Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên ngoại 2

Tiểu thuyết gốc · 2656 chữ

Nam Cung Ti vò tóc ngáp mấy cái, vục nước rửa mặt cho tỉnh táo, lau nước đi rồi đi tới bên giường kéo mành.

" Cửu Cửu, dậy đi."

Mộ Tiệp vành mắt sưng húp, mặt trắng nhợt quay qua lèm nhèm nói:" Thân ái cưng a, ta không dậy nổi."

" Ai da da, nào nào mau dậy, giờ Mão tới nơi rồi." Nam Cung Ti xách nách y lên, kéo dậy ôm vào dục dũng.

Xoay xoay lưng mấy cái, Mộ Tiệp dựa hẳn lên vai Nam Cung Ti, giật tóc hắn lầm bầm.

" Sao lại dài quá vậy??"

" Đương nhiên phải dài a. Ta ở nơi này cũng tám năm rồi mà." Vừa cọ lưng cho y hắn vừa cười nói:" Nhanh như vậy, thật không ngờ."

Mộ Tiệp nhấc cổ lên hôn tai hắn:" Ta thích ngươi để chỏm đuôi gà."

" Đừng nháo." Nam Cung Ti vỗ lưng y, xoay người cọ tay và cổ.

Nhớ lại mười năm kia hắn quả thật chẳng thể tưởng tượng nổi sao mình có thể sống được. Dường như mười năm ấy chỉ như một giấc chiêm bao dài đằng đẵng cùng cô đơn triền miên, khi tỉnh mộng phát hiện ra bên mình vẫn có người thương, vẫn có một đám bạn chờ đi đánh chén no say một phen.

Chiều hôm đó, Nam Cung Ti quay về hầu phủ, mấy nữ tỳ đỏ mặt cúi chào hắn:" Đại nhân đã về ạ. Ngài vừa đi cắt tóc sao?"

Hắn cười ôn nhã gật gật, có chút không quen vuốt chỏm đuôi gà sau đầu:" Các nàng thấy đẹp chứ?"

Mấy nàng vội xun xoe như chim hót:" Đẹp lắm đẹp lắm!!!!! Đại nhân thật soái!"

Quản gia chạy chậm tới xua mấy nữ tỳ đi làm việc, cúi người nói:" Đại nhân đã về. Hầu gia đang đợi ngài dùng cơm tối."

Nam Cung Ti quay về phòng, thấy Mộ Tiệp đang ngồi chống má chán chường phồng hai má. Hắn đi tới ôm vai y hỏi.

" Sao thế?"

" Nhớ nhà." Mộ Tiệp theo thói quen đưa tay ra sau muốn nghịch tóc hắn nhưng lại sờ chẳng thấy đâu, bèn quay lại nhìn quanh ngó dọc.

" Tìm gì a?"

" Tóc đâu??" Y chồm lên ngó ra sau lưng hắn, ồ lên vui vẻ:" Cắt rồi à?" Tay giật giật kéo kéo chỏm tóc mới cắt của Nam Cung Ti, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều.

Nam Cung Ti ấn Mộ Tiệp ngồi vào ghế, còn hắn ngồi đối diện:" Ăn cơm đi."

Ăn được nửa bữa thì Mộ Tiệp vỗ tay sực nhớ ra một chuyện, cười cười nói.

" Đúng rồi, lúc ngươi ra ngoài thì có khách tới chơi a."

" Ai vậy?" Nam Cung Ti gắp miếng sườn xào chua cay bỏ vào bát y, khua khua đũa nhắc:" Ăn ít thế! Ăn thêm đi."

" Hừ." Mộ Tiệp phồng má lên lắc lư:" Là Chung Ly nha."

" Chung Ly Tu?! Y tới Phú Thịnh thành làm gì?" Nam Cung Ti cũng khá vui vẻ nói." Lâu quá chẳng gặp y, sao không mời lại ăn cơm?"

