Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thích

Phiên bản Dịch · 2532 chữ

Trên mặt đất hoang vắng tối tăm mênh mông vô bờ lấp lóe những sinh vật xanh biếc trôi nổi như loài sứa giữa biển khơi, bồng bềnh phập phồng giữa khung cảnh tối đen.

Khi bánh xe ngựa ầm ầm xuất hiện, những cụm sáng u lạnh ấy giống như bầy cá con gặp phải kẻ săn mồi, nhanh chóng tản ra lẩn mất.

Persephone dùng tay giữ chặt thanh chắn xe, cô giống như đồ nhà quê lên thành phố vậy, phong cảnh nơi này quả thật đã đẩy ngả hàng rào trí tưởng tượng của cô rồi

Sau khi bay qua vùng đất tràn đầy cụm sáng xanh biếc thì liền nghênh đón gió lốc.

Gió lạnh như dòng nước xoáy vù vù bốn phía nhưng cỗ xe ngựa vàng kim này không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào, ghế ngồi trên xe được lót lông cừu êm ái, cộng thêm trên người Persephone khoác áo choàng ấm áp cho nên không hề cảm nhận được sức mạnh của cơn lốc quanh người.

Nếu không nhìn thấy những oan hồn với khuôn mặt trắng toát cùng hốc mắt đen hoắm bị gió thổi tung lên trời, hằng hà vô số quỷ quái thậm chí có khuôn mặt nát bươm phồng lên như bóng cao su xì hơi bay tán loạn quanh xe thì có khi cô còn tưởng rằng thanh âm gió thổi ầm ầm như sấm kia chỉ là tiếng bánh xe chạy trên nền đất đá.

Persephone cố gắng nghiêm mặt, di chuyển vị trí ngồi gần người bên cạnh một chút, ngón tay cọ cọ mệm ghế ngồi lén lút kéo áo choàng của Hades.

Tuy rằng gương mặt của Hades cũng tái nhợt, mắt cũng đen nhưng ít nhất mặt không nát, đầu không trọc, sau vài lần cô bị quỷ dọa thì khi quay sang nhìn Hades lại nhìn ra cảm giác thịnh thế mỹ nhan.

Quả nhiên con người là loài động vật nhìn bề ngoài mà, cho dù bây giờ có ai đó nói với cô rằng tính cách Hades còn đáng sợ tà ác hơn cả quỷ hồn thì cô cũng nắm chặt góc áo hắn không chịu buông.

Xúc cảm từ lòng bàn tay mềm mại của người thiếu nữ khiến người đàn ông đang nắm dây cương khống chế chiến xa không bị hơi thở hư thối của Địa Phủ ăn mòn cũng như không để bánh xe xuất hiện dù chỉ một chút xóc nảy suýt chút nữa xiết dây cong cổ ngựa.

Hắn vội vàng thả lỏng sợi dây thừng nắm trong tay khiến cỗ xe đang chạy vững vàng xuất hiện lay động, người bên cạnh dường như không ngờ chấn động thình lình xảy đến nên vội vàng ôm tay hắn nhưng tiếc rằng nàng lại nhanh chóng buông tay.

Cả quá trình hành động của nàng như gió thoảng, động tác chạm lên người hắn rồi rời đi rất dứt khoát chẳng hề chần chờ, giống như thợ thủ công đối xử với dụng cụ vậy, dùng xong liền bỏ.

Hades lại nắm chặt sợi dây thừng trong tay, cảm xúc tối tăm khiến sắc mặt hắn càng thêm trắng bệch. Hắn nhẹ liếc mắt, trong một khoảng khắc sắc dục và chiếm hữu bị hắn đè nén dưới đáy lí trí bị động tác như khinh ghét này của nàng làm xổng chuồng.

Không hiểu vì sao Persephone cảm thấy như bị rắn độc cuốn quanh, cô nhíu mày sau đó nhìn thấy ánh mắt âm trầm của Hades vô cùng dọa người nổi bật trên bối cảnh lập lòe ánh sáng xanh.

Tuy rằng Hades không điên điên động kinh như lúc mới bắt đầu nữa nhưng khi cảm xúc hắn xuất hiện chút gió thổi cỏ lay nào đều khiến cả người Persephone tiến vào trạng thái cảnh giới.

