Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng vui cùng buồn

Phiên bản Dịch · 2913 chữ

Persephone phát hiện nơi mình ngẩn người lại thay đổi rồi, hồi nãy Hades bảo cô ngồi chờ ở khu vực cổng đại sảnh, có thể nhìn ra được nữ giới chớ vào khu vực làm việc.

Nhưng bây giờ do cô da mặt dày kéo áo Hades một đường đi đến tận cạnh bàn lớn nên bị hắn xoay người xách đến ngồi trên ghế đá cạnh bàn.

Đúng thật là ghế đá nhưng mặt ghế được lót một lớp nệm dày, mép nệm được trang trí bằng những viên hồng ngọc và vàng ròng nguyên chất, lưng ghế dựa vừa rộng vừa hoa lệ lại còn thoải mái như nệm vậy.

Chỉ có một điều là ghế rất cao, chân cô không thể nào chạm đất khi đang ngồi được, ngồi lâu dẫn đến mỏi chân.

Hades cũng dễ dàng phát hiện sự thật rằng chân cô ngắn, hắn nhìn cô từ trên cao xuống một hồi mới thành thực đánh giá: "Quả thực thấp."

Persephone: " ... "

Chẳng lẽ không phải do chính hắn quá cao sao, có thể thấy bằng mắt thường rằng người này khẳng định cao hơn mét chín, là loại người nếu như không cẩn thận sẽ đập đầu vào cửa ấy.

Sau đó Persephone vui vẻ nhận được một chiếc ghế gác chân nhỏ bằng gỗ mun.

Hades không để ý đến cô nữa, hắn hất bát thuốc màu đang cầm trên tay lên vách tường, rồi sau đó vô số thư ký, nô lệ khuân vác, người hầu dọn dẹp ... đều đua nhau nhảy ra từ vách tường.

Persephone cảm thấy họ như nhân vật hoạt hình xé rách màn hình ti vi mà bước đến đời thực vậy, có người cúi mình nhặt nhạnh, có người chỉnh sửa vòng hoa đào dại, còn có người chỉnh trang chiếc váy ngắn của mình mà chạy đến nơi làm việc.

Sắc thái chảy xuôi khắp nơi mang đến cảm giác huyên náo trật tự, khiến đại sảnh rộng lớn này có thêm sức sống.

Công tác sửa sang danh sách vong linh một lần nữa được tiến hành đâu vào đấy, những người hầu bưng từng sọt bản phiến mới đến, lại dọn đi những phần tài liệu đã được xử lý.

Chồng bản phiến đựng trong những bình gốm khổng lồ vừa cao vừa lộn xộn, những cuộn giấy trên giá sách cũng xếp chồng lên nhau, có vài người hầu trèo trên thang gỗ, vươn tay lấy xuống mấy tấm da dê trên tầng cao.

Persephone nghiêm chỉnh ngồi trên ghế như học sinh tiểu học, hai tay quy củ đặt trên đùi, chỉ có đôi mắt loạn chuyển một hồi rồi rơi xuống trên người Hades.

Người đàn ông ấy đang cúi đầu, vươn tay nhận cây bút sậy từ tay ông lão khoác áo choàng tím, sau đó lấy chút mực nước viết từng hàng chữ ngay ngắn trên giấy cói.

Có một người hầu với làn da nâu đỏ khẽ khàng đặt chiếc đèn gốm men đen lên bàn. Ánh lửa chiếu rọi sườn mặt và cổ tay Hades, tạo cảm giác như da hắn đang tỏa sáng.

Persephone nhìn một hồi, dáng ngồi nghiêm túc cũng dần dần thả lỏng, cô thả lưng dựa lên lưng ghế, yên lặng ghi nhớ trong đầu.

Sở thích: công việc.

Cô xem như phát hiện ra rằng chỉ cần hắn làm việc thì tình trạng động dục liền giảm đi rất nhiều.

