Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa đêm cùng Thái Văn Cơ

Tiểu thuyết gốc · 2445 chữ

Hai người nhìn nhau, Thái Văn Cơ lo lắng ấp úng không biết đáp lại như thế nào, đột ngột có người muốn làm tình với mình thật sự rất bất ngờ.

Vô Thụy trưng ra bộ mặt nghiêm túc nói: " Cô đã bảo cùng nhau giải đáp, tôi đã hoàn thành rồi, vậy nên cô cũng phải giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ của mình, nếu tôi bị trừng phạt thì cô sẽ chịu trách nhiệm chứ? "

Thái Văn Cơ run rẩy, vừa lùi về sau vừa đáp: " Cậu... sao tôi tin cậu được, trinh tiết của tôi, lần đầu... không thể... cậu định chịu trách nhiệm như thế nào? Một kẻ yếu như cậu làm được gì hả? "

Vô Thụy thẳng thắn nói ra sự thật mà không có chút e dè nào: " Tôi vẫn đang mạnh lên rất nhanh, những gì tôi nhận được nhiều hơn cô nghĩ, bên cạnh tôi còn có hai người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần, cô có thể thân thiết với họ hơn, tôi đảm bảo về sau sẽ bảo vệ và chăm sóc cô chu đáo. "

Thái Văn Cơ càng khó chịu hơn khi nghe xong lời này: " Hả???? Cậu, cậu có biết mình đang nói gì không? Cậu quen cùng lúc hai người mà còn muốn thêm tôi, chuyện này... "

Vô Thụy chậm rãi tiến bước, vẫn kiên định muốn làm tình với Thái Văn Cơ: " Tôi đã thành thật nói ra rồi, nếu cô từ chối cũng được thôi, vậy thì cô phải chịu trách nhiệm với tôi và đền bù tổn hại do Hệ Thống trừng phạt. Chúng ta đều là người trong cuộc nên hãy giúp đỡ nhau, nếu bên trong có thứ cô cần tôi sẽ nhường lại. "

Thái Văn Cơ đứng sững lại, nếu mình tìm được nút thắt phá vỡ giới hạn và vượt qua cấp độ 1000 thì sao? Hơn nữa, kỹ năng ẩn Mở Khóa, vậy những nơi thần bí không giải được mình có thể mở ra và tiến vào, sau đó nhận những phần thưởng giá trị. Gia đình mình... ở nơi xa xôi đó, mình cần sức mạnh để tìm họ...

Hơn nữa, nếu nói cậu ta không điển trai thì là nói điêu, cậu ta đẹp trai hơn cả khối người, mái tóc đen nhánh, đôi mắt hai mí cùng tròng mắt màu xám như đeo lens, mũi cao vai rộng, làn da cũng trắng hơn bình thường.

Thái Văn Cơ quan sát thân hình hắn, vài giây sau liền ấp úng nói: " Được... được, nhưng cậu phải giữ lời chịu trách nhiệm với tôi đấy... và, và đối xử với tôi thật dịu dàng... "

Nếu bị một người đẹp trai như cậu ta lấy đi trinh tiết... chậc, mình đang vì đại cuộc, cậu ta còn rất nhiều bí ẩn mà mình cần tìm hiểu, nếu thật sự đáp án lần này chính xác thì mình sẽ không chịu thiệt. Nhưng, nếu như cậu ta không chịu trách nhiệm, vậy mình chẳng phải...

Vô Thụy mừng rỡ gật gật đầu: " Được được được, trước tiên cô đến gần tôi đi, chúng ta nên ngồi tại nơi này chờ đợi đến nửa đêm. "

Thái Văn Cơ chậm rãi tiến lại gần hắn, ngại ngùng ngồi cách xa một chút, hai người nhìn nhau không nói lời nào.

Thời gian dần trôi, chẳng mấy chốc đã gần đến nửa đêm, lúc này Thái Văn Cơ vẫn luôn nhìn Vô Thụy tạo tác, tay nghề của hắn vô cùng điêu luyện, tâm trí bình ổn tập trung vào việc tạo tác, các tác phẩm được tạo ra cực kỳ tinh xảo, gần như chạm đến ngưỡng thực thể hóa.

Nếu như sơn màu lên tạo tác thì khẳng định giống hệt bản thể thực, hơn nữa, tạo tác hình người của hắn được trao truốt vô cùng kỹ lưỡng, đến từng đường mi kẻ tóc, thậm chí quần áo cũng đều bắt mắt lạ thường.

