Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Virus R++

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

Tại quán coffee nhà Trần Tiêu

Nghe những điều Trần Tiêu nói xong, Châu Dao biểu lộ vẻ mặt thật khó tin:

- Nghe những điều ca vừa kể thật khó mà tin được chuyện có thể xảy ra ở thời đại này.

Trần Tiêu nói:

- Khó tin nhưng có thể nó là thật, thế mày vừa nãy không thấy ổng có những biểu hiện lạ như đang nói chuyện với người cõi trên à?

Châu Dao nói:

- Quả thật, điều đó khiến đệ hơi rối não.

Trần Tiêu nói:

- Tối đến, tao với mày ghé nhà ổng nói rõ là chúng mình tin ổng.

Châu Dao tán thành:

- Ok nhị ca.

Tại phòng của Thiên Tú, cậu đang ôm Kha Nguyệt vào lòng:

- Anh xin lỗi là bởi do lỗi của anh.

Nguyệt nói:

- Thôi anh, chuyện qua rồi không nên nhắc lại làm gì.

Thiên Tú nói:

- Giá mà thời gian quay lại để anh có thể sửa chữa lỗi lầm.

Nguyệt nói:

- Thật ra là có đấy nhưng rất khó thực hiện.

Tú ngạc nhiên hỏi nàng:

- Thật sự có cách để cứu sống em ư?

Nàng gật đầu nói:

- Đúng vậy, nhưng không biết anh có dám làm không?

Tú đáp quyết tâm:

- Anh sẽ làm được.

Nguyệt nói:

- Được, em nói đây: tập đoàn dược phẩm Thanh Hoa hiện nay do họ Hoàng sáng lập và điều hành tới nay đã trở thành một tập đoàn hùng mạnh kinh doanh đa ngành nghề đang có đe dọa sự thống trị của sáu gia tộc ở Thành Đô này. Hiện nay họ đã chế tạo được một loại virus có tên mã là R++ trong phòng thí nghiệm, họ đã dựa vào thành quả trước đó của hai người đã chết không rõ nguyên nhân, một trong hai đó là người bác của em. Loại virus này lúc đầu có mã R+ có khả năng làm lành vết thương nhanh gấp 60% so với dùng thuốc chữa, nó làm tái sinh các tế bào chết và khôi phục chức năng hoạt động của tế bào bị thương tổn. Nhưng nay họ đã có bước tiến lớn khi chế tạo thành công loại mới dựa vào R+ là R++, nếu như R+ có thể làm lành vết thương ở một vùng hạn hẹp trên cơ thể, thì R++ là một đột phá có thể làm xác chết thối rữa trở thành cái xác nguyên vẹn chưa hề có bất kỳ thương tổn nào. Nếu có được loại virus R++ tiêm vào thể xác nát nhừ của em thì khả năng em có thể sống lại tới 90%. Theo em biết loại virus này sẽ được thương mại hoá.

Thiên Tú nghe Kha Nguyệt nói xong thì sửng sốt, kinh ngạc và hãi hùng bởi cậu biết người còn lại chết một cách không rõ nguyên nhân chính là Lý Hào Kiện - cậu ruột của Thiên Tú cũng là tiến sỹ ngành Kỹ thuật y sinh, mẹ Thiên Tú đã từng kể cậu mình từng tham gia dự án nghiên cứu loại thuốc chữa bệnh nào đó của tập đoàn Thanh Hoa và đã chết một cách bí ẩn cùng với người đồng nghiệp của mình. Sau đó, Hoàng Đại Hùng - CEO của tập đoàn lên tiếng xin lỗi gia đình họ và hứa sẽ điều tra cho rõ nguyên nhân, đến nay đã bảy năm mà chưa thấy có động tĩnh gì. Hiện nay CEO của tập đoàn là Hoàng Nhã Tịnh - con gái ông ta. Tham vọng của cô này còn lớn hơn ông cha của mình, ả quyết bóp chết sáu gia tộc ở Thành Đô và sẽ vươn xa hơn sẽ thống trị kinh tế Đại lục.

Thiên Tú trầm ngâm một lúc mới nói:

- Anh biết người chết không rõ nguyên nhân còn lại chính là cậu anh. Ông ta cùng với bác em tham gia dự án của tập đoàn đó luôn, họ ăn ngủ làm việc tại đó và không hề về nhà một lần nào cho đến khi mất. Anh ngờ rằng chính gã CEO Đại Hùng này âm mưu giết cả hai người để chiếm đoạt thành quả nghiên cứu của họ rồi thương mại hóa con virus này.

Kha Nguyệt nói:

- Điều anh nói không phải là không có lý, cần phải điều tra ngọn ngành và thu thập thêm bằng chứng.

Tú nói:

- Mai là ngày hạ huyệt quan tài chứa xác của em. Tối mai anh sẽ đào mộ lấy cắp xác em về.

Nguyệt gật đầu:

- Phiền anh vậy.

Rồi nàng mỉm cười:

- Thể xác không có thôi thì lấy hồn báo đáp anh trước vậy.