Theo như kế hoạch của cô thì ngoại trừ khiến bản thân mình trở nên người gặp người ghét thì còn cần tìm thêm vài thứ gì đó để chống đỡ lý trí Hades. Cho dù là nữ Thần "bạch nguyệt quang" hay công việc, hoặc thứ gì đó khác, thì cô phải cố gắng để những sự kiện liên quan đến chúng phải xảy ra thường xuyên, trợ giúp Hades sớm ngày vượt qua cửa ải khó khăn, thả cô quay về ... nhà?

Thần kinh chậm chạp của Persephone rốt cuộc tỉnh táo, cô cau mày nhìn thoáng qua hàng cột cổ xưa cao lớn, vách tường tràn đầy khe nứt nhưng mang màu sắc vô cùng rực rỡ, lại quay đầu nhìn vị Thần đứng trước một chồng chồng bản phiến, còn cả ba ông lão đầu bạc đứng cạnh hắn nữa.

Rốt cuộc, cô bất đắc dĩ chống cằm thở dài.

Hình như, không còn nhà ...

Cho dù cô được quay về mặt đất thì cũng chỉ là thoát khỏi một tên cuồng động dục mà thôi, nhưng sau khi lên mặt đất thì sao?

Đây là một thế giới viễn cổ có thể có từ ba ngàn năm trước, có Thần linh, có cả quái vật ...

Lực chú ý của Persephone vẫn luôn bị Hades kéo chạy, bây giờ có thời gian suy nghĩ một chút thì chợt nhận ra mình như đã bước chân vào cánh cửa Địa Ngục, hằng hà vô số quái thú mở to cái miệng rộng hoắc chực chờ nuốt cô xuống bụng.

Khoảng thời gian cô xa nhà lâu nhất cũng chỉ rời nhà chuyển đến kí túc xá học đại học mà thôi, hằng năm còn có kì nghỉ đông và kì nghỉ hè về nhà làm mèo lười nữa.

Mà hiện giờ rất có thể cả đời cũng không thể về nhà được nữa ... dù sao cũng chưa từng nghe nói xuyên không còn có định nghĩa nghỉ đông hay nghỉ hè.

Persephone trầm mặc, những nụ hoa kiều diễm trên đầu cũng vì thế mà ủ rũ, ánh mắt cô chứa oán niệm nhìn về phía ... chiếc nhẫn trên ngón tay Hades.

Thói đời gian nan, nếu như cô thật sự rút tên thành công thì khi bước chân vào cuộc sống xa lạ trên kia thì vẫn phải đối mặt với hiện thực không có tiền nửa bước khó đi.

Chẳng lẽ thử kiếm công việc làm thêm dưới này kiếm chút tiền sinh hoạt cho tương lai thử xem?

Hades vươn bàn tay trắng bệch chạm lên giấy cói trước mặt, trên giấy là lời nguyền rủa cổ xưa mang trong mình sức mạnh oán hận trói buộc, có thể áp chế sức mạnh của Thần Ái Tình.

Chữ viết đỏ máu trên mặt giấy thô ráp như ngửi thấy mùi máu tươi, vặn vẹo quay cuồng như sống dậy, nó chạy lên ngón tay, mu bàn tay, cuối cùng khóa trên cổ tay Hades, hóa thành hoa văn như hình xăm nơi cổ tay.

Hades nâng tay quan sát một lúc mới dùng bút sậy dính mực bổ sung thêm một vài chi tiết.

Mũi tên của Eros sẽ dần hiện những triệu chứng khác nhau tùy theo mức độ trầm luân của người trúng tên.

Ngay từ đầu là dục vọng sinh sản thuần túy, ngọn lửa ái dục thiêu hủy lý trí của người trúng tên, nhưng rất nhiều lúc chỉ cần kiên trì qua kì phát tình thì lửa dục sẽ tự nhiên biến mất.

