Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm chuyện khiến ngài chán ghét

Phiên bản Dịch · 4137 chữ

Báo ứng của việc cười quá đà ... chính là đau bụng.

Persephone ôm gối vải trước ngực, chống đỡ tư thế ngồi lung lay sắp ngã của mình. Không biết chiếc gối cô đang ôm này được nhồi bằng lông loài động vật nào mà cực kỳ mềm mại, không có giúp ích cho tư thế cô ngồi thẳng lên được bao nhiêu.

Mỗi một lần cô hít vào đều chạm đến cơ bụng dẫn đến cảm xúc cũng theo đó nảy lên não. Cô cưỡng chế tự hạ mệnh lệnh điều khiển cơ thể mình, khống chế cảm xúc bị tác động bởi sức mạnh không biết tên kia.

Cô tưởng tượng tay chân mình cứng ngắc vặn vẹo cử động, không khí hóa thành sợi tơ vừa cứng vừa dẻo quấn quanh trên da kéo cô đứng dậy, mà một đầu sợi tơ còn lại là đôi tay ghê gớm đáng sợ của Hades, chỉ cần đầu ngón tay hắn thoáng cử động là cơ thể cô cũng theo từng động tác đó nhảy múa.

Persephone rùng mình, vội vàng ném hình ảnh tự tưởng tượng đáng sợ kia ra khỏi đầu, nhưng hình ảnh đáng sợ kia vẫn mang đến cho cô động lực đứng dậy như ý nguyện.

Cô đang đứng cạnh cửa lớn, sau lưng là hành lang âm trầm và gió lạnh mang hương dầu thông, ở cách xa xa kia là những "người" trên bức bích họa đỏ hồng không hề chuyển mắt mà nhìn cô chằm chằm.

Mà ở căn phòng bên trong cánh cửa là ánh lửa sáng ngời, là Hades đang ung dung ngồi trên ghế bành, hắn mới vừa tắm xong, lớp y phục trong rộng thùng thình rũ xuống tận gót chân dường như có hơi nước, đôi chân thì tùy ý gác lên ghế nhỏ trước mặt. Mà ở trên đùi hắn là một tấm da dê trải rộng, phân nửa tấm da dê ấy rủ xuống ngoài ghế dựa, chỉ thấy mặt trên là những đầu lâu khô trắng cố sức trèo ra ngoài thường thường gào thét vài tiếng.

Hades như một pho tượng túc mục lặng yên nhìn Persephone đứng cạnh cửa, hắn duy trì ánh nhìn chăm chú này một hồi lâu.

Hắn cứ như vậy tĩnh lặng nhìn cô từ lúc cô bất giác ngủ trên giường, đến tận lúc cô giật mình tỉnh giấc ôm gối, nóng lòng chạy đến cạnh cửa như nai con trốn chạy lồng sắt của thợ săn.

Persephone giống như đứng trên cầu độc mộc, hai bên đường đều có quỷ. Áp lực này khiến câu nói trong miệng cô lăn qua lăn lại, trong thời gian ngắn không thành câu được.

Tuy rằng cô có thể hiểu đôi phần ngôn ngữ nước khác thông qua đôi tai, nhưng miệng rất khó phát âm những âm tiết chỉ khác nhau rất nhỏ kia, khiến rất nhiều từ mà cô muốn nói ra đều như đang dằn vặt dây thanh quản và đầu lưỡi.

Cô lăp đi lăp lại bản thảo vài lần trong đầu, rốt cuộc mở miệng.

"Có phải cung điện của ngài có rất nhiều phòng phải không?"

Luồng sương đen chảy xuôi dưới chân Hades đang chực chờ kéo Persephone vào phòng thoáng dừng lại động tác của mình khi nghe thấy câu hỏi của nàng.

Nàng đang dò hỏi tài sản của hắn sao?