Tú còn ngơ ngẩn chưa nói gì, cậu quay lại thì thấy không còn y phục trên người nàng, Tú lắp bắp:

- Em làm cái gì vậy?

Nguyệt mỉm cười:

- Lại đây với em nào.

Và chàng và nàng "quấn" lấy nhau trên giường.

Chiều tối, trời đang mưa rả rích, Tú lầm bầm:

- Lần đầu tiên của mình mà là với hồn ma mới ác chứ...

Kha Nguyệt đem hai tô mì gói nàng đã nấu xong đem lên nói:

- Anh lầm bầm gì thế?

Tú trả lời:

- À không, không có gì.

Nguyệt lại nói:

- Ăn thôi, kẻo nguội mất ngon.

Tú ậm ừ:

- Ừ ừ.

Lát sau, Trần Tiêu và Châu Dao tới nói rõ là mình tin Thiên Tú và đồng ý kế hoạch trộm mộ và đánh cắp virus R++ của tập đoàn Thanh Hoa.

Tối khuya hôm sau...

Cả ba lẻn vô đào mộ, Châu Dao nói:

- Có cảm giác như chúng ta là những tên trộm vậy.

Trần Tiêu nói:

- Đừng lo, sẽ không ai biết đâu.

Thiên Tú nói:

- Lấy xác Kha Nguyệt xong còn ghé chỗ tập đoàn con Nhã Tịnh đánh cắp con virus kia nữa.

Cả ba mon men dò mộ của lớp trưởng Kha Nguyệt và đào hì hục mãi mới lộ ra quan tài của cô nàng, cả ba cạy nắp hòm ra thì hãi hùng thấy xác Nguyệt không còn nguyên vẹn, bởi vì cô bị xe tải tông lúc sang bên kia đường. Họ bọc xác Nguyệt cẩn thận để lên xe mà Tú đã chuẩn bị sẵn. Sau đó cả ba lên đường đến tập đoàn Thanh Hoa, nhờ tài nghệ bẩm sinh của Trần Tiêu họ đã đánh cắp thanh chứa virus R++ cùng tài liệu về con virus này, cả đoạn băng ghi âm lời ra lệnh giết bác của Kha Nguyệt và cậu của Thiên Tú của gã CEO tập đoàn Thanh Hoa, cả ba rút lui an toàn sau cuộc đột nhập nguy hiểm có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Tại nhà Thiên Tú, cậu lấy thanh chứa virus R++ và nhỏ xuống xác cô bạn lớp trưởng. Chừng một tiếng sau, Trần Tiêu, Châu Dao, Thiên Tú, Kha Nguyệt đều kinh ngạc thấy sự hoạt động của virus, thể xác của Kha Nguyệt được phục hồi lại y như lúc sống, vẻ đẹp thu ba lóng lánh ngày nào đã quay trở lại. Sau đó Kha Nguyệt nhập lại vào xác của mình. Mười phút sau cô khẽ mở mắt, Thiên Tú vội đổ sữa cho nàng uống. Trần Tiêu và Châu Dao ôm nhau cười khóc vui sướng:

- Thật kỳ diệu, lớp trưởng sống lại rồi.

Kha Nguyệt khẽ mỉm cười nói với Tiêu Dao nhị tiên:

- Thành thật cảm ơn hai cậu rất nhiều.

Tiêu Dao cùng đáp:

- Ừm, không có chi đâu, lớp trưởng.

Thiên Tú cũng cảm ơn hai đệ của mình rất nhiều.

Tại Nhà Trắng....

Cố vấn an ninh quốc gia John Bolton nói:

- Rõ ràng tập đoàn Thanh Hoa rất đáng ngờ, bản báo cáo mà NSA và các tình báo khác nắm được cho thấy có khá nhiều hoạt động mờ ám của bọn chúng. Điều đó chứng tỏ chúng nguy hiểm chẳng kém cạnh Huawei và ZTE.

Tổng thống Trump nhận định:

- Hai công ty trên đã bị Sắc lệnh Hành pháp mà ta mới ban hành chặn đầu rồi. Cuộc đàm phán thương mại với Bắc Kinh tạm thời dẹp sang bên, ta biết bọn này thích chơi câu giờ nhưng Trump ta quá hiểu rõ cách làm ăn của bọn chúng. Giờ chỉ cần khởi động cuộc thương chiến thì tập đoàn đó sẽ ngáp ngáp.

Cả nội các đều gật đầu.

Ba tháng sau, thương chiến Mỹ - Trung chính thức bùng nổ do Tổng thống Mỹ Donald Trump quyết định khai hỏa. Mỹ áp thuế trị giá 50 tỷ USD lên các mặt hàng của Trung Quốc trong danh sách được Bộ Thương mại soạn ra.

Bạn đang đọc Tình Yêu Buổi Ban Mai sáng tác bởi A.T.0491

Truyện Tình Yêu Buổi Ban Mai tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi A.T.0491
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.