Đây là cực hạn sức mạnh của Thần Ái Tình, dục vọng chẳng thể nào điều khiển người trúng tên suốt đời.

Nhưng sau khi qua kì phát tình mà người trúng tên xui xẻo có tình cảm ngày càng sâu đậm với bạn tình thì cảm xúc sẽ bị đối phương điều khiển, đơn phương cùng vui cùng buồn vì người.

Hades đang dùng sức mạnh tử vong viết nguyền rủa lạnh lùng nghĩ tuyệt đối không thể để bản thân trầm luân đến độ cảm xúc bị người nắm trong tay.

Nhưng khi hắn đang bổ sung chi tiết cho lời nguyền trên cổ tay thì đột nhiên cảm nhận được cảm xúc chua xót xa lạ nảy lên trong lòng, nỗi bi thương bất lực quẩn quanh trong tim.

Ngòi bút dừng giữa không trung, cảm xúc kia quá mức kỳ lạ, nó mềm mại như sợi tơ nhưng lấp lánh ánh sáng lạ thường, xuất hiện ở tâm tính lãnh khốc cằn cỗi của hắn trở thành một tồn tại chẳng thể nào xem nhẹ.

Đây không phải cảm xúc của hắn.

Bi thương, bất lực, sầu lo ... Những cảm xúc nhỏ vụn trần tục ấy gieo rắc trên dục vọng sôi trào, cắm rễ sâu trong lòng.

Những cảm xúc ấy nói đau đớn nhưng không đủ đau đớn, muốn xem nhẹ nhưng chẳng thể nào bỏ qua này khiến ngón tay Hades run lên làm cong thân bút.

Cùng vui cùng buồn ...

... là cảm xúc của người con gái ấy.

Dáng ngồi của Persephone đã thay đổi thành hai tay chống cắm, phiền não đến mức sắp đè ra nọng mặt, cô liếc mắt nhìn đá quý trang trí trên nệm, ôi! Giàu nứt đố đổ vách a!

Còn cô vậy mà cùng quẫn đến mức sống dựa vào kẻ bắt cóc biến thái kia, đợi cho đến khi thoát khỏi tên bắt cóc đó thì có khi cuộc sống về sau lao dốc không phanh.

Điều đáng sợ hơn cả tội phạm bắt cóc chính là cuộc sống sinh hoạt củi gạo mắm muối, thứ kinh hoàng hơn cả Thần Tiên yêu quái trong thần thoại chính là trong túi bạn không có nổi một đồng.

Persephone nhịn không được mà thở dài, chưa kịp than thân trách phận xong thì bất chợt có một luồng hơi thở hắc ám đến gần.

Màn sương dày đặc cô đọng lại, vị Thần linh kia chỉ trong chốc lát đã đứng thẳng trước mặt người thiếu nữ.

Đôi mắt hắn bình tĩnh nhìn xuống như một bức tượng uy nghiêm lạnh lùng dùng tư thái của kẻ đứng trên cao hồi đáp phiền não ưu sầu của tín đồ.

"Vì sao nàng buồn?"

Persephone lập tức bị dọa tỉnh thần, cô nhanh chóng ngồi thẳng lưng ngẩng đầu nhìn đối phương, cảm thấy không hiểu nổi câu hỏi bất thình lình này.

Buồn?

Cô nhếch nhếch khóe miệng, muốn nở nụ cười để phủ nhận câu hỏi kia, cho dù cô có buồn đi nữa thì cũng không tìm hắn trải lòng nha.

"Đừng cười." Đột nhiên Hades lạnh mặt nghiêm giọng mở miệng, nhưng đôi mắt tràn ngập khát khao phản chiếu ánh lửa kia lại trái ngược với âm thanh của hắn.

Khuôn mặt tươi cười của Persephone cứng đờ, hai tay nắm chặt.