Mộ Tiệp nhai nhai sườn:" Có mời. Nhưng y từ chối rồi. Y nói có việc quan trọng."

" Tiếc ghê." Nam Cung Ti gắp rau ngán ngẩm:" Y từ khi trở thành tế ti thì lúc nào cũng bận rộn cả. Ngay cả lễ cưới của Thiếu Kiên và Bạch Nhu cũng không thể tới."

" Ừ." Mộ Tiệp nhe răng cười lộ tửu oa má trái, mắt híp lại." Y đến gửi thiệp cưới cho chúng ta nha!"

Nam Cung Ti ngơ ngẩn chốc lát rồi cả hai cười rộ lên:" Y thú thê a!!! Quá tốt rồi! Ta còn cho rằng y sẽ mãi ở không chứ!!"

" Ta cũng bất ngờ lắm."

" Ế? Tân nương là ai??"

Mộ Tiệp gật đầu:" Là một cô nương gần hai mươi. Nàng ta sống ngay trong thành này, tên là.... Ờ gì nhỉ??" Y lục lọi tìm thiệp cưới rồi mở ra:" A! Tên Lưu Anh Anh, có họ hàng với Lưu công công a!"

" Vậy à? Lưu công công rất được hoàng thượng sủng ái, như vậy Chung Ly có quan hệ với hoàng thân quốc thích rồi."

Mộ Tiệp phì cười:" Y vốn chính là hoàng thân quốc thích. Ngươi chắc không biết Chung Ly gia năm mươi năm trước là một chi nội của lão tiên đế. Nếu xét theo bối phận thì Chung Ly Tu là cháu của Phù đế đó."

Nam Cung Ti như bị hóc xương:" Thật hay giả vậy?? Chẳng ngờ nha!"

Mộ Tiệp nhún vai:" Nửa tháng sau Chung Ly sẽ rước dâu về nhà, chúng ta cũng nên đi chúc mừng y."

" Lưu tiểu cô nương này cũng thật giỏi, câu được tế ti nhất nhì Sương Hy quốc."

" Ha ha...." Mộ Tiệp vỗ đùi nói:" Chung Ly ấy à.... Y kể cho ta nghe lúc hai người gặp nhau a, y là bị nàng ta cho một cước lăn xuống ruộng. Lúc ấy nàng ta nghĩ y muốn cướp xe chở vải của mình nên thi triển công phu đạp cho. Sau này xem như có duyên, hai người cứ thế có tình cảm lúc nào chẳng biết. Mà hai người đó quen nhau cũng ba năm rồi đó!"

Nam Cung Ti lau miệng cười:" Ba năm à? Rất tốt..."

Mộ Tiệp ngậm đũa nhìn hắn chốc lát, gật đầu cười nhẹ:" Đúng......"

Nam Cung Ti khoát chân nắm tay y, cọ lên má mình:" Về Mộ gia đi. Ta nhớ nhà."

" Ta cũng nhớ."

Sau khi tham gia hôn lễ của Chung Ly Tu xong, hai người chẳng thể nào đợi nổi, Nam Cung Ti quyết định dùng pháp trận đi về thẳng Mộ phủ. Mặc dù mệt mỏi, nhưng được quay về nhà thật tốt, sẽ không thấy chán nữa. Lần trước Mộ Uyên và Nam Cung Nặc tới chơi khiến hai người càng muốn về Mộ gia hơn.

Vừa đi qua trận cả hai đã nghe thấy tiếng khóc của Thích Thiếu Kiên, nhìn quanh mới biết vậy mà lại về ngay viện cũ của gã. Nhưng viện này gã rất ít khi quay về mà, sao lại......????

" Ngươi khóc cái gì a???" Là tiếng thở dài não lòng của Nam Cung Nặc.

" Tiểu Nặc a~..... Tiểu Nhu tử.... u u u u... Nàng ấy cứ trách ta.... hức.... trách ta..."

