Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thọc Gậy Bánh Xe

Phiên bản Dịch · 1712 chữ

Tác Giả: Ngã Tối Bạch

Dịch Giả: Huyền Ruby

Biên: SS2201AS

Rời khỏi công ty.

Lâm Uyên chuẩn bị về nhà.

Kết quả vừa bước ra khỏi cửa công ty, Lâm Uyên đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc:

“Học đệ, ở đây!”

Lâm Uyên quay đầu lại liền nhìn thấy Tôn Diệu Hỏa.

Lúc này, Tôn Diệu Hỏa mở cửa xe kế bên ghế lái, mời Lâm Uyên vào trong:

“Hôm nay đúng lúc rảnh rỗi, cho nên vừa nghe nói học đệ trở lại Tần Châu, ta liền nghĩ tới học đệ có thể muốn dùng xe.”

Lâm Uyên có chút say xe vì vậy hắn thích ngồi kế bên ghế lái.

Tôn Diệu Hỏa tuyệt đối sẽ không quên điều này dù là không ghi chú lại.

"Cảm ơn học trưởng."

Lâm Uyên ngồi vào kế bên ghế lái.

Bên trong xe rất gọn gàng, Lâm Uyên không khỏi cảm khái, học trưởng Tôn quả thật là một người cẩn thận, độ sạch sẽ của xe giống y như xe mới vậy.

“Cảm ơn cái gì, dù sao hôm nay ta vốn không có công việc gì.”

Tôn Diệu Hỏa trở lại ghế lái:

"Muốn về thẳng nhà hay là đi ra ngoài ăn một chút? Quán lẩu của ta đã khai trương, chị Huyên còn dẫn theo đồng nghiệp đến ăn mấy lần rồi."

"Về nhà trước đi."

Trước khi trở lại, Lâm Uyên có nói qua chuyện này với chị gái, cho nên biết đại khái em gái Lâm Dao cũng sẽ quay trở lại chỗ ở.

"Được rồi."

Tôn Diệu Hỏa khởi động xe, lái xe nhẹ nhàng đi trên đường.

Đi được nửa đường, chuông điện thoại của Tôn Diệu Hỏa bỗng nhiên vang lên, nhưng Tôn Diệu Hỏa chỉ liếc nhìn người gọi điện thoại đến mà không bắt máy.

Lâm Uyên nói:

"Không nhận sao?"

Tôn Diệu Hỏa cười một tiếng:

“Không phải đang lái xe nên không tiện sao.”

Vừa nói, Tôn Diệu Hỏa vừa cúp máy, thuận tiện bật chế độ im lặng.

Kết quả bên này Tôn Diệu Hỏa vừa tắt máy, chuông điện thoại của Lâm Uyên lại vang lên.

Lâm Uyên trực tiếp bắt máy.

Đầu dây bên kia lễ phép chào hỏi:

“Xin hỏi có phải là Tiện Ngư lão sư không?”

"Là ai vậy?"

“Ta xin tự giới thiệu một chút, ta là quản lý của Thất Tinh âm nhạc, ta họ Liêu, nếu có thời gian rảnh rỗi có thể mời ngài đến công ty của chúng tôi nói chuyện một chút không?”

Lâm Uyên ngay lập tức đáp lại:

"Các ngươi là muốn tới đào ta?"

Đối phương có chút sửng sốt, sau đó cười nói:

”Tiện Ngư lão sư quả thật thẳng thắn, không sai, công ty chúng tôi rất xem trọng người như Tiện Ngư lão sư, hơn nữa tình hình bây giờ ngài chắc chắn biết rõ.”

"Xin lỗi, ta không muốn rời khỏi Tinh Mang."

“Xem ra Tiện Ngư lão sư quả thật là một người trọng tình, trọng nghĩa, nhưng ngài có thể suy nghĩ một chút, có điều kiện gì cũng có thể đưa ra, ngoài ra phí bồi thường vi phạm hợp đồng của ngài, công ty chúng tôi có thể chi trả, xin ngài nhất định phải xem xét đến thành ý của công ty chúng tôi.”