Sương đen nép mình trong chỗ khuất vừa do dự vừa thẹn thùng cuốn cuốn trên mặt đất, dự định thô bạo kéo mắt cổ chân nàng vừa rồi hoàn toàn biến mất.

Hades thờ ơ nhìn nàng nhưng ngón tay lại chầm chậm nhịp trên đầu gối - một động tác phấn khởi đặc trưng của hắn.

"Hai vạn một ngàn ba trăm phòng."

Trong cung điện hùng vĩ này có vô số hành lang sảnh chờ, phòng tàng trữ nội điện, tường khảm đồng khảm bạc, còn có cả trang sức vàng ròng.

Người thiết kế cung điện chính là u hồn của Daedalus vật vờ ngoài cung điện khóc lóc tìm con trai mình, hắn là một trong số ít vong linh không bị cắt bỏ tình cảm khi còn là con người, có như thế mới có thể giữ lại tài năng kiến tạo của hắn lúc sinh thời.

*(Daedalus: là nhà phát minh, kiến trúc sư và nhà điêu khắc tài ba có thật của người Hy Lạp, người được cho là đã xây dựng Mê cung Labyrinth nhốt quái vật Minotaur cho Vua Minos của đảo Crete. Sau đó Daedalus vì giúp đỡ cho người anh hùng Theseus đánh bại quái vật Minotaur và thoát khỏi mê cung Labyrinth nên khiến vua Minos nổi giận. Để trừng phạt, vua Minos đã giam cầm Daedalus và người con trai Icarus của ông vào mê cung Labyrinth, cho họ chết dần trong vô vọng vì mê cung này không thể tìm được lối ra. Nhà thiết kế tài năng đã quyết định chạy trốn khỏi đảo Crete nên ông và con trai Icarus đã tạo ra bộ cánh làm từ lông chim và sáp. Nhưng khi họ bay lên trời, cậu bé Icarus càng lên cao càng cảm thấy hưng phấn, cậu dần nảy sinh tâm kiêu ngạo, vì muốn bay gần mặt trời hơn nên phớt lờ những lời cảnh báo của cha mình. Dưới ánh nắng mặt trời, những tia sáp tan chảy, đôi cánh vỡ vụn, và chàng thiếu niên ngã xuống biển chìm dần giữa những con sóng. Daedalus mất con mãi mãi.

Minotaur: hay nhân ngưu là một quái vật nửa người nửa bò trong thần thoại Hy Lạp. Mọi chuyện bắt đầu khi Minos muốn làm vua xứ Crete nên ông cầu xin thần biển Poseidon. Poseidon đã cho ông một con bò trắng đẹp tuyệt trần để ông hiến tế chứng tỏ lòng thành của mình, nhưng mê mẩn trước vẻ đẹp của con bò, Minos đã đem một con bò giả để thế. Tức giận, thần Poseidon đã trừng phạt Minos bằng cách hóa phép cho hoàng hậu của Minos - Pasiphaë - yêu con bò đó. Hoàng hậu đã ra lệnh Daedalus làm một con bò cái bằng gỗ cho bà chui vào để giao phối với con bò và kết quả là sự ra đời của Minotaur. Minotaur đã gieo rắc kinh hoàng cho toàn đảo Crete nên vua Minos ra lệnh cho Daedalus làm một mê cung để nhốt nó lại. Mỗi năm, ông đem 7 người con trai và 7 người con gái từ Athena vào cho Minotaur ăn thịt. Minotaur đã bị tiêu diệt bởi anh hùng Theseus sau khi chàng nghe việc làm tàn ác của vua Minos. Anh đã giết được Minotaur nhờ sự giúp đỡ của Ariadne - con gái vua Minos.)*

Đáng tiếc rằng khóc to quá nên đã bị Hades đuổi đi từ lâu, còn không thì đã có thể thiết kế thêm nhiều phòng ốc hơn nữa rồi.