Mộ Tiệp đi vào, thấy Nam Cung Nặc và Thích Thiếu Kiên ngồi co gối dưới tán cây xanh mơn mởn, y hô lên.

" Ta về rồi đây!!"

" Cửu gia!!!!! Ngươi giúp ta đi!!!!" Thích Thiếu Kiên lao tới siết chặt y khóc thét.

Nam Cung Nặc ngạc nhiên:" Về sớm vậy? Sao không nhắc trước cho bọn ta ra đón??"

Nam Cung Ti xua tay:" Ta dùng trận đi về. Phiền phức gì đây?"

" À..." Nam Cung Nặc đảo mắt nói nhỏ." Bạch Nhu dạo này giận dữ lắm, cái gì cũng trách mắng gã nọ kia. Ăn cơm mắng gã như lợn nái, quét sân mắng gã quét ồn tai, nấu nướng giặt giũ mắng gã như đàn bà, đi ngủ cũng mắng gã nằm im như khúc gỗ."

Thích Thiếu Kiên nức nở cầu xin bọn họ giúp đỡ, sáng nay Bạch Nhu nói muốn viết hưu thư. Này có bao nhiêu nghiêm trọng chứ?? Chính là đang trên đà ly hôn đó!!!!! (○◇○|||||||||)

Nam Cung Ti vuốt cằm hỏi:" Ngươi nhớ thử xem chuyện bắt đầu từ bao giờ."

" Ừm, mười ngày trước."

" Có hỏi qua chưa?"

" Hỏi rồi nhưng nàng càng cáu giận."

" Ngươi có làm sai trái với lương tâm hay không?"

" Ta ăn ngay nói thật, chưa từng gái gú cờ bạc chè chén, tự thấy mình chẳng sai cái gì."

Nam Cung Nặc méo mặt:" Như vậy ngươi so với Thất lang còn trong sạch hơn mấy phần."

Mộ Tiệp day trán:" Như vậy nàng ta sao phải bất mãn?"

" Là ta đương nhiên cực kỳ bất mãn rồi."

" Trần Cư!!!" Mộ Tiệp vui vẻ nhìn y:" Lâu lắm chẳng gặp ngươi."

" Hầu gia vẫn khỏe chứ?" Trần Cư cười nhẹ chào y.

Nam Cung Ti hỏi:" Vừa rồi sao ngươi lại nói thế?"

Trần Cư nhìn Thích Thiếu Kiên mà ngán ngẩm:" Ngươi ăn ngay nói thật?"

" Đứng." Thích Thiếu Kiên kiên định nói.

" Ngươi bị Nhu.... khụ... Thích phu nhân mắng là đi ngủ nằm im như khúc gỗ?"

" Ừ...."

Nam Cung Nặc há miệng như nhận ra cái gì, nhíu mày vỗ đầu Thích Thiếu Kiên nói:" Ngu ngốc!"

Nam Cung Ti đau đầu:" Là sao??"

Trần Cư nhìn hắn hỏi:" Hầu gia và ngươi có phải thường hay làm những hành động gần gũi như hôn tai hay trán hay môi đúng không? Khi ngủ luôn ôm nhau thậm chí là gác lên nhau đúng không? Khi Hầu gia giận ngươi sẽ dỗ dành dụ ngọt y đúng không? Phải đường mật mới dỗ được đúng không?"

Mọi người cùng xấu hổ:"......" Không cần phải hụych toẹt ra như vậy chứ!! Bọn ta cũng biết xí hổ đó nhé!!! (///•>•///)

Mộ Tiệp vỗ tay cái bốp:" Ta hiểu rồi. Tiểu Nhu tử là đang giận Thiếu Kiên không có lãng mạn hay ngọt ngào như nhà người khác đây mà!!"

Mọi người trầm mặc, nữ nhân quả nhiên thâm sâu khó dò a!!!

