Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hợp Đồng Cạnh Tranh

Phiên bản Dịch · 2085 chữ

Cái chết của Bích Dao khiến độc giả bạo động đều trong dự liệu của Lâm Uyên.

Khi hắn gõ chữ đến đoạn nội dung tình tiết này đã chuẩn bị xong tâm lý.

Đây là bước ngoặt của cả tác phẩm, Trương Tiểu Phàm tâm tính đại biến, ly khai Thanh Vân, gia nhập Quỷ Vương Tông, đổi một cái tên vừa chính vừa tà – Quỷ Lệ.

Tuyến truyện tiếp theo phát triển thành chính ma chi tranh.

Thực ra cũng là quá trình tìm cách hồi sinh Bích Dao, cho dù quá trình này đã được định trước thất bại.

Bất quá, Lâm Uyên không trả lời thực ra là một loại tác thành cho độc giả.

Bởi vì trả lời tương đương với spoil cốt truyện, ít nhất hắn sẽ không hoàn toàn cắt đứt trí tưởng tượng của độc giả.

Chuyện này không mang lại ảnh hưởng đối với cuộc sống của Lâm Uyên.

Những ngày tiếp theo, hắn tiếp tục huấn luyện Tiết Lương, xử lý nhiệm vụ hệ thống trên tay.

Vào cuối tuần vẫn đi làm như bình thường.

Ngày này, khi Lâm Uyên đến công ty, Cố Cường Vận lại một lần nữa gõ cửa văn phòng làm việc của Lâm Uyên.

"Lâm đại biểu."

Sau khi Cố Cường Vận bước vào, hơi ngập ngừng nói: "Đối với bốn đơn đặt hàng mà lần trước ngươi không coi trọng, chúng ta chỉ ký thành công một cái, chính là đơn đặt hàng cá nhân trị giá bảy trăm vạn kia, ba đơn còn lại đàm phán thất bại rồi..."

"Tại sao?"

Lâm Uyên có chút khó hiểu.

Bây giờ hắn đã có một chút hiểu biết nhất định về công ty. Vì vậy, hắn biết loại đơn hàng mà phe Giáp chủ động tìm tới cửa, theo lý thuyết thì tỷ lệ ký kết thành công rất lớn.

Cố Cường Vận cười khổ nói: "Bởi vì phía phe Giáp đứng sau ba đơn hàng đều chỉ đích danh Tiện Ngư, cũng chính là Lâm Đại Biểu tự mình nhận. Nếu như ngươi không nhận, những nhạc sĩ khác trong công ty, phe Giáp chướng mắt..."

Lâm Uyên bừng tỉnh.

Khó trách hệ thống muốn mình dạy đệ tử.

Tình trạng khó xử của chi nhánh công ty sẽ không thay đổi quá nhiều vì sự xuất hiện của bản thân.

Cuối cùng, vẫn là bởi vì sức mạnh tổng thể của bộ phận sáng tác trong Tinh Mang âm nhạc không đủ.

Để thay đổi hoàn toàn hiện trạng này, vẫn cần một số biện pháp đặc biệt.

"Nhưng còn tốt, dẫu sao chúng ta cũng đàm phán thành công một đơn." - Cố Cường Vận bất đắc dĩ nói:

"Tuy nhiên phần hợp đồng duy nhất ký được này, còn do ta nói với đối phương Tiết Lương là đệ tử của ngươi, bọn họ mới đồng ý hợp tác thử nghiệm. Cho nên ta đang suy nghĩ, hợp đồng này nếu như Tiết Lương không xử lý được, ngươi cũng phải giúp hắn một chút. Đến khi đó ta sẽ thương lượng với Tiết Lương, để hắn chia lại tiền đơn đặt hàng cho ngươi..."

Cố Cường Vận nói tương đối uyển chuyển.

Ý đồ của hắn là mong muốn Lâm Uyên có thể trực tiếp hướng dẫn cho Tiết Lương sáng tác.

Nếu hoàn thành, trên danh nghĩa do Tiết Lương xử lý, nhưng tiền thuộc về Lâm Uyên. Cứ như vậy Tiết Lương cũng có tác phẩm làm nền tảng, sau này việc nhận đơn mới sẽ không quá khó khăn.

"Không cần." - Lâm Uyên mở miệng nói:

"Tiết Lương có năng lực hoàn thành đơn đặt hàng này."

Cố Cường Vận: "..."

Ngươi có phải quá coi trọng Tiết Lương rồi hay không?

Bất quá lời này Cố Cường Vận khẳng định không dám nói, hắn chỉ có thể thận trọng hỏi lại: "Vậy nếu như không làm được?"

"Ta sẽ làm."

Tiết Lương là đệ tử của Lâm Uyên, Lâm Uyên nhất định phải hỗ trợ, nhưng hắn thật sự cảm thấy Tiết Lương có thể hoàn thành đơn đặt hàng này, gần đây Tiết Lương vẫn luôn theo hắn học tập, tốc độ tiến bộ cực nhanh.