Không chỉ có cung điện, hắn còn có trâu đen thành đàn (thực ra đã chết thành trâu xương), có vô số mạch khoáng (chưa khai thác), lãnh thổ hắc ám rộng lớn (không thể trồng trọt được gì), số lượng thần dân đông đúc nhất (đều là quỷ).

Nếu như nói về khía cạnh tài phú thì Địa Phủ đứng đầu, có rất nhiều nữ Thần tham tài sẽ bị thuyết phục dưới phần tài phú đó.

Hades nhịn không được mà thay đổi tư thế ngồi một chút, nâng cao cằm, chờ nàng ấy tiếp tục truy vấn hắn.

Persephone tưởng tượng hơn hai vạn phòng ốc là khái niệm như thế nào, thật ra con số này quá lớn nên không tạo cho cô bất kì cảm giác rung động nào.

Cô gật đầu ca ngợi cho có lệ: "Ngài có nhiều phòng ốc thật đấy."

Hades lạnh lùng cao quý mà nhìn khung cửa chính, ánh mắt dường như dính lên ngọn đèn.

Persephone: "Ngài có thể cho tôi mượn một phòng được không ạ?"

Đây là yêu cầu phân chia tài sản của hắn, từ đầu chỉ là thử thôi nhưng sau đó chậm rãi tăng lên từng bước, yêu cầu hắn giao ra chìa khóa phòng cất trữ vàng ròng bảo thạch, rồi chia nhau lãnh địa của hắn phải không.

Persephone nhìn Hades lạnh lùng không khác đá tảng là bao, mặt dày nói tiếp: "Nếu không thì cho tôi mượn một chiếc giường nhỏ ngủ trong góc phòng là được rồi."

Ai mà ngờ được rằng có một ngày cô sẽ xin người ta một chỗ để ngủ cơ chứ.

Nghèo quả nhiên là có tội mà.

Ánh mắt cao hơn đỉnh đầu của Hades rốt cuộc nhích dần xuống dưới, hắn quan sát người trước mặt thật kỹ, đôi mắt đen tuyền đến tận cùng kia có một sự lạnh lẽo rợn người.

Có một khắc Persephone cảm thấy đôi mắt hắn nhìn xuyên thấu linh hồn cô, cảm giác ấy giống như từ trong ra ngoài bị quan sát khắp nơi, ngay cả quần áo đều bị lột ra.

Cô siết chặt chiếc gối mềm trong tay, trong đầu âm thầm khinh bỉ biến thái.

Rốt cuộc khi Hades nhìn thấy thần sắc cảnh giác trên mặt cô như mới nhận ra điều gì đó, ngón tay siết chặt dường như xé rách cả tấm da dê trên đùi.

Thứ nàng muốn không phải sự tài phú mà là rời xa hắn ...

Khi Thần linh bị nhấn chìm trong ngọn lửa tình thì sự kiên nhẫn cũng theo đó mà biến mất.

Persephone không biết mình đổi vị trí đứng từ bao giờ, một luồng sương đen đột ngột cuốn quanh người như một bàn tay thô lỗ kéo cánh tay cô, túm chặt phần gáy áo sau lưng cô như nhấc một con rối rồi ném lên chiếc giường vàng ròng to lớn ở giữa phòng kia.

Mặc dù có sương đen làm đệm lưng không chịu bất kỳ va chạm nào nhưng Persephone vẫn ngẩn cả người khi ngã xuống giường.

Cô vẫn giữ nguyên tư thế ôm gối đầu như cũ, trước khi màn sương kia rời đi còn tốt bụng phủ tấm chăn lông lên người cô.

Ánh lửa ấm áp trên tường bị che phủ, Hades đứng cạnh giường, khoanh tay kiềm chế, sương đen mới vừa nãy tụ thành áo choàng trên người hắn.

Khuôn mặt hắn trong bóng đêm có cảm giác hơi hung ác đáng sợ đến mức Persephone cuộn mình run rẩy như chim cút trong chăn.