"Không cần."

"Không sao, cảm ơn ngài."

Đối phương hiển nhiên có chút thất vọng.

Lâm Uyên cúp máy, cũng không nghĩ quá nhiều, ngược lại Tôn Diệu Hỏa ở một bên đại khái đã nghe hiểu một chút, thử hỏi dò:

“Học đệ không có suy nghĩ sẽ rời đi sao?”

Lâm Uyên nói:

"Không có."

Tôn Diệu Hỏa đã hiểu, gật đầu một cái, tâm tình lại có chút phấn khích.

Tôn Diệu Hỏa đưa Lâm Uyên đến dưới lầu của tiểu khu, Lâm Uyên muốn mời hắn đi lên trên ngồi một chút, Tôn Diệu Hỏa vội vàng nói:

“Không cần, học đệ lên đi.”

Lâm Uyên cũng không kiên trì.

Mãi cho đến khi tận mắt nhìn thấy Lâm Uyên lên lầu, Tôn Diệu Hỏa mới tắt chế độ im lặng của điện thoại, lúc này đã có hơn tám cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là người đại diện gọi tới.

Tôn Diệu Hỏa gọi lại.

Khi điện thoại được kết nối, đầu bên kia bỗng nhiên truyền tới một giọng nói rất giận dữ:

”Tôn Diệu Hỏa, ngươi có bệnh hay không, hoạt động vừa mới bắt đầu, ngươi đi được nửa đường lại chơi trò mất tích, mẹ nó ngươi có phải là đang chơi ta hay không?”

"Có chút việc."

“Ta đã làm gì ngươi, ngươi có biết ban tổ chức hoạt đồng vừa mới tức đến dạng gì không, người vừa cúi đầu nói xin lỗi là ta chứ không phải ngươi!”

"Tiện Ngư lão sư trở lại Tần Châu rồi."

Đầu bên kia điện thoại đang gầm thét, nghe thấy vậy liền ngừng lại, trầm mặc một lúc, sau đó người đại diện bỗng nhiên bình tâm nói:

”Vậy không sao.”

.

Lâm Uyên lên lầu, bấm chuông cửa.

Người ra mở cửa là một cô gái có dáng dấp nhỏ nhắn, em gái Lâm Dao mặt không chút đổi sắc nói:

“Anh trai, đã lâu không gặp.”

"Đã lâu không gặp."

Lâm Uyên có chút cắt rứt lương tâm, Lâm Dao vừa mới thi đỗ Tần Nghệ, Lâm Uyên liền đi làm trao đổi sinh, chuyện này chắc hẳn đã chọc em gái mất hứng.

Sớm biết như vậy, trên đường về đã mua một chút tài liệu học tập cho cô bé.

"Ai u, đã về rồi."

Chị gái Lâm Huyên đang ở phòng khách xem TV, ngẩng đầu lên nói:

“Sao không gọi điện thoại cho ta, ta xong việc ở công ty liền qua đón ngươi.”

Lâm Uyên nói:

"Tôn học trưởng đã đưa ta về."

Lâm Huyên cười một cái:

“Vậy thì tốt, nhưng bên trong xe hắn thật sự là lộn xộn. Ta trước kia cũng từng ngồi qua xe hắn một lần.”

"Đó là tại chị yêu cầu quá cao."

Lâm Uyên không cảm thấy thế, ngược lại còn thấy xe của Tôn học trưởng rất gọn gàng, sạch sẽ.

Không tiếp tục nói về đề tài đó nữa, Lâm Huyên cười nói:

“Vậy sau này ngươi còn muốn đi Tề Châu không?”

Lâm Dao cũng nhìn về phía Lâm Uyên.

Lâm Uyên nói:

“Đi chứ, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có một tháng ta liền trở về, học kỳ tiếp theo ta cũng không cần đi nữa.”

"Ngươi chắc chắn?"

Lâm Huyên gật đầu nói:

"Hai Châu bỗng nhiên sát nhập rồi, chế độ trao đổi sinh tự nhiên cũng sẽ phải sửa lại, chừng nào thì ngươi phải đi?"