Cô lập tức, nhanh chóng buông góc áo hắn ra, nét mặt ngây thơ vô tội.

Không kéo áo nữa.

Sắc mặt của người đàn ông kia càng thêm khó nhìn.

Persephone bối rối nhìn hắn, nếu như người kia thật sự mất khống chế trên xe thì cô thật sự kêu trời trời không thấu, gọi đất đất không nghe, nếu nhảy từ trên xe xuống với tốc độ này thì cô ngay lập tức hóa thành thịt nát mất.

Cô cố gắng tìm đề tài trò chuyện, ngại ngùng tán gẫu:

"Cái đó ... ừm ... có con rắn bò đến đây kìa."

Nơi này thật sự rất tối, cô miễn cưỡng nhờ ánh sáng xanh lập lòe mới nhìn thấy sinh vật như rắn bò thẳng về phía xe, sau đó cô nhìn kĩ thêm lần nữa mới nhận ra đó là một con rắn có ít nhất mấy trăm đầu, đều dây dưa quấn lấy nhau.

Persephone hít một hơi khí lạnh, không chỉ chó biến dị mà còn có rắn biến dị nữa sao? Cô nhịn không được mà sờ cổ mình, ở nơi này lâu sẽ mọc thêm mấy cái đầu à?

Sau đó cô chỉ nghe thấy tiếng xe "crac" một tiếng, bánh xe trực tiếp chạy qua con rắn trăm đầu đó áp nó dẹp lép.

Tuy rằng Hades không lên tiếng nhưng lại dùng hành động thể hiện cảm xúc vô cùng nóng nảy của hắn, quả nhiên mũi tên kia khiến hắn chìm vào vũng bùn lầy muốn ăn thịt người mà.

Trên cương vị là người có thể bị ăn luôn, Persephone vắt óc nghĩ cách xoa dịu hắn, khi bạn phải đối mặt một vị Thần đang trên bờ vực mất khống chế thì phải làm thế nào mới khiến hắn bình tĩnh đây?

Cuối cùng cô do do dự dự vươn tay, khẽ khàng chạm lên phần lưng hắn, ngón tay run rẩy không thể khống chế nhưng rốt cuộc vẫn cố gắng xòe rộng, nhẹ áp lên lưng hắn.

Động tác cô dịu dàng vuốt nhẹ, từ ái như đang dỗ trẻ con vậy.

“Ngài lại thấy khó chịu sao?”

Tất cả dũng sĩ đều phải đối diện với chuyện bi thảm nhất cuộc sống mình, tuy rằng cô rất sợ đối phương lại hóa thân thành tội phạm cưỡng dâm cũng như hận lòng bàn chân không mọc thêm đôi bánh xe, có thể chạy xa bao nhiêu thì xa bấy nhiêu.

Nhưng sự thật chính là chạy không thoát nổi, cho nên cô phải vượt qua nỗi sợ của bản thân mình, cố gắng hiểu cho nỗi khổ của Hades rồi từ đó tìm biện pháp giảm bớt xao động cho hắn.

Bằng không thì cô biết làm sao bây giờ? Cô cũng thật tuyệt vọng aaaa!!!

Persephone vừa ôm đầu lăn lộn trong lòng vừa nở một nụ cười như gió xuân.

"Ngài ... " Nếu như thật khó chịu thì có thể tắm nước lạnh à nha.

Biện pháp dùng nước lạnh còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì xe ngựa đột nhiên nghiêng sang một bên, cả người cô như một con diều đứt dây, cảm giác mất trọng lực khủng bố truyền đến từ lòng bàn chân.

Không biết từ khi nào mà vực sâu không thấy đáy xuất hiện dưới xe ngựa, mà cỗ xe này trực tiếp lao xuống vực không chần chừ.

Hades thậm chí buông dây cương đang nắm trong tay, hình như đây là lần đầu tiên hắn thấy người thiếu nữ ấy như thế, đôi mắt chuyên chú thiếu đi giãy dụa dữ dằn, thay vào đó là ánh nhìn ngơ ngác.