Có thể nhận ra bản thân mình đã dọa nàng sợ, Hades có một lúc cảm thấy hết nói nổi, cuối cùng chỉ có thể hung dữ để lại một câu căn dặn: "Nữ Thần Ban Đêm đã trải đều bóng đêm trên mặt đất rồi, bây giờ là thời gian cho nàng nghỉ ngơi, ngủ đi."

Nói xong, Hades quay người bước đi dự định đóng cửa lại cho nàng khỏi bỏ chạy nữa.

Persephone chớp chớp mắt, cô nhận ra trong ngữ khí của hắn có đôi phần mềm mại, không hiểu vì sao dẫn đến lòng cảnh giác của cô lơi lòng vài phần. Cô nghĩ rằng nếu không phải đối phương bị mũi tên kia điều khiển thì cũng là một vị Thần tốt.

Hắn đã cứu cô.

Persephone nhổm người dậy, vươn tay nhanh như chớp túm được một góc áo choàng của vị Thần đang rời đi kia.

Lưng của vị Thần ấy lập tức run rẩy, hắn như một con mãnh thú bị túm lông, cắn răng quay đầu nhìn thủ phạm.

Nhưng không ngờ rằng thứ đập vào mắt mình là đôi mắt sáng ngời của Persephone, là những nụ hoa vẫn ủ rũ giờ nở rộ trên đỉnh đầu nàng, là nụ cười đáng yêu nàng dành cho hắn.

"Hades, chia phòng sẽ có lợi cho việc phá hủy tình yêu, hành động tốt nhất là yêu xa, ngài ở đầu sông, tôi ở cuối sông sẽ không thể nào chạm mặt nhau, lâu dần ngài sẽ không còn thích tôi nữa."

Mười đôi yêu xa thì có chín đôi chia tay, luận điểm của Persephone thật ra có số liệu vững chắc làm căn cứ.

"Lúc bắt đầu có thể thật khó khăn nhưng chúng ta phải vượt qua nó. Ngài phải kiên cường lên đừng để tình yêu đánh bại, với lại ngài nhìn tôi này, chẳng có gì tốt cả, vừa xấu, vừa lười, vừa thất học, lại còn ngại bần yêu phú ..."

Hades kéo kéo góc áo bị nàng tóm chặt, chưa kéo được thì nghe thấy câu khuyên giải của Persephone, hắn trầm mặc một lúc rồi đột nhiên trầm giọng nói: "Ta giàu."

Persephone đang thao thao bất tuyệt thì bị cắt ngang, đột nhiên quên mất nội dung soạn sẵn trong đầu cũng không biết tiếp lời Hades như thế nào.

Cô tự ghét bỏ bản thân còn Hades đang tự khen mình sao?

Hades bình tĩnh nói tiếp: "Vàng ròng dưới chân ta như bụi đất."

Persephone nhếch nhếch khóe miệng, gắng nở nụ cười có lệ: "Ngài giàu thật đó!"

Có nhiều tiền như thế vậy mà có căn phòng trống thôi còn chẳng thèm cho cô mượn, một hai phải cô nam quả nữ chen chung phòng, nếu không phải ý đồ bất lương thì chính là keo kiệt thành tính.

Cô sợ trọng tâm câu chuyện chạy trật, dù sao đây không phải cuộc thi xem ai giàu hơn ai, sau khi bình ổn hơi thở, cô nhẹ giọng nói: "Hades, chán ghét một người thật ra không hề khó, ngài nhìn xem tôi có nhiều khuyết điểm như thế ..."

Trong lúc Persephone đang gắng thuyết phục thì Hades chỉ cảm thấy tay nàng dường như đang vuốt ve làn da hắn, thanh âm nàng ngọt ngào như mật, lời khuyên của nàng thành kính như thế.

Từ trái tim Hades dần xuất hiện một tình cảm sáng rõ, không phải nóng cháy dục vọng mà là cảm xúc dịu dàng và bao dung không gì sánh bằng.