Lại nhìn Trần Cư sùng bái, cao nhân a~!!

Thích Thiếu Kiên vẫn ủ rũ:" Ta chưa bao giờ làm vậy với Tiểu Nhu tử cả! Ta không biết nên làm như thế nào cho đúng. Lỡ như sai cách thì sao??"

Nam Cung Nặc vỗ vai gã thề non hẹn biển:" Thiếu Kiên, ta nhất định sẽ chỉ dạy ngươi cách!!!! Yên tâm!!"

Nam Cung Ti xoa trán gật đầu:" Được rồi, vào trong đi, chúng ta dạy cho ngươi."

Mộ Tiệp xoa tay tỏ vẻ rất hưng phấn, tửu oa bên má hằn rõ. Trần Cư cáo lui về trước, để lại mấy tên nam nhân hí hửng lôi kéo Thích Thiếu Kiên vào phòng. Mộ Uyên cũng bị gọi tới hội họp.

Nam Cung Nặc chẳng biết kiếm đâu ra một cái thước dạy học cùng một tấm bảng và một hộp phấn trắng. Thích Thiếu Kiên một mình một bàn, nhìn thẳng bảng đen nghe giảng.

" Bạch Nhu là một nữ hán tử chắc ai cũng biết. Nàng mạnh mẽ, kiệm lời, mặt lạnh lại ít dịu dàng. Đối với kiểu nữ nhân ngoài lạnh trong nóng này tốt nhất phải mềm mỏng chút, nhẹ nhàng mà quan tâm, lời nói phải dịu dàng tha thiết, ánh mắt phải nhu tình sâu thẳm, hành động phải ôn nhu ngọt ngào! Trừ phi là không có sở thích với đàn ông, còn lại nữ nhân nào cũng sẽ thích."

Sau khi nói một tràng dài thì Nam Cung Nặc vuốt ngực tu nước ừng ực, lại hào hứng viết lên bảng tiếp tục thao thao bất tuyệt:" Vì các ngươi là phu thê nên đương nhiên dễ hơn rồi. Ngươi bình thường ra sao thì bây giờ cứ trái ngược như vậy. Nhớ!!! Ăn cơm phải chú ý gắp thức ăn nàng thích, mệt thì phải chủ động xoa bóp cơ thể, tiếp xúc thân mật nhiều chút! Đừng có thộn mặt như vậy với ta!!!!! Khi nắm tay phải đan ngón tay vào nhau, phải mạnh dạn khen nàng sao hôm nay đẹp thế, nhưng chỉ khen khi nàng tâm trạng tốt chứ cái lúc mới dậy hay chuẩn bị đi nhà vệ sinh chỉ có xuống mồ!! Còn nữa, đi ngủ thì nên ôm nàng, đừng có vừa nằm xuống đã thẳng cẳng ngáy ngủ luôn."

Thích Thiếu Kiên nuốt nước bọt:" Ta nhớ không hết a!"

Nam Cung Ti cười cười:" Anh em tốt, ta đã viết lại hết cho ngươi rồi."

Mộ Tiệp thế chỗ của Nam Cung Nặc, vuốt cằm nói:" Khi Bạch Nhu giận, ngươi phải im lặng nghe nàng xả. Sau khi hết giận rồi thì mới dùng lời mật ngọt mía lùi dỗ dành. Đôi khi hãy mua chút đồ ăn nàng thích hay y phục mới tặng nàng. Các nàng rất hay hỏi nhân dịp gì lại mua thì ngươi phải nói là chẳng vì dịp gì hết, vì thích nàng! Phụ nữ là yêu bằng tai, hiểu chưa?!"

Mộ Uyên nhấp ngụm trà hoa huệ, gõ cằm nói:" Còn phải thay đổi cách gọi nữa. Đâu thể cứ gọi nội tử như con nít được."