"Tốt rồi."

Có những lời này của Lâm Uyên, Cố Cường Vận như được cấp viên thuốc an thần.

Hắn do dự một chút, lại nói: "Thực ra gần đây còn một tờ ý hướng đơn, ta nghĩ tốt hơn nên nói với ngươi một chút."

Lâm Uyên ngẩng đầu: "Bao nhiêu tiền?"

Cố Cường Vận nói: "Cũng là ba triệu."

Lâm Uyên cảm thấy có thể tiếp, nhưng nhìn dáng vẻ Cố Cường Vận rất đắn đo, liền mở miệng hỏi một câu: "Có gì không ổn à?"

"Nói thế nào đây."

Cố Cường Vận cân nhắc nói: "Đây là đơn hàng tới từ giải trí Thất Tinh, bọn họ muốn thiết kế riêng một bài hát cho Thủy Vân, ca sĩ hàng đầu của họ. Giá mời thầu đúng là ba triệu, nhưng đây là một hợp đồng cạnh tranh."

Lâm Uyên chưa hiểu rõ lắm: "Có ý gì?"

Cố Cường Vận giải thích: "Hợp đồng cạnh tranh là khi phe Giáp đồng thời tìm vài công ty hợp tác, dưới cùng một yêu cầu, bài hát của bên nào tốt hơn thì họ chọn..."

"Ồ." - Lâm Uyên gật đầu nói:

"Có thể nhận."

Cố Cường Vận cũng gật đầu: "Quả thật có thể nhận, nhưng ta cảm thấy không quá cần thiết."

Lâm Uyên nhìn về phía Cố Cường Vận.

Cố Cường Vận phân tích nói: "Vì loại hợp đồng cạnh tranh như này thường được nhiều công ty chế tác âm nhạc cùng nhận, nhưng phe Giáp dù sao chỉ có một, cho nên mặc dù bọn họ ký hợp đồng với nhiều nhà, nhưng cuối cùng chỉ sẽ chọn một, các phe Ất còn lại thành giỏ trúc múc nước, công dã tràng."

Lâm Uyên đánh giá: "Muốn quăng lưới."

Cố Cường Vận gật đầu liên tục: "Đúng, chính là sách lược quăng lưới rộng, Giải trí Thất Tinh lần này chuẩn bị ký hợp đồng cạnh tranh với năm nhà cùng lúc. Trong năm công ty, nếu như bọn họ cuối cùng không lựa chọn tác phẩm của chúng ta, vậy coi như mình uổng công cực khổ, dù sáng tác ra tác phẩm không tệ lắm, nhưng nếu phe Giáp đánh giá không phải tốt nhất, họ cũng chỉ cho tượng trưng một trăm nghìn tiền phí hợp đồng thôi."

Lâm Uyên nói: "Vậy chúng ta xuất ra ca khúc tốt nhất là được rồi."

Nghe thế Cố Cường Vận nhất thời dở khóc dở cười: "Lâm Đại Biểu đương nhiên tài cao gan lớn, không sợ cuối cùng uổng công phí sức, nhưng vấn đề là nhiều công ty cạnh tranh như vậy, làm gì có ai đảm bảo ca khúc nhà mình sẽ trúng thầu chứ, hơn nữa lần này ngài không có quyền lựa chọn ca sĩ, bởi vì đơn hàng cạnh tranh đó yêu cầu chế tác riêng một bài hát cho ca sĩ thần tượng Thủy Vân..."

"Ta biết Thủy Vân."

Lâm Uyên sau khi tới Tề Châu cũng tìm hiểu qua thị trường âm nhạc một phen, Thủy Vân là một ca sĩ có phong cách đặc biệt, Lâm Uyên đã nghe không chỉ một tác phẩm của nàng biểu diễn.

Lâm Uyên thích tự do lựa chọn ca sĩ, không sai.

Đó là bởi vì hắn không biết cuối cùng sẽ là ai thể hiện ca khúc của hắn, Lâm Uyên sợ ca khúc sẽ bị trà đạp.

Nhưng nếu trong hợp đồng có chỉ định ca sĩ biểu diễn, mà bản thân ca sĩ cũng rất ưu tú, vậy Lâm Uyên có thể đơn giản tiếp nhận.

Bởi vì hắn có thể tìm một bài hát thích hợp với đối phương.

Dù sao, yêu cầu chế tác riêng cho ca sĩ được chỉ định cũng rất thường thấy, giống như đơn hàng cá nhân phần lớn đều đến từ các nghệ sĩ hoạt động độc lập.

Tóm lại, đừng phá bài hát là được.

"Lâm đại biểu."

Cố Cường Vận chột dạ nói: "Tờ đơn này, còn có một vấn đề cuối cùng, ta muốn ngươi phải biết."