"Không có."

Tất cả thao thao bất tuyệt làm thấp mình của Persephone đều nghẹn trong cổ họng: "Vâng?"

Hai tay Hades vẫn khoanh trước ngực như cũ nhưng thân thể dần cúi thấp xuống, nhịp thở của hắn hơi hỗn loạn, hắn càng cúi người càng gần cô thẳng cho đến khi sợi tóc đen trên trán rũ xuống hai bên má cô.

Hắn bây giờ mới chầm chậm lặp lại: "Nàng không có khuyết điểm."

Persephone khó thở, bản thảo soạn sẵn lặp đi lặp lại trong đầu cuối cùng chịu thua dưới câu nói kia của hắn, cô có thể ngửi thấy mùi hương tinh dầu sau khi tắm trên người đối phương ...

... cũng là mùi hương trên người cô, hình như hai người họ dùng cùng loại tinh dầu.

Thậm chí có khi rất nhiều dụng cụ tắm rửa mà cô dùng cũng không phải hoàn toàn mới, xem ra Hades không phải loại Thần mà chuyên nâng tay vẩy vẩy mấy cái dùng Thần lực tẩy trừ bụi bẩn trên người.

Cô tinh tường nhận ra hắn cần tắm rửa, cần ăn, còn cần uống, nếu không có sức mạnh thần kỳ kia thì hắn thật sự rất giống một con người.

Nếu không phải do cô xuyên không, hắn là Thần. Ở thế giới hiện đại cô không gặp được hắn mà cho dù có thể gặp mặt thì phỏng chừng chẳng thể nói nên lời câu nói cô không có khuyết điểm kia.

Vị Thần ấy bị trúng tên, bị ép buộc nghĩ một đằng nói một nẻo những lời âu yếm, Persephone nghĩ nếu như đổi lại mình bị trúng tên cũng biến thành trạng thái "dở người" như hắn thì có khi còn làm không tốt bằng hắn.

Hơi thở hắn gần trong gang tấc, khuôn mặt bình tĩnh tái nhợt, nhưng thân tể hắn căng cứng cực kỳ giống như đang kìm nén điều gì đó.

Persephone thử thăm dò lùi về sau, thấy hắn không hề cử động, cô lùi thêm chút nữa, ngón tay động đến lớp chăn trên giường, cô chỉ đơn giản đẩy nó ra rồi xoay người định xuống giường.

Đột nhiên một bàn tay duỗi đến dễ dàng kéo áo cô lại.

Persephone không dám động, chỉ cần dùng một chút sức đã có thể cởi xuống kiểu quần áo này trên người cô rồi, cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi yên trên giường.

"Ngủ!" Mặt Hades không hề thay đổi mà ra lệnh, tay hắn cũng chầm chậm buông áo cô ra, dường như không có việc gì mà rụt tay về.

Hoa văn nguyền rủa trên cổ tay xiết chặt xương hắn, ngăn cản hắn tiến thêm một bước chạm vào người thiếu nữ.

Persephone thử quan sát hắn một hồi, mới quyết định dùng tâm tính được ăn cả ngã về không mà lắc lắc đầu.

Hades khẽ híp mắt, nàng ấy liên tục không nghe lời đã kích khởi cơn giận của hắn, dù sao Thần linh không thể chịu đựng được việc không ngừng bị cãi lời, điều đó xúc phạm tự tôn của hắn.

Persephone nhìn đến thần sắc không vui trên mặt hắn, lập tức giống như mèo quéo chọc trúng chó dữ, kéo chăn quanh người mình nằm xuống.

Cô nằm như tử thi, miệng than thở: "Ngủ! Tôi ngủ rồi!"

Hades: " ... "

Persephone lại lật người, bọc bản thân mình càng thêm kín mít, hít thở đều đều như ngủ say.

