Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 2105 chữ

Lam Tinh

Đông Vực

Tỉnh Việt Hà, Huyện An Nguyên.

6h, ngày 24/3/2019

Lúc này, ánh hoàng hôn dần dần hạ xuống, giữa dòng người đông đúc một thanh niên da trắng môi hồng, mặt mũi góc cạnh tựa như vẽ cực kỳ mỹ, dáng dấp cao gầy, vest trắng không gài nút, áo thung trắng, quần dài trắng, vòng cổ ở chính là hình tam giác kim sắc, khảm vào một viên ngọc tử sắc, tóc vuốt vuốt keo một thân hàng hiệu cao quý, quanh thân vô hình trung tỏa ra một cổ cao ngạo của thiếu gia nhà giàu, đứng giữa đám đông tựa như hạc trong bầy gà, xung quanh thiếu nữ đi qua không khỏi thấp thỏm ghé mắt nhìn sang, chính là lúc này hắn không khỏi duỗi thân uể oải than phiền

"Aaa, thật phiền lại mau hết ngày rồi, ngày mai lại phải lên lớp rồi"

Lúc này đi bên cạnh hắn là một thiếu nữ hai tay xách hai túi đầy, cũng là một thân hàng hiệu sơmi trắng váy ngắn màu đen, tóc đen mượt thả rông tựa như thác nước, vóc dáng cân đối phải nói là tinh chuẩn trước sau lồi lõi cực kỳ bắt mắt, nóng bỏng bên đường nam nhân đều nhanh chảy nước bọt, khuôn mặt xinh sắn, sáng sủa chỉ là trên mặt quét một lớp dày son phấn nhưng là không chút nào giảm xuống vẻ đẹp giáng dấp của nàng, vì thế cũng thuộc đỉnh cấp trong hàng thượng đẳng mỹ nữ, nàng trừng hằn một cái nói.

"Hiên ca ngươi quên sao, ngay mai không phải ngày bình thường, ngay mai chính là ngày ngươi thức tỉnh chức nghiệp, tương lai của ngươi đều đặt ở ngay mai, ngươi không lo lắng hay chờ mong sao?"

Vũ Hiên bĩu môi khinh thường nói "phi, không phải chức nghiệp thôi sao, ca ngươi con khinh thường làm, làm người bình thường chẳng phải tốt, không phải như ba mẹ chính là suốt ngày vào sinh ra tử, một đời an ổn hoán khổ chẳng phải tốt sao"

"Hơn nữa không phải còn có ba mẹ sao, còn có ngươi nữa, Ta còn phải lo tương lai sao"

Thiếu nữ nghe vậy trên trán không khỏi phủ lên một tầng hắc tuyến, tức giận đưa chân đá sang.

Hưu

Vũ Hiên chính là đang uể oải đi đường thấy Lạc Tuyết muốn đá sang, không khỏi chảy mồ lạnh vội vàng né sang, nhưng là hắn nhanh cũng không thể so Lạc Tuyết nhanh, chớp mắt liền bị đá vào chân.

RẮC!! Tê!!

Vũ Hiên bị đá đau đến e răng đau, vội vàng ôm chân nhảy sang một bên u oán nhìn nàng (ta chọc đến ngươi sao)nhưng là hắn cũng chỉ đỏ mắt nhìn nàng mặt mặt giận mà không giám nói, trong lòng thì lại cực kỳ ủy khuất nghĩ

Ngươi coi ta là ca ngươi sao?

Ta thật không phải bị ngươi nhặt về sao?

Nghĩ xong hắn lại cả người như quả bòng xì hơi thở dài

Tốt a, ngươi thật là do ta nhặt về a!!!

Nghĩ lại thật có điểm hối hận a, ngày ấy còn tại sao lão tử lại không vứt ngươi luôn đi lại nhặt ngươi về, tốt xấu người ta nhặt về còn có tác phẩm vợ nhặt, ngươi người này vong ân bội người nhặt về còn không phải ngồi lên đầu ta luôn sao

Càng nghĩ hắn càng ủy khuất, chỉ muốn trở lại ngay ấy tát mạnh vào mặt hắn mắng to 4 chữ

(LÃO TỬ HẬN NGƯƠI)

Nghĩ xong hắn chỉ có thể thật sâu thở dài, trong lòng nhận mệnh, được rồi ngươi thằng, tấm thân trong trắng người con trai này thuộc về ngươi, tất cả mọi thứ của ta đều là của ngươi, chỉ là ta thân là một nam tử đỉnh thiên lập địa, đầu đội trời chân đạp đất chí hướng ở tứ phương tám hướng, ngươi chiếm lấy được thân thể của ta nhưng tâm ta không nằm ở đây, còn cái gì ý tương ăn bám sớm bị hắn ném sau oát

Một bên Lạc Tuyết tuy tức giận cái tính cách của lão ca nhưng nàng không khỏi khuyên nói.