Nam Cung Nặc gật gù:" Gọi ngọt ngào chút."

Thích Thiếu Kiên sau khi được tập duyệt mấy lần mới khăn gói về nhà, khí thế bùng cháy như chuẩn bị đánh giặc. Mộ Uyên sai người nấu thức ăn ngon mở tiệc, cũng dẫn Mộ Tiệp đi đánh nhau một trận.

Sau khi ăn uống no say, mọi người đều đi nghỉ ngơi hết. Nam Cung Ti tay nắm tay cùng Mộ Tiệp quay về biệt viện. Mộ Tiệp vui vẻ nói.

" Ha ya ya, về nhà thật tốt! Từ giờ chẳng cần quay về Phú Thịnh thành làm gì."

Nam Cung Ti cọ cọ má y cười:" Ta cũng vậy."

" Này. Không cho cọ." Mộ Tiệp phồng hai má lên đẩy hắn ra.

" Được rồi." Nam Cung Ti ôm vai y đi, hôn hôn mấy cái lên tai dụ hoặc:" Hoạt động chút nha."

Mộ Tiệp xùy xùy khinh bỉ quay đi:" Đi dạo tiêu thực."

" Không a." Nam Cung Ti dụi y như mèo, nũng nịu hôn hôn má y." Người ta thích làm chuyện ân ân ái ái."

" Không cho."

Nam Cung Ti lại cọ má y:" Phu quân~."

Mộ Tiệp xấu hổ vuốt mặt:" Được rồi."

" Cưng à anh yêu em chết đi được!!!!" Nam Cung Ti nhảy phốc lên lưng Mộ Tiệp hú hò. (♡◇♡)

Mấy gia nhân cúi đầu thật thấp chạy ngang qua cả hai như bay, tiếng chào như có như không văng vẳng bay. Mộ Tiệp thở dài ôm hai chân Nam Cung Ti xốc nhẹ hắn lên lưng, chầm chậm cõng về biệt viện.

Vừa quay về phòng Nam Cung Ti liền nhảy phốc xuống, ôm Mộ Tiệp từ sau lưng, vừa mân mê hôn cổ y vừa luồn tay vào áo sờ nắn. Mộ Tiệp tháo ngọc quan ra vứt qua một chỗ, xoay lưng nhảy lên ôm hắn hôn sâu, tay vòng qua cổ ôm chặt. Y dợm nói.

" Ta chưa tắm."

Nam Cung Ti đặt y lên bàn, vạch áo ra cắn lên bụng y bực bội nói:" Lúc nào rồi còn tắm táp nữa. Xong rồi tắm!"

" Ài....." Mộ Tiệp thở dài nghiêng đầu để hắn hôn, tặc lưỡi nói:" Ta thấy no no a! Thôi nghỉ chút lát hãy làm."

Nam Cung Ti cởi áo ra nâng chân y lên, tay chống trên bàn thở dốc trừng y.

" Ngươi có thể bớt sát phong cảnh đi có được hay không!? Ta biết tỏng cái dạ dày ngươi có bao nhiêu trâu bò rồi!"

Mộ Tiệp rất thức thời ôm cổ hắn cười làm lành:" Được rồi, sao lại giận thế? Tiếp."

Nam Cung Ti toan cởi quần đối phương ra thì lại nổi chút từ bi, ngập ngừng ngẩng đầu hỏi y.

" Này, ngươi không muốn làm à? Nếu không thì chúng ta dừng cũng được."

Mộ Tiệp khó chịu gào lên:" Lúc nào rồi có tỏ vẻ quân tử??! Làm luôn đi!! Mẹ kiếp ngươi!!!!!" (~○~)

" À..... Được......." Giận cái gì?? Ta thấy lo thôi mà! Sướng quá chứ gì!!? (=>=)

Vậy là tiếp thôi.....

Bạn đang đọc Tơ Hồng sáng tác bởi Ủliễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ủliễu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.