Hades lập tức cảm nhận được cảm xúc uể oải mệt mỏi của nàng, thứ cảm xúc ấy kéo hắn xuống cơn mê mang như uống rượu, khiến cảm xúc hắn cũng nặng nề theo.

Hắn nhìn thấy chùm hoa trên đầu nàng uể oải như sắp dán lên mái tóc đến nơi, trên dây cột tóc vàng chói mắt là một hàng lá non ủ rũ mất sức sống, lớp sương đen hóa thành tấm thảm lông trên người nàng đã bị hắn cắt đứt liên hệ cũng hóa mỏng mờ ảo dần theo thời gian.

Nàng ấy vẫn quá thiếu dinh dưỡng rồi, tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài đằng đẵng nhưng khuyết thiếu vật hiến tế của tín đồ, cũng không có thầy tế kiến tạo Đền thờ, chủ trì lễ tế cho nàng.

Càng không có hoa quả cúng tế, thơ ca múa hát, tiên Nymph vờn quanh.

Có lẽ nên tìm cho nàng vài tín đồ để giúp nàng vui vẻ lên chăng?

Hades quay đầu nhìn xung quanh, bây giờ mới bất giác nhận ra nơi Địa Phủ này không có sinh vật sống nào, càng chưa nói đến tín đồ loài người. Hắn sững người một lúc, cuối cùng chỉ có thể gọi đến một nam hầu tiếp rượu.

Nam hầu rượu nhanh chóng mang đến một chén rượu vàng, trong lòng chén là rượu ngọt thuần chất, thứ chất lỏng tràn ngập sức mạnh vĩnh sinh bất tử này là đồ uống của Thần.

Persephone nhìn người đàn ông mang nét mặt nghiêm túc trước mắt này, một tay hắn cầm chén rượu vàng, một tay vươn ra từ lớp áo choàng, lớp vải đỏ rộng thùng thình mềm mại như dòng nước tạo thành những nếp gấp trên khuỷa tay hắn.

Hắn khẽ nhấc chân áo choàng, dưới chân vải là đôi chân mang giày xinh đẹp, hắn thong thả cúi người, đổ chất lỏng trong chén rượu xuống mặt đất, sau khi nhẹ giọng nỉ non vài câu không rõ nghĩa thì lại đổ thêm một chút rồi tiếp tục ngâm khẽ.

Bởi vì cúi đầu mà mái tóc xoăn của Hades rũ xuống hai bên má, làm mềm hóa biểu cảm lạnh lùng trên mặt hắn, không hiểu vì sao mà mang lại cảm giác thành kính.

Đây là hành động dâng rượu cho Thần của tín đồ.

Nguyên bản còn cần thêm xướng thơ ca tụng, nhảy vũ đạo hiến tế, tiến hành một loạt nghi thức nghiêm túc.

Nhưng thật ra Hades đã quên mất tiết tấu âm nhạc, vận luật thơ ca, nhịp điệu vũ đạo của nghi lễ như thế nào rồi. Sau khi dâng rượu cho nàng xong, hắn đứng trầm mặc một hồi mới thả chén rượu xuống, sau đó vươn tay đè lên vị trí trái tim.

Persephone giữ khuôn mặt không chút thay đổi nhìn thoáng qua chất lỏng đổ bốn phía quanh cô kia, lại vô cảm nhìn Hades.

Đang làm gì thế này? Vì sao phải đổ nước ở bốn phía quanh cô? Chẳng lẽ có tro bụi cần phải tẩy rửa à? Hay là cô thoạt nhìn quá bẩn khiến hắn ghét bỏ mà hắt nước xả xui?

Văn hóa của quốc gia khác quá khó hiểu, lại thêm ngăn cách giữa vị Thần cổ đại và người hiện đại nữa chứ, chẳng khác nào có cả một dãy núi Himalaya vắt ngang ở giữa cả.