Lâm Uyên hỏi: "Chuyện gì?"

Cố Cường Vận bĩu môi nói: "Bởi vì lần này Giải trí Thất Tinh lựa chọn năm phe Ất, ngoài Tinh Mang âm nhạc của chúng ta, thực lực các nhà còn lại đều rất cứng. Trong đó có hai nhà còn là công ty chế tác âm nhạc lừng lẫy Tề Châu!

Một nhà gọi là Cô Lang, một nhà gọi là Hồng Nguyệt, Lâm đại biểu có thể không quen thuộc, ngươi chỉ cần biết hai nhà này thực sự đủ sức nghiền ép công ty Tinh Mang âm nhạc chúng ta là được..."

Nói một cách trung thực.

Trong số những đối tác lần này Giải trí Thất Tinh lựa chọn, có cả Tinh Mang âm nhạc, Cố Cường Vận phần nào cảm thấy vinh hạnh.

Mặc dù hắn biết nhất định là do có Tiện Ngư ở đây nên Thất Tinh giải trí mới đưa tới ý hướng đơn.

Nhưng loại đơn kiểu này, Cố Cường Vận thực sự không muốn ký.

Bởi vì Tiện Ngư là pháp bảo quý giá của Tinh Mang âm nhạc, hắn ở Tề Châu thời gian có hạn.

Tại sao phải để Tiện Ngư cạnh tranh cứng đối cứng với Cô Lang cùng Hồng Nguyệt?

Người ta cũng có nhạc sĩ vương bài chứ đùa!

Nhưng mà, suy nghĩ của Lâm Uyên lại khác hẳn với Cố Cường Vận: "Vậy nếu như chúng ta hoàn thành được hợp đồng cạnh tranh này, đánh bại cả Cô Lang và Hồng Nguyệt, thì có phải ngày sau sẽ càng có nhiều đơn đặt hàng đắt tiền hơn tìm đến cửa đúng không?"

Cố Cường Vận: "..."

Lời này cũng có đạo lý.

Ai không muốn đánh bại Cô Lang và Hồng Nguyệt?

Nhưng vấn đề là chúng ta chỉ có Tiện Ngư ngươi, mà Cô Lang cùng Hồng Nguyệt hai công ty, dưới cờ không chỉ một vị nhạc sĩ vương bài đâu!

Hắn dĩ nhiên không dám nói lời này ra miệng, sẽ có vẻ bản thân không đủ lòng tin đối với Lâm đại biểu.

Nhưng đối thủ dù sao cũng là hai công ty chế tác âm nhạc quy mô lớn của Tề Châu, Cố Cường Vận không chột dạ mới bất bình thường.

Mặc dù loại hợp đồng cạnh tranh này không có phí bồi thường tổn thất gì, nhưng thời gian Lâm đại biểu ở Tề Châu có hạn.

Hợp đồng thất bại, liền lãng phí thời gian của Lâm đại biểu, đây là điều Cố Cường Vận thực sự không muốn nhìn thấy.

Thời gian Lâm đại biểu tọa trấn ở đây, đối với Tinh Mang âm nhạc vô cùng quý báu.

"Vậy thì cứ thử một chút." - Lâm Uyên nói.

Cố Cường Vận thấy Lâm Uyên đã chốt ý tưởng, cũng không tiếp tục khuyên nữa.

Ngược lại dù không làm được, công ty không có tổn thất về tài chính, thậm chí còn kiếm về một chút phí khổ cực.

Hắn mở miệng nói: "Đơn đặt hàng có thể nhận, nhưng Lâm đại biểu nhất định phải đáp ứng ta một chuyện."

"Chuyện gì?"

Cố Cường Vận nói: "Nếu yêu cầu của đơn hàng này quá khó khăn, không cần cố chấp hoàn thành, như vậy sẽ lãng phí thời gian. Chúng ta chỉ coi như một lần thử vận khí, vạn nhất được phe Giáp nhìn trúng dĩ nhiên tốt, nhưng không làm được cũng không có vấn đề, Lâm đại biểu cần sớm dành thời gian giải quyết thêm đơn đặt hàng khác mới được."

"Được."

Lâm Uyên không có ý kiến.

Hắn sẽ không cứng đầu chăm chăm giải quyết một đơn, yêu cầu càng khó phí chế tác riêng càng cao, như vậy thì tốn tiền lắm.

Hắn càng không có ý tứ khinh thường anh hùng thiên hạ, nhất là sau khi hắn đã sử dụng qua thẻ nhân vật Dương Chung Minh, hắn biết trình độ sáng tác nghệ thuật ở Lam Tinh đáng sợ thế nào.

.

Hãy thả tim ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần dịch giả các bạn nhé!

Bạn đang đọc Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch) của Ngã Tối Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SS2201AS
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 203

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.