"Tối mai."

Lâm Uyên phải xin nghỉ để trở về mấy hôm.

Học kỳ này chương trình học còn thiếu một chút, mặc dù có thẻ nhân vật Dương Chung Minh dạy hết giáo trình soạn nhạc bậc đại học, nhưng dù sao Lâm Uyên vẫn phải giữ được thành tích trên lớp.

"Được rồi."

Lâm Huyên có chút mong đợi nói:

“Lần sau ngươi quay về, đoán chừng lúc đó biệt thự của chúng ta cũng hoàn thiện xong.”

Hiện tại chị gái và em gái vẫn đang ở căn hộ của Triệu Ngọc.

Biệt thự bên kia còn phải qua một thời gian ngắn mới có thể ở.

Lâm Huyên quay lại tiếp tục xem ti vi:

”Không thèm nói chuyện với ngươi nữa, ta tiếp tục xem phim. Hiện tại chúng ta cũng có thể tùy ý xem phim của Tề Châu. Bây giờ, mỗi ngày về nhà, ta đều sẽ xem một chút, quả thật các tác phẩm đó so với phim bên Tần Châu chúng ta đẹp mắt hơn nhiều. Xem phim xong ta sẽ dọn cơm sau.”

Lâm Dao chuẩn bị trở về phòng.

Lâm Uyên biết Lâm Dao không vui, liền an ủi:

"Học kỳ sau ta sẽ trở về."

Lâm Dao dừng lại một lúc:

"Ta không phải vì chuyện này mà tức giận."

"Thế là vì chuyện gì?"

Lâm Dao ẩn ý nói:

"Ngươi, sau lưng ta liền ăn bánh bông lan trứng muối!"

Mặt của Lâm Uyên liền đổi sắc:

"Ta không có!"

Lâm Dao nhìn chằm chằm hắn:

“Cho ngươi biết, khi ta quét dọn phòng ngươi, tìm được dưới gầm giường bao bì của bông lan trứng muối.”

Lâm Uyên: "..."

Ở trong nhà này, hắn không thể tự do một mình ăn bánh bông lan trứng muối.

Lâm Huyên bị chọc cười:

“Lần sau ta sẽ mua cho các ngươi một mớ bánh bông lan trứng muối có được không?”

Lâm Dao nghiêm túc nói:

“Trọng điểm là ở chỗ, anh trai lại đi ăn vụng bánh không phần em gái.”

"Ai bảo ngươi trước đó không có ở đây."

"Vậy ngươi có thể để lại cho ta."

Lâm Uyên lắc đầu:

"Chờ ngươi đến Tần Châu, lòng trứng muối cũng mọc rêu rồi."

Lâm Dao bĩu môi, trở về phòng.

Lâm Uyên đang định nói thêm thì chuông điện thoại di động lại vang lên. Số lạ, hắn bắt máy mới nhận ra đầu bên kia là công ty ở Tề Châu.

Nhưng tên công ty của đối phương Lâm Uyên chưa từng nghe qua.

Hắn tiếp tục cự tuyệt.

Kết quả buổi tối hôm đó Lâm Uyên căn bản không hề được yên ổn chút nào, đủ loại công ty gọi tới đào người, từ chối liền mười mấy lần.

Cho đến sau giờ ăn cơm, hắn không thể không chuyển điện thoại sang chế độ chặn các cuộc gọi quấy nhiễu.

“Đều là tới đào người?”

Lâm Huyên cũng nghe được mấy câu trong điện thoại.

Lâm Uyên gật đầu một cái.

Lâm Huyên cười nói:

“Tình hình Ngân Lam Thư Khố thực ra cũng giống vậy, bây giờ ai cũng cảm thấy có chút hoang mang, các công ty đều tới đào người của nhau, hơn nữa đều là đưa ra đủ loại giá cả, đợi đợt sóng gió này kết thúc, đoán không chừng chính là là tranh giành thị trường rồi.”

.

Bạn đang đọc Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch) của Ngã Tối Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SS2201AS
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 192

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.