Persephone mới vừa cảm thán trong lòng xong thì thấy ngón tay Hades xé rách lớp vải trên ngực, chiếc áo đáng thương chỉ kịp phát ra tiếng "xoẹt" nhỏ bé đã rách một lỗ để lộ miệng vết thương thảm thiết còn chưa khép miệng trên ngực hắn.

Máu thịt nơi đó có dấu vết như bỏng cháy, ngăn chặn máu trong cơ thể chảy ra ngoài, thanh Kiếm Oán Hận kia đang cắm trong đó.

Hades bình tĩnh kéo thanh vũ khí hắn dùng để áp chế sức mạnh tình yêu từ trái tim ra ngoài, có thanh âm nào đó vang lên.

Là thanh âm của vũ khí làm từ sắt thép ma sát với máu thịt.

Persephone: ... cảnh tượng thật quá hung tàn khiến cô không thể nào thốt lên lời.

Hades dùng sương đen rửa đi thịt vụn lẫn máu dính trên kiếm, sau đó nhét thanh đoản kiếm bùng cháy thù hận này vào tay cô.

Persephone chỉ cảm thấy tay mình trầm xuống, cơn lạnh buốt bò lên tay rồi chui vào xương trong nháy mắt khiến cô không nhịn được mà run rẩy, suýt chút nữa ném thanh kiếm trong tay đi mất.

Hades thật không ngờ chỉ như vậy cũng có thể làm tổn thương cô, hắn nhanh chóng vươn tay hái xuống một đóa hoa diễm lệ bên tai cô.

Hắn thả nụ hoa đó lên thanh đoản kiếm, sự sống mềm mại yêu kiều lập tức trấn an cơn oán hận lạnh băng.

"Vật hiến tế."

Tưới rượu và hiến tế có thể gia cố Thần lực của nàng cũng là những thứ mà Thần linh vui lòng hưởng thụ, ở Địa Phủ không có gia súc còn sống như trên mặt đất cho nên hắn chỉ có thể dùng vũ khí bằng sắt thép thay thế.

Nhưng hắn không cảm nhận được cảm xúc vui sướng nào xuất hiện trong lòng, vị Vua một lần tạm thời đảm đương vị trí tín đồ kia đột nhiên hoài nghi, chẳng lẽ nàng ghét bỏ vị Thần dưới lòng đất này cung phụng nàng sao?

Persephone cúi đầu nhìn thanh kiếm trong tay mình, trên chuôi kiếm được khảm rất nhiều bảo thạch và vàng bạc quá mức mỹ lệ, cũng không biết Hades rút kiếm đưa cô làm cái chi?

Cho dù nó có đẹp đến mức nào đi chăng nữa thì cũng rút ra từ trái tim máu thịt, cô thật muốn mang đi rửa thêm vài lần nữa a.

Hades nhíu mày, đột nhiên nói: "Nàng hãy giữ kiếm bên người, nếu muốn cự tuyệt ta trèo lên giường làm tình với nàng thì nàng có thể dùng nó chặt tay ta."

Có lẽ ... điều nàng lo lắng là việc này mà không phải do không có tín đồ cung phụng.

Persephone nghĩ rằng bản thân nghe nhầm, chặt cái gì tay cơ, chặt cái gì của ngài hả, chặt cái gì cái chi?

"Hoặc chân?" Hắn hỏi.

"Trái tim?"

"Cơ quan sinh dục?"

Persephone trơ mắt nhìn lời kịch của vị Thần này lệch khỏi kịch bản đến độ như xe lửa đụng phải đường ray, xoay vòng vòng trên bầu trời.

Hóa ra mũi tên của Thần Ái Tình không chỉ khiến người trúng tên động dục mà còn khiến họ nổi cơn điên sao?

Hades đột nhiên lạnh giọng: "Nàng không vui mừng chút nào sao?"

Persephone: " ... "

Câu hỏi này như một mệnh đề toi mạng, cô phải trả lời rằng cô vui mừng hay không vui đây?

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.