nịnh hót, tìm kiếm chỗ dựa sau này từ người có tiềm lực.

Đằng xa bỗng có một thanh niên ngự vân mà tới quần áo bình thường có lẽ là tán tu nhưng mi thanh mục tú đôi mắt lại rất có thần, khí thế trên người siêu việt tất thảy các thiên kiêu thế gia. Thanh niên này tới cũng không dẫn động chú ý gì nhiều trực tiếp kiếm một góc rồi bế quang không quan tâm gì tới những người khác. Chờ nửa ngày trời thì từ từ đại môn mở ra có tiếng chuông ngân lên đại biểu cho thí luyện bắt đầu, thân thú Huyền Vũ cũng đi ra. Khí tức thần thú bễn nghễ chúng sinh lay đông tất cả tu sĩ xung quanh, từ trong đại môn một bóng dáng vĩ ngạn hiện ra to như một ngọn núi. Cái đầu rắn thò ra đôi mắt vàng kim chớp động linh quang nhàn nhạt đem lại cảm giác kính sợ vẩy như vẩy rồng sắt bén vô cùng bao quanh đầu, thân thể bốn chân như cái cột đội trên lớp mai như giáp rồng to khủng bố. Từng bước nó đi như dẫm nát đại địa cái đuuôi quật ra vũ bão gầm lên một tiếng, đại biểu thí luyện bắt đầu.

Bạn đang đọc Tinh Không Ký sáng tác bởi ĐồTể

Truyện Tinh Không Ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồTể
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.