Thái Văn Cơ nhìn một hồi thấy Vô Thụy cất vào kho, đột nhiên ngại ngùng nói: " Này, nếu chúng ta làm, làm tình ở đây ngộ nhỡ bị người khác nhìn thấy thì sao? Tôi, tôi không muốn bị người khác thấy cơ thể mình đâu... "

Vô Thụy mỉm cười dịu dàng, đưa tay nắm lấy tay Thái Văn Cơ, nói: " Không sao hết, chắc chắn chẳng ai nhìn thấy chúng ta, vì dù sao chúng ta cũng là người được chọn, khẳng định Hệ Thống, hay nhiệm vụ ẩn này sẽ bảo vệ chúng ta. "

Làm tình tại một nơi vắng vẻ u ám thế nào có chút đáng sợ, hơn nữa còn là ở bên ngoài... mình chưa từng trải qua chuyện này bao giờ... chêt tiệt, mình có nên chạy trốn khỏi đây không... hả... cái, cái gì thế này... ư... haaa...

Vô Thụy bất ngờ ôm chằm Thái Văn Cơ từ phía sau, ghé sát mặt vào cô rồi thổi nhẹ vào tai, nhẹ nhàng liếm tai cô rồi nói.

" Đừng sợ, tôi sẽ thật dịu dàng với cô, vậy nên hãy tin tưởng tôi và hưởng thụ khoái cảm, chỉ như thế chúng ta mới hoàn thành yêu cầu. Như tôi đã nói, chịu trách nhiệm với cô là bổn phận của tôi, nhưng nếu như cô đem lòng yêu tôi rồi thì phải chấp nhận bên cạnh còn có những người phụ nữ khác. "

Haaa... cậu ta, cậu ta thì thầm bên tai, cơ thể mình đột nhiên lạ quá... yêu sao? Cậu nằm mơ hả, dù cậu đẹp trai thì đã sao, tôi sẽ không yêu một kẻ nói những lời ngon ngọt và tốt đẹp đâu... ưm...

Vô Thụy liếm mút cổ Thái Văn Cơ, đầu lưỡi hắn liếm láp nước bọt dính đầy lên cổ, bàn tay chậm rãi luồng xuống chuẩn bị kéo áo cô ra.

" Cậu... ư... dừng lại đi... đừng... haaa... "

Cơ thể mình lạ quá, nó nóng ran và kích thích, âm đạo mình nó đang chảy nước... haaaa... mình tự giơ tay lên cao cho cậu ta cởi áo... ưm... ưm... hôn, mình hôn với một người đàn ông, nụ hôn đầu của mình cứ thế bị lấy đi... đáng, đáng ghét, mình đã giữ bản thân thật trong sạch suốt 22 năm, cuối cùng bị một người đàn ông lạ mặt cướp mất...

" Kyaaaaaa, cậu, cậu, cậu... haaaa... đừng, đừng nhìn... ức... dừng lại đi... tôi... haaaa... ư... cậu... "

Thái Văn Cơ ngạc nhiên khi Vô Thụy cởi áo ngực cô xuống, từ phía sau hôn môi cô rồi nhẹ nhàng nhào nắn ngực, hai đầu ti thụt vào trong đang được hắn xoa xoa nhẹ lên.

Lúc này bỗng nhiên một cột sáng bao phủ xung quanh vòng tròn nơi hai người đang ngồi bên trong, trong nháy mắt nó trở nên trong suốt và không một âm thanh tạp nham hay cơn gió nào thổi được vào trong.

Vô Thụy vừa cởi quần áo trên người mình vừa nói: " Thời điểm đến rồi, bên ngoài chắc chắn không ai nhìn vào trong được đâu, đến cả bụi cũng không thể bay vào nữa, giờ cô yên tâm được rồi chứ? "

Thái Văn Cơ kinh ngạc thét lên khi quay đầu nhìn thấy dương vật cứng cáp của Vô Thụy: " Kyaaaaaa! Cậu, cậu làm gì thế? Nhanh, nhanh mặc quần vào đi... tôi... ưm... ưm... "

Vô Thụy nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh cô, hôn lên môi, đầu lưỡi chạm vào lưỡi cô, nước bọt hòa quyện lại với nhau, Thái Văn Cơ rụt rè cố thu lại lưỡi nhưng hắn vẫn mút lưỡi cô.