Hades: " ... "

Rốt cuộc Hades chậm rãi đứng thẳng, nhìn đường cong thân hình mềm mại dưới lớp chăn, im lặng một hồi mới thử vươn tay chạm lên cổ người thiếu nữ.

Nàng ấy không thể khống chế sự run rẩy của mình cũng như không dám quay đầu lại.

Sợ như vậy mà vẫn còn hao hết tâm tư dẫm lên ranh giới của hắn, cố ý phản kháng lời hắn nói.

Lo âu, xao động, khát khao không an phận ...

Ngón tay Hades nhẹ lướt qua cổ nàng, từng đóa hoa nở rộ dưới nơi đầu ngón tay hắn lướt qua, có một nụ hoa bùng nở bên khóe môi nàng. Cảm xúc nàng lập tức càng thêm dao động kịch liệt, là ghét bỏ.

Sau đó Hades nhìn thấy nàng trộm cử động môi, cố gắng khiến hoa rớt xuống, giống như sợ nó chạm phải môi nàng vậy.

Tất cả động tác của Hades đều cứng lại như hóa thạch, một hồi lâu sau hắn mới rút tay về, biểu cảm cũng nhạt dần, ánh lửa le lói chiếu ánh sáng lập lòe lên tóc hắn.

"Ta cho phép nàng ... "

Thanh âm hắn không mang theo dao động cảm xúc nào chỉ có cảm giác xa xôi lạnh lẽo.

"... mỗi ngày có thể trái lời ta một lần."

Persephone vừa nghe xong đã muốn nói gì đó thì chợt nghe thấy thêm một câu nói bổ sung lạnh lùng.

"Ngoại trừ rời đi hay chia phòng."

Được rồi, cô ngoan ngoãn câm miệng đây. Nhưng khi nghĩ đến việc Hades bị mũi tên của Thần Ái Tình tra tấn không ra hình người như thế mà vẫn còn lý trí khắc chế lui bước, cô do do dự dự mãi cuối cùng cũng lấy dũng khí chia một chút chăn của mình cho hắn rồi nhích sang bên góc giường một chút.

Nhưng cô đợi cả buổi cũng không nghe thấy tiếng Hades nằm xuống giường, chẳng lẽ hắn phải tiếp tục làm việc sao?

Persephone vẫn duy trì một tư thế không dám động, cổ cứng ngắc khiến phần xương mỏi rần, phần da bị kéo căng.

Cô nghiêng người nhìn một chút, thấy vô số bản phiến ngoan ngoãn dồn một góc trên mặt đất, trên chiếc ghế bành cũng không còn chiếc bản phiến nào, còn những cuộn giấy cói cũng tự mình xếp thẳng trên chiếc bàn không xa.

Mà người đàn ông đứng bên giường như mãnh thú thời thượng cổ hồi nãy kia bây giờ đã nằm trên chiếc ghế bành dài. Mái tóc đen tuyền xõa tung trên đệm màu san hô, làn da tái nhợt sáng mượt trong lớp áo trắng, bàn chân không mang giày được ánh lửa chiếu sáng mang đến cảm giác lấp lánh ánh sáng màu.

Đôi mắt hắn nhắm nghiền, biểu cảm trên mặt và tư thế ngủ vẫn lạnh lùng như trước.

Mỗi một tấc đường cong cơ thể như một pho tượng hoàn mỹ được tinh điêu tế mài, không một chỗ thiếu hụt.

Persephone cảm thấy bị sắc đẹp này làm hoa cả mắt, yêu thích cái đẹp là bản năng mà cho nên cô chỉ thưởng thức một cách thuần khiết thôi.

Vừa rồi cô kiên trì dò mìn, thậm chí mạo hiểm nguy cơ bị xâm phạm khi chống cự Hades rốt cuộc cũng chỉ muốn biết hắn có thể chịu đựng cô đến mức độ nào mà thôi.