Cảm xúc của nàng vốn hay thay đổi nhưng ngón tay nàng chạm lên lưng hắn lại dịu dàng đến không thể tin nổi. Mỗi một tấc trên cơ thể hắn đều dừng cơn run rẩy, lửa nóng khát khao được an ủi bởi động tác đơn giản ấy của nàng.

Tình yêu không chỉ có dục vọng mà còn có nỗi đau đớn khát cầu được yêu, một khi cảm nhận được thiện ý đối phương dành cho mình thì cũng chỉ có thể cúi thấp cái đầu cao quý ngạo mạn để mặc nàng sờ mó.

Ngón tay Persephone như hóa thạch sau lưng Hades, còn đôi mắt thì dính ngoài xe nhìn chằm chằm vực sâu như cái miệng khổng lồ cuồn cuộn hắc ám thành lốc xoáy gây áp lực choáng váng sợ hãi cho loài người nhỏ bé.

Cả cơ thể cô cứng ngắc, hoàn toàn không phát hiện ra biểu cảm của vị Thần ngồi cạnh kia dần dần thỏa mãn.

Cho đến khi chiến xa đáp xuống dòng sông ở tầng đáy vực sâu nhất, mặt nước bị bánh xe phá tan sự tĩnh lặng khiến những bọt nước văng tung tóe, thì Persephone không còn cảm nhận thấy cảm giác hiểm nguy cận kề kia nữa.

Ngay sau đó cô được người ngồi cạnh ôm vào lòng, sương đen vòng quanh họ ngăn cản tất cả những giọt nước tứ tung.

Persephone bị trải nghiệm trượt từ trên cao xuống kích thích, đầu óc cô còn chưa kịp lấy lại tinh thần nên chỉ có thể run sợ nhìn người đàn ông đang ôm lấy cô kia, thấy hắn cẩn thận lấy ra thứ gì đó từ màn sương.

Là nước.

Dòng nước chảy tràn tán loạn trong lòng bàn tay Hades nhưng không có cách nào thoát khỏi tay hắn.

"Đây là nước của sông Lethe." Hắn bình tĩnh nói, bàn tay giữ nước cũng đưa đến trước mặt cô.

(Lethe: là dòng sông của sự lãng quên. Khi xuống Địa Phủ, người chết sẽ phải uống nước của Lethe để quên đi sự tồn tại trên trần thế của họ.)

Làn nước trong suốt hiện lên ánh sáng xanh biếc lấp lánh nằm gọn trong lòng bàn tay nghiêng nghiêng của hắn, nếu không có luồng năng lượng đặc biệt ngăn cách thì nước có khi đã rơi xuống mặt cô rồi.

Persephone còn đang nghĩ xem Lethe là tên con sông nào thì ngón tay hắn đã chạm lên môi cô, động tác này giống như cô đang hôn tay hắn vậy, mang đến cảm giác mập mờ khiến người căng thẳng.

Mà chuyện càng kỳ lạ hơn chính là làn nước trong lòng bàn tay hắn không chảy xuống theo động tác nghiêng tay của hắn, nó vẫn chỉ lung lay sắp đổ như trước mà thôi.

Hades nhìn khuôn mặt như chú hươu con không hề phát giác nguy hiểm của nàng, rốt cuộc bình tĩnh cất tiếng: "Là dòng Sông Quên Lãng, người uống phải nước của con sông này sẽ quên mất ký ức trên mặt đất, quên mất ánh mặt trời, cam tâm tình nguyện sống dưới vùng đất tăm tối này."

Sau đó một cơn run rẩy nho nhỏ và nhịp thở gấp gáp của nàng lập tức truyền đến từ cạnh tay hắn.

Hades nhìn thấy trong đôi mắt trừng to của nàng xuất hiện ánh nước thì không muốn dọa nàng thêm nữa. Hắn vẩy tay đổ làn nước trong tay ra sau lưng, hai bàn tay khô ráo lại chạm lên hai bên má nàng. Trước khi nàng kịp phản ứng, hắn cúi đầu hôn lên khóe mắt nàng, hôn lên đôi môi mềm ấm kia.