"Hiên ca từ nhỏ ngươi thiên tư thông minh học một suy mười, học cái gì đều so ta nhanh, chính là có điểm lười biếng, nhưng cũng không so ta kém bao nhiêu, vì thế ngươi thức tỉnh chức nghiệp chắc chắn không kèm, cho dù kém một điểm, bằng vào ngươi thiên tư cũng so với ta mạnh hơn"

Chính là vừa nói lại xong nhìn sang lại thấy hắn ngây ngô cười mỉm.

Lạc Tuyết ở một bên không khỏi mộng bức nhìn sang hắn, tựa như nhìn một cái ngớ ngẩn

Bị đánh còn có thể cười được sao? Cái này là nào não mạch kín.

Hay đây là bị ta đánh ngớ ngẩn rồi, nhưng là ta đánh vào chân không có đụng đến đầu hắn a.

Không chỉ Lạc Tuyết, ngay cả người bên đường cũng không khỏi mộng bức nhìn hắn, đứa trẻ này nhìn sáng sủa đẹp trai, đầu óc lại có điểm vấn đề, thật đáng tiếc

Dường như cảm thấy không khí xung quanh có điểm là lạ, Vũ Hiên không khỏi nóng mặt ngậm miếng lại, trong lòng thầm mắng ta năng lực thực quá kỳ hoa a, hắn thầm nhủ (nam tử hàn đại trượng phu trả thù mười năm chưa muộn, trước liếm cẩu càng thoải mái sau này đá ngươi càng đau) nghĩ đến đây, tảng đá tròng của hắn coi như thả xuống, hắn nịnh nọt nói

"Đúng vậy, đúng vậy, đều nói nữ nhân ngực to đều là một đám vô não, nhưng Lạc Tuyết nhà ta ngực không những to còn rất thông mình, không sai a chính là ca quá ưu tú, con không phải ưu tú đến phiền sao, mỗi ngày chính là luyện kiếm, luyện quyền, luyện thể luyện đều nhanh điên, hơn nữa ta dù ưu tú thì sau này cũng là bắt không kịp ngươi"

Lạc Huyên Nghe hắn nói đầu tiên chính nắm chắt quyền, trán đều phủ lên một tầng gân xanh mắt nhìn hắn, trong đầu thầm nhủ

Tốt

Ngươi ngưu bức

Càng nghĩ trong lòng nàng hỏa ý càng thịnh, nhưng là nghe hết lời nàng mới có điểm hòa hoãn, ở một bên Vũ Hiên hắn cũng không biết bởi vì một bước quay đầu mà thoát ly cả khổ hải

"Ca ngươi không muốn nói như vậy, không nói ngươi sau này có thể hay không giúp cha, mẹ nhưng ít ra ngươi phải có chút sức bảo vệ an toàn chính mình, thời điểm này chính là nguy cơ ở khắp mọi nơi hơi sơ suất thì nèm mệnh như chơi, thứ nguyên không gian hơi tý là mở giữa lòng thành phố, linh thú xâm nhập vào thành phố, lại hằng năm thú triều, tỉnh của chúng ta lại giáp với xâm lâm bất cứ lúc nào bị hủy diệt mà chúng ta không phải lúc nào cũng ở bên ngươi, hơn nữa đến một ngày ta..."

Nói đến đây nàng ngừng lại, thờ dài một hơi, đưa tay vuốt mi tâm, không nói thêm lời nào.

  Vũ Thiên cũng trầm mặc không nói lời nào, hắn nhìn lên trời.

Hắn tên là Vũ Thiên sắp mười tám hiện nay là học sinh cuối cấp trường Trung học số 1 An Nguyên, là một trong những trường trung học đứng đầu tỉnh, hiện tại gia đình gồm cha mẹ, hắn và Lạc Tuyết