Kết quả trước mắt thật tốt hơn so với suy đoán của cô nhiều, tuy rằng không biết Hades có thể nhẫn nại đến mức độ nào nhưng có lẽ trong một khoảng thời gian ngắn hắn ... sẽ không khiến cô tổn thương.

Persephone giấu mình trong chăn, chỉ để lộ đôi mắt lanh lẹ quan sát xung quanh, bốn phía thật yên tĩnh, chỉ có ngẫu nhiên hai khối bản phiến lăn tròn đụng vào nhau, mắng vài câu chửi thề lại rón rén im tiếng, không dám chọc giận vị Thần linh đang nghỉ ngơi kia.

Đột nhiên cô nhìn thấy có một luồng sương đen bám cạnh giường, lấm lét thập thò một hồi rồi chui vào chăn, chạm lên da cô.

Hơi thở ấm áp quen thuộc ùa đến mang trong mình một mùi hương kỳ lạ, sảng khoái nhưng lại như say rượu khiến mí mắt cô bắt đầu đánh nhau, Persephone nhịn không được mà ngáp dài.

Cô im lặng cuộn mình, phần lưng cong cong, hình như sương đen hơi hơi chần chờ nhưng cuối cùng cũng nhẹ ôm lấy cơ thể cô.

Trước khi ngủ Persephone mơ hồ nói thầm: "Hades, tôi sẽ dùng quyền được trái lời ngài cho việc khiến ngài chán ghét tôi, mỗi ngày tôi sẽ làm một chuyện khiến ngài chán ghét tôi được không?"

Ngày ngày tích lũy sự ghét bỏ thì sớm hay muộn cũng có thể nhổ mũi tên kia.

Hades không đáp lời, phảng phất như ngủ rồi.

Persephone không biết hắn có ngủ thật không bởi vì cô nhanh chóng bị hơi thở của sương đen kéo vào giấc mộng bình lặng.

Nếu như Persephone quay đầu lại nhìn thì sẽ phát hiện lớp sương đó hóa thành một dáng người cao lớn vươn cánh tay cường tráng của mình ôm người thiếu nữ vào lòng, chất dinh dưỡng tử vong dồi dào trấn an Thần hồn suy yếu mỏi mệt của người ấy.

Thẳng cho đến khi tiếng hít thở đều đều của nàng vang lên, Hades mới mở mắt ra. Hắn nằm trên ghế dài im lặng nhìn tư thế ngủ thể hiện cho sự bất an của nàng, còn có đôi lông mày vẫn nhíu chặt như trước khi nàng say giấc.

Dục vọng bắt đầu khởi động quay cuồng trong cơ thể hắn, hắn vẫn khát vọng chạm vào nàng như trước.

Hades vươn tay dừng giữa không trung, đầu ngón tay nhẹ nhàng giống như chạm lên không khí, sương đen trên giường cũng vươn bàn tay vuốt phẳng nếp nhăn ưu sầu giữa hai đầu lông mày nàng.

Tất cả nghĩ suy của nàng dần dần lắng xuống theo giấc ngủ sâu.

Hades cảm thấy thế giới xung quanh trống vắng dần, từ sáng đến giờ cảm xúc nàng như đại tiệc long trọng phô trương chen chúc trong tâm hồn chết lặng từ lâu của hắn.

Mà bây giờ thứ chui nhủi vào lỗ tai chỉ có tiếng kêu khóc của vong hồn.

Hades không khống chế nổi nữa mà vòng tay quanh ngực, cảm xúc mềm ấm cũng theo đó xuất hiện trong lòng hắn, sương đen trên giường càng thêm dùng sức ôm nàng sâu trong Thần lực mình.

Mùi nhựa thông tản mát trong làn khí khô ráo, xua tan âm lãnh ẩm ướt quanh đây.

Mí mắt Hades cũng nặng dần, hắn giữ nguyên tư thế như nâng niu một nụ hoa trong lòng, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.