Haaa... cậu ta... cậu ta thậm chí mút lưỡi mình... ư... ngực, ngực mình... không được... đầu ti, đầu ti đang bị kích thích... ư... ư... nó, nó trồi lên rồi... đáng ghét, không được, cứ thế này mình thật sự phải làm tình với cậu ta mất... haaaa... ư... âm đạo, âm đạo đang bị cậu ta đút ngón tay vào... ahhhhh... mình... mình phải ngăn... ahhhhh...

Vô Thụy xoa nhẹ đầu ti rồi kéo lên, miệng vẫn cháo lưõi với Thái Văn Cơ, sau đó luồng tay xuống quần chạm nhẹ vào quần lót âm đạo bên ngoài, bên dưới đã ướt đẫm dâm thủy, hắn thò tay vào quần lót rồi chạm vào âm đạo, nó mềm mại và đang liên tục chảy ra dâm thủy, hắn đút ngón tay vào trong.

" Haaa... haaaa... dừng, dừng lại đi... ahhhhh... cậu đang, đang quấy rối tình dục... haaa... haa... tôi, tôi sẽ tố cáo... kyaaaaaaa... cậu, cậu... "

Cơ thể mình đang bị cậu ta điều khiển, mình tự đứng dậy và để hắn cởi quần xuống, thấy, thấy hết rồi, sự trong trắng của mình bị nhìn thấy cả rồi... haaaaa... cậu ta còn liếm dâm thủy trước mặt mình...

" Khoan, khoan đã... ư... ahhhhhh... haaaa... cậu... ahhhh... ahhhhh... dừng, dừng... "

Vô Thụy ngồi ngước lên nhìn vào âm đạo đang chảy nước của Thái Văn Cơ, cô khép nép hai chân lại nhưng vẫn vô thức banh ra khi hắn đẩy nhẹ, hắn liếm dâm thủy chảy trên đùi, cắn liếm nhẹ vài cái lên trên, ngón tay đưa đến âm đạo rồi khều móc, sau đó vừa mút ngón tay vừa đưa miệng lại gần âm đạo.

Thơm quá, âm đạo của cô ấy thật thơm, dâm thủy cứ chảy ra liên tục không ngừng càng khiến mùi hương thêm kích thích, haaaaa... ưm... chết tiệt, mềm mại quá, lại còn múp nữa, một người phụ nữ trê như cô ấy lại có thể... như vậy sao?

Vô Thụy liếm liếm dâm thủy bên ngoài, dùng tay vạch âm đạo ra rồi đưa miệng lưỡi vào trong, hắn liếm và húp vô cùng mãnh liệt, dâm thủy chảy ra không ngừng khiến nó vung vải lên mặt hắn.

Haaaa... ahhhh... khó chịu quá... bên dưới của mình... haaa... sướng, đột nhiên bên dưới mình sướng quá... ahhhhhh... ahhhhh... lưỡi cậu ta khuấy động trong âm đạo mình... hưmmm... dâm thủy đều bị cậu húp hết... ahhhh... nhưng, nhưng nó vẫn đang chảy ra... ư... mình... haaaa.. ahhhhh... sướng, sướng quá... làm tình sướng đến vậy sao... mình muốn quá... haaaa... không, không được đâu, thứ to dài đó đâm vào thủng bụng mình mất... ahhhh... mình... đáng ghét... mình hưng phấn quá... haaaa... ahhhhhh...

Thái Văn Cơ rên rỉ thầm lặng, tay nắm lấy đầu Vô Thụy vô thức đè sát vào âm đạo như muốn hắn liếm sạch cơ thể mình, tư thế này khiến âm đạo cô hở rộng ra và bị nhìn trọn toàn bộ.

Haaa... âm đạo của phụ nữ thật đặc biệt, mình muốn liếm mãi không ngừng, nhưng vẫn muốn đút dương vật vào trong hơn, mình đang ăn từ bên dưới nên dâm thủy chảy ra đều đặn càng kích thích dương vật, mình có thể sẽ ra nếu cứ như vậy, phải giúp cô ấy ra trước đã...