  Cha hắn tên Vũ Duy Hành, là một trong nhưng nhân vật đứng đầu tỉnh thành, về giá trị vũ lực cũng vậy, nhưng là tính cách có điểm vô liêm sỉ, ngoài đường thì một bộ thanh liêm, uy nghiêm khí vũ hiên ngang, còn về đến nhà thì một bộ không biết liêm sĩ là gì, từ nhỏ đến lớn, ngẩm lại máu huyết thiều chút nữa đều sôi trào bùng nổ đi ra, lão tặc này tựa như có thù với hắn từ kiếp trước vậy, ở nhà không thiếu hồ hắn, thử hỏi Lạc Tuyết là hắn nhặt về, lão lại cấm hắn không được trêu chọc nàng, ân tính thế cũng thôi, chính hắn lại phán một câu" Tiểu tử, người là ngươi nhặt về, chúng ta đồng ý nuôi dạy nàng, chính là chỗ ở ngươi tự lo, hoặc là ở phòng ngươi, hoặc là ngủ ngoài đường a, bất quá ta cảnh cáo ngươi trước khi nàng đủ mười tám nếu là đụng vào một cộng tóc của nàng, khiến nàng ủy khuất ta đánh gãy chân ngươi" lúc ấy nghe xong câu này hắn đều có tâm liều mạng cũng lão tặc ấy, nam thanh nữ tú ở chung một phòng, ngươi lại không cho lão tử đụng nàng còn không bằng giết ta luôn đi, còn sau mười tám, haha? Ngươi đùa chính là như lúc này ta đụng cái hung bà nương thì chẳng so với gảy chân còn thảm, không chỉ một lần, lúc bé hắn còn không thiếu dụ hắn cấu kết làm việc xấu, nhưng lại đổ hết lên đầu hắn còn chính mình thì lại tẩy trắng sạch sẽ, dở ra một bộ thanh liêm chính phái nhưng lại hố hắn không biết bao nhiêu lần, tiền tiêu vặt thì không có bao nhiêu còn không phải bị lão tặc ấy lừa hết, chính là giấu đi cũng không được bao lâu thì đều bị tìm ra cả, một bầu trời tuổi thơ cơ cực, nghĩ lại đều thấy uất ức, chóp mũi chua, còn tốt sau này hắn cũng không thiếu cho lão ăn lại quả đắng nên cũng tính hòa hoãn chút đi.

Mụ mụ hắn là Đỗ Mộng Huyên, được coi đóa hoa xinh đẹp cao quý nhất trong tỉnh, được vô số nam nhân nâng niêu trong tay, là nữ nhân trong mộng của không biết bao nhiêu người mơ đến cũng muốn bắt đến trong tay, chính là lão tặc lúc ấy cũng coi như là cái nhân vật đứng đầu tỉnh lại đi phải vận cứt chó mới đoạt được đóa hoa này về, nghĩ đến đây hắn khỏi hận lão tặc nghiến răng nghiến lợi, khốn nạn lão tặc tử vận khí quá ngưu bức đi, lấy được một cái vợ hiền, còn sinh ra được một cái cực phẩm con trai, được coi là con nhà người ta trong truyền thuyết, đến con nuôi cũng cực phẩm trong cực phẩm, lão thiên quá bất công, lại để lão tặc hưởng hết nhân gian mỹ vị đi đến đỉnh phong nhân sinh.

Lão mụ tính tình hiền thục, ôn nhu, đảm đang, thực lực lại không kém, coi như là một cái giỏi việc nước đảm việc nhà, bất quá đáng tiếc cho lão tặc vì lão mụ chính là một trong những hậu phương vửng chắc nhất để đấu với lão không thì chỉ bằng giá trị vũ lực của lão thôi thì hằng ngày hắn cũng ngập hành.

Còn đang đi bên cạnh hắn đây chính Lạc Tuyết, là em gái nuôi của hắn, cũng là được hắn nhặt về, khi ấy lúc hắn gặp nàng mới chín tuổi thân thể lại suy dinh dưỡng ngiêm trọng khá là gầy gò, quần áo rách nát ngất ở gần nhà hắn, lúc ấy hắn tầm mười tuổi đang cùng lão mụ đi mua đồ về thì gặp được, còn năm nay thì nàng đã mười bảy tuổi, cũng có da thịt trở lại, phát dục cũng tương đối tốt là một cái hoa khôi trong trường được vô số người theo đuổi, hơn nữa nàng còn là một cái đỉnh tiêm thiên tài trong cùng lứa chính là bọn hắn không biết náng đã là đính hôn với hắn, điển hình được coi là em gái nuôi xong thịt, bất quá lúc này hắn cảm thấy đính hôn với cái này hung bà nương chính là một trong nhưng việc bất hạnh nhất hắn gặp, đưa nàng về nhà còn không phải bị đè đầu mà đánh, hơn nữa còn phải nằm phía dưới cho nàng tùy ý cưởi sao.

Cùng một giòng máu, tại sao hắn và lão tặc hai con đường lại đối xứng với nhau đến thế, lão thiên gia quá bất công lại quá đáng hận

Bạn đang đọc Kim Liên Chi Khởi sáng tác bởi monekydlll

Truyện Kim Liên Chi Khởi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monekydlll
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.