Động tác mềm nhẹ như chuồn chuồn lướt nước giống như an ủi nàng, nhưng chỉ có Hades mới rõ ràng thứ hắn an ủi chính là phản ứng khô nóng của cơ thể mình, đây đã là động tác kìm nén nhất của hắn.

Persephone trốn tránh nụ hôn ấy, cô ngửa đầu ra sau, bàn tay nắm chặt, mái tóc dài của hắn rũ xuống vai cô, hơi thở nóng rực hòa với nụ hôn mềm nhẹ chiếm cứ tất cả nghĩ suy của cô.

Hắn như loài mãnh thú săn mồi nguy hiểm nhất dùng động tác mềm mỏng nhất xâm phạm tất cả của cô, không cho cô bất cứ cơ hội trốn tránh nào.

Cuối cùng nụ hôn hắn dịu dàng rơi xuống đầu vai cô, sợi tóc đen thì lướt nhẹ trên mặt nhưng thân hình cao lớn rõ ràng giam cầm cô.

Persephone có một ảo giác kì dị cứ ngỡ như hắn hóa thành một con hung thú dịu ngoan trong lòng, tựa đầu trên đầu vai chờ đợi chủ nhân cưng nựng. Đương nhiên cô càng cho rằng động tác này của hắn như mở rộng hàm răng sắc nhọn chờ đợi thời cơ cắn đứt cổ con mồi của mình hơn.

Persephone không thể cược nổi xem hắn có thể khống chế đến mức độ nào, cô chỉ có thể dùng hết sức mình cố gắng cử động bàn tay căng cứng như đá tảng để mà nhẹ nhàng chậm chạp vỗ vỗ gáy hắn, dùng tâm thái được ăn cả ngã về không tiếp cận hắn, miễn cưỡng cất tiếng bên tai:

"Hades, ngài ép làm tôi thấy khó chịu quá."

Câu nói này của cô giống như chú ngữ tăng thêm sức mạnh cho hắn, vòng ôm nguy hiểm giam cầm cô lập tức lơi lỏng dần. Hades cẩn thận thả cô về chỗ ngồi, cánh tay rắn chắc kia cũng rời khỏi eo cô.

Persephone thật không ngờ hắn thật sự nghe lời cô nói, bây giờ cô rốt cuộc nhận ra một vấn đề, chẳng lẽ tình yêu không chỉ khiến người đàn ông này nóng nảy đầy tính công kích mà còn khiến hắn nguyện ý nghe lời cô sao?

Hades không lại nhìn cô nữa mà dùng tay kéo kéo dây cương, khống chế tốc độ ngựa chạy, để cho cỗ xe chạy vội trên mặt sông càng thêm an ổn.

Giống như tất cả hành động hồi nãy chỉ như nụ hôn thăm hỏi vậy, không hề có cảm xúc hay biểu hiện xấu hổ và chột dạ sau khi ôm hôn người khác cả.

Nhưng Persephone vẫn cảm thấy mình bị quấy rối ấy, cô tức giận đến nghẹn đỏ cả mặt, cuối cùng không thể làm gì hơn ngoài khó chịu dùng tay lau miệng, cắn răng không tiếng động mắng đồ con rùa, sau khi lau sạch xong thì Persephone mới có thời gian suy nghĩ một chút khả năng mới xuất hiện trong đầu kia.

Yêu đến mức khiến người nghe lời không phải chỉ xuất hiện khi tình cảm sâu nặng đến một mức độ nhất định sao? Bởi vì thứ dục vọng xao động này có đôi khi không phải cứ nhất định phải yêu mới có nhưng khi bởi vì cô khó chịu mà thỏa hiệp lùi bước thì mang ý nghĩa đại diện cho điều gì đây?

Có nghĩa rằng hắn càng ngày càng thích cô rồi!

Suy nghĩ này khiến Persephone cảm nhận được cơn gió lạnh đầu tháng giêng, không rét mà run. Nếu không nhanh rút tên thì Hades sẽ hoàn toàn chìm đắm mất.

Hắn chìm đắm thì cô còn có thể tốt chỗ nào.

Lần đầu tiên Persephone cảm thấy bị người thích là một chuyện đáng sợ như thế.

Bạn đang đọc Tình Yêu Của Thần Mùa Xuân của Mạn Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangPhanSoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.