" Haaaa... haaaa... cậu, Vô Thụy... ư... dừng, dừng lại chút đã... haaaa... tôi, tôi mắc tè quá... dừng lại đi... ahhhh... ahhhh... Vô Thụy, Vô Thụy... cậu dừng lại chút... haaaaa... ahhhhh... ahhhh... khoan, khoan, tôi thật sự mắc tè... cậu... ư... "

Vô Thụy không dừng lại, hắn liếm càng lúc càng nhanh hơn, đầu lưỡi liếm láp toàn bộ trên dưới trái phải bên trong,

" Haaaa... ahhhhh... dừng, dừng lại đi mà... tôi... haaa... tôi mắc tè quá... ư... ahhhhh... haaaa... haaa... không, tôi... ahhhhh... ahhhhh... tôi... Áhhhhhh... ahhhhh... ahhhh... haaa... cậu, cậu... hức... "

Thái Văn Cơ tè lên mặt Vô Thụy, hắn vậy mà ngồi yên nhìn không tránh né, nước tiểu chảy ra không ngừng nghỉ, hắn hưởng thụ cảm giác và nhìn cô với nụ cười dịu dàng.

" Đừng xấu hổ, cô phải ra như vậy phải giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ được, về sau cô còn phải ra đều đều. "

Thái Văn Cơ dùng tay che lại nhưng nước tiểu vẫn còn nhiễu giọt xuống, cô run rẩy nói: " Tôi, tôi còn phải làm ra loại tình hình này sao? Tôi đã bảo mình mắc tè rồi mà... cậu... cậu... ưm... ưm... "

Vô Thụy ôm hôn Thái Văn Cơ, cô bất giác thả lỏng cơ thể, hắn cư nhiên đút ngón tay vào âm đạo kích thích nó thêm lần nữa.

" Haaa... cô cảm thấy sướng mà đúng không? Về sau tôi sẽ khiến cô sướng hơn nữa, cứ an tâm hưởng thụ thôi, nha? "

Thái Văn Cơ nhẹ ôm hắn rồi đáp: " Vậy... vậy cậu phải dịu dàng... haaa... ư... kyaaaaa... cậu... "

Vô Thụy mỉm cười, một tấm nệm êm ái bất ngờ xuất hiện, hắn bế cô lên đặt nhẹ nhàng xuống nệm, nói: " Dang rộng chân ra, đừng khép lại như vậy, vì là lần đầu nên tôi sẽ thật nhẹ nhàng, thả lỏng và cảm nhận khoái cảm đi.. "

Thái Văn Cơ xấu hổ che mặt rồi thả tay ra khỏi âm đạo, chậm rãi banh chân ra, Vô Thụy giúp cô dang rộng chân ra rồi cầm lấy dương vật chọc chọc bên ngoài.

" Kyaaaaa... cái đó, nó to quá... không đút vào được đâu nhỉ? "

Vô Thụy chồm người tới trước mặt Thái Văn Cơ, mỉm cười hôn lên môi cô, cả hai liếm lưỡi nhau quắn quéo lại, hắn nhẹ nhàng đâm nhẹ dương vật vào lỗ âm đạo.

" Haaaa... cố chịu đau một chút rồi sẽ quen ngay thôi... nếu đau quá thì nói, không chịu được thì tôi sẽ dừng lại... "

" Cậu... Ahhhhh... ahhhh... ư... "

Đau, đau quá, âm đạo mình, trinh tiết của mình đã bị xuyên thủng bởi dương vật của cậu ta... haaaa... cảm giác lạ quá... ahhhh... ahhhh... mình, sướng... sướng quá... làm tình... sướng đến như vậy sao?

Vô Thụy đâm dương vật chậm rãi sâu vào trong âm đạo, bàn tay sờ sờ nhẹ lên mặt cô rồi nói: " Cô cảm nhận được rồi nhỉ, vậy bây giờ tôi có nên dừng lại không? "

Thái Văn Cơ bất ngờ mút ngón tay của Vô Thụy, thẹn thùng đáp: " Đừng... đừng dừng lại... "

Aaaaa, mình, mình bảo cậu ta đừng dừng lại... haaaa... Áhhhhhhh... ahhhhh... ahhhhh... sướng, đau nhưng sướng quá... haaaa... haaaa... mình muốn cảm nhận nó... haaaa... ahhhhh...

Bạn đang đọc Toàn Cầu Hệ Thống: Bắt Đầu Thăng Cấp Từ Chinh Phục Nữ Thần sáng tác bởi Im_myself